Lick Me Up If You Can - Chương 195

Chương 195

Koi đột nhiên bị nấc cụt. Ashley cau mày nhìn xuống cậu. Gương mặt anh đang khoanh tay trước ngực và nhìn chằm chằm vào cậu một cách nghiêm trọng khiến Koi nhớ lại cái ngày hai người vừa gặp lại nhau và cậu đang bị nhốt trong phòng giam. Lâu lắm rồi cậu mới phải đối diện với một biểu cảm lạnh lùng như vậy, và trái tim cậu chợt se lại.

"Em, em xin lỗi vì đã về muộn."

Cậu vừa lắp bắp vừa xin lỗi một cách vô thức.

"Lâu lắm rồi em mới gặp Al nên hình như em đã chơi hơi quá đà... Em đã cố đến đúng giờ rồi, nhưng đường bị tắc ấy."

Lúc về cậu vẫn bắt taxi đã gọi sẵn. Cậu đã tin sái cổ vào cái gọi là "dịch vụ cơ bản dành cho cư dân" mà người gác cửa đã nói với cậu khi cậu rời đi. Tất nhiên đó là Ashley đã ra tay trước để đề phòng trường hợp 'nếu Koi ra ngoài', Ashley đã biết rõ cậu đã đi đâu. Dĩ nhiên anh cũng khó chịu vì cậu đã gặp Ariel, nhưng lý do khiến anh trở nên nhạy cảm vào lúc này không chỉ có vậy.

Anh đã muốn mắng và nổi giận với Koi ngay lập tức, nhưng khuôn mặt đang lo lắng của cậu đã cản anh lại. Một khoảnh khắc, hình ảnh Koi bị bố đánh trong quá khứ vụt qua trong đầu anh, và rồi anh nhớ lại cái thời trẻ trâu khi anh ghen tuông đến mờ mắt và khiến Koi sợ hãi. Ashley từ từ thả lỏng vai và buông hai tay đang khoanh trước ngực xuống.

"Vậy à."

Ashley cố tình tạo ra một giọng nói dịu dàng hết mức có thể và nở một nụ cười. Ashley nói tiếp khi thấy khuôn mặt Koi đang sáng lên.

"Anh đã lo lắng vì em về muộn đấy. Anh mừng vì không có chuyện gì xảy ra."

" không có gì ấy . Em xin lỗi vì đã khiến anh lo lắng."

Ashley dang rộng hai tay trước lời xin lỗi chân thành của Koi. Koi nép mình vào vòng tay anh. Ashley vừa ôm chặt lấy con mồi đang đến dễ dàng vừa khựng lại.

Mùi hương pheromone mà anh đã vấy lên người cậu sáng nay đã không còn nữa. Khuôn mặt anh nhanh chóng trở nên hung tợn, và mùi hương pheromone đang lảng vảng xung quanh càng trở nên nồng nặc hơn, nhưng tất nhiên Koi chẳng hề nhận ra điều đó. Cậu vẫn tựa đầu vào vai Ashley và tiếp lời.

"Bồn rửa nhà Al bị tắc nên em đã đến xem cho cậu ấy. Thật may vì em đã có thể giúp Al."

Giọng cậu vẫn tràn ngập niềm vui nhận được từ buổi gặp gỡ với bạn bè, nhưng Ashley đã không thể tiếp nhận nó một cách thuần khiết được.

"Em tắm rồi à, Koi?"

Koi trả lời một cách vô tư với Ashley đang vùi mặt vào tóc cậu để kiểm tra mùi hương xà phòng.

"Vâng, khi em tháo đường ống để kiểm tra thì người em bị bẩn hết nên... nhân tiện em đã tắm luôn ạ."

Với lời nói đó, Ashley đã giải đáp được một thắc mắc khác đã khiến anh khó chịu, nhưng nó lại tạo ra một nghi ngờ khác.

"Vậy nên em đã thay quần áo à."

Ashley vẫn ôm Koi và nói từ phía trên đầu cậu để che giấu biểu cảm của mình.

"Nhưng bộ này là sao vậy, Koi?"

Nếu Koi có thể ngửi được mùi, có lẽ cậu đã cảm nhận được nguy hiểm từ mùi hương pheromone đang lan tỏa nồng nặc xung quanh. Nhưng thật không may, cậu lại không thể làm được điều đó, và cậu cũng không thể nhìn thấy biểu cảm của anh vì đang nép mình trong vòng tay Ashley. Chỉ bị đánh lừa bởi giọng nói dịu dàng đang chạm vào tai mình, cậu đã ngoan ngoãn trả lời.

"của Garrett ấy, à, bạn trai của Al bảo là anh ấy để quên ạ. Hình như hai người đã từng sống cùng nhau cho đến tận gần đây thì phải..."

Koi đã kể vanh vách những gì cậu biết về hai người, nhưng Ashley chẳng hề quan tâm đến chủ đề đó. Có một chuyện quan trọng hơn nhiều.

"Anh biết rồi, Koi. Hay là em thay quần áo đi nhé?"

"À, vâng ạ. Em sẽ đi thay."

Koi ngoan ngoãn gật đầu và rời khỏi Ashley. Ashley vừa mỉm cười với Koi vừa nhẹ nhàng nắm lấy cổ áo cậu. Và rồi anh đã xé nó ra thành hai mảnh không thương tiếc.

"Ơ..."

Koi chỉ biết há hốc miệng và phát ra một tiếng cảm thán ngớ ngẩn. Những chiếc cúc áo bắn ra khỏi áo sơ mi và văng tứ tung khắp nơi. Ashley vẫn không hề mất đi nụ cười mà mở miệng.

"Không được mặc quần áo của người đàn ông khác khi bước vào nhà anh."

Koi ngước nhìn anh với vẻ mặt ngơ ngác. Dường như có gì đó không ổn, nhưng nhìn Ashley vẫn đang mỉm cười thì có lẽ mọi chuyện cũng không có gì to tát. Trong khi cậu vẫn còn đang bối rối, Ashley đã dịu dàng luồn tay vào vai cậu và lột chiếc áo sơ mi đang che thân trên cậu ra.

"Nào, Koi. Cái này cứ để anh vứt cho, còn em thì lên lầu tắm rửa và thay quần áo đi."

"À, à..."

Koi ngoan ngoãn rụt tay ra và cởi bỏ chiếc áo ngoài, vội vã bước đi. Ashley đã hỏi Koi đang hấp tấp đi lên cầu thang:

"Koi này, có khi nào Al đã giúp em thay quần áo không?"

"Ơ? Không ạ..."

Koi dừng bước và nhìn xuống anh rồi lắc đầu.

"Sao em lại làm thế ạ... Al chỉ đưa áo sơ mi cho em thôi ạ. Em đã tự thay đồ một mình trong phòng tắm ạ."

Ashley khẽ đáp lại "Vậy à" và anh đã tìm được sự an ủi trong những vết bẩn loang lổ còn sót lại trên cơ thể Koi. Koi nghiêng đầu rồi hấp tấp leo lên cầu thang và đi về phía phòng ngủ. Anh bất giác mỉm cười khi thấy cậu đang đi vào phòng ngủ của mình một cách tự nhiên, nhưng rồi gương mặt anh lại trở nên lạnh lẽo khi nhìn vào chiếc áo sơ mi rách nát vẫn còn trên tay. Ashley không thương tiếc ném nó vào thùng rác rồi anh lấy rượu ra và rót vào ly.

Anh đã uống liền hai ly whisky, nhưng chẳng có tác dụng gì cả. Đương nhiên rồi. Vì rượu không có tác dụng gì với anh cả.

Pheromone vô dụng.

Anh kìm nén thôi thúc muốn ném vỡ chiếc ly và nắm chặt tay thành đấm. Sau khi đứng đó và lấy lại hơi trong một lúc, Ashley đột nhiên xoay người và nhanh chóng đi về phía phòng mình. Anh leo một lần ba bậc thang và nhanh chóng đến đích.

Anh mở toang cửa ra mà không thèm gõ cửa, Koi giật mình kinh ngạc quay đầu lại khi vừa cài cúc áo xong. Ashley không nói gì và sải bước tiến lại gần Koi đang chớp mắt bối rối. Koi theo bản năng lùi lại, nhưng chỉ sau vài bước cậu đã bị Ashley túm lấy vai. Ashley đã chiếm lấy cậu, cậu bỗng cứng đờ và nín thở.

"Thật sự là không có chuyện gì xảy ra à?"

"Ơ... Không ạ."

Koi lắp bắp khi thấy Ashley đang nhìn cậu với gương mặt lạnh tanh, khác hẳn với sự dịu dàng mọi khi.

"Em đã bảo rồi mà, em chỉ gặp Al thôi ạ."

Đó là sự thật không hề sai lệch, nhưng Ashley lại nhếch mép chế giễu cậu.

"Không phải là với Al à?"

Koi mở to mắt và há hốc miệng trước những lời nói mà cậu không thể ngờ tới. Đột nhiên anh đang nói cái quái gì vậy?

"Al và em là bạn mà... Anh biết mà. Al bảo em là chị em của cậu ấy mà."

"Nhưng em không phải là con gái và Al cũng biết điều đó."

Lời anh nói không sai, nhưng cũng không đúng. Koi chỉ biết há hốc miệng rồi khó khăn lẩm bẩm.

"Sao anh lại nói thế ạ... Anh nghi ngờ mối quan hệ giữa em và Al sao ạ, bây giờ?"

"Nếu không phải Al thì là cái tên Garrett đó à?"

"Ash!"

Koi vô thức lớn tiếng rồi vội vàng hít sâu và hạ giọng.

"Rốt cuộc anh đang làm cái gì vậy ? Em đã nói hết ở ngoài cửa rồi mà, chỉ có vậy thôi. Thật đấy , những nghi ngờ này thật là thất lễ với cả Al lẫn Garrett."

Koi đã hy vọng Ashley sẽ tỉnh táo lại, nhưng những gì đáp lại cậu chỉ là một tiếng cười nhạo. Anh lẩm bẩm với vẻ mặt rõ ràng là đang chế giễu.

"Em không nghĩ đến kết cục sẽ như thế nào khi tắm ở bên ngoài và mặc quần áo của một người đàn ông khác à?"

Ashley không cho Koi kịp phản ứng và cúi người xuống. Anh vùi mặt vào cổ cậu và hít một hơi thật sâu rồi thì thầm.

"Pheromone của anh đã biến mất hết rồi."

Koi giờ mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Một linh cảm chẳng lành rằng sẽ không thể thuyết phục được Ashley đang dần xâm chiếm lấy cậu.

"Em, em xin lỗi, Ash."

Koi vội vàng mở miệng.

"Em... em sai rồi . Em sẽ không làm như vậy nữa đâu. Lần này là do em thiếu suy nghĩ nên... anh tha cho em nhé?"

Cậu nhìn Ashley với tất cả sự chân thành.

"Người mà em yêu chỉ có mình anh thôi mà... Anh biết mà."

Ashley đáp lại khi thấy cậu đang ngước nhìn một cách tha thiết .

"Anh biết."

Một giọng nói trầm tĩnh vang lên.

"Em đã bảo rằng em yêu anh từ trước rồi mà. Ừ, chắc là thật lòng thôi."

"Vậy thì..."

Koi vẫn không đánh mất hy vọng mà lại mở miệng, nhưng Ashley đã nói trước.

"Không sao đâu, chúng ta chỉ cần bắt đầu lại từ đầu thôi mà."

Một tiếng cười khẽ vang lên. Ashley nhìn xuống Koi đang cứng đờ với đôi mắt mở to và thì thầm một cách ngọt ngào.

"Anh sẽ tẩm ướp toàn bộ cơ thể em bằng pheromone của anh."

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo