Lick Me Up If You Can - Chương 194

Chương 194

"Cầ-CẦU HÔN?"

Ariel lớn tiếng lặp lại từ đó. Koi ngượng ngùng nhưng vẫn kiên quyết gật đầu.

"Bọn tớ yêu nhau mà. Bọn tớ đã xác nhận tình cảm rồi thì đương nhiên là phải kết hôn chứ. Tớ là beta nhưng không có luật nào cấm alpha kết hôn với beta cả."

Lòng Koi không hề dao động. Ariel không ngờ đến tình huống này nên đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

"Yêu nhau không có nghĩa là nhất định phải kết hôn đâu, Koi."

Ariel chỉ nói được có vậy, Koi không hề nao núng và đáp lại:

"Tớ biết chứ. Nhưng bọn tớ sẽ kết hôn."

Cậu nói thêm với một giọng điệu mạnh mẽ khác hẳn ngày thường. Khí thế của Koi khiến Ariel có chút chùn bước.

Không ngờ Koi lại có sự tự tin đến vậy.

Ariel ngơ ngác chớp mắt. Vừa thấy đáng khen lại vừa thấy thương xót. Tất nhiên là cả sự tức giận dành cho Ashley nữa. Nắm chặt tay thành quyền dưới gầm bàn đến mức các khớp ngón tay nổi lên, Ariel nhìn khuôn mặt hạnh phúc của Koi và thầm đếm số. May mắn là trước khi vượt quá 1.000 thì lý trí của cô đã quay trở lại.

Không thể phá hỏng hạnh phúc của Koi được.

Việc cô nói ra sự thật về Ashley vào lúc này chỉ là để thỏa mãn bản thân mà thôi. Nếu cô phơi bày quá khứ của anh ta, Koi chắc chắn sẽ bị tổn thương. Việc Ashley gặp rắc rối chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đã thấy hả hê rồi, nhưng nếu cái giá phải trả là Koi đau khổ thì có ý nghĩa gì chứ?

Nhưng cũng không thể cứ để mọi chuyện như vậy được. Ít nhất thì cô phải ngăn cản việc cầu hôn. Nếu Ashley thực sự lừa dối Koi thì cậu sẽ cảm thấy tự ti gấp bội. Ariel cố gắng kìm nén cơn giận và giả vờ bình tĩnh mở lời:

"Tớ hiểu ý cậu. Nhưng cậu có nghĩ là nên hoãn việc cầu hôn lại không?"

"Tại sao ?"

Đã đoán trước được câu hỏi này, Ariel bình tĩnh thuyết phục:

"Người tỏ tình trước là cậu đúng không? Vậy là cậu đã cướp mất cơ hội tỏ tình của Ashley rồi, vậy thì cậu nên nhường cơ hội cầu hôn cho anh ấy đi thì hơn?"

"Ơ..."

Koi chớp mắt. Ariel thấy cậu có vẻ dao động nên nói thêm với một giọng điệu dịu dàng:

"Có lẽ Ashley đang chuẩn bị cầu hôn cậu thì sao? Anh ấy đã nói là yêu cậu mà, còn nói là cả đời này chỉ có mình cậu thôi, vậy thì đương nhiên là anh ấy cũng muốn kết hôn với cậu rồi đúng không? Hai người đều có cùng một lòng mà."

Nghe cũng có lý đấy. Koi đã hoàn toàn bị thuyết phục bởi lời nói của cô. Ariel tự tin hỏi lại:

"Vậy thì cậu hãy để anh ấy cầu hôn đi. Anh ấy còn chưa tỏ tình mà cậu đã cầu hôn rồi thì anh ấy sẽ thất vọng lắm đấy. Đó là cơ hội chỉ có một lần trong đời mà, đúng không?"

Không cần phải cầu nguyện trong lòng, Koi đã gật đầu đồng ý ngay lập tức. Ariel thở phào nhẹ nhõm và nở một nụ cười chân thành. Koi cũng đáp lại bằng một nụ cười:

"Cảm ơn cậu, Al. Tớ không nghĩ được đến chuyện đó."

"Ai mà chả có lúc như vậy. May mà cậu đã nói với tớ trước khi mua nhẫn đấy, đúng không?"

Ariel nắm lấy tay Koi trên bàn và nói một cách dịu dàng, Koi gật đầu.

"Ơ, nhưng mà chắc tớ vẫn phải đi làm thêm thôi í."

Koi ngại ngùng nói tiếp:

"Tớ không thể cứ sống bám vào Ashley mãi được... Tớ cũng phải góp một chút tiền vào chứ. Tuy không được nhiều lắm..."

"Vậy thì cậu hãy để dành số tiền đó rồi sau này khi Ashley cầu hôn cậu thì cậu sẽ tặng quà cho anh ấy thì sao?"

Ariel nhanh chóng đưa ra một ý tưởng.

"Dù sao thì số tiền đó cũng chỉ là tiền lẻ đối với Ashley thôi, cũng chẳng giúp được gì nhiều cho tiền thuê nhà cả. Thay vì vậy thì cậu hãy để dành tiền để mua quà thì hơn, coi như là để bù đắp cho việc cậu đã nhường cơ hội cầu hôn cho Ashley."

"À..."

Đôi mắt Koi lấp lánh ánh lên sự ngưỡng mộ. Cậu thật lòng thán phục và nói với một khuôn mặt rạng rỡ:

"Al, cậu thông minh thật đấy. Ý kiến đó hay thật. Tớ sẽ làm như vậy. Cảm ơn cậu."

"Đúng không?"

Mình cũng khá thông minh đấy chứ.

Ariel tự hào về khả năng ứng biến của mình và có chút đắc ý. Ánh mắt ngưỡng mộ của Koi dành cho cô càng khiến cô thêm tự tin.

"Vậy là được rồi. Vậy cậu mới chỉ định đi tìm việc làm thêm thôi đúng không? Chứ chưa tìm được việc gì cả?"

Ariel hỏi, Koi ừm một tiếng và gật đầu.

"Tớ hình như quen với việc ăn không ngồi rồi rồi hay sao ấy. Tớ chưa bao giờ được nghỉ ngơi lâu như vậy cả..."

Thấy Koi đỏ mặt và nhìn xuống tách trà, Ariel lại hỏi:

"Ashley không nói gì à?"

"Ơ, không. Nhưng mà tớ không thể cứ ăn chơi mãi được mà."

Đối với Koi thì đó là một điều đương nhiên, nhưng Ashley có lẽ sẽ nghĩ khác. Ariel suy nghĩ một lát rồi mở lời:

"Vậy thì cả ngày cậu làm gì?"

Giờ cô mới nghĩ đến chuyện này, có gì đó sai sai. Được nghỉ ngơi thì đương nhiên là tốt rồi, nhưng không hiểu sao Ariel lại cảm thấy có một lý do khác. Quả nhiên, Koi có chút bối rối và bắt đầu lắp bắp:

"Thì, tại... Tớ vừa ngủ dậy thì đã đến giờ ăn trưa rồi... Xong rồi tớ gọi người đến dọn dẹp nhà cửa, rồi ăn uống gì đó thì đã hết cả buổi chiều rồi. Cứ lơ ngơ như vậy... Rồi đặt đồ ăn tối... Ashley về thì... Thì..."

Gương mặt Koi đỏ bừng lên. Phản ứng quá rõ ràng, Ariel không nhịn được phải nói thay cậu:

"Ashley vừa về đến nhà là đã đòi làm tình rồi chứ gì? Còn chưa kịp ăn tối nữa cơ à?"

Koi mở to mắt và bối rối không biết phải làm sao, Ariel tặc lưỡi. Đúng là cái tên cầm thú.

Ariel nhăn mặt nhìn chằm chằm vào Koi. Dù là cực alpha đi chăng nữa thì cũng không thể đến mức đó được chứ? Hồi trước hình như không đến mức này thì phải.

Đã lâu quá rồi nên cô cũng không nhớ rõ lắm, nhưng Ashley chỉ là một thằng nhóc bình thường ở độ tuổi đó thôi, chứ không phải là kiểu người dâm đãng như vậy. Cô hoàn toàn không thể tưởng tượng được cái cảnh anh ta vừa tan làm đã vồ lấy người yêu như vậy.

Nhưng nếu bỏ qua Ashley ra thì cũng có những trường hợp như vậy thật. Ariel nhăn mặt nhớ lại trường hợp của vài người bạn.

Hai người này đúng là đang trong giai đoạn tân hôn mà, biết sao được.

Đó là chuyện chỉ có thể xảy ra với những cặp vợ chồng mới cưới, nhưng nhìn Koi đang đỏ mặt ngượng ngùng và bối rối thì đó lại là một thực tế không thể phủ nhận. Haizz, Ariel thở dài và mở lời:

"Hai người đều là người lớn cả rồi nên tự biết phải làm gì, nhưng cậu là beta mà. Đừng để anh ta cuốn theo như vậy, phải giữ gìn sức khỏe chứ."

Lời khuyên duy nhất mà Ariel có thể đưa ra chỉ có vậy thôi. Cô không thể lúc nào cũng ở bên cạnh để khuyên nhủ cậu được, và cũng không nên làm như vậy. Dù sao thì đó cũng là chuyện của hai người họ mà.

"Nhớ dùng bao cao su đấy. Anh ta là cực alpha nhưng cậu thì không phải. Cậu sẽ bị bệnh đấy."

Không sao đâu, Ashley chỉ làm tình với tớ thôi mà. Anh ấy đã nói là anh ấy chỉ yêu mình tớ thôi.

Koi nghĩ thầm như vậy nhưng không cần thiết phải phủ nhận lời nói quan tâm của Ariel.

"ừm, cảm ơn cậu. Tớ sẽ làm như vậy."

Ariel nhìn chằm chằm vào Koi đang gật đầu rồi ừ một tiếng, khoanh tay và tựa người vào bàn.

"Koi."

"hả."

Koi có chút căng thẳng khi nghe thấy cô gọi mình một cách nghiêm túc như vậy. Cô nhìn thẳng vào mắt Koi và mở lời:

"Đừng quên rằng tớ luôn ủng hộ cậu nhé."

Cô tiếp tục nói với một giọng điệu trầm tĩnh:

"Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa thì tớ vẫn sẽ ủng hộ cậu. Nếu có chuyện gì khó khăn hoặc đau khổ thì nhất định phải nói với tớ đấy."

"Biết chưa?" Cô nói thêm như để xác nhận, Koi không thể trả lời ngay được. Một cảm xúc nghẹn ngào dâng lên trong lòng khiến cậu không thể mở lời.

"ừ."

Koi khó khăn gật đầu, hít một hơi thật sâu rồi nói thêm với một giọng điệu kiên quyết:

"Tớ sẽ không quên đâu . Tớ, tớ cũng vậy. Tớ luôn ủng hộ cậu. Cậu cũng vậy, nếu có chuyện gì khó khăn thì cậu cũng phải nói với tớ đấy, nhất định đấy."

"Ừ."

Ariel mỉm cười và chìa ngón út ra. Đây là lần đầu tiên họ làm như vậy kể từ thời trung học, Koi cũng mỉm cười đáp lại và móc ngón út vào ngón út của cô.

"Đã hứa rồi đấy nhé."

"Cậu cũng đã hứa rồi đấy."

Sau khi xác nhận sẽ là chỗ dựa vững chắc cho nhau, họ buông tay ra

------------------


"Chào mừng ngài, ngài Niles."

Người gác cửa mở cửa và chào hỏi. Koi cảm thấy có chút ngại ngùng khi anh ta chào đón mình như thể cậu là cư dân ở đây, cậu khẽ đáp lại rồi vội vã bước đi.

Ơ?

Cậu định bước vào thang máy thì khựng lại khi thấy thang máy đang ở tầng cao nhất. Có vẻ như Ashley đã về rồi. Vừa nhìn đồng hồ treo ở sảnh, cậu liền giật mình. Lâu lắm rồi mới gặp Ariel nên cậu đã dành quá nhiều thời gian cho cô ấy. Nghĩ đến việc Ashley lúc nào cũng về nhà vào cùng một giờ, cậu liền cảm thấy lo lắng.

Hấp tấp bước vào thang máy, Koi vừa bước ra khỏi thang máy thì giật mình. Ashley đang đứng sau cánh cửa và nhìn cậu.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo