Lick Me Up If You Can - Chương 222

Chương 222

Koi hốt hoảng hít một hơi, và Ashley thì chết lặng. Bill cũng ngạc nhiên nhìn họ luân phiên rồi muộn màng hét lên.

"Cậu đang nói cái gì vậy?"

Bill bối rối hỏi, nhưng không ai trả lời. Một sự im lặng nặng nề hơn bao giờ hết bao trùm họ. Bầu không khí căng thẳng đến mức dường như cả không khí cũng ngừng lưu thông. Chỉ có Bill đang cố gắng nắm bắt tình hình bằng cách đảo mắt liên tục.

"....Đây là cái thứ, vớ vẩn gì vậy."

Mãi sau Ashley mới mở miệng. Giọng nói nghẹn ngào như thể đang bóp nghẹt thanh quản, Bill giật mình, và ngay cả Ariel cũng rùng mình. Koi cũng không nói gì, Ashley lẩm bẩm với giọng thô ráp.

"Đừng có xạo sự, Ariel. Không thể nào có chuyện đó được."

"Tại sao?"

Ariel hỏi lại với vẻ mặt chất vấn.

"Tại sao không thể? Có gì sai khi Koi là Cực omega à?"

"Ha."

Ashley bực bội thở dài. Anh lắc đầu đầy khó tin, rồi nhìn Ariel với ánh mắt đáng sợ và nói.

"Koi là Cực omega, cô nghĩ chuyện đó là thật sao? Chuyện đó không thể xảy ra, tuyệt đối không."

"Vậy tại sao lại tuyệt đối không thể xảy ra? Koi đúng là Cực omega mà?"

Ariel tức giận đến mức giọng nói tự động lớn hơn. Ashley chế nhạo như muốn cười vào mặt cô đang bức bối đến phát điên.

"cô chứng minh kiểu gì?"

Ariel khựng lại, anh tiếp tục nói.

"Cực omega không xuất hiện trong kiểm tra thể chất. Kết quả sẽ là Beta. Không có cách nào để chứng minh rằng em ấy là Cực omega cả."

Niềm tin của Ashley rất vững chắc. Nhưng từ những lời đó, Ariel đã tìm ra câu trả lời.

"Anh đã kiểm tra thể chất của Koi rồi à?"

Trước câu hỏi của Ariel, Ashley cười xòa.

"Có cần thiết không? Em ấy mang thai rồi, chắc chắn là Omega thôi."

"Tôi đã kiểm tra. Không, chúng tôi đã xác nhận rồi."

Ariel tự tin mở lời.

"Koi là Beta."

"Lại xạo sự..."

Ashley không tin lời Ariel. Khi anh chửi rủa với khuôn mặt đầy hoài nghi, Ariel đã chặn lời anh.

"Nếu anh không tin thì hãy tự mình kiểm tra đi, kiểm tra xem Koi là Beta gì. Đơn giản thôi mà? Đến bệnh viện thì chậm nhất là hai ngày là có kết quả, dùng thêm tiền thì 30 phút cũng có. Ngay bây giờ kiểm tra luôn xem sao?"

Ariel đã lấy lại sự bình tĩnh và hỏi Ashley với ánh mắt sắc bén.

"Có vẻ như anh đang cố gắng phủ nhận việc Koi là Cực omega thì phải, tại sao vậy? Đáng lẽ nó phải tốt hơn cho anh chứ? Cực omega không khác gì giấc mơ cuối cùng của các Alpha trội, chẳng lẽ anh khác sao? Hay là."

Cô nheo mắt và nói thêm với vẻ nghi ngờ.

"Có phải vấn đề là 'Koi' là Cực omega không?"

Một lần nữa, sự im lặng bao trùm. Không ai mở lời. Koi cho đến lúc đó chỉ lo lắng nhìn sắc mặt anh. Cậu không đủ can đảm để nhìn vào khuôn mặt Ashley, nhưng cậu đã lấy hết dũng khí và cẩn thận ngẩng đầu lên.

Ashley không nhìn về phía Koi. Anh vẫn chỉ nhìn Ariel, Koi cảm thấy hụt hẫng trong lòng.

"......Ash, thật sự vậy sao?"

Nuốt khan, Koi khó khăn lên tiếng. Cậu cảm thấy cánh tay vẫn đang ôm mình khẽ run lên. Koi lại hỏi Ashley với ánh mắt hướng lên anh.

"Anh... anh ghét em vì em là, là như vậy sao? Thà em là Beta thì tốt hơn sao?"

Ashley thô bạo nói với Koi, cậu đang rơm rớm nước mắt.

"Đừng có nói linh tinh, em là gì thì anh cũng không quan tâm."

"Vậy thì sao anh lại phủ nhận đến vậy?"

Ariel lại xen vào. Ashley muốn bóp cổ cô nếu có thể, nhưng không thể. Mạch máu giật giật trên thái dương, và đầu óc anh quay cuồng. Cảm thấy đầu ngón tay mình run rẩy, Ashley há miệng rồi lại ngậm lại.

Lý trí anh đã chấp nhận sự thật đó rồi. Bằng chứng là quá đủ. Câu trả lời cho vô số câu hỏi mà anh đã cảm thấy trong thời gian qua chỉ có một. Hương pheromone lúc có lúc không, và cả việc không có tử cung vào lúc đó nữa.

Không phải do não anh có vấn đề, phát điên lên và nhầm lẫn, mà thật sự là.

"Không thể nào."

Giọng Ashley run rẩy. Như thể cái tôi của anh đang sụp đổ, mắt anh, môi anh, cả cơ thể anh đều bắt đầu run lên.

"Koi của tôi không thể nào như vậy được."

"Ash."

Koi hoảng hốt gọi tên anh. Tay Ashley buông thỏng, và anh lảo đảo lùi lại. Ashley rời khỏi Koi và dừng lại, rồi từ từ nhìn xung quanh. Hương pheromone đang trôi nổi trong không khí chỉ có của mình anh.

"Nếu Koi là Omega, thì phải có hương pheromone chứ."

Anh lẩm bẩm như người mất hồn. Thấy vậy, Ariel mở lời.

"Vì cậu ấy là Cực omega nên cậu ấy có thể kiểm soát pheromone......"

"Câm mồm!"

Ashley quay đầu lại từ Ariel vừa bị anh hét vào mặt với giọng thô bạo và nhìn Koi chằm chằm.

"Không có lý do gì để cố tình che giấu hương pheromone với tôi cả."

Anh nói, như thể đang cố gắng thuyết phục bản thân.

"Koi đã biến đổi, và vì vậy hương pheromone của cậu ấy yếu đi thôi. Chỉ có vậy thôi."

"Ash......"

Koi lại gọi anh, nhưng Ashley lùi lại một bước dài. Koi định tiến đến gần anh thì dừng lại.

"Không phải vậy sao?"

Ashley cố gắng nhếch khóe miệng lên và hỏi.

"Ariel đang nói vớ vẩn đấy thôi, đúng không? Em không nói dối anh mà, phải không?"

"Ash......"

"Koi."

Khuôn mặt Ashley méo mó.

"Hãy nói không phải sự thật đi."

Anh đang cầu xin một cách tuyệt vọng. Nhưng Koi không thể nói gì cả. Một lần nữa, sự im lặng lại bao trùm.

Ashley nhìn cậu với đôi mắt dao động rồi từ từ lắc đầu.

"Đây không phải là sự thật."

"Ash."

"Đó là dối trá, chỉ là dối trá thôi!"

Anh hét lớn rồi đột nhiên hít một hơi sâu. Trước cơ thể to lớn đang đổ ập về phía trước, Koi kinh ngạc hét lên.

"Ashley!"

"Hức."

Bill ngạc nhiên kêu lên một tiếng ngắn và lấy tay che mũi. Ariel cũng mở to mắt và lùi lại. Đôi mắt của Ashley đang thở dốc và co quắp lại trở nên rực rỡ một màu vàng kim.

"Ash, sao vậy? Có phải cơ thể anh lại có gì bất thường nữa rồi?"

Koi vội vã hét lên. Nhưng Ashley đã không còn ở trong trạng thái để trả lời nữa. Có lẽ anh không kiểm soát được pheromone?

Koi nhớ lại lời của Bernice và gai ốc nổi lên khắp người. Nhớ lại việc não của Ashley đã bị pheromone phá hủy, nỗi sợ hãi đột ngột ập đến.

"Ash, Ashley! Tỉnh lại đi, Ashley!"

Cậu gấp gáp hét lên và lấy điện thoại ra, nhưng tay cậu run rẩy và đánh rơi nó. Koi vội vàng lau đi những giọt nước mắt đang rơm rớm và nhặt điện thoại lên. Cậu phải gọi cho Bernice. Trong đầu cậu chỉ có suy nghĩ đó. Người có thể giải quyết tình huống này chỉ có cô ấy.

"Ashley!"

Đột nhiên, Ariel hét lên. Koi vừa bấm nút và đưa điện thoại lên tai thì phản xạ quay lại và nuốt một tiếng nghẹn ngào. Ashley loạng choạng đứng dậy rồi đi về phía cửa.

"Ashley, chờ đã! Anh đi đâu vậy?"

Koi không kịp chờ cuộc gọi kết nối mà chạy theo. Cậu cố gắng túm lấy anh, nhưng Ashley đã thô bạo đẩy cậu ra. Khi Koi loạng choạng và lấy lại tinh thần thì Ashley đã ra khỏi phòng. Trong phòng chỉ còn lại mùi pheromone của Ashley đậm đặc hơn bình thường.

-------------------

Ha, ha.

Koi thở hổn hển và lau mồ hôi trên trán. Dù đã tìm kiếm khắp nơi, cậu vẫn không thấy Ashley đâu. Cậu đã lục tung căn nhà của anh, cả văn phòng cũng tìm rồi mà vẫn vô ích. Cậu cũng đã đến căn nhà thuê mà Koi từng ở, nhưng nó trống rỗng. Cuối cùng, Koi đứng thẫn thờ giữa con đường tối om với một cảm giác tuyệt vọng.

Rốt cuộc anh đã đi đâu rồi.

Cậu không nghĩ ra được gì nữa. Cậu ôm lấy cái đầu đang đau nhức, đột nhiên điện thoại rung lên. Vội vàng xác nhận người gọi đến, cậu thở dài và kết nối cuộc gọi.

-Có chuyện gì vậy? Cậu đã gọi cho tôi à?

Là Bernice. Koi hít một hơi thật sâu rồi nói sơ qua rằng Ashley đã lên cơn phát pheromone và không biết anh ở đâu rồi nhanh chóng nói thêm.

"tôi đã đến nhà anh ấy rồi mà không thấy. Người gác cổng bảo là anh ấy đã vào rồi nhưng tôi lục tung lên mà không thấy đâu cả... Chắc là anh ấy lại ra ngoài mà tôi không thấy..."

-Cậu đã kiểm tra tủ quần áo chưa?

Bernice đột ngột hỏi. Koi đang nói thì dừng lại.

"Tủ quần áo ạ?"

-Đúng vậy. Tủ quần áo trong phòng thay đồ.

Bernice nói thêm với giọng máy móc như thường lệ, không hề nao núng.

-Cậu chủ sẽ ở đó đấy.

Điện thoại lập tức ngắt kết nối, Koi ngơ ngác đứng đó một lúc rồi muộn màng hoàn hồn và vội vã quay trở lại hướng mà mình đã đến.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo