WARNING: Chương có cảnh 18+
Aeroc nhanh chóng đứng dậy. Người quản gia từ xa đã quan sát cũng không khỏi thắc mắc tại sao lại kết thúc sớm hơn dự kiến. Clough khẽ khúc khích, và Aeroc dừng bước khi bước ra khỏi phòng làm việc. Sau khi suy nghĩ một lúc, anh quay lại nhìn Clough và nói với quản gia.
“Tìm những cuốn sách tiếp theo trong danh sách và nói với anh ta rằng ta sẽ gặp lại anh ta sau hai ngày nữa.”
“Tôi hiểu rồi ạ.”
Sau khi Aeroc rời đi, người quản gia đưa cho Clough bốn cuốn sách nữa. Nhận lấy chúng, Clough tưởng như mắt mình sẽ lồi ra khỏi đầu.
“Ông thực sự muốn tôi đọc hết chỗ này à?”
“Vâng, có vấn đề gì ạ?”
“Không, không. Không có vấn đề gì cả.”
Ngay cả người quản gia rõ ràng cũng chưa từng đọc những cuốn này. Khi Clough ôm chúng bước ra cửa và lên xe, hắn cười điên cuồng. Sau đó, phải mạnh mẽ kìm nén ham muốn đang dâng cao của mình. Trong số những cuốn sách hắn nhận được, có ba cuốn là sách về nghệ thuật tự do thông thường. Tuy nhiên, một trong số đó là tập cuối cùng của cuốn ‘Lịch sử khổ đau’.
Đánh giá theo tựa đề, nó có vẻ giống như một cuốn sách tôn giáo hoặc lịch sử bình thường. Trên thực tế, đúng là như vậy. Vấn đề là nó không được xuất bản dưới dạng một tập duy nhất. Thông thường, những cuốn sách này có bìa bên trong in điều này điều nọ, và hầu hết đều là những cuốn sách khiêu dâm trắng trợn bị cấm xuất bản vì quá không đứng đắn chứ không phải vì quan điểm chính trị. Đó chính xác là loại sách được lưu truyền trong giới sinh viên khi hắn còn học đại học. Mở cuốn sách, đúng như hắn đã nghĩ.
“Thật khiến mình điên mất.”
Đó là câu chuyện về một thiếu nữ Omega xuất thân từ một gia đình quý tộc đột nhiên trúng một lời nguyền và phải trải qua đủ loại Alpha và tình dục để cứu lấy mạng sống của mình. Nội dung quá rõ ràng rồi. Có nhiều tiếng rên rỉ hơn là đối thoại thực sự. Clough không thể tin được Aeroc lại đưa cho hắn cuốn sách tục tĩu này sau hai tuần không thấy mặt. Thật là một Omega xảo quyệt. Làm sao hắn có thể đợi được hai ngày?
Trong hai ngày tiếp theo, Clough nỗ lực không ngừng để đọc ba cuốn sách còn lại và đã đọc xong tập cuối cùng của cuốn ‘Lịch sử khổ đau’. Giờ đây, Clough đang háo hức chờ đợi trời sáng. Tạm biệt Martha, người đang chuẩn bị bữa sáng, hắn uống một ngụm trà đen đã nguội, trước khi rời đi như một cơn gió. Cố hết sức để che giấu sự phấn khích của mình, hắn bước vào dinh thự và được chào đón bởi một người hầu chứ không phải quản gia.
“Quản gia đâu?”
“Ông ấy ra ngoài theo lệnh của Bá tước. Vui lòng đi lối này ạ.”
Lúc đó, Clough khá ngạc nhiên. Cằn nhằn người hầu không di chuyển nhanh hơn, Clough đi theo anh ta và không đến một phòng làm việc mà đến một phòng khách được chủ nhân của dinh thự ưa thích. Đó không phải là một phòng ngủ như hắn mong chờ, nhưng đủ riêng tư để nhiều quý tộc sử dụng nó cho những mục đích như vậy. Clough nhấp ngụm trà người hầu mang đến, không thể bình tĩnh được.
Đúng lúc đó, một trong những cánh cửa mở ra và Aeroc bước vào. Khi nhìn thấy Clough, anh nở một nụ cười nhạt và chào hắn bằng ánh mắt, trước khi quay lại và đóng cánh cửa sau lưng lại. Đối phương thậm chí còn đi đến cánh cửa mà Clough đã bước vào và khóa nó lại, sau đó đi đến khung cửa sổ chiếu sáng phòng ngủ và nhìn ra ngoài.
Clough nhìn chằm chằm vào lưng người kia. Lưng và eo của Aeroc được che lại bởi một chiếc áo khoác mỏng trong nhà, còn cặp mông và đùi săn chắc hiện rõ trong chiếc quần được cắt may vừa vặn. Không thể thốt ra được lời nào, hắn chỉ biết nuốt nước bọt nhưng Aeroc đã đưa tay kéo tấm rèm nặng nề lại. Cũng đã đóng mọi thứ lại. Trước khi mắt hắn kịp làm quen với bóng tối, một mùi ngọt ngào nhưng cay nồng đã xộc vào mũi. Clough chớp mắt vài lần rồi thấy Aeroc tiến lại gần, đánh rơi áo khoác xuống sàn.
Chết tiệt. Có thể hôm nay mình sẽ chết ở đây.
“Anh đã đọc hết số sách ta đưa cho chưa?”
“Tất nhiên rồi.”
Aeroc tiến lại gần hắn với nụ cười bẽn lẽn, hai cánh tay vòng qua cổ Clough và kéo người kia lại gần hơn. Clough không kiềm chế được mà rên rỉ khi phần thân dưới đã phồng lên dữ dội trước đó của hắn ép vào thân thể Arok. Sau đó hắn vòng tay qua eo Aeroc và vội vàng định hôn anh, nhưng Aeroc quay đầu đi né tránh. Trong khi lướt môi lên cổ và sau tai Aeroc, hắn dùng đầu gối tách hai chân của Aeroc ra.
Aeroc khẽ thở dài và thì thầm bằng giọng hơi khàn, “Anh cũng đọc tập cuối của ‘Lịch sử khổ đau’ à?” Nó cực kỳ dâm dục đến mức Clough gần như lên đỉnh chỉ với ký ức về nó. Thay vào đó, hắn gặm một chút lên chiếc cổ mịn màng đang tỏa ra mùi thơm dễ chịu của Aeroc và chịu đựng.
“Tôi gần như đã ghi nhớ tất cả rồi.”
“Vì anh đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, ta nên thưởng cho anh.”
“Ngài định giết tôi hay định tự sát đấy?”
“Ta sẽ xem xem.”
Trước khi Clough kịp phản ứng, Aeroc đã áp môi mình vào môi hắn. Bị phân tâm bởi đôi môi mịn màng và táo bạo xâm chiếm miệng mình, Clough tập trung vào nụ hôn. Khi làm vậy, hắn với tay bấu vào gấu áo của Aeroc. Một tay đặt lên mông, tay kia vuốt ve lưng và eo, Clough đồng thời cọ xát vào phần trước phồng lên vào quần Aeroc.
Trong khi đó, Aeroc cởi cúc áo khoác của Clough, sau đó cởi áo vest và cà vạt. Khi Clough cố gắng cởi quần áo, Aeroc đã bỏ tay hắn ra. Trong khi chiếc áo khoác Martha đã ủi tỉ mỉ nằm nhàu nát trên sàn, cả hai vẫn tiếp tục hôn nhau không rời. Khi nụ hôn của họ ngày càng sâu hơn, tạo ra những âm thanh dâm dãng, Aeroc nhanh chóng trở nên cáu kỉnh khi cởi cúc áo của Clough.
“Tại sao áo anh lại nhiều nút như vậy?”
Đáp lại, Clough một lần nữa chiếm lấy môi của Aeroc, tháo nút tay áo ra và cởi cúc áo sơ mi rồi cởi nó qua đầu. Khi bộ ngực săn chắc của Clough lộ ra, Aeroc dùng hai tay vuốt ve rồi áp môi lên cổ Clough. Trong khi Clough đang cố cởi áo sơ mi của đối phương thì Aeroc đã đẩy hắn ngã ngửa xuống chiếc ghế sofa dài.
“Ô.”
Clough hơi nhăn mặt rồi nhanh chóng điều chỉnh tư thế, còn Aeroc thì bắt đầu cởi quần mà không buồn cởi áo. Anh liên tục quan sát Clough cởi giày và quần, sau đó leo lên eo của Alpha đã hưng phấn. Aeroc hất mái tóc vàng ra sau và ngẩng đầu lên, mỉm cười nhẹ khi nhìn xuống Clough. Clough phải nắm chặt nắm tay, lần thứ hai mới có thể kìm lại được cao trào suýt đến.
Khi hắn đưa tay ra nắm lấy vòng eo thanh lịch của người phía trên mình, Aeroc đã táo bạo đưa tay xuống háng Clough. Mỗi khi những ngón tay mát lạnh đó chạm vào vùng bụng dưới của mình, Clough muốn lật Aeroc lại và xâm nhập sâu vào bên trong anh, nhưng hắn buộc mình phải kìm lại, không biết sau này còn có thể nhìn thấy Aeroc cởi quần áo trong khi hôn anh ấy.
Cuối cùng cũng vượt qua trở ngại và đạt được điều mình mong muốn, Aeroc ngước mắt nhìn Clough. Bàn tay lạnh lẽo của Aeroc chạm vào cơ thể, nhưng một tia lửa ngay lập tức bắn xuyên qua hắn. Khi phần háng căng phồng của hắn ngày càng cứng hơn, Aeroc vuốt ve nó, khóe miệng nhếch lên. Người nức nở, cầu xin trong nước mắt lần trước đã đi đâu rồi? Aeroc đã chủ động quyến rũ, tâm trí Clough trở nên mơ hồ.
“Người anh nóng quá.”
“…Ngài có thực sự là Aeroc không?”
Aeroc nhìn xuống, đánh giá vị trí của mình rồi nhìn lên và mỉm cười. Hắn đã phản ứng thật ngây thơ. Clough tự hỏi liệu hôm nay mình có thực sự sẽ chết ở đây hay không. Clough không nói nên lời, còn Aeroc hơi cau mày rồi cười như thể đã nhận ra điều gì đó.
“Nếu không tin ta, anh có muốn kiểm tra không?”
“Có cần phải gấp gáp thế không?”
“Chúng ta không có thời gian. Hugo sẽ quay lại sớm thôi.”
Vừa nói xong, Aeroc nắm lấy dương vật của Clough và tự điều chỉnh, hạ mông xuống. Không cần dạo đầu nào nữa, cái lỗ ẩm ướt háo hức nuốt chửng vật thể to lớn đó. Có vẻ như sự xâm nhập vội vã là quá sức, Aeroc đặt cả hai tay lên ngực Clough, cau mày, vùng vẫy. Clough có thể cảm thấy dương vật của mình ngày càng cứng hơn khi nhìn Aeroc chật vật.
“A.”
Cảm nhận được điều đó, Aeroc nheo mắt nhìn Clough. Đôi mắt anh thực sự nheo lại. Thay vì trừng mắt, đôi môi hơi hé ra thở ra hơi nóng hổi khi Aeroc đưa ra ánh mắt trêu chọc. Clough không thể thở được. Nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của đối phương, hắn giúp Aeroc nuốt thứ của mình xuống tận gốc.
“Ô… Haa…”
Hoàn toàn áp sát vào nhau, Aeroc không thể nín thở được nữa. Giữa những chiếc cúc áo sơ mi đã mở, một dương vật rất gợi cảm đang cương cứng. Nhìn thấy Aeock bị kích thích khi nuốt dương vật của mình, Clough cảm thấy như mình sắp mất trí. Khi Clough đưa tay chạm vào dương vật quyến rũ, Aeroc đã tát vào tay hắn ra.
“Đừng chạm vào nó. Ta cảm giác như mình bắn rồi.”
“…Aeroc.”
Hắn không còn ngạc nhiên về Aeroc này nữa và chỉ ngây người nhìn anh. Aeroc nắm lấy tay Clough và đặt chúng lên đùi mình, sau đó đặt tay lên phần bụng rắn chắc của đối tác Alpha của mình để đỡ bản thân và từ từ di chuyển cơ thể.
Không khí khô ráo trong căn phòng nhỏ nhanh chóng trở nên ẩm ướt. Hơi thở nóng bỏng của cả hai càng làm nhiệt độ tăng lên, chiếc áo sơ mi lụa mịn mà người đàn ông cao lớn mặc trên cơ thể đang ướt đẫm mồ hôi. Khi nhìn thấy núm vú hồng nhạt trên ngực Aeroc, Clough không thể chịu đựng được nữa và đẩy thân thể đối phương lên. Vào lúc đó, Aeroc hít một hơi thật mạnh khi vòng tay qua cổ Clough, nhưng không ngừng di chuyển.
Niềm khoái cảm mãnh liệt ùa vào Clough, khiến mặt hắn nhăn và mày cau lại. Bàn tay to lớn trượt lên trên cơ thể Aeroc và kéo mạnh núm vú của anh, khiến cặp đùi quanh eo hắn siết chặt lại. Sau đó Aeroc nắm lấy mái tóc đen dày và kéo đầu của Clough lên trước khi hôn hắn.
Aeroc thở hổn hển và rùng mình khi sức nóng bên trong mình đè vào một điểm nhất định. Mí mắt anhgiật giật khi vị trí đó tiếp tục bị kích thích. Aeroc cố gắng nâng người lên, nhưng vòng tay của Clough siết chặt quanh eo, ngăn anh lại.
“Aaaa…”
Một tiếng rên đáng thương thoát ra khỏi miệng, và những bức tường bên trong co thắt, siết chặt quanh dương vật của Clough. Sau đó Clough cảm thấy có thứ gì đó nóng nóng phun vào bụng của mình, có mùi nồng nặc. Không thể chịu đựng được nữa khi Omega của mình đã đạt đỉnh, Clough bắn tinh hoa của mình vào bên trong cơ thể đầy tội lỗi và nóng bỏng của Aeroc. Pheromone của họ hòa quyện vào nhau, lưỡi đan vào nhau.
Một lần là không đủ, vì vậy Clough đẩy Aeroc về phía sau và cố gắng đặt một bên chân yếu ớt của anh lên vai, tận hưởng cảm giác uể oải sau khi cao trào. Nhưng Aeroc đã khẩn trương đẩy hắn ra.
“Quản gia sẽ quay lại sớm thôi… A…”
Lờ đi lời nói đó, Clough ngậm cổ anh và tiếp tục đẩy mạnh dương vật vẫn còn cứng của mình vào cái khe nóng như thiêu như đốt. Aeroc không nói nên lời khi bị đầm đúng vào vị trí nhạy cảm, và dương vật vốn đã hơi mềm đi sau khi đạt cực khoái, nhanh chóng đứng thẳng trở lại. Mặc dù hình ảnh dương vật của Aeroc hơi rỉ nước ra rất hấp dẫn, nhưng Clough vẫn muốn kìm lại ham muốn mút nó vì ở một nơi khác đang cấp bách hơn. Thay vào đó, hắn dùng tay vuốt ve lên xuống khiến Aeroc thở gấp, cầu xin Clough với đôi mắt thất thần.
“Chỉ cần chịu đựng thêm chút nữa thôi. Sẽ sớm qua thôi.”
“A… Không. Đừng ở đó…”
Mặc dù Clough vuốt ve dương vật của Aeroc không quá mạnh nhưng anh vẫn bám chặt vào hắn, đôi mắt chớp chớp và trông như sắp khóc. Aeroc dường như rất yếu đuối trước khoái cảm, trông bối rối như thể trước đây chưa từng được vuốt ve ở đó. Điều này càng làm tăng thêm ham muốn vô độ đang bùng cháy trong Alpha, và bên dưới hắn, Omega hét lên với giọng the thé và run rẩy.
Cuối cùng, khi Alpha lên đỉnh thứ hai sâu bên trong mình, Omega cuối cùng cũng bắt được bàn tay đang nắm dương vật của mình của Alpha và đẩy nó ra bằng cả hai tay, chính mình muộn màng cao trào.
“Ô, ha ha.”
Thở hổn hển, Clough gục xuống người Aeroc. Aeroc không thể khép chân lại, tiếp tục thở dốc và nhắm mắt lại với Clough vẫn còn bên trong mình. Clough muốn tận hưởng cảm giác còn đọng lại, nhưng như Aeroc đã đề cập, thời gian không còn nhiều nữa. Ngay sau đó, Clough nhỏm dậy và hôn lên đôi má đẫm mồ hôi của Aeroc.
“Sự chăm chỉ của tôi đã được đền đáp xứng đáng. Tôi cũng đã nhận được phần thưởng như thế này. Liệu lần sau tôi có nhận được phần thưởng khác không nếu ghi nhớ toàn bộ những cuốn sách này?”
Clough thì thầm trong khi mút lấy chiếc tai đỏ bừng của Aeroc. Aeroc đáp lại bằng cách nghiêng đầu và sượt má mình vào má Clough. Đôi bàn tay buông thõng trượt lên vai Clough.
“Tuần trước ta đã gặp Tử tước Derbyshire.”
“Tại sao lại là ông ấy?”
Ngay lúc tâm trạng đang vui vẻ thì một cái tên bất ngờ xuất hiện, phá vỡ bầu không khí. Clough cau mày và nhìn lên, chỉ thấy Aeroc nở một nụ cười yếu ớt, đang nhìn lại mình.
“Ông ta nói muốn giới thiệu ta với một vị Omega mà ông ta quen biết.”
À, vậy ra sự can thiệp của Derbyshire không chỉ dừng lại ở riêng việc của hắn. Nghĩ đến việc ông ấy thậm chí còn thử điều đó với Aeroc, có lẽ hắn nên nói điều gì đó để ông ấy ngừng can thiệp vào hai người. Nhưng hắn không thể thất lễ người đã có ân với mình được. Clough trầm ngâm suy nghĩ.
"Vậy ngài đã nói gì?"
“Ta đã nói với ông ta rằng mình sẽ suy nghĩ về điều đó.”
"Cái gì?"
Clough đột ngột ngồi dậy, khiến Aeroc rên nhỏ và vặn vẹo cơ thể khi liên kết của họ bị cắt đứt. Sau đó, với đôi mắt ngấn nước, Aeroc trừng mắt nhìn Clough và co hai chân lại. Cho dù Aeroc có quyến rũ đến thế nào và sức nóng ở phần dưới của hắn lại ngẩng đầu lên như thế nào thì giờ đây có một vấn đề lớn hơn.
“Đáng lẽ ngài nên từ chối ông ấy!”
“Tại sao ta lại làm thế?”
"Ngài thật là!"
Clough quá kinh ngạc để có thể nói bất cứ điều gì. Hắn hít vài hơi vô ích rồi lấy tay che mặt. Sau đó hắn thở dài, nhìn Omega đang tức giận, người đang nhìn chằm chằm vào Clough như thể không làm gì sai cả.
“Vậy là ngài dụ dỗ và ngủ với tôi, nhưng lại muốn kết hôn với một Alpha khác, không, Omega? Ngài đã đùa giỡn với tôi phải không? Tất cả những cuốn sách và hướng dẫn về các tư thế đó, tất cả đều là một trò đùa à?”
Không thể tranh luận hay tập trung chút sức lực nào, Clough hỏi với giọng mệt mỏi. Sau đó Aeroc trừng mắt nhìn hắn như chính hắn là người nên bị buộc tội.
“Anh là người đã nói muốn kết hôn với một Omega hay ổn định cuộc sống với người khác mà. Anh đã khiến một người bất đắc dĩ phải cùng mình trong kỳ phát tình, nhưng anh lại bảo muốn độc thân mãi mãi. Ta không có hứng thú chơi với một người như vậy.”
"Cái gì?"
“Hôm nọ anh nói muốn ba người đứng trước người làm lễ và sinh bao nhiêu đứa con tùy thích, nhưng bây giờ…”
Giọng nói thì thầm nhẹ nhàng chứa đầy sự tức giận sâu sắc. Clough quay đầu lại nhìn người vừa nói những lời đó. Aeroc thực sự trừng mắt dữ dội nhìn Clough trước khi quay đầu đi. Khi cuối cùng cũng hiểu ra tình huống này, Clough thốt lên đầy hoài nghi.
“Ngài đã nói Aeroc Teywind sẽ luôn là một Alpha.”
Aeroc cố gắng đứng dậy và rời khỏi ghế sofa, nhưng Clough đã tóm lấy và ép anh xuống. Anh xô đẩy và vùng vẫy nhưng nhanh chóng bỏ cuộc vì bị áp đảo, với Clough ôm chặt lấy mình. Tuy nhiên, cơn giận vẫn chưa hề nguôi ngoai nên anh đã quay lưng lại với Clough.
“Tử tước Derbyshire nói điều đó với ngài à?”
“Đừng nói dối ta rằng anh không nói với ông ta điều đó.”
“Đúng, tôi đã nói với ông ta điều đó.”
Ngay sau đó, đôi mắt xanh nhìn Clough tràn ngập sự phản bội. Mí mắt khẽ run lên, ngay cả đôi môi mím chặt cũng run lên như muốn kìm nén những giọt lệ xuống. Clough thở dài. Thực sự phải đối xử với người này như thế nào đây? Làm thế nào để đối phó với vị Bá tước xấu tính, xảo quyệt nhưng đáng yêu, luôn đùa giỡn với cảm xúc của mọi người như thế này?
“Tôi không thể nói bất cứ điều gì về chúng ta ở nơi công cộng vì ngài được mọi người biết đến như một Alpha. Bản thân ngài biết rất rõ điều đó. Nhưng tôi đang làm việc chăm chỉ theo cách riêng của mình. Để có thể biến ngài thành vợ mình. Đó là lý do tại sao tôi đọc những cuốn sách đó, chịu đựng đòn roi như một con ngựa giống vào mỗi buổi sáng và học lại cách đi đứng mà tôi đã cần không học từ khi một tuổi. Đối với ngài, tất cả điều này có vẻ như là một lời dối trá sao?
“Vậy những gì anh nói với Tử tước Derbyshire không phải là sự thật?”
“Tôi không có ý định kết hôn với bất kỳ Omega nào khác. Khả năng tôi vẫn độc thân theo pháp luật là rất cao. Nhưng nếu ngài chấp nhận tôi, tình hình sẽ thay đổi ”.
“Có phải ta đã hiểu lầm mọi thứ rồi không?”
“Từ giờ trở đi, ngài có thể trực tiếp hỏi trước tôi được không? Tất nhiên, nếu ngài muốn làm điều đó bằng cách quyến rũ tôi như hôm nay, ngài cứ tùy ý.”
Clough hôn thật mạnh lên đôi môi đang cứng đờ của Aeroc như thể đặt một dấu ấn lên đó. Aeroc chớp mắt ngạc nhiên. Thấy phản ứng đó thật đáng yêu và dễ thương, Clough tiếp tục hôn lên đó. Tuy nhiên, Clough không hiểu tại sao Aeroc lại đột nhiên quyến rũ mình nếu cho rằng mình đã bị phản bội. Khi họ tiếp tục hôn sâu hơn, Clough hỏi.
“Ngài đang nghĩ gì mà quyến rũ tôi thế này?”
“Đó là…”
Hắn thuyết phục Aeroc tiết lộ mọi chuyện để họ không hiểu lầm thêm nữa. Trên thực tế, thay vì thuyết phục, việc đe dọa và áp môi mình vào cổ, xương đòn và ngực của Aeroc và nhằm vào núm vú của anh sẽ hiệu quả hơn. Dù thế nào đi nữa, Aeroc đã thú nhận sự thật trong khi thở hổn hển.
“Ta có cảm giác như anh đang chơi đùa với mình. Vì thế ta cũng muốn làm điều tương tự với anh.”
Khi Clough mút núm vú của đối phương và cười, hắn vô tình cắn nhẹ vào núm vú nhạy cảm.
“Ối! Đau!"
Nhìn thấy Aeroc đẩy mình ra, Clough không khỏi cười lớn. Làm thế nào mà người này lại dễ thương và đáng yêu đến vậy? Cảm thấy ngượng ngùng, mặt đỏ bừng, Aeroc đẩy Clough đang cười to ra và đứng dậy. Bàn tay siết chặt đang run rẩy.
“Đừng cười nữa! Đồ xấu xa.”
Anh hét lên, nhưng Clough không thể nghe thấy, quá bận rộn nhìn chất lỏng chảy xuống đùi mình. Aeroc, người cảm nhận được ánh nhìn của hắn, càng đỏ mặt hơn và nhặt chiếc áo khoác của Clough rơi gần đó và ném mạnh vào hắn. Trong khi Clough đang kéo áo khoác xuống, Aeroc nhanh chóng cầm quần áo vương vãi lên. Khi Clough đến gần và vòng tay quanh eo Aeroc, hắn hôn vào gáy anh và nói, "Ngài lại quyến rũ tôi à?"
"Tránh xa ta ra!"
Khi Aeroc quay người lại và cố gắng phản kháng, Clough đang cân nhắc có nên đè đối phương xuống một lần nữa. Đột nhiên, có tiếng gõ cửa từ bên ngoài.
"Cậu chủ, ngài có ở đây không?"
Giọng nói cộc cằn của người quản gia vang lên.
“Ồ, đó là Hugo. Hãy nói nói với ông ấy rằng ta không đến đây. Hôm nay ta đã ngủ quên vì mệt, được chứ?”
Mặt Aeroc trắng bệch, sau đó anh đẩy Clough ra và nhanh chóng thu dọn quần áo trước khi bỏ chạy qua một cánh cửa khác. Trong khi đó, Clough vội vàng mặc chiếc áo sơ mi để trong góc rồi nhét vào quần.
"Cậu chủ?"
Clough vội mặc áo vest vào nhưng không tìm thấy cà vạt dù đã tìm khắp nơi, việc đầu tiên là kéo rèm lại và mở cửa sổ cho không khí mới mẻ lọt vào. Sau đó, khi quay lại, hắn thấy một chiếc cà vạt bị vứt dưới gầm bàn. Hắn nhanh chóng nhặt nó lên, quàng vào cổ, thắt lại thô bạo rồi cài cúc áo vest. Hắt vừa định cài nút tay áo thì người quản gia dùng chìa khóa mở cửa phòng và bước vào.
"Cậu chủ, ngài có ở đây không?"
“Aeroc không có ở đây. Ngài ấy nói hôm nay mệt nên không đến”.
Dựa người vào cửa sổ, Clough giả vờ bình tĩnh, trả lời bằng giọng khá nhẹ bỗng, nhưng người quản gia lập tức nheo mắt lại trừng mắt nhìn Clough. Dường như ông cảm nhận được điều gì đó khi cánh mũi hơi giật giật. Tuy nhiên, ông không nói gì và nhìn quanh phòng. Ông ta định bước tiếp nhưng có thứ gì đó vướng vào chân khi bước đi. Cả hai cùng nhìn xuống và thấy ở đó một chiếc giày lẻ loi nằm đó.
Ôi Chúa ơi. Hắn có phải là nhân vật chính trong một câu truyện cổ tích không?
Clough lấy tay che mắt rồi hạ tay xuống che miệng. Trong khi đó, người quản gia nhấc chiếc giày lên với bàn tay run rẩy. Ông ta gần như không thể mở được cái miệng run rẩy của mình.
“Hôm nay muộn rồi, ngài có thể ra về.”
"A, cảm ơn ông."
Để lại những lời tạm biệt không cần thiết, Clough nhanh nhẹn nhặt áo khoác rồi quay người rời đi. Đúng lúc đó, người đàn ông như ma quỷ gọi hắn từ phía sau.
"Tuy nhiên! Vào ngày mai, tôi sẽ gặp ngài sớm hơn hai tiếng.”
“A ha ha, chắc chắn rồi.”
Cảm thấy một ánh mắt dữ dội xuyên qua lưng mình, Clough biến mất khỏi tầm nhìn của người đàn ông như ma quỷ đang giận dữ đó.
Ngày hôm sau, Clough phải chịu một bài tập khủng khiếp với lý do hắn phải rèn luyện thể chất. Sau khi bị bắt làm việc mệt gần chết và bị buộc phải làm mấy việc vườn tược không liên quan gì đến rèn luyện sự tao nhã của quý tộc, hắn chỉ được cho ăn một miếng bánh mì đen, thô cứng. Sau tất cả những điều đó, hắn phải chỉnh lý lại thư viện rộng lớn, vốn chưa bao giờ được sắp xếp hợp lý kể từ khi Bá tước tiền nhiệm qua đời và giờ chỉ được Aeroc sử dụng. Và hắn phải hoàn thành tất cả những việc đó một mình, sắp xếp toàn bộ sách theo khung phân loại thập phân Dewey mà không có sự trợ giúp nào.
(Khung phân loại thập phân DDC (Dewey Decimal Classification) là một trong các khung phân loại được sử dụng phổ biến nhất hiện nay do nhà cách tân thư viện nổi tiếng người Mỹ Melvil Dewey (1851-1931) xây dựng từ những năm 1870.
Khung phân loại DDC ra đời đã tỏ ra rất phù hợp với hệ thống thư viện công cộng và quản lý thư viện trường học, về sau nhờ mở rộng số lượng mục từ trong bảng chính và hợp lí hóa các phương pháp tổng hợp, DDC trở thành khung phân loại mang đầy đủ ba tính chất: liệt kê, tổng hợp và phân cấp, và được sử dụng nhiều trong thư viện đại học.)
Mặc dù hắn đã phải nghỉ làm một ngày nhưng công việc vẫn chưa kết thúc cho đến tận đêm khuya. Vì đã muộn nên hắn bị đuổi về mà không được ăn uống tử tế. Người đánh xe của Bá tước để Clough, người đã trở nên mệt rã rời, trước nhà hắn rồi đánh xe đi.
“Ôi trời, ngài sẽ bị giết như thế này mất. Thật đấy, ngài thích Omega đó lắm ạ?”
“Đây là một cuộc chiến không hề có lợi cho ta.”
“Có rất nhiều người khác mà ngài có thể dễ dàng tiếp cận được. Tôi thực sự không thể hiểu được sở thích của chủ nhân mình chút nào ”.
Sau lời phàn nàn đó, Martha không nói gì nữa mà đỡ Clough lên giường, cởi giày cho hắn và trải chăn đắp lên.
“Hãy đánh thức ta trước nửa đêm. Ta còn một số tài liệu cần xem xét.”
"Tôi hiểu rồi. Bây giờ ngài nên nghỉ ngơi đi.”
“Cảm ơn, Martha.”
“Tôi có cảm giác như chỉ có chủ nhân của mình như người sắp chết. Sau này tôi sẽ phải xem xem gia đình danh giá đó khá giả đến mức nào”.
Martha càu nhàu khi rời khỏi phòng. Vào lúc đó, Clough nghĩ Martha có thể có thể xử lý được Hugo, nhưng suy nghĩ đó không kéo dài được lâu. Hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
(Hết chương 9)