WARNING: Chương có cảnh 18+
“Cuối cùng, khi không có mấy đứa đó ở đây anh mới cảm thấy như mình thực sự đang sống. Mỗi lần làm việc, cứ sợ chúng nó gây tai nạn nên phải dỏng tai nghe động tĩnh từ phòng chúng đang chơi”.
“Phòng giải trí cách phòng làm việc rất xa nhưng anh vẫn có thể nghe thấy chúng à?”
“Tất nhiên rồi.”
Cách Clough khẳng định chắc chắn, không do dự, có vẻ thành thật. Rõ ràng là Clough chỉ nghe thấy những gì mình muốn nghe, khi có thể bỏ ngoài tai tiếng ồn ào của những đứa trẻ từ cả phía bên kia của ngôi nhà. Clough hẳn phải có bịt tai chống ồn tự nhiên trong tai mình.
Tên xấu xa này.
Vài việc đã làm xong. Clough đã thích nghi với việc trở thành một bá tước giàu có bao nhiêu thì Aeroc lại thích nghi với thói quen của một người thợ giày. Aeroc phải học cách đạt được chính xác những gì mình muốn, và chiêu thức ‘làm phiền’ đặc biệt là công cụ tốt nhất và hiệu quả nhất mà anh có trong tay. Anh ấy không thể làm giảm giá trị của hành động đó bằng cách sử dụng nó quá thường xuyên. Anh ấy cần phải phát minh ra những phương pháp mới.
Trước đây, Aeroc hoàn toàn phản đối việc gửi Lenoc và Eurea đến nhà Wolflake, khăng khăng rằng mình không bao giờ có thể xa các con. Nhưng không phải lúc này. Anh đã chờ đợi cơ hội để lợi dụng tình thế và Clough cũng biết điều đó.
Khi Clough bắt gặp ánh mắt của Aeroc khi anh ngước lên khỏi tách trà, hắn nhếch mép cười nhưng vẫn không buông bút. Cũng không hề nghiêng người và hôn trộm một nụ hôn nhẹ. Clough kiên nhẫn hơn Aeroc nghĩ. Những lúc như thế này lại giống một sự bướng bỉnh ngu ngốc hơn.
“Anh mừng là em đã không phản đối việc gửi bọn trẻ đi. Điều gì khiến em đồng ý vậy?”
“Bởi vì đôi khi ai cũng cần được nghỉ ngơi.”
Ngoài ra còn có những lý do khác. Raphiel cũng yêu thích âm nhạc nên Aeroc đã định tổ chức cho cậu ấy một buổi dạ hội đơn giản để cảm tạ. Khách mời sẽ hạn chế nhất có thể, khoảng ba mươi người thôi. Có rất nhiều hoa trong vườn nên Aeroc có thể dùng chúng để trang trí bàn ăn, còn về sâm panh… Có một ít ở nhà kho, nhưng anh sẽ phải nói ngọt với tên công chức này một lần nữa, và sẽ cần thắp nến. Tổ chức vào đêm muộn mà. Aeroc đã sử dụng hết ngọn nến cuối cùng của mình vào ngày hôm trước. Nếu anh yêu cầu Clough mua một hộp mới gồm một trăm hộp… thì tên kẹt xỉ này sẽ nổi cơn thịnh nộ. Nên làm gì đây….
Vừa đặt tách trà thứ hai đã nguội lên bàn vừa trầm ngâm, Aeroc liếc về phía bàn làm việc.
Clough, người mới nãy đang mải mê vùi đầu vào giấy tờ, giờ đang nhắm mắt tựa lưng vào ghế.
“Vừa nãy còn nói chuyện mà.”
Chiếc ghế da lớn ngả ra sau một chút dưới sức nặng của Clough. Các góc của lưng ghế, vốn thừa sức hỗ trợ cho thân hình cao to, được hơi cong về phía trước để giúp hắn tựa đầu về sau dễ dàng hơn. Clough tựa đầu vào đó và hô hấp đều đặn.
“Clough?”
Aeroc nhẹ nhàng gọi. Clough bảo mình rất nhạy với tiếng động phát ra phòng chơi phía xa, nhưng người đàn ông hiện tại không phản ứng gì cả. Đôi mắt nhắm nghiền và nước da nhợt nhạt một cách bất thường. Chắc là do gần đây không ngủ được nhiều. Cộng cả việc chăm con cái và các công việc trong nhà khác, một ngày vốn đã ngắn ngủi, và lại phải giải quyết tài chính của dinh thự, đương nhiên Clough ngủ ít hơn. Có lúc, Aeroc đã thử hỏi hắn có thể tạm ngừng cáng đáng phần việc tài chính hay không.
“Anh không muốn mình chỉ như là một nữ bá tước.”
Clough bướng bỉnh khẳng định. Aeroc hỏi tại sao hắn cần phải bình đẳng với vợ mình.
“Anh ghét thái độ của em coi sự vượt trội của mình là điều đương nhiên.”
Lời phàn nàn khá chân thành. Aeroc nghi ngờ người này còn có điều gì đó khác chưa nói, nhưng anh không gặng hỏi thêm gì. Aeroc thầm thắc mắc tại sao bản thân lại đột nhiên cảm thấy cần một tước hiệu. Có vẻ như đó không chỉ là mong mỏi muốn có địa vị. Đó là trực giác của anh, mặc dù không hề có cơ sở.
Dù sao đi nữa, đó là lựa chọn mà Clough tự mình đưa ra vì những lý do bí mật, và hiếm khi phàn nàn về điều đó. Dù bây giờ đã có gia đình nhưng người này vẫn cố gắng tự mình lo liệu mọi việc. Clough Bandyke là một Alpha độc lập. Nhưng sẽ thật tuyệt nếu thỉnh thoảng Clough dựa vào Bá tước Teywind.
Aeroc đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đến gần bàn làm việc. Clough đang ngủ say, mày vẫn cau lại, trông mong manh một cách kỳ lạ. Aeroc cảm thấy rất yếu đuối trước cảnh tượng hiếm hoi này của đối phương. Tim anh thắt lại. Anh muốn đưa tay ra và chạm vào, cảm nhận mọi thứ về người này, và anh không khỏi cảm thấy thương cảm vẻ mặt mệt mỏi của người đàn ông thường tràn đầy tự tin này.
Aeroc nới lỏng cà vạt đen của Clough ra một chút và cởi nút cổ áo ra. Mái tóc được chải kỹ hơi rối. Bình thường, khi Clough làm việc thường xắn tay áo lên để tránh dính mực vào. Cánh tay tựa vào thành ghế để lộ cơ bắp rắn chắc. Đột nhiên, khung cảnh trước mắt anh trở nên đặc biệt sắc tình.
Ngay cả Aeroc, người vốn là một Alpha, cũng không có thân hình mềm mại như vậy. Sau khi thích thường xuyên làm vườn, cơ thể anh giờ đã có chút cơ bắp. Nhưng nó khác so với Clough. Cơ bắp hơi rám nắng của đối phương giống như của một anh hùng trong thần thoại. Bắp đùi, đặc biệt là cơ bắp lộ ra qua chiếc quần được cắt may khéo léo, giống như của một con ngựa giống. Ngựa đực…. Aeroc liếm môi khi nghiền ngẫm từ chợt nảy ra trong đầu mình. Người đàn ông không có khả năng tự vệ này thuộc về mình. Aeroc rất vui khi bất cứ khi nào cũng có thể chứng minh được điều đó. Giờ phút này cũng không phải là ngoại lệ.
Aeroc lặng lẽ đi và khóa cửa phòng làm việc lại. Khó có khả năng có ai đó sẽ ghé qua chiều nay, nhưng chỉ để đề phòng thôi. Quay trở lại, Aeroc cẩn thận bò lên người Alpha của mình. Dang rộng hai chân ra, anh ngồi xuống trên bắp đùi săn chắc của Clough. Chiếc ghế kêu cọt kẹt dưới sức nặng của cả hai bọn họ. Cảm nhận được sức nặng của một người tương đương một Alpha trưởng thành trên chân mình, mí mắt Clough từ từ nhấc lên. Khoảnh khắc đôi mắt ngái ngủ, uể oải va vào ánh mắt của Aeroc, anh cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Đúng vậy, đây là niềm vui sướng khi nhúng chàm một tâm hồn vô tội, mặc dù trên thực tế, nó giống như nắm dây xích của một con thú hung dữ hơn.
“Cái gì….”
Vẫn còn chưa tỉnh hẳn, Clough rên rỉ bằng một giọng khàn khàn. Đôi môi, thường cong lên thành một nụ cười tinh quái, lúc này trông thật đáng yêu. Aeroc trộm hôn lên đôi môi đó, vòng tay ôm lấy quai hàm góc cạnh của Clough.
“Ngủ nữa đi. Chúng ta còn rất nhiều thời gian.”
“Ừm……”
Tiếp tục đặt những nụ hôn nhẹ lên Alpha của mình khi đối phương lại nhắm mắt lại, Aeroc cởi thêm một vài cúc áo nữa, để lộ chiếc cổ rắn chắc. Được chống đỡ bởi cơ ngực đồ sộ lên xuống theo từng hơi thở, cái cổ căng tràn sức sống. Aeroc cắn nhẹ vào chiếc cổ thô to như ma cà rồng, bàn tay đặt trên thành ghế của đối thủ hơi giật giật, lòng bàn tay ấm nóng lướt qua đùi Aeroc. Clough dường như tỉnh lại một lúc rồi lại thiếp đi.
Giữa những nụ hôn thêm, Aeroc cởi áo vest và cạp quần của Clough, đồng thời kéo áo sơ mi ra khỏi quần. Aeroc lướt ngón tay dọc theo bụng của Clough, nơi có đường cong quen thuộc hơn cơ bụng của chính anh. Bị nhột, Clough hơi giật mình nhưng không tỉnh hẳn. Chắc đã rất mệt, và Aeroc hơi áy náy, nhưng Aeroc cũng tự hỏi làm sao đối phương lại có thể thờ ơ như vậy trước những tán tỉnh của mình. Nhưng Aeroc không giận. Cho đến nay, Clough luôn là người chủ động. Những hành vi cuồng nhiệt của người yêu luôn đưa Aeroc lên đến đỉnh điểm thỏa mãn. Tuy nhiên, đôi khi anh muốn tự mình nắm quyền chủ động trước người bạn đời của mình. Anh muốn vuốt ve, đưa người này lên cao trào với một biểu cảm khó có thể chịu đựng, và đây là cơ hội để anh làm điều đó. Khóe môi Aeroc nhếch lên và thì thầm vào tai người yêu.
“Hãy ngồi yên, em đảm bảo anh sẽ nhận được rất nhiều tình yêu.”
“Ưm….”
Aeroc liếm và gặm vào tai Clough, tay chuyển động mạnh bạo hơn. Aeroc bắt đầu vuốt ve cơ bụng dưới của đối phương, rồi luồn tay vào bên dưới. Hơi khó chịu một chút khi cánh tay hơi vặn vẹo, nhưng Aeroc vẫn tiếp tục hôn lên quai hàm Clough, bàn tay anh trượt xuống vuốt ve phần dưới dày, dài và đẹp đẽ gần như khuôn mặt của chủ nhân của nó. Lông mu rậm rạp cù vào cổ tay anh.
Ngay cả khi anh nghiêm túc mò mẫm vào phần căng phồng quan trọng kia, Clough chỉ cau mày nhiều hơn, ngoan cố không chịu tỉnh. Aeroc dùng đầu lưỡi liếm khóe môi Clough. Một tiếng rên rỉ thoát ra khỏi môi Aeroc khi thứ trong tay anh ngày càng cứng và to hơn.
“Hưm.”
Aeroc ban đầu muốn lợi dụng thứ vũ khí cực kỳ hiệu quả và đáng sợ của Clough đang buồn ngủ, để bằng cách nào đó lấy được một chai sâm panh từ đối phương. Tuy nhiên, mục đích ban đầu đó đã không còn nữa. Sự thích thú khi được tự chủ động đã biến chất. Tất cả những gì anh muốn làm bây giờ là nuốt chửng Clough và cử động hông cho đến khi tất cả những suy nghĩ trong đầu anh trở nên hỗn loạn. Chẳng mấy chốc, mông anh đã ướt đẫm.
Sự thật là khi mệt mỏi và bận rộn, Clough ít có khả năng sẽ sẵn sàng cho một lần làm tình đúng nghĩa. Khi đối phương quá bận, chăm sóc bọn trẻ sẽ rơi xuống đầu Aeroc. Sau đó, đến đêm, anh kiệt sức và nằm trên giường bất tỉnh. Dù yêu các con vô bờ bến, thể xác anh sẽ kiệt quệ.
Tình dục luôn mang lại cảm giác thỏa mãn, nhưng tần suất là vấn đề. Aeroc thậm chí không thể nhớ lần gần đây nhất họ làm tình là khi nào. Như thể việc trở thành một Alpha và Omega không đủ để khiến họ bận rộn cả ngày, họ quay vòng vòng với lũ trẻ và công việc nhà, không thể hoàn thành nghĩa vụ của mình như một cặp vợ chồng. Aeroc không phải là người duy nhất không được thỏa mãn. Dù không được vuốt ve đúng cách, dương vật ngẩng cao chót vót của Alpha đã nổi bật lên như một ngón tay cái bị đau. Chỉ cần một vài cú vuốt ve là Clough đã hoàn toàn cứng lên. Aeroc liếm môi khi nhìn chằm chằm vào chỗ phình ra có nguy cơ xé toạc chiếc quần của Clough bất cứ lúc nào.
Lông mày của Clough nhíu chặt hơn nữa. Chắc hẳn rất khó mà cương cứng được trong lúc ngủ, nếu không thì quần bó chặt vật to lớn đó cũng không thoải mái gì. Aeroc phải nhanh chóng làm cho đối phương thư thái. Đó là nghĩa vụ của anh với tư cách là một người vợ. Aeroc nhanh chóng trượt xuống ghế.
Anh cảm thấy tội lỗi một cách lạ lùng, tự hỏi mình có đang làm một điều gì trái đạo đức không. Tuy nhiên, không giống như lý trí, đôi tay run rẩy của anh không chịu lùi bước. Những đầu ngón tay lạnh ngắt vì bồn chồn, thận trọng rút cây gậy dày đầy gân ra. Aeroc nuốt khan khi nhìn thấy đầu khuất đỏ của dương vật khổng lồ, cao chót vót trước mặt, dường như đang chờ được giải phóng. Aeroc do dự, thầm nghĩ nên dùng tay, dùng miệng hay… Khi nào thì chu kỳ nhiệt của mình đến nhỉ?
Khi anh do dự, pheromone của một Alpha đang hưng phấn ngày càng mạnh mẽ hơn. Hơi ấm quen thuộc từ pheromone khiến sống lưng anh giật nảy. Bên dưới của Aeroc đang ướt sũng và cương lên một cách đau đớn.
“Không còn cách nào khác, thề có Chúa, mình không đừng được. Đó không phải lỗi của mình, không thể nhớ chu kỳ động dục của mình bắt đầu khi nào, tất cả là lỗi của tên công chức đã không cố gắng hoàn thành nghĩa vụ của một người chồng.”
Không có ai nghe những lời đó, Aeroc tự lẩm bẩm một lời bào chữa vô ích, cởi giày và tất, sau đó là quần dài và đồ lót, rồi bò trở lại trên người Alpha thơm ngon của mình.
Aeroc định kết thúc sau khi trao nụ hôn biết ơn tới người chồng tận tụy và cha của các con mình. Anh không đặc biệt cố ý làm điều này. Aeroc thề là mình chỉ định cọ xát vào dương vật của người kia mà thôi. Một chút ma sát ở lối vào là đủ, nhưng lối vào đầy tham lam, bám chặt vào quy đầu cứng rắn như thể nó đã chờ đợi và nuốt chửng toàn bộ chỉ với một cử động nhỏ nhất.
“Ách.”
Aeroc lén lút dang rộng hai chân và cưỡi lên Alpha đang bất tỉnh. Tất nhiên, ngay cả trước đây cũng đã có nhiều khoảnh khắc như thế này. Đã có nhiều lần Clough về nhà muộn vào ban đêm sau một ngày dài làm việc và Aeroc thấy mình bị đánh thức sau một giấc ngủ ngắn với cơ thể cứng ngắc. Nhưng đây là lần đầu tiên chuyện ngược lại xảy ra. Aeroc đỏ mặt, xấu hổ vì việc mình đã làm.
“Mình không cố ý làm điều này, nhưng…… nó đã thế rồi nên đành chịu thôi.”
Aeroc nhẹ nhàng di chuyển hông để không đánh thức Clough đang ngủ say.
“Ưm…. Hừm…. Aaa….”
Anh không thể không kèm được tiếng hít thở dần thô qua mũi trước kích thước khổng lồ của cây cột đang dần cọ vào vách tường trong. Aeroc một tay chống vào lưng ghế để giữ cho mình ngồi vững và tay kia bịt miệng. Aeroc không muốn tiếng thở thô ráp và rên rỉ lớn của mình làm Clough trằn trọc. Nhưng tiếng cọt kẹt của chiếc ghế da nặng nề quá to, chuyển động chậm chạp khiến bản thân anh bồn chồn.
“Haa.”
Aeroc đặt tay lên vai Clough và móc đầu gối của mình vào giữa hai chân đối phương và khoảng trống trên ghế. Bây giờ vị trí của anh đã trở nên thoải mái hơn một chút. Aeroc hạ thấp hông xuống thật sâu. Dương vật to lớn chạm vào phần nhạy cảm của thành trong của anh.
“Hưm.”
Một cơn ngứa ran chạy khắp cơ thể Aeroc, khiến anh mất thăng bằng và suýt ngã. Điều đó làm cho quy đầu cứng rắn cọ mạnh vào các bức tường bên trong của anh.
“Aaaaa!”
Aeroc phát ra một âm thanh ướt át, và hông vô tình siết chặt khi đầu con cặc xuyên vào, đè vào khe hở bên dưới.
“Hưm…… Haaa…….”
Tầm nhìn của Aeroc mờ đi. Anh vùi đầu vào gáy Clough và hít một hơi thật sâu. Những động tác cẩn trọng khiến anh càng cảm thấy muốn nhiều hơn. Aeroc dùng một tay nắm lấy con cặc vẫn cứng của mình và vuốt ve nó. Cắn môi dưới và nín thở, anh ấn eo sâu thêm vài lần xuống dương vật của Clough.
“Ừmmmmm.”
Aeroc nức nở. Hành động quấy rối người đàn ông đang ngủ thực sự khiến anh thêm nhạy cảm. Cảm giác thật tuyệt vời đến nỗi đầu anh ngửa ra sau và phát ra một tiếng kêu nhỏ.
“Ư.”
Aeroc bắn vào tay mình với một tiếng rên nhỏ.
“Haa… Haa.”
Sau khi anh cao trào, ngọn lửa ham muốn tạm thời trong anh dịu đi đôi chút. Một luồng hơi nóng mơ hồ ẩn nấp ở bụng dưới, nhưng lúc này khó có thể thoát khỏi nó. Anh sẽ cố gắng quyến rũ Clough, khi người này tỉnh táo.
“Haaa.”
Aeroc thở ra một hơi dài và cẩn thận trượt xuống, nhưng cánh tay buông thõng yếu ớt trên tay vịn lại chuyển động, tóm lấy eo anh khi anh chuẩn bị đứng dậy và kéo anh xuống.
“Á! Ư…….”
“Em nghĩ mình có thể nhảy lên người một người đang ngủ và bỏ chạy mà không phải đối diện với những gì xảy ra sau đó à?”
Giọng nói đó thật đáng sợ. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Aeroc.
“Anh tỉnh từ khi nào?”
“Từ khi em bắt đầu rồi.”
“Vậy tại sao lại giả vờ ngủ?”
“Anh muốn xem em có thể làm gì, và tôi thực sự rất buồn ngủ.”
“Vậy thì ngủ thêm một lát nữa đi.”
“Em nghĩ em đang đi đâu vậy?”
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngắn, Clough ôm chặt lấy eo Aeroc khi anh cố đứng dậy và kéo anh xuống. Aeroc loạng choạng, dùng cả hai tay nắm chặt vai đối phương. Một tay anh siết chặt vào vai người kia không thể buông ra. Liếc nhìn điều đó từ khóe mắt, Clough nhếch mép cười.
“Hơi rắc rối khi riêng ngài đang hưởng thụ một khoảnh thời gian vui vẻ đấy, Bá tước.”
“Hãy tiếp tục nói như anh không giả vờ ngủ khi người khác đang cần cù làm việc.”
“Không phải anh giả vờ ngủ, anh thực sự kiệt sức. Nếu em xâm phạm một người đang ngủ thì phải chịu trách nhiệm chứ.”
“X-xâm phạm, ý anh là sao…….”
Aeroc bực tức trừng mắt nhìn Clough. Clough uể oải giữ mắt mở ra, như đang thực sự buồn ngủ, nhếch khóe miệng lên.
“Nếu đó không phải xâm phạm thì anh không biết đó là gì nữa.”
“Dương vật của anh, thứ không khác gì vũ khí, chính là thứ đang xâm phạm em!”
“Đó là hành vi tấn công tình dục nếu đơn phương tham gia vào hoạt động tình dục, chẳng hạn như đút vào mà không có sự đồng thuận nào. Anh không nhớ mình đã đồng ý.”
“Vợ chồng thì làm như thế này… Không, bình thường anh mới là người đơn phương xâm phạm em!”
“Anh luôn nhận được sự đồng thuận của em.”
Thật khó để cãi thắng một Clough đang nghiêm túc. Trên thực tế, Clough thực sự sẽ không làm gì khác ngoài âu yếm dạo đầu cho đến khi Aeroc đồng ý. Do anh luôn than thở về sự bạo lực mà Clough đã thể hiện trong lần quan hệ đầu tiên của họ, một thái độ khiến hắn vô cùng hối hận. Việc Clough sử dụng nó để chống lại Aeroc theo cách này thật đáng ghét.
“Vậy em sẽ chịu trách nhiệm. Anh muốn gì nào?”
“Không có gì nhiều cả. Vì em đã kích thích ham muốn tình dục của anh nên em chỉ cần hoàn thành cho xong thôi. Tất nhiên là tự mình làm.”
Clough cười lớn. Nhận thấy điều đó thật giả dối, Aeroc nheo mắt nhìn đối phương và giơ một ngón tay lên.
“Được rồi. Đừng rút lui và nói sau này không thể làm thế nữa.”
Trước lời cảnh báo nghiêm khắc, Clough cười khúc khích.
“Tất nhiên rồi. Anh đang rất mong chờ đấy.”
Aeroc liếm môi trước vẻ tự mãn trên khuôn mặt Clough. Thành thật mà nói, ham muốn của anh chưa hề được thỏa mãn. Lý do duy nhất khiến anh sẵn sàng chấp nhận chỉ một điều đó thôi là vì cả người anh đang nóng lên. Clough quá bận rộn với hai đứa con và công việc, vậy thà trì hoãn việc sinh đứa thứ ba sẽ tốt hơn, Aeroc nghĩ thầm. Nhưng Clough nói có thể làm bất cứ điều gì mình muốn nên anh không còn lựa chọn nào khác.
Aeroc duỗi thẳng lưng, khiến bên trong thắt lại một chút, và Clough phát ra một âm thanh hài lòng, tay trượt xuống đùi Aeroc.
Bốp.
“Anh cứ ở yên đó.”
“Tuân lệnh.”
Aeroc hất cằm lên và gạt đi một sợi tóc lòa xòa ra khỏi mặt, ra lệnh một cách kiêu ngạo. Clough nhếch mép cười, khiến Aeroc tự hỏi người này thấy gì thích thú khi mu bàn tay bị tát vào. Bàn tay của Clough thản nhiên đặt trên tay vịn.
Nửa dưới của Aeroc để trần nhưng nửa trên vẫn mặc vest chỉnh tề. Aeroc từ từ cởi cúc áo vest. Tất nhiên, anh cũng từ từ kéo mạnh đầu chiếc cà vạt quanh cổ Clough, chiếc cà vạt vẫn còn thắt quanh cổ. Khi anh di chuyển nửa trên của mình, nửa dưới tự động vặn vẹo.
“Hừm.”
Khi Aeroc đã cởi được khoảng ba nút trong số đó, Clough không thể chịu đựng được lâu hơn và mím môi, cúi người về phía trước thèm khát. Khi Aeroc, người không mặc gì ngoài chiếc áo sơ mi lụa, uể oải mỉm cười, Clough lại dùng lưỡi liếm đôi môi đó. Vẻ mặt tự mãn của Clough hơi cứng lại và cách hắn liếm Aeroc cho thấy hắn đang cực kỳ thiếu kiên nhẫn.
“Khi nào em sẽ bắt đầu?”
Không thể chủ động, Clough thúc giục Aeroc bằng cách vặn vẹo lưng. Nhấc hông lên một chút để tránh làm chỗ họ liên kết ngày càng thêm sâu sắc, Aeroc từ từ đưa miệng mình lên tai Clough. Ánh mắt đầy dục vọng của anh rơi xuống núm vú nhợt nhạt lộ ra qua chiếc áo sơ mi hở hang. Cổ họng của Aeroc rung lên khi anh cười khúc khích.
“Clough Bandyke. Anh rất có năng lực và rất hấp dẫn, nhưng lại quá kiêu ngạo và ích kỷ.”
“Và đó là lý do tại sao em thích anh… Ưm-.”
Đôi môi nam tính đó vặn vẹo khó nhìn khi bên trong Aeroc co thắt mạnh vào dương vật của hắn. Đầu óc nhũn ra vì niềm khoái cảm nóng cháy. Nhưng ở mọi thời điểm, thái độ bên ngoài của anh vẫn rất lạnh nhạt. Thái độ đó trước đây đã khiến Aeroc bị hiểu lầm và đau khổ tột cùng vô số lần, nhưng giờ đây nó tỏ ra khá hữu ích.
“Em chưa bao giờ nói anh có thể cãi lại.”
Giọng nói nghiêm lên khi anh trừng phạt đối tác của mình. Khoảnh khắc Clough thở hắt ra hơi thở đang nín lại khi mải mỉm cười tự mãn, Aeroc nắm lấy đôi má góc cạnh và hôn hắn, đó là một nụ hôn sâu, hai đầu lưỡi nhanh chóng hòa quyện và tạo ra âm thanh ma sát tục tĩu. Cùng lúc đó, Aeroc chậm rãi di chuyển hông của mình, siết chặt khối thịt dày đã đi vào mình hết mức có thể, vuốt ve nó lên xuống, say sưa với hình dạng và độ cứng quái dị của nó.
“Ừm.”
Càu nhàu, bàn tay của Alpha nắm chặt vào tay ghế và vặn vẹo, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch. Tiếp theo là một tiếng ma sát chói tai khi da thịt cọ vào nhau trong không gian nơi chúng gặp nhau. Chiếc ghế nặng nề phát ra những tiếng động dưới sức nặng của họ.
* * *
Ánh sáng màu cam tràn qua cửa sổ. Rõ ràng mới là đầu giờ chiều, nhưng mặt trời đã lặn rồi. Nằm dài trên bàn, Aeroc uể oải liếc nhìn móng vuốt đang giữ đùi mình. Nằm dài vào giữa hai chân Aeroc trên bàn, Clough đang khám phá cơ thể anh với thái độ nghiêm túc giống như lúc xử lý đống giấy tờ trước đó. Aeroc không biết mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần. Chính Aeroc đã bị vắt kiệt đến từng giọt cuối cùng.
“Đã mệt chưa? Anh rất muốn làm một lần nữa.”
“Đồ súc vật.”
Aeroc khép đùi lại quanh người Clough, giữ bàn tay đang vuốt ve sâu bên trong mình, và dùng ngón chân huých đầu cằm góc cạnh của người kia. Bắt lấy bàn chân đang đè vào cằm mình, mép Clough nhếch lên và cắn vào ngón tay cái của Aeroc.
“Lần này em muốn gì? Một trăm hộp nến cho bữa tiệc đêm à?”
“Tất nhiên rồi. Gã thường dân đã biết em định làm gì.”
“Chỉ thế này sẽ không đủ đâu.”
Aeroc rút ngón chân bị cắn ra. Bàn chân của anh cọ vào những cơ bắp săn chắc ở ngực và bụng của Alpha, những cơ bắp toát ra vẻ nam tính một cách nguy hiểm sau cuộc ân ái của họ. Khi ngón chân từ từ di chuyển xuống dưới, chạm đến phía trên lớp lông mu dày, Aeroc cọ xát chân còn lại của mình vào đùi của Alpha.
“Ba mươi chai rượu trong hầm.”
“Đó …”
Khi Aeroc bổ sung rằng chúng có thể bán đấu giá được sau 10 năm nữa, Clough trầm ngâm. Khi đó chúng sẽ có hương vị đậm đà hơn, nhưng nếu thưởng thức những hương vị nhẹ nhàng hơn những hương vị đậm đà hơn thì cũng sẽ rất tuyệt.
Aeroc chính là người đã chấm dứt mọi sự do dự của đối thủ. Chân anh xuyên qua bụi rậm, ấn mạnh vào bộ phận đang cương cứng.
“Được rồi.”
Nghiến răng đồng ý, Clough đập mạnh vào bàn chân cọ xát vào phần dưới của mình.
“Đôi chân chết tiệt này.”
Thốt ra những lời tục tĩu, Clough dang rộng chân của Aeroc và quấn chúng quanh eo mình. Hắn trừng mắt nhìn người bạn đời đang nhếch mép cười của mình một cách dữ dội.
“Hãy chuẩn bị tinh thần đi.”
“Hãy cứ làm những gì anh muốn.”
Aeroc nhếch mép, dang tay ôm Alpha thiếu kiên nhẫn vào lòng.
Không ai rời khỏi phòng làm việc cho đến khi mặt trời lặn dần và màn đêm bao trùm.
(Hết chương 1)