Lick Me Up If You Can - Chương 273

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

273

Koi không chút do dự hét lên, khuôn mặt Ashley dịu lại.

"Vậy là đủ rồi."

Có cần lãng phí thời gian nói những điều vô nghĩa trên giường không? Đương nhiên câu trả lời là 'tuyệt đối không'.

"Anh yêu em, Koi."

Ashley thì thầm, đẩy Koi ngã xuống giường. Koi vui vẻ vòng tay ôm lấy cổ anh, đáp lại.

"Em cũng yêu anh, Ash."

Lời thú nhận ngọt ngào dù nghe bao nhiêu lần cũng khiến khóe môi Ashley cong lên. À, đúng rồi. Anh ấy tiếp tục hôn. Ôi, Koi của anh. Em thật đáng yêu, đáng yêu đến mức khiến anh luôn có những suy nghĩ kỳ lạ.

Đổ lỗi mọi thứ cho sự đáng yêu của Koi, Ashley quyết định. Lễ Phục sinh tới, anh sẽ cho Koi mặc một bộ đồ thỏ....


"Ashley Miller là một tên biến thái, Koi."

Koi tái mét mặt khi nghe lời tuyên bố nghiêm trọng của người bạn thân nhất ở đầu dây bên kia.

"Al, không phải vậy đâu!"

"Ôi, Koi, đúng là vậy đó."

Ariel kiên quyết phủ nhận. Như thể muốn nói, có giỏi thì hãy thuyết phục tớ đi. Đương nhiên, Koi nhanh chóng mất tinh thần, dù Ariel không ở trước mặt, cậu ấy vẫn nhìn quanh quẩn không biết đặt mắt vào đâu, khẽ lầm bầm.

"Chỉ là sở thích hơi đặc biệt thôi..."

"Chắc thế rồi."

Trước lời chế giễu, Koi xấu hổ vô cớ, chỉ biết uống nước. Như đã nhìn thấy phản ứng đó của cậu, Ariel thản nhiên chuyển đề tài

"Mấy đứa nhỏ sao rồi? Có lớn nhanh không?"

"À, ừm."

Koi gật đầu.

"Chúng đều ngoan và khỏe mạnh."

Khi nhắc đến lũ trẻ, khuôn mặt Koi nhanh chóng rạng rỡ. Nghe giọng cậu, Ariel khẽ cười

"Chúng đáng yêu đến vậy sao? Bọn trẻ đó?"

"Ừ, tất nhiên rồi."

Koi lập tức đáp lời, không hề do dự. Cậu cố gắng kiềm chế, không để bản thân "nổ" về lũ trẻ. Cậu nhớ mang máng ở đâu đó đã nghe rằng, cha mẹ thường "ảo tưởng" con mình tài giỏi hơn người. Hơn nữa, phí thời gian quý báu bên bạn bè, những người hiếm khi gặp và chỉ có thể "buôn dưa lê" qua điện thoại, để nói chuyện con cái là điều... không nên chút nào.

Dù vẫn thường xuyên gọi điện thoại, nhưng điều đó không giống như gặp mặt trực tiếp.

Cậu ấy đã nghĩ như vậy, nhưng điều này thì không thể kìm nén được. Koi cười tủm tỉm và nói thêm.

"Trừ đứa út ra thì năm đứa đều giống hệt Ash. Đương nhiên là đáng yêu rồi."

Đó là sự thật. Mái tóc vàng óng gần như bạc, đôi mắt xanh biếc trước khi phát triển đều y hệt. Càng lớn sẽ càng giống hơn. Hơn nữa, cặp song sinh có đôi mắt tím ngay từ khi sinh ra. Có nghĩa là có tới năm Ashley Miller phiên bản nhỏ. Dù đứa út thì giống Koi, nhưng mái tóc vàng bạch kim lại giống Ashley. Mỗi khi nhìn các con, tim Koi lại rạo rực. Cậu ấy nở nụ cười rạng rỡ hạnh phúc, nhưng phản ứng của Ariel lại không như vậy.

"anh ta chắc thất vọng lắm ha."

"Hả? cậu nói gì cơ?"

Ariel đã lẩm bẩm một mình, nhưng khi Koi hỏi, cô liền bảo "Không có gì đâu," và chuyển chủ đề.

"Kế hoạch nghỉ lễ vẫn chưa có đúng không?"

"À, ừm. Đúng vậy. Còn cậu?"

"Tớ định đi miền Tây."

"À."

Koi lập tức hiểu ra. Nói tóm lại, Ariel định đi gặp Bill. Hai người họ dù yêu xa nhưng vẫn khá hòa thuận. Bill muốn cầu hôn ngay lập tức nhưng nghe nói cậu ta đang cố kìm lại vì sợ Ariel sẽ hoảng sợ…

"Bố tớ đã mời Bill đến ăn tối cùng cả nhà lần này."

"Vậy sao. Gì cơ?"

Koi đang lơ là, đột nhiên nghe tin liền giật mình, không kìm được hét lên. Ariel vẫn tiếp tục nói bằng giọng bình tĩnh.

"Tớ nghĩ đã đến lúc nói chuyện rồi. Tớ nói với bố về Bill thì bố bảo muốn gặp mặt. Thế là lần này tớ đến đó thì đã thống nhất, sẽ mời Bill về nhà ăn tối."

"Bi, Bill nói gì?"

Koi tự nhiên hình dung ra, dáng vẻ của Bill chắc chắn đang rất phấn khích lắm đây, nhưng Ariel đáp.

"anh ấy nói 'Được'."

"Gì? Chỉ vậy thôi sao?"

Koi ngạc nhiên trước phản ứng quá đỗi nhạt nhẽo, không giống như tưởng tượng, Ariel vẫn điềm tĩnh

"Còn gì để nói nữa đâu? Chỉ là đi ăn cơm thôi mà. Đâu phải là sắp làm đám cưới đâu."

Nhưng gặp gỡ bố mẹ có nghĩa là mối quan hệ đang hướng tới hôn nhân mà.

Ashley và Koi không có kinh nghiệm đó vì cả hai đều không còn bố mẹ, nhưng họ biết điều đó là lẽ thường. Trong hầu hết các trường hợp, điều này giống như bằng chứng cho thấy một người đang rất nghiêm túc với bạn đời của mình.

"Trước đây cậu đã bao giờ giới thiệu bạn trai cho bố mẹ chưa? Trừ hồi cấp ba ra ấy."

Koi nhanh nhảu bổ sung thêm. Hồi còn đi học, muốn gặp nhau thì cứ thế hẹn hò thôi, lại còn học chung trường nữa kìa. Chứ giờ lớn rồi khác hẳn. Đặc biệt là chuyện con cái đã tự lập lại còn về nhà "khoe" bạn trai/bạn gái.

Dù Al có tỏ ra bình thường đến mấy thì đây vẫn là chuyện lớn đấy.

Koi hồi hộp, nín thở chờ đợi câu trả lời. Ariel, sau một hồi ngập ngừng, cuối cùng cũng miễn cưỡng đáp lời.

"...Lần đầu tiên đó."

"Thấy chưa!"

Koi phấn khích, giọng tự nhiên cao lên. Mình đã đánh lén Al rồi, mình đã làm được! Connor Niles làm sao có thể, mình cũng có ngày này sao!

Như thể nhìn thấy Koi không kìm được reo lên "Oa!" và nhảy dựng lên tại chỗ, Ariel khẽ "Khụ, khụ" một tiếng.

"Dù sao thì, vì vậy mà kỳ nghỉ này tớ định đi dài ngày hơn một chút."

"Khi nào cậu nghỉ phép? Vậy thì chắc một thời gian nữa sẽ không gặp được rồi."

Ariel dịu dàng nói với Koi.

"Tớ sẽ liên lạc ngay khi về nhé."

Koi vội vàng lắc đầu.

"Đừng làm quá sức, không cần cố gắng sắp xếp thời gian đâu. Ash cũng lo lắng cho cậu..."

"Ash? Lo cho tớ á?"

Ariel hỏi đầy nghi ngờ nhưng Koi không nhận ra, gật đầu.

"Ừ, cậu là phóng viên và bận rộn nên ảnh bảo tớ, đừng gặp gỡ thường xuyên để làm phiền... À, cái câu đừng làm phiền là tớ nói. Dù sao thì..."

"Được rồi, Koi. Cảm ơn cậu đã nghĩ cho tớ."

Ariel nói thêm bằng giọng nhẹ nhàng hơn bình thường.

"Thay vào đó, bọn mình sẽ thường xuyên nói chuyện điện thoại mà."

"Đúng vậy."

giọng cậu vui vẻ rạng rỡ. Tên luật sư ngu ngốc, lại nghĩ rằng không gặp mặt thì là hết. Ariel thầm cười mà không phát ra tiếng. Thế giới có một thiết bị rất tiện lợi- gọi là điện thoại đó. Nếu gọi video call thì còn có thể nhìn thấy mặt nhau nữa.

Anh có tự cao đến mấy thì tôi vẫn hiểu Koi hơn anh nhé, đồ ngốc.

Ariel mỉm cười mãn nguyện trên môi, tâm trạng nhẹ nhõm.

"Đã nói chuyện khá lâu rồi... hết giờ mất tiêu luôn."

"À, xin lỗi."

"Không sao đâu. Hơn nữa, bọn trẻ thì sao? Cứ để bọn chúng tự chơi lâu như vậy có được không?"

"À, ừm."

Koi gật đầu và nói thêm.

"Có nhiều người giúp việc, với lại chúng cũng tự chơi với nhau rất ngoan."

"Vậy sao?"

Cô nhẹ nhàng bày tỏ nỗi lo.

"Ash có chăm sóc bọn trẻ tốt không? Anh ta trông không giống người giỏi việc chăm sóc con cái."

"Hả? Ờ..."

nhận được câu trả lời có vẻ ngập ngừng, Ariel lập tức nhíu mày hỏi.

"Chẳng lẽ Ashley Miller lại căng thẳng khi nuôi con á?"

"À, không! Tuyệt đối không phải vậy!"

Koi giật mình vội vàng phủ nhận.

"Ash chơi với bọn trẻ rất tốt. Hồi còn nhỏ hơn, Ash còn bế bọn trẻ suốt ấy chứ."

"Thật sao?"

Sao tự dưng lại làm chuyện đáng khen như vậy hả, cái tên mê mẩn Koi đó. Ariel nghĩ với cảm giác kỳ lạ. Có phải vì đó là con của Koi không?

Ở đầu dây bên kia điện thoại, Koi khẽ 'ừm' và tiếp lời.

"Khi ở nhà, Ash luôn chăm sóc các con. Anh ấy bế chúng suốt, đến nỗi tớ không có cơ hội xen vào. Ban ngày khi anh ấy ở công ty, tớ chăm sóc các con, nên khi Ash về, tớ nhường hết các con cho anh ấy..."

Càng nghe về tình yêu Ashley dành cho các con, Ariel càng cảm thấy lạnh lùng. Thì ra là vậy. Hắn ta không thể chịu nổi khi thấy lũ trẻ và Koi ở cùng nhau.

Tất nhiên, Koi hoàn toàn không nhận ra ý đồ đen tối đó. Ariel thoáng băn khoăn liệu có nên tiết lộ sự thật cho người bạn thân quý giá của mình không, nhưng rồi cô lập tức từ bỏ ý định đó. Trên đời này có rất nhiều sự thật không cần thiết phải biết.

Dù sao thì Koi cũng đang sống rất vui vẻ, hạnh phúc, như vậy là ổn rồi, đúng không? Dù là bạn thân đi chăng nữa, xen vào chuyện gia đình người khác cũng không hay ho gì. Chi bằng cứ nghĩ rằng Ashley không thích trẻ con, còn hơn là anh quá yêu quý chúng đến mức muốn giữ riêng cho mình. Như vậy, tâm trạng sẽ dễ chịu hơn hẳn.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo