Lick Me Up If You Can - Chương 182

Chương 182

Im lặng một hồi, Ashley rời môi Koi và ngẩng đầu lên. Một sự im lặng gượng gạo trôi qua giữa hai người. Koi ngập ngừng kéo áo xuống rồi lẩm bẩm:

"Vậy, em đi ngủ trước nhé..."

Ashley không nói gì thêm, chỉ buông tay đang ôm eo cậu ra. Koi vội vàng đứng dậy rời đi. Không giống như những ngày khác, cậu thậm chí còn không cọ mông vào "con trăn" của Ashley. Biểu cảm của Ashley khi nhìn theo bóng lưng vội vã rời đi của cậu không khác gì mọi ngày, nhưng pheromone xung quanh anh lại tỏa ra nồng nặc hơn hẳn.

Koi lại dám nghĩ như vậy.

Những suy nghĩ xấc xược như vậy tuyệt đối không thể xuất phát từ đầu Koi được. Một khuôn mặt khả nghi lướt qua trong đầu anh, Koi đang vội vã rời đi bỗng quay lại, chỉ thò mặt qua cửa rồi hỏi:

"À, mai anh có rảnh không ạ? Buổi tối ấy."

Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của cậu, Ashley xoa dịu pheromone và giãn cơ mặt.

"Ừ. Sao thế?"

Hai người đã cùng nhau ăn tối suốt mấy ngày qua, nên việc cậu phải hỏi lại như vậy chắc hẳn là có lý do gì đó. Nhìn vẻ mặt thì có vẻ không phải chuyện xấu nên Ashley không hề cảnh giác. Koi cũng thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy khuôn mặt đó của anh và cất lời:

"May quá. Vậy chúng ta có thể ra ngoài ăn tối được không ạ? Em sẽ trả, để cảm ơn anh vì đã giúp em lần này."

Cho đến lúc đó thì mọi chuyện vẫn ổn. Ngay sau đó, Koi tung một cú đấm móc ngang vào Ashley khi anh đang mất cảnh giác.

"Có cả Al nữa."

Ashley mất vài giây để trả lời.

"...Ariel ấy à."

Koi vẫn gật đầu vui vẻ, hoàn toàn không nhận ra sự khó chịu trong câu nói trầm thấp đó.

"Vâng, em cũng nợ Al một bữa nên em định mời cả hai người cùng ăn để tiết kiệm tiền ạ... Al bảo là vì vậy nên..."

Giọng Koi dần nhỏ lại khi nói, rồi từ từ nhận ra bầu không khí bất thường. Khá nhanh đấy. Ashley thầm chế giễu và nhìn Koi. Koi chỉ thò mặt qua cửa, ngập ngừng rồi cất tiếng:

"Hay là... em hủy nhé...?"

Cứ tưởng hai người họ thân nhau lắm, hóa ra không phải à?

Có vẻ như Koi đã lầm tưởng rằng họ vẫn là bạn sau khi chia tay. Khuôn mặt vô cảm của Ashley đang nhìn cậu không hề nói rằng mọi chuyện vẫn ổn. Koi nhìn sắc mặt anh rồi lí nhí:

"Em sẽ hủy ạ..."

Koi thở dài, buông thõng tay xuống và quay người bước đi, không biết phải nói gì với Ariel. Cậu đã rất vui khi được ăn tối cùng những người bạn học cũ.

"Koi."

Nghe thấy tiếng gọi từ sau cánh cửa, Koi chỉ mới bước được hai ba bước thì giật mình quay phắt lại.

"Ơ, vâng."

Ashley vẫn ngồi ở đó khi Koi vội vàng xuất hiện trở lại, anh cất lời:

"Vậy cũng được."

"Ơ?"

Koi chớp mắt, nhất thời không hiểu anh đang nói gì, Ashley nói tiếp:

"Ăn tối đi, cùng với Ariel."

"À..."

Từ từ những lời nói của anh ngấm vào đầu Koi. Cậu mở to mắt hỏi:

"Thật ạ? Có thật là được không ạ?"

"Ừ."

Ashley gật đầu.

"Lâu lâu ăn tối với bạn học cũ cũng không tệ nhỉ."

"Em cũng thấy vậy ạ...!"

Khuôn mặt Koi lập tức rạng rỡ hẳn lên. Ashley cũng mỉm cười. Tất nhiên, đó không phải là cảm xúc giống như Koi, nhưng cậu đã tự ý chấp nhận nó như vậy.

"Tuyệt quá, vậy à, cái nhà hàng mà chúng ta từng đến có được không ạ? Chỗ đó là chỗ tốt nhất mà em có thể đến bằng số tiền em đang có ạ..."

"Đương nhiên rồi, bao nhiêu cũng được."

Ashley hào phóng đáp lời.

"Em có thể đến đó bất cứ lúc nào em muốn. Cứ nói tên anh ra là có thể đặt bàn."

Nếu Koi có đi cùng ai thì cũng chỉ có mỗi Ariel mà thôi.

Ashley đã nghĩ như vậy. Anh đã nắm rõ tất cả những người xung quanh Koi rồi. Cậu đã nghỉ việc ở công ty cũ và kết thúc không êm đẹp nên sẽ không có chuyện cậu gặp lại các nhân viên ở đó nữa. Hầu hết những cô gái cậu từng gặp cũng chỉ kéo dài một hai lần, và cậu hiện tại cũng không đang hẹn hò với ai. Trong tình huống đó, người duy nhất còn lại bên cạnh Koi cũng chỉ có Ariel mà thôi.

Hơn nữa, Ariel hoàn toàn không coi cậu là đàn ông, điều đó không hề thay đổi từ thời trung học. Đối với Ariel, Koi giỏi lắm cũng chỉ là "chị em" hoặc "em trai" mà thôi.

Đúng như dự đoán, Koi vui mừng khôn xiết. Cậu nói lời cảm ơn, hoàn toàn không ngờ đến những suy nghĩ của Ashley.

"Cảm ơn anh, Ash. Em cũng định hỏi anh mà..."

Tất nhiên là không có gì miễn phí cả. Koi không hề hay biết nhưng Ashley tuyệt đối không cung cấp bất cứ thứ gì mà không có sự đền đáp, và đó cũng là đức tính cơ bản của một luật sư xấu xa.

"Đổi lại em phải làm một việc cho anh."

"Vâng, nói đi ạ. Em sẽ làm bất cứ điều gì."

Thật sự là không biết làm gì với cái thói quen đó của em ấy nữa.

Ashley cảm thấy khóe miệng mình đang thả lỏng ra. Đánh vào mông để dạy dỗ cậu cũng không tệ đâu. Mông của Koi là thứ mà Ashley thích, cũng như đôi chân của cậu vậy.

Trong khi mường tượng cảnh đánh vào cặp mông tròn trịa, một bên đùi anh bỗng trở nên nặng trĩu. Đó là do dương vật của anh đang phồng lên. Ashley vẫn mở miệng với giọng nói hờ hững.

"Được thôi, hôm đó anh sẽ nói."

Và rồi Ashley nhấn mạnh thêm một lần nữa.

"Đừng quên là em đã nói sẽ làm bất cứ điều gì đấy nhé."

"Vâng, đương nhiên rồi ạ."

Koi gật đầu, hoàn toàn không tưởng tượng được mình sẽ phải làm gì. Ashley mỉm cười khi nhìn Koi như vậy. Suýt chút nữa thì anh đã vô tình để lộ ra suy nghĩ thật sự của anh.

"Mình có thể làm chuyện đó ở nhà hàng."

Đó là một sai lầm, nhưng Ashley không hề hoảng sợ. Quả nhiên Koi không hề do dự mà trả lời "Vâng". Cứ bị lừa vài lần thì cái thói quen đó sẽ được sửa thôi. Ashley vừa nghĩ vừa chợt cảm thấy tiếc nuối, nhưng một suy nghĩ khác nhanh chóng nảy ra trong đầu anh.

Với Koi thì dù bị lừa cả trăm lần cũng không thể sửa được đâu.

Với một sự chắc chắn khá có căn cứ, Ashley nói một cách dịu dàng:

"Ngủ ngon, Koi. Anh đang rất mong chờ ngày mai đấy."

"Vâng ạ, em cũng vậy."

Koi vui vẻ nói rồi vẫy tay và biến mất sau cánh cửa. Tiếng bước chân nhẹ nhàng hơn vang lên.

Ashley thoải mái tựa lưng vào ghế sofa và từ từ xoa ngón tay lên đôi môi đang mỉm cười. Giờ thì đã đến ngày rồi. Thật thú vị khi nó lại trùng với ngày mà anh đã nhắm đến từ trước.

Dù Ariel có giở trò gì đi chăng nữa thì Ashley vẫn có một con át chủ bài mạnh mẽ. Dù sao thì Koi cũng chỉ là thứ nằm trong tay anh mà thôi.

Koi có lẽ đang rất mong chờ bữa ăn, nhưng điều mà Ashley mong chờ là sau đó. Thật may mắn vì ngày đi nhà hàng là ngay mai. Anh thật sự không tự tin rằng mình có thể chờ đợi lâu hơn được nữa.

Ashley thong thả đứng dậy đi về phía căn phòng. Anh vừa lặp lại hành động quen thuộc là vuốt ve dương vật đang hưng phấn trong căn phòng chỉ có mình anh ,vừa nghĩ. Hôm nay cũng là ngày cuối cùng thôi.


"Al!"

"Koi!"

Cả hai gọi tên nhau và ôm chầm lấy nhau ngay khi vừa gặp mặt. Đối với Ashley biết rõ mối quan hệ của hai người, cảnh tượng đó chỉ giống như "chị em" mà thôi.

"Dạo này cậu khỏe không, Koi? Trời ơi, nhìn cậu xanh xao quá."

Ariel ngồi xuống chiếc ghế mà nhân viên đã kéo ra giúp rồi ngay lập tức lo lắng hỏi han.

"Có khi nào cậu đang bị một tên khốn nào đó hành hạ đến chết không đấy?"

Koi vẫn cười tươi và lắc đầu.

"Ơ? Không có đâu, ông chủ không đến nỗi tệ đến vậy đâu với cả tớ nghỉ việc rồi mà..."

Ashley quay mặt đi và cười khẩy. Ashley mới phải chịu đựng Koi, vì cậu chẳng có chút tinh ý nào cả. Ariel làm ngơ trước điều đó và nhanh chóng chuyển chủ đề.

"Nghe có vẻ như cậu đang sống tốt, tớ mừng cho cậu. Chỗ này là do Ash giới thiệu cho cậu hả?"

Đó là một nhà hàng Pháp sang trọng và tao nhã đến mức không ai tin rằng Koi lại chọn nó. Chẳng lẽ đây là nơi mà Ashley đã dẫn cậu đến sao? Koi gật đầu như để xác nhận suy đoán của Ariel.

"ừ. Lần trước tớ đến đây với anh ấy, nghe nói chỗ này là hội viên nên  Ash đã giúp tớ ấy. Anh ấy bảo là lúc nào đến cứ nói tên anh ấy ra là được."

"Ra vậy, quá tuyệt vời rồi, đúng không?"

Có hai ý nghĩa trong câu nói đó nhưng cậu có hiểu hay không cũng không quan trọng. 'Dù sao thì lát nữa mình nhắn tin nói cho cậu ấy cũng được mà'. Quả nhiên Koi quay sang nhìn Ashley với vẻ mặt tươi rói.

"Vâng, thật sự đấy ạ. Cảm ơn anh, Ash."

Ashley khẽ gật đầu rồi nhấp một ngụm rượu. Chẳng mấy chốc bữa ăn với bầu không khí vui vẻ đã bắt đầu. Tất nhiên là chỉ có Koi mới cảm thấy vui vẻ thật sự mà thôi.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo