Lick Me Up If You Can - Chương 215

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Chương 215

Sau khi Bernice rời đi, Koi đã ở lại một mình và ngây ngốc nhìn vào hư không. Cậu không thể tin vào những gì cậu đã nghe. Nhưng cô không đời nào nói dối, và nếu cậu không tin những lời cô nói thì cậu đã không gọi Bernice đến ngay từ đầu rồi. Bỏ qua chuyện cô đã đối xử tệ bạc với cậu thì cô chưa từng mắc sai lầm hay thêm bớt bất cứ điều gì về công việc của mình cả.

Vậy thì chắc chắn người đó đã nắm bắt tình hình một cách chính xác nhất.

Cậu đã hiểu một cách đầy lý trí, nhưng cậu lại không dễ dàng chấp nhận điều đó về mặt cảm xúc.

Bộ não của Cậu chủ đã bị tổn thương rồi.

Không có cách nào để đảo ngược được đâu. Chúng ta chỉ có thể làm chậm quá trình tổn thương mà thôi.

Bộ não của cậu ấy sẽ tiếp tục bị phá hủy trong tương lai.

Rồi sẽ có một ngày cậu ấy không thể nhận ra cậu hay thậm chí không biết bản thân là ai nữa. Chúng ta không thể biết được ngày đó sẽ đến khi nào.

Nhanh thì có lẽ là vài năm, chậm thì 10 năm? Hoặc có lẽ là lâu hơn.

Hệ viền cảm xúc của cậu ấy đã bị phá hủy một phần rồi và nó còn bị rối loạn trí nhớ nữa. Mọi chuyện sẽ còn trở nên nghiêm trọng hơn trong tương lai. Cậu sẽ phải chắp vá những mảnh ký ức vỡ vụn đó thường xuyên thôi. Cũng như tôi và đội ngũ y tế ở đây đã từng làm trước đây vậy.

Hệ viền bị phá hủy là đặc tính của alpha cực, nhưng những người phát triển muộn như Cậu chủ thì hầu như không bị tổn thương gì cả. Chuyện bộ não bị phá hủy đến mức này là rất hiếm đấy.

Có phải tại cú sốc pheromone mà Angel đã gây ra không ư?

Không, Cậu chủ đã bị phá hủy từ trước đó rồi. Từ trước đó rất lâu rồi.

Cú sốc pheromone lần này chỉ là chất xúc tác mà thôi.

Koi bật ra tiếng rên rỉ rồi ôm mặt bằng cả hai tay. Cậu chỉ nghe thấy những lời khó hiểu. Ashley đã bị phá hủy từ trước đó rồi ư, vậy là từ khi nào? Từ khi cậu ngủ với anh? Hay là từ khi hai người gặp lại nhau? Trước khi cậu đến phía đông?

Chỉ có Cậu chủ mới biết chuyện đó đã xảy ra như thế nào thôi.

Có lẽ là còn lâu hơn thế nữa.

Koi chợt nhớ ra một ký ức mà cậu đã quên mất.

Anh vốn dĩ đã không có ý định gặp em đâu.

Từng lời nói của Ashley đã nói khi hai người gặp lại nhau sống lại trong tâm trí cậu, và sắc mặt cậu đã dần trở nên trắng bệch.

Em đã đến quá sớm rồi.

Em đã phá hỏng kế hoạch của anh, hoàn toàn.

Và anh đã còn nói gì nữa nhỉ?

Vậy thì khi nào anh định tìm đến em?

Ashley đã trả lời câu hỏi của Koi như thế này. Với một nụ cười cay đắng.

Không biết nữa. Khoảng 10 năm sau thì sao?

Chắc lúc đó mọi chuyện sẽ diễn ra theo kế hoạch của anh.

Khoảnh khắc đó Koi đã hít một hơi thật sâu và bịt miệng bằng cả hai tay.

------------------------

Ashley đã xuất hiện ở Greenbelt khi Koi gọi điện cho anh và hơn 30 phút đã trôi qua. Koi đang ngây ngốc nhìn ra ngoài cửa sổ thì quay đầu lại khi nghe thấy tiếng chuông và khựng người lại khi nhìn thấy anh.

Ashley sải bước đi vào bên trong và nhìn xung quanh quán rồi nhìn thẳng vào mắt Koi. Koi định mỉm cười với anh, nhưng cơ mặt cậu lại không nghe lời. Ashley đã tiến đến chỗ cậu với những bước chân lớn khi thấy cậu đang cố gắng gượng một nụ cười vụng về với vẻ mặt méo mó.

"Giờ em đang làm cái gì ở đây vậy?"

Ashley vừa hỏi vừa đứng trước mặt Koi. Cậu đã rụt rè trước bầu không khí uy áp của anh đang bỏ tay vào túi áo khoác và nhìn xuống cậu, nhưng cậu đã lấy hết can đảm và cố gắng nói một cách bình thản nhất có thể.

"Anh đến nhanh thật, em đã nghĩ sẽ mất đến một tiếng đấy."

"anh đang hỏi em là em đang làm cái quái gì ở đây."

Ashley cau mày và hỏi lại. Koi vừa cố gắng hết sức để không cầu xin anh đừng như vậy vừa chỉ vào chiếc ghế đối diện.

"Anh ngồi xuống đi, chúng ta sẽ nói chuyện sau."

"...."

"Nhanh lên."

Ashley đã ngồi xuống đối diện với vẻ mặt bất đắc dĩ khi nghe Koi thúc giục lại. Cậu vừa nhìn anh đang vuốt mái tóc được chải chuốt gọn gàng một cách khó chịu vừa mở lời.

"Ở đây, lâu rồi anh không đến đúng không ạ?"

Ashley chỉ im lặng nhìn Koi. Koi vừa nói vừa nhìn xung quanh.

"Khi còn bé thì ở đây đắt đỏ quá nên em đã không thể mua nổi một ly nước, giờ thì em đã kiếm đủ tiền để ăn một bữa rồi, em giỏi thật đấy anh nhỉ?"

"Thêm đá vào đồ uống nữa chứ gì?"

Ashley mỉa mai, nhưng Koi vẫn gật đầu và cười.

"Vâng. Em cũng trưởng thành rồi mà."

Ashley vẫn chỉ cau mày và nhìn cậu. Cứ như đang bảo cậu rốt cuộc muốn nói gì vậy.

Đúng lúc đó nhân viên đã đến và Koi đã gọi một ly trà thảo mộc ấm. Ashley đã gọi double espresso, nhưng nó lại không có trong thực đơn. Anh không còn cách nào khác ngoài việc gọi một ly americano rẻ tiền. Koi mỉm cười với vẻ mặt thoải mái hơn sau khi nhân viên đã rời đi.

"Em cũng muốn uống cà phê lắm, nhưng họ lại bảo caffeine không tốt cho cơ thể. Thật kỳ lạ, nghĩ lại thì em đã không uống cà phê một thời gian rồi. Có lẽ cơ thể em đã tự biết rồi ấy chứ."

Ashley chỉ im lặng nhìn cậu đang vô tình xoa bụng. Ashley đã chọn cách chờ đợi một cách thận trọng thay vì thúc ép đối phương, anh đang tự hỏi Koi định nói gì đây. Khoảnh khắc một sự im lặng bao trùm lấy hai người, Koi đã mở miệng.

"Em có chuyện muốn hỏi anh."

Cậu hít sâu một hơi rồi nhìn thẳng vào Ashley.

"Đến lúc đó anh thật sự đã không biết là em đã trở thành omega đúng không ạ? Việc em mang thai cũng không phải là cố ý đúng không ạ?"

"Ừ."

Ashley trả lời với vẻ mặt vô cảm. Koi lại hỏi.

"Nếu anh đã biết trước rằng em là omega và có thể mang thai thì lúc đó anh đã cẩn thận hơn chưa ạ?"

Những giả định thì chẳng có ý nghĩa gì, nhưng đó là một câu hỏi quan trọng với Koi. Ashley đã nghĩ ngợi một lát rồi mở miệng.

"Nếu là vậy thì anh đã không ngủ với em rồi."

"Tại sao ạ?"

Koi hỏi ngay lập tức như thể đã chờ đợi câu hỏi này từ lâu lắm rồi.

"Vì nếu anh quan hệ với em thì pheromone mà anh đã cố gắng tích lũy sẽ bị mất đi sao?"

Ashley đã ngậm miệng. Không dễ để đọc được suy nghĩ của anh qua vẻ mặt vô cảm của anh. Cậu chỉ chờ miệng anh mở ra, nhưng Ashley đã từ từ hé môi.

"...Em đang nói cái quái gì vậy?"

Koi nhận ra rằng anh đã có phần bối rối trước câu trả lời vụng về đó. Việc anh chuyển chủ đề thay vì trả lời câu hỏi chính là bằng chứng cho điều đó. Koi đã thành thật thú nhận.

"Em đã gặp cô Bernice. Em đã nghe về tình trạng của anh rồi."

Biểu cảm của Ashley đã không hề thay đổi. Nhưng Koi đã không bỏ lỡ khoảnh khắc anh khựng lại trong một tích tắc. Ashley đã không nói gì, nhưng Koi không cần phải chờ đợi mà đã nói tiếp.

"Em đã nghi ngờ rồi. Vì anh đã khác trước đây rất nhiều. Không, bởi vì lời nói và hành động của anh thay đổi liên tục nên em đã hoàn toàn không thể hiểu được tại sao anh lại như vậy. Nhưng nếu bộ não anh đã bị tổn thương thì mọi thứ đều hợp lý cả. Cảm xúc của anh thay đổi thất thường, và có lẽ vì vậy nên anh mới trở nên lạnh lùng đến đáng sợ như vậy."

Koi vừa tuôn ra những lời nói đó một cách nhanh chóng vừa hít sâu một hơi. Cậu đã lấy hết can đảm để cất lên câu hỏi mà bấy lâu nay cậu đã cố gắng kìm nén.

"Em muốn biết rốt cuộc tại sao anh lại làm như vậy."

Giọng nói Koi mang theo cảm xúc và trở nên kích động hơn. Cậu đã nghĩ rằng mình nên nói một cách bình tĩnh, nhưng miệng cậu lại không thể ngừng lại được.

"Em biết là em đã làm tổn thương anh. Nên nếu anh muốn làm tổn thương em để trả thù thì ừ, có lẽ là vậy cũng được thôi. Nhưng đây lại là một chuyện hoàn toàn khác mà. Tại sao anh lại làm vậy? Anh đã bảo rằng em đã phá hỏng kế hoạch của anh rồi mà? Vậy có phải anh đã sửa đổi kế hoạch và biến thành thế này không? Vậy bộ não của anh bị sao vậy, em hoàn toàn không hiểu gì cả. Hãy giải thích cho em đi."

Koi nhăn nhó mặt mày như sắp khóc đến nơi.

"Hay là có lẽ em thật sự không xứng với anh?"

"Tự nhiên em nói cái quái gì vậy?"

Đây là lần đầu tiên Ashley phản ứng lại. Cứ như đang bảo cậu tại sao cậu lại nói những lời đó vậy. Nhưng Koi đã không còn đủ sức để suy nghĩ một cách lý trí nữa rồi. Cậu đã suy nghĩ kỹ càng trong nhiều giờ mà vẫn không tìm thấy câu trả lời, và tất cả những cảm xúc tiêu cực vốn đã chất chứa trong lòng cậu trong suốt thời gian qua đã trào ra.

"Anh đã bối rối khi em cầu hôn anh. Dù cho anh đã biết em mang thai con anh rồi. Anh đã bảo rằng anh yêu em, hoặc có lẽ anh chỉ yêu em và có thể quan hệ với em thôi chứ không thể kết hôn với em được, vậy đó là vì em là Connor Niles nghèo hèn này sao?"

Ashley không kìm được mà bật ra.

"Em đang nói cái quái gì vậy? Em xem anh là một tên cặn bã như cha anh à?"

Koi cởi mở và thú nhận sau khi nhấn nút giận dữ và thốt ra những lời đó.

"Thực đơn."

"Cái gì?"

Ashley cau mày và nhìn cậu. Koi run rẩy thở ra và thú nhận.

"Em biết rằng anh đã làm giả thực đơn của nhà hàng Pháp đó."

Ashley thở dài và lắc đầu.

"Tự nhiên giờ em lại nói đến chuyện đó làm gì?"

"Đừng có giả vờ không biết, chẳng phải anh đã cố tình bảo người ta làm giả thực đơn cho phù hợp với túi tiền của em sao? Chắc chắn những khoản tiền còn lại là do anh trả đúng không? Em đã ngốc nghếch tin vào điều đó và vui vẻ, sao anh có thể làm như vậy chứ?"

Ashley đã khựng lại trong giây lát, nhưng rồi anh lại nổi giận và dồn ép Koi.

"anh đã làm vậy thì có ảnh hưởng gì đến em à? Khi anh bị ngất thì em đã cùng người phụ nữ kia đến đó đúng không? Tại sao lại là ở đó? Có phải để khoe khoang không? Chẳng phải vì em có ít tiền, và dù sao thì đó cũng là nhà hàng tốt nhất mà em có thể đến được sao?"

Koi đã không hề lùi bước dù cho anh có mỉa mai đến đâu đi chăng nữa.

"Anh nói đúng. Em đã muốn đến nơi tốt nhất mà em có thể đến được. Vì em đã gây ra một sai lầm rất lớn cho cô ấy."

Sau khi hít một hơi ngắn, cậu đã nói thêm một cách nhanh chóng.

"Em xin lỗi vì đã đến đó trong lúc anh đang bất tỉnh. Em cũng cảm thấy áy náy, nhưng em muốn thu xếp mọi chuyện ổn thỏa trước khi em gặp lại anh. Em đã nghĩ rằng cứ kéo dài thời gian một cách mơ hồ thì sẽ thất lễ với cả hai người."

"Vậy thì có vấn đề gì chứ? Chẳng phải kết quả là mọi thứ đã diễn ra như em muốn rồi sao? Vậy thì em đang nổi giận vì cái gì?"

Ashley vẫn hoàn toàn không thể hiểu được những lời cậu nói. Cuối cùng Koi cũng đã trút bỏ sự tủi thân mà bấy lâu nay cậu đã kìm nén.

"Anh vẫn còn thương hại em sao?"

Bình luận
tengi
Trời ơi có con rồi đó vì đứa trẻ bớt bớt lại đi 2 ông ơi
Trả lời·10/06/2025
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo