Lỡ Bước Vào Vườn Hồng - Quyển 5 - Chương 24.1

“Anh đang nói gì vậy?”

Bendyke cau mày. Ngay lập tức, Aeroc nhận ra mình đã phạm sai lầm.

Người đàn ông này không nhớ ‘Omega tên Aeroc’. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là trí tuệ của người này bị giảm sút. Hắn ta nhìn chằm chằm vào Aeroc đột nhiên im lặng một lúc lâu trước khi lên tiếng.

“Anh đã điều tra tôi.”

“Tất nhiên là ta đã làm vậy, giống như anh đã làm với ta.”

Aeroc bảo vệ cho logic của mình, nhưng người đàn ông không hề nao núng. Khi cởi cúc quần của bản thân, hắn ta đã dang rộng hai chân của Aeroc. Cậu nhỏ, đủ lớn để có thể dùng làm công cụ tra tấn tình dục, ngẩng cao chót vót trên không trung. Nó sẫm màu hơn của Aeroc, và có thể nhìn thấy rõ ràng những đường gân. Có nhiều điểm khác biệt hơn. Trong khi của Aeroc cũng có độ dày tương tự từ gốc đến ngọn, thì của Bendyke lại hơi cong, thô hơn một chút ở gốc. Đó là cơ quan thắt nút mà bác sĩ từng nói đến, và lần đầu tiên, Aeroc nhận ra sự khác biệt rõ rệt. Aeroc cắn môi dưới trong nỗi thất vọng sâu sắc. Nếu bảo dừng lại ngay bây giờ, anh có thể bị siết cổ mất. Tất nhiên điều đó sẽ xảy ra nếu anh bị cưỡng ép.

Aeroc nuốt nước bọt và cố nghĩ cách để lý lẽ với người đàn ông kia, nhưng vô ích. Giống như người này đã nói trước đó, họ sẽ làm đến cùng. Hơn nữa, hiện tại hắn ta rất tức giận.

“Tại sao anh lại cố tìm một người có cùng tên, và cũng là Omega, trong Sắc lệnh trục xuất?”

Aeroc không thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra nếu mình cứ thế thành thật. Im lặng là tốt nhất, nhưng ngay khi anh mơ hồ cảm thấy dương vật cứng rắn trên vùng mông hoặc đùi của mình, anh sợ việc bị ép buộc đút vào có thể khiến nửa dưới bị liệt luôn. Vì vậy, Aeroc ngoan ngoãn trả lời.

“Vì anh đã in dấu lên người đó.”

Nghe vậy, Bendyke nhìn Aeroc chăm chú, như thể vừa được nghe một câu chuyện cười khủng khiếp. Hắn ta nhíu mày, mở miệng định nói gì đó, rồi lại ngậm miệng khi không tìm được từ ngữ nào để thốt ra.

“Ta không nói đùa đâu.”

Nói xong, Aeroc chạm vào vết sẹo ở thái dương bên phải của Bendyke. Để tìm ra lý do tại sao người đàn ông này lại buộc phải đưa ra một lựa chọn cực đoan như vậy vào ngày hôm đó trong nỗi đau đớn kinh khủng như vậy, Aeroc đã phải suy tư rất nhiều để đưa ra kết luận của riêng mình. Nếu Omega đó đã chết, Aeroc sẽ cân nhắc đến việc đón nhận linh hồn bị thương tổn của người này. Nhưng ngay từ đầu đã không có Omega nào tên Aeroc. Các triệu chứng in dấu rõ mồn một, vì vậy hắn ta đã nói dối. Ít nhất, hắn ta đã không nói chính xác với cái tên Aeroc, ngoại hình hoặc quá khứ của người được hắn ta in dấu.

“Điều này có liên quan gì đến việc tôi định tự tử không?”

“Đó không phải là tự tử; đó là một vụ súng cướp cò.”

“Dừng lời nói dối tệ hại đó lại đi. Trước đây tôi có nói mình in dấu lên một Omega đã bị trục xuất không?”

“Đúng vậy.”

Aeroc có thể phủ nhận, nhưng anh sợ nó sẽ chỉ làm phức tạp thêm những chuyện trong tương lai. Rốt cuộc, đối tượng in dấu của hắn ta hiện không có mặt ở đây, và bây giờ hắn ta là người yêu của Aeroc Teywind. Aeroc không muốn tạo thêm bất kỳ bí mật nào nữa. Nếu có ai định hỏi anh về lý do người này tự sát và sự tồn tại của Omega đó, thì đó chính là Aeroc. Giá như ký ức của Bendyke vẫn còn nguyên vẹn, Aeroc sẽ không cần phải điều tra hắn ta một cách vô lễ như vậy.

Nghe câu trả lời của Aeroc, Bendyke nghiêng người và cúi đầu. Aeroc thấy đỉnh đầu của Bendyke, với mái tóc dày và cứng, rung nhẹ. Trong giây lát, trái tim anh chùng xuống, giống như khi anh bắt gặp hình ảnh Bendyke rơi lệ bên song sắt cổng ngày hôm đó. Ký ức của người này có quay lại không? Anh không nên nhắc đến chủ đề này. Nỗi hối hận sâu sắc xé nát trái tim Aeroc khiến anh cắn môi mình.

Với một tiếng ầm nhỏ, đôi vai nổi bật với cơ bắp và khung xương, rung nhẹ. Aeroc từ từ nhỏm dậy. Với đôi tay run rẩy, Aeroc ôm lấy má người kia. Anh muốn bày tỏ sự hối tiếc sâu sắc của mình, để an ủi đối phương và trao cho người này những nụ hôn. Aeroc muốn chứng minh rằng mình mới là người ở bên hắn lúc này. Để làm được điều đó, Aeroc từ từ ngẩng đầu lên.

Aeroc nghe thấy tiếng cười khúc khích bất ngờ. Trong giây lát, Aeroc nghi ngờ chính mắt và tai mình. Anh ngạc nhiên khi thấy Bendyke đang cười. Lúc đầu, Aeroc nghĩ người này đã mất trí vì quá nhiều ký ức đau thương.

“Anh ổn chứ?”

“Ồ, tôi ổn. Hahaha.”

Nhưng khi cẩn thận hỏi thăm, Aeroc sửng sốt thấy đối phương run rẩy và cười như một người đột ngột nổi điên. Chỉ sau một lúc, Aeroc mới đau đớn nhận ra Bendyke thực sự thấy mọi thứ buồn cười. Và rồi cơn giận của Aeroc bùng phát.

“Có gì đáng cười vậy?”

“Tôi xin lỗi.”

Nhận ra Aeroc bị xúc phạm, hắn ta lau nước mắt trên khoé mắt. Hắn ta thấy chuyện này buồn cười ra nước mắt sao? Không thể kiềm chế sự tức tối, Aeroc đẩy người đàn ông ra và đứng dậy khỏi giường. Hắn nghĩ những gì xảy ra ngày hôm đó chỉ là chuyện đáng cười sao? Và rồi, hắn ta đã cố gắng tự tử?

“Đồ khốn nạn điên khùng.”

Aeroc thốt ra một lời chửi thề thô lỗ, rồi nhặt chiếc quần tươi tả của mình lên và kéo một chân lên. Nhận ra Aeroc thực sự nổi giận, Bendyke bước nhanh lại gần anh.

“Tôi xin lỗi, tôi không có ý đó.”

“Anh không có ý đó, vậy anh có ý gì? Ta phát ngán những trò đùa độc ác của anh rồi, nên chúng ta hãy dừng lại đi.”

Trong cơn tức giận, tầm nhìn trước mắt Aeroc bắt đầu quay cuồng. Bendyke đưa tay ra để giữ anh đứng vững khi người anh lắc lư.

Chát.

“Bỏ tay ra khỏi người ta!”

Aeroc hét lớn. Aeroc không thể kiềm chế cơn giận của mình khi Bendyke không thương tiếc ngắt lời khi anh đang mặc quần. Và rồi Bendyke ôm chặt Aeroc đang run rẩy.

Khi Aeroc cố gắng mặc quần, không thể kiềm lại cơn thịnh nộ.

“Đó không phải là ý tôi.”

“Nếu đó không phải ý anh muốn nói, vậy thì là gì?”

“Tôi không biết tại sao mình lại khiến anh hiểu lầm trước vụ tai nạn đó, nhưng người bạn đời được in dấu của tôi không phải là Omega bình thường.”

“Tất nhiên, anh ta không phải là người bình thường. Anh ta phi thường đến mức không ai biết anh ta ở đâu.”

Bendyke mỉm cười gượng gạo trước lời chế nhạo của Aeroc.

“Thật ra, cho đến tận bây giờ, tôi thậm chí còn không nhận ra anh là Omega. Không, khoan đã, tôi thậm chí còn không biết anh có phải là Omega hay không. Mặc dù nếu anh đang dùng hormone dành riêng cho Omega, anh phải là Omega. Chết tiệt. Tại sao anh không nói với tôi?”

“Cái gì?”

Lần này đến lượt Aeroc bị sốc. chỉ vài phút trước anh nổi giận, nhưng giờ đây thân thể anh cứng đờ. Bendyke thở dài nặng nề, rồi cũng giống như Aeroc, hắn trung thực trả lời.

“Tôi tìm thấy hormone dành cho Omega trong tủ thuốc của anh. Và thuốc tránh thai nữa.”

“Cái gì?”

Aeroc chưa bao giờ bị sốc đến vậy trong đời. Anh há hốc mồm vì không tin nổi.

“Tại sao anh lại giấu tôi suốt thời gian qua? Nếu anh nói với tôi, có lẽ tôi đã không làm thế này rồi.”

Hắn vừa nói vừa chạm nhẹ vào vết sẹo của mình. Aeroc không biết chuyện đó liên quan gì đến bất cứ điều gì, nhưng anh biết mình phải kiểm tra lại tủ thuốc. Aeroc vội vàng nhét chân còn lại vào quần và chạy đi. Đây là lần đầu tiên anh chạy trong nhà. Lúc này đã là đêm muộn, vì vậy anh mừng vì Hugo sẽ không nhìn thấy mình.

Aeroc lao vào phòng ngủ rồi vào phòng khách phụ, mở tủ thuốc. Bendyke đi theo và đứng cạnh anh, giơ cao một chiếc đèn. Tủ thuốc chứa đầy những lọ thuốc mới. Hugo đã sắp xếp những lọ mà người đánh xe ngựa đã mang về lúc trước. Hầu hết trong số chúng là thuốc giảm đau, nhưng cũng có một lọ màu đỏ mà trước đây Aeroc chưa từng thấy. Nhãn trên đầu một lọ khá lớn ghi rõ [Thuốc bổ sung nội tiết tố – Omega]. Bên cạnh đó, có những viên thuốc tránh thai. Rõ ràng là của bác sĩ đưa.

“Chết tiệt!”

Aeroc bật ra một tiếng chửi thề và đóng sầm cửa tủ. Anh đi đi lại lại trong phòng, đắm chìm trong suy nghĩ. Trong suốt thời gian đó, Bendyke vẫn tiếp tục quan sát anh.

“Chắc hẳn đã có sự hiểu lầm. Bác sĩ tự ý làm vậy. Ta không phải Omega.”

“Tôi có thể hiểu mọi chuyện rồi.”

“Vậy sao?” Aeroc vui mừng hỏi. Và Bendyke gật đầu.

“Tôi đoán anh cần thẩm quyền của một Alpha để lãnh đạo gia tộc nổi tiếng này như một bá tước, và mặc dù luật pháp công nhận quyền thừa kế của Omega, nhưng nó vẫn hạn chế nghiêm trọng khả năng hành động của họ. Đó là di sản từ các thế hệ trước mà sớm muộn gì cũng phải bị phá bỏ, nhưng luật pháp là luật pháp. Đã có những trường hợp các gia tộc bí mật nuôi dạy người thừa kế Omega duy nhất của họ thành Alpha.”

“Không phải vậy!”

Aeroc hét lớn.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo