Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
266
"Hả? Koi, em đau à?"
"A, a-a!"
Với áp lực mạnh hơn, Koi vô thức thét lên. Ngay cả bản thân anh nghe cũng không phải là tiếng la đau đớn. Thay vào đó, nó là...
Suy nghĩ đến đó, Ashley nghiêng đầu và ngậm lấy ngực cậu. Vẫn còn một bên anh dùng tay xoa bóp, trong khi bên kia anh bắt đầu mút. Koi cảm thấy đầu óc mình hoàn toàn trống rỗng.
"A, a-a, a-a-a!"
Ashley bật cười "Phù phù" , Koi thì liên tục thét lên.
"Koi, nếu em đau thì mình dừng lại nhé?"
Ashley ngây thơ hỏi, mặc dù anh biết rõ đó là một ý nghĩa hoàn toàn khác. Thay vì trả lời, Koi dùng cả hai tay giữ chặt đầu anh, kéo anh sát vào ngực mình.
"A... a-a-a... a-a!"
Với áp lực mạnh mẽ, Koi rên rỉ kéo dài, cơ thể cậu run rẩy không kiểm soát như thể đang co giật. Cảm giác này hoàn toàn xa lạ, một trải nghiệm lần đầu tiên trong đời. Dường như Koi đã chìm vào vô thức trong chốc lát.
Ashley kiên trì kích thích núm vú, không ngừng vuốt ve, cho đến khi một bên ngực hoàn toàn trống rỗng. Cuối cùng, khi anh ngẩng đầu lên, Koi đã đạt đến đỉnh điểm khoái cảm mà không hề xuất tinh, tâm trí cậu lúc này gần như tan biến vào hư vô.
"Koi, tỉnh táo lại nào."
Ashley vỗ nhẹ má cậu. Khuôn mặt mờ ảo hiện lên trong tầm nhìn của cậu đang mỉm cười.
"Vẫn còn một bên nữa mà."
"Ư, ưm..."
Koi gật đầu yếu ớt, Ashley hôn nhẹ lên má cậu.
"Nhưng mà Koi."
"Ừm."
Koi ngoan ngoãn trả lời, Ashley khẽ cười gượng, có chút khó xử.
"Anh... có thể cho vào không?"
"Ơ... ơ?"
Koi chớp mắt bối rối, giật mình hoảng hốt nhìn xuống. Dương vật Ashley đang nằm giữa hai chân cậu đã cương cứng dữ dội.
"V-v-vừa nãy... mình vừa mới... xong mà..."
"Không phải, Koi."
Ashley nhẹ nhàng phủ nhận.
"Lần này chỉ có mình em thôi."
"A," Koi nhận ra. Hơn nữa, cậu đã lên đỉnh hai lần mà không cần xuất tinh rồi còn gì. Ashley chỉ mới làm một lần, nghĩ lại việc bình thường anh làm vài lần mỗi đêm, thì điều này có lẽ là hiển nhiên. Koi dùng hai tay che mặt, khó khăn gật đầu đồng ý.
"Anh yêu em, Koi."
Ashley thì thầm ngọt ngào, chậm rãi cử động cơ thể. Trái ngược với giọng nói, thì dương vật của anh đang "tức giận" lắm. Ashley khẽ rên rỉ, ngậm đầy miệng bầu ngực đã căng tròn. Koi không cử động, nhưng mỗi khi Ashley mút sữa, phần thịt mềm mại bên trong lại tham lam kéo lấy dương vật của anh. Ashley cảm thấy hơi thở mình trở nên dồn dập vì hưng phấn, nhớ lại lời bác sĩ. Tất nhiên, lời nói "không tốt cho em bé" là giả dối. Không thể nói là tốt cho em bé, nhưng cho bú cũng không sao, bác sĩ chắc chắn đã nói như vậy.
Không đời nào.
Ashley nheo mắt lại. Là của tôi.
Anh muốn nuốt chửng, vội vàng cắn vào da thịt của Koi, kéo vào trong miệng. Tất cả, là của tôi.
Mỗi khi nhận thức được sự thật đó, trái tim Ashley lại tràn ngập một sự mãn nguyện không gì sánh bằng. Nếm vị ngọt ngào của quả thịt lan tỏa khắp khoang miệng, anh lặp đi lặp lại nhiều lần.
Thời gian hạnh phúc tràn ngập dục vọng của Ashley tiếp tục kéo dài trong một tuần sau đó. Cuối cùng, khi ngực Koi không còn ra sữa nữa, cậu lại một lần nữa xuất hiện rầm rộ trên các tờ báo lá cải.
[Connor Niles bị che giấu, cuối cùng cũng lộ diện.]
〈Sugar Baby〉 The End
-----------
Made in Heaven... or Hell
Lời nói đầu
"Chúc mừng hai người. Là song thai nhé."
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Đó là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Ashley. Koi cùng nghe tin sét đánh ngang tai, hoàn toàn không biết gì về nỗi lòng của Ashley, mừng rỡ không thôi và liên tục hỏi. Hỏi làm sao biết là song thai, tim em bé ở đâu, vậy thì đồ dùng em bé phải gấp đôi sao. Giọng nói quý giá của Koi vẫn tiếp tục, nhưng tai Ashley chỉ nghe được một nửa.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
Anh không thể hiểu nổi. Không phải một mà là hai đứa trẻ cùng một lúc. Điều này tuyệt đối không nằm trong tính toán.
May mắn thay, Ashley đang ngồi. Nếu anh đứng, anh chắc chắn sẽ mất thăng bằng mà loạng choạng. Nếu điều đó xảy ra, ngay cả một Koi dù có "chậm hiểu" đến mấy cũng sẽ lập tức nhận ra Ashley đang bị sốc, và khi đó, Ashley sẽ phải vắt óc nghĩ cách để giải thích sự bối rối tột độ của mình.
Bình tĩnh đi, Ash. Trước hết hãy giữ bình tĩnh.
Anh cố gắng lấy lại lý trí nhanh nhất có thể. Cười đi, đồ khốn. Koi đang nhìn kìa.
Khi anh lấy lại tinh thần và nhìn sang, đúng như dự đoán, ánh mắt anh chạm vào Koi. Cậu ấy nở một nụ cười rạng rỡ như chờ đợi, nói với vẻ tràn đầy xúc động.
"Thật là một may mắn lớn khi có hai đứa trẻ đến cùng một lúc, phải không anh?"
"Đúng vậy, Koi."
Ashley cũng cười đáp lại. Mặc dù không hề thật lòng, nhưng tất nhiên không ai nhận ra. Trong khi đó, đầu óc anh vẫn hoạt động bận rộn.
"Hãy nghĩ một cách tích cực," Ashley tự nhủ. Ngay cả khi chỉ có một đứa trẻ, công việc chăm sóc đã chất chồng. Koi khăng khăng muốn tự tay lo liệu mọi thứ cho con, nhưng tất nhiên, Ashley không đời nào đồng ý. Bề ngoài, anh tỏ ra lo lắng cho sức khỏe của Koi, nhưng trong thâm tâm, anh lại có một ý nghĩ khác. Dù đó là đứa con quý giá của cả hai, anh tuyệt đối không muốn Koi dành cả cuộc đời mình chỉ để chăm sóc đứa trẻ.
Không phải điều đó là hiển nhiên sao? Thời gian còn lại của Koi không đủ để Ashley có thể "thu về" tất cả những gì anh muốn từ người mình yêu.
Nếu đứa trẻ giống Koi dù chỉ một chút thì mọi chuyện đã khác. Nhưng trớ trêu thay, đứa con đầu lòng của họ lại giống Ashley như một bản sao hoàn hảo. Đến nỗi, nếu anh đưa cho Koi xem bức ảnh của mình lúc mới sinh và nói đó là ảnh của Nathaniel, Koi chắc chắn cũng sẽ tin mà không chút nghi ngờ. Hơn thế nữa, Nathaniel lại sở hữu đôi mắt màu xanh lam, hệt như Ashley trước khi anh ấy trải qua sự biến đổi.
Vì vậy, Ashley hiểu rõ. Đôi mắt xanh biếc kia, một ngày nào đó, chắc chắn sẽ hóa thành màu tím. Bởi lẽ, tương lai đã được định sẵn quá rõ ràng, không thể nào thay đổi.
Nhưng suy nghĩ của Koi lại hoàn toàn ngược lại. Vừa nhìn thấy em bé, cậu ấy đã xúc động đến mức rơm rớm nước mắt, vui sướng nói:
"Ash, con giống anh y hệt! Tuyệt vời quá, nhà mình có hai Ash rồi!"
Chỉ riêng câu nói đó đã đủ ngớ ngẩn rồi, nhưng Koi còn nói thêm một câu kinh khủng hơn:
"Em ước em bé tiếp theo cũng giống anh như thế. Vậy là mình sẽ có ba Ash rồi!"
Anh suýt nữa đã tức giận thốt lên "Đừng nói những điều kinh khủng đó!". Ashley cố gắng hết sức để kìm nén sự tự chủ đang sắp mất kiểm soát. Anh nhìn vào khuôn mặt tươi cười của Koi đang ngước lên nhìn mình, và khó khăn lắm mới nặn ra được một nụ cười:
"Lần sau phải giống em chứ. Cho công bằng."
Nếu dừng lại ở đó thì tốt rồi, nhưng vì sự tự chủ còn lại quá ít, anh không thể làm được. Ashley đã nói thêm:
"Một đứa trẻ giống anh là đủ rồi."
"Đủ ư, hoàn toàn không phải mà."
Koi nghiêm mặt tuyên bố một quả bom cực lớn.
"Em muốn thế giới có thật nhiều Ash!"
Khoảnh khắc đó, Ashley choáng váng, suýt chút nữa ngã khuỵu ngay tại chỗ. May mắn thay, thể lực bẩm sinh và cơ thể được rèn luyện từ nhỏ đã giúp anh không bị mất mặt, nhờ đó Ashley chỉ dừng lại ở sự giật mình mà kết thúc cú sốc.
"Không phải thế đâu, Koi."
Ashley dừng lại một chút, dùng giọng điệu giả vờ dịu dàng để khuyên nhủ cậu.
"Nếu trên đời có nhiều anh như vậy, họ sẽ tranh giành em và rồi tất cả sẽ chết hết. Em có muốn anh không còn lại một ai không?"
Anh nói đùa nhưng đó là sự thật. Anh sẽ không để bất cứ ai cướp mất Koi, ngay cả khi đó là một bản thể khác của mình.
"Không, không phải vậy. Em tuyệt đối không muốn điều đó, tuyệt đối không."
Koi giật mình, vội vàng lắc đầu nguầy nguậy. Chỉ riêng phản ứng đó cũng đủ cho thấy, thế giới của riêng Ashley Miller trong tâm trí Koi hoàn toàn khác xa với những gì Ashley tưởng tượng. Ashley hôn Koi đang bối rối, rồi dịu dàng nói:
"Vậy thì mình đừng nghĩ đến chuyện đó nữa nhé, được không?"
"Vâng, em hiểu rồi."
Như mọi khi, Koi ngoan ngoãn gật đầu. Như thể muốn xua đi sự tiếc nuối, cậu cười và ôm chặt em bé trong vòng tay.
"Không sao đâu, dù sao cũng có hai đứa mà."
Mình không thích điều đó.
Ashley nghĩ vậy nhưng lần này anh không nói ra. Tuy nhiên, anh vẫn chưa từ bỏ hoàn toàn hy vọng. Hãy nghĩ một cách tích cực. Chỉ có thêm một đứa nữa thôi. Những đứa trẻ tiếp theo sẽ khác.
Khi Koi bày tỏ mong muốn có đứa con thứ hai, Ashley dù không thực sự hài lòng nhưng vẫn ngoan ngoãn đồng ý. Anh nghĩ thầm, Nathaniel còn bé tí tẹo, vậy mà đã muốn có thêm đứa nữa rồi sao, không phải là quá sớm sao?
Tuy nhiên, nếu lần này anh chiều ý Koi, đổi lại, đứa con tiếp theo có thể ra đời vào thời điểm Ashley mong muốn. Dù sao thì họ cũng đã quyết định sẽ có ba đứa con, vậy nên đứa thứ ba có thể sinh muộn hơn một chút. Cứ kéo dài thời gian, biết đâu anh có thể từ bỏ hẳn ý định có đứa con thứ ba.