Cùng với vườn hồng, căn phòng gia tộc Teywind đầy tự hào là thư viện, một căn phòng khổng lồ có hai tầng nối với nhau với trần nhà cao rộng. Một mặt tường hướng ra vườn có những cửa sổ kính lớn, cho phép ánh sáng mặt trời tràn ngập vào căn phòng, trong khi ba mặt còn lại, ngoại trừ xung quanh ô cửa, hoàn toàn đều là những tủ sách. Mép tường ở tầng trên được làm thành lối ra vào qua một ô cửa dẫn thẳng lên tầng trên hoặc cầu thang từ tầng dưới. Bộ sưu tập đặc biệt, ngày càng tăng về số lượng khi được truyền từ thế hệ bá tước này sang thế hệ khác, không hề thua kém thư viện hoàng gia.
Đứng ở giữa các kệ ở tầng dưới, đẩy một vài cuốn sách vào trong theo thứ tự, sau đó chạm vào một cạnh và một ngăn sẽ mở ra được một cánh cửa bí mật. Bên trong là một căn hầm riêng đã được mọi thế hệ Bá tước Teywind kế nhiệm sử dụng. Aeroc cất bản hợp đồng ở đó.
Sau đó là thông báo về việc hoàn thành hợp đồng. Bên trong phong bì dán kín là một bản báo cáo về cách giải quyết hợp đồng, điều này khiến Aeroc thất vọng. Dù có giàu có đến đâu, Aeroc vẫn sẵn sàng chịu một số khoản lỗ lớn như vậy. Nhưng theo báo cáo, thật ngạc nhiên là phần lớn số tiền thua lỗ của anh đã được phục hồi. Cũng có những điều chỉnh đối với hoạt động kinh doanh và dự đoán về thu nhập có thể đạt được do Bendyke tiếp quản công ty đầu tư mạo hiểm với tư cách là đại diện của chủ sở hữu, Teywind, và số tiền này khá đáng kể.
Không thể tin hắn ta thực sự đã làm được điều đó.
Aeroc rất ngạc nhiên. Khi anh lướt qua các báo cáo một lần nữa, một tấm thiệp nhỏ rơi ra khỏi phong bì. Không có bình luận, không có những lời vô nghĩa, chỉ có ngày giờ. Tấm thiệp có mùi hương quen thuộc. Đầu ngón tay Aeroc run rẩy.
Aeroc vội vàng gấp bản báo cáo lại và cho vào phong bì. Anh nhìn tấm thiệp hai lần trước khi nhét nó trở lại vị trí cũ rồi đặt chiếc phong bì lên trên bản hợp đồng trong két sắt.
Kẹt.
Aeroc đóng cánh cửa bí mật lại sau lưng và quay đi, cảm thấy một luồng khí nhớp nháp bám vào lưng mình. Thư viện khổng lồ bỗng chốc trở thành nhà tù ngột ngạt. Mặc dù trên thực tế, anh đã đóng cánh cửa bí mật đúng cách nhưng nguồn gốc bất hạnh của anh vẫn tràn qua các vết nứt. Làn sương đen cuồn cuộn bốc lên từ nó bốc mùi ham muốn. Aeroc loạng choạng lùi lại, cố gắng giữ khoảng cách với nó thêm một chút nhưng vô ích. Ngay cả ánh nắng rực rỡ cũng không thể làm sạch dục vọng dày đặc. Da anh nổi gai ốc. Đùi trong nổi da gà ở và một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng anh. Mặc dù ở một mình và ăn mặc hoàn hảo, Aeroc vẫn cảm thấy trần trụi và bị quấy rối.
Thịch.
Trước khi kịp nhận ra, gót chân anh đã chạm vào bàn. Aeroc đưa cả hai tay ra sau và bám chặt mép gỗ dày. Hông tựa vào đó và anh thở ra một loạt tiếng thở hổn hển nhỏ. Một sự hối tiếc đen tối tràn ngập trong lòng. Nỗi sợ hãi dâng lên dưới chân anh. Nhưng chúng không phải thứ làm tê liệt Aeroc. Tại sao mình lại nắm lấy cổ tay của người đàn ông đó? Lòng bàn tay của Aeroc ở mép bàn ngứa ran. Ngọn lửa vô hình vừa rồi đang gặm nhấm thần kinh của anh.
Điều này… Điều này thật điên rồ.
Bản chất của vạn vật trên thế giới là tương đối. Đá cẩm thạch, cùng loại với đá, không gì khác hơn là một vật liệu xỉn màu so với đá granit. Và so với kim cương, đá granit trở thành vật liệu kém cao cấp hơn. Và với Alpha cũng vậy, Aeroc đau đớn nhận ra.
Chưa bao giờ trong đời anh nghi ngờ sự nam tính Alpha của mình. Anh không phải là người đàn ông to khỏe nhất, nhưng cũng không hề thấp, và mặc dù nghe có vẻ hơi kiêu căng, nhưng anh không cho rằng mình kém quá xa so với vô vàn Alpha khác. Tất nhiên, khi anh tự hỏi mình có phải là Alpha tài giỏi nhất hay không, anh không thể nói chắc chắn được.
Bỏ qua những cân nhắc về khía cạnh triết học và xã hội học về ý nghĩa của việc trở thành Alpha cao quý nhất, nếu người ta hỏi anh có thấy mình phù hợp với hình mẫu Alpha lý tưởng theo khuôn mẫu hay không, về mặt tâm lý, Aeroc sẽ trả lời rằng là có. Nhưng về mặt thể chất, anh chỉ là một Alpha thông thường, không phải là người được khao khát nhất, nhưng Bendyke… Ôi trời, hắn ta chính là hình mẫu về thể chất của nam tính Alpha. Cho dù tâm lý có đáng khinh đến thế nào, hay là một tên lừa đảo nhếch nhác đến mức nào, hắn ta cũng không thể chệch khỏi những chuẩn mực mà Chúa đã đặt ra cho một Alpha.
Khuôn mặt như một vị thần chiến tranh, được tạc từ đá granit thô ráp, làn da rám nắng tương ứng, cơ thể rắn chắc là hình ảnh thu nhỏ của người khổng lồ gánh vác cả thế giới, mùi cơ thể nam tính xứng đáng với một ‘Alpha’, cổ tay cân đối giữa máu thịt và gân guốc, và hơn hết là đôi mắt đó! Đôi mắt điên cuồng đó, như một tinh thể của bóng tối. Màu xanh đơn giản của đôi mắt Aeroc không so được. Đôi mắt của Bendyke là sự pha trộn giữa màu đồng mạnh mẽ, sự quyết tâm đen tối, sự lạnh lùng trong xanh, đam mê đỏ chói và giận dữ không thể diễn tả được. Chúng bùng cháy như một cơn sốt. Anh không dám gọi mình là Alpha trước mặt đối phương, và việc hắn ta muốn Aeroc cũng không có vẻ trái với luật lệ của các vị thần.
Nỗi thống khổ cũng đã chiếm lĩnh thế giới vô thức của Aeroc. Trong khi tâm trí chủ động chiêm nghiệm về hiện sinh, thì tâm trí lại vô thức tham gia vào việc khám phá thực tế. Trong giấc mơ, Bendyke dễ dàng vô hiệu hóa mọi sự phản kháng của anh. Chạy dọc hành lang dài, Bendyke bám lấy anh như một cái bóng, ghìm chặt anh. Nếu anh vùng vẫy, Bedyke sẽ dùng bàn tay có móng vuốt tóm lấy mắt cá chân, xé quần áo anh thành từng mảnh. Bây giờ đã hoàn toàn trần truồng, Aeroc phát ra một tiếng hét mới, nhưng trong bóng tối, chỉ có anh và Bendyke. Đối phương đè anh xuống bằng cơ thể màu đồng khổng lồ của mình. Hơi thở hổn hển của anh biến mất trong hơi thở nóng bỏng. Toàn thân bị đốt cháy.
Điều khủng khiếp nhất là cây cột dày đâm vào cơ thể anh. Dương vật căng phình dưới sự phấn khích mãnh liệt đáng kinh ngạc, và thay vì gây ra đau đớn, nó lại đánh thức những cảm giác mới mẻ. Trong khoảnh khắc thể xác kết nối với người kia, Aeroc có thể cảm nhận được một khoảng trống trong tâm hồn mình chưa từng biết đến. Chọn vị trí phù hợp cho mình, Bendyke vận động cơ thể bằng những cử chỉ đầy nhiệt tình. Tiếng hét vô thanh không còn là tiếng hét nữa mà là tiếng thở dốc ngây ngất, tiếng rên rỉ sung sướng. Chuyển động cơ thể nóng bỏng trở thành pháo hoa trắng, thiêu cháy Aeroc. Dương vật cương lên của anh bị cuốn vào một làn sóng khoái cảm như thủy triều, và cực khoái ập đến. Vào lúc đó, đôi mắt của Aeroc mở to.
“Ưm, ha.”
Ngay khi mắt Aeroc mở choàng ra, anh tưởng đã thấy trái tim mình nằm trong lòng bàn tay. May mắn thay, nó vẫn còn ở trong ngực anh. Thở hắt một hơi, Aeroc đẩy mình đứng dậy. Bên ngoài vẫn chìm trong đêm tối, và anh đưa bàn tay run rẩy lên vuốt mái tóc dày của mình. Lòng bàn tay nhanh chóng đổ mồ hôi. Anh đã không có một giấc mơ hưng phấn như thế kể từ khi còn là một thiếu niên. Nó giống như một cơn ác mộng khủng khiếp, ngoại trừ việc đối tượng chính là người đàn ông đó. Ngoài ra, tại sao anh lại dang chân ra… Aeroc nghĩ có lẽ mình nên ngừng nghĩ về điều đó đi thôi.
Toàn thân ngứa ran. Anh đá tung chăn để rời khỏi giường. Ngay lập tức, Aeroc nhận ra quần lót của mình đã ướt đẫm. Một tiếng hét bị bóp nghẹt bật ra. Anh lấy tay che miệng chạy vào phòng tắm cởi hết đồ ngủ và đồ lót ra. Khi đứng trong bồn tắm và tạt nước lạnh lên người, một tia dục vọng chạy xuống giữa hai đùi anh.
Chết tiệt.
Kể từ đó anh đã không thể rũ bỏ được cảm giác bồn chồn. Sự thực là anh chưa có nhiều kinh nghiệm.
Cha đã qua đời ở độ tuổi lẽ ra Aeroc đang có mối tình đầu. Aeroc đã được giao quyền điều hành gia tộc Teywind rộng lớn mà không có nhiều sự trợ giúp. Một gia tộc có lịch sử lâu đời và danh giá như thế này có rất nhiều nghĩa vụ, nhiều điều cần cân nhắc và sẽ mất kha khá thời gian để giải quyết tất cả. Ngay cả khi rảnh, anh vẫn vô cùng buồn phiền đến mức không thể tìm ra được thời gian dành cho chuyện tình cảm.
Aeroc luôn thích đọc sách vào những ngày bản thân không có lịch làm việc cụ thể, nhưng một ngày nọ, anh đột nhiên nhận ra thư viện của mình quá rộng lớn và thật lãng phí khi độc chiếm những căn phòng sang trọng của một khu đất rộng lớn cho riêng mình, dù thế nào đi nữa. Anh có rất nhiều nhân viên. Bàn ăn quá rộng. Chiếc giường cũng vậy. Sẽ thật tốt nếu có ai đó để chia sẻ chúng. Đó là lúc anh nhận ra mình cần có một người bạn đồng hành, nhưng người lý tưởng lại không tự nhiên xuất hiện. Người ta nói rằng những người kiên nhẫn sẽ được ban phước. Giống như cha mẹ mình, Aeroc muốn tìm thấy tình yêu một cách tự nhiên, đó là lý do tại sao anh tiếp tục miễn cưỡng dấn thân vào các mối quan hệ xã hội bất chấp bản than không thực sự thích thú. Anh hy vọng một ngày nào đó anh sẽ tìm được một Omega, một người đáng để yêu, cùng anh gắn bó suốt quãng đời còn lại. Nhưng chưa kịp làm điều đó thì đã bị một gã đàn ông xa lạ bám lấy.
Clough Bendyke thực sự sẽ là đối tượng đầu tiên của Aeroc. Aeroc không coi trọng sự trinh trắng, nhưng chưa bao giờ mơ rằng mình sẽ có mối quan hệ đầu tiên với một Alpha, tất cả chỉ vì bẩn thân anh vẫn còn thiếu sót. Aeroc chán nản. Anh cố gắng quên đi nỗi thống khổ của mình bằng cách đọc sách, đi dạo, đi chơi. Anh cứ nghĩ ngợi đến tận khuya, tự hỏi còn cách nào khác không. Nhưng kết quả luôn y như nhau. Thế giới vẫn tiếp tục thờ ơ vận động mà không quan tâm đến nỗi khổ sở và buồn phiền của Aeroc. Khi ngày ấy càng đến gần, nỗi thống khổ hiện hữu lại càng trở nên vô ích. Bây giờ tốt hơn là nên bận tâm về những điều thực sự có ích.
Nếu Aeroc mắc phải một căn bệnh khó coi do có hành vi lập dị với một đối tượng không mong muốn, anh có thể treo cổ tự tử, không thể chịu đựng được nỗi xấu hổ cực hạn này ấy chứ. Có nên tắm rửa trước không? Tất nhiên, việc giữ vệ sinh cũng rất quan trọng. Có nên chuẩn bị sẵn đồ y tế ở đây không? Thật đáng xấu hổ, nhưng còn hơn là bị tổn thương sau này. Không nhất thiết vì mục đích tình dục mà là để chăm sóc sức khỏe của bản thân. Bây giờ, có nên thu xếp sẵn đến cả những vấn đề liên quan đến giặt giũ không?
Chết tiệt.
Chuyện này giống như một vấn đề chỉ xảy ra một lần trong đời. Aeroc chưa bao giờ nghĩ việc giặt giũ lại khiến bản thân bận tâm đến vậy. Đó không chỉ là chuyện một thằng bé ở bẩn không rửa sau tai hay bỏ bê việc cọ rửa giữa các ngón chân. Aeroc không gặp vấn đề gì khi rửa ráy các bộ phận khác trên cơ thể. Chỉ hơi xấu hổ một chút, nhưng không hề khó khăn, khi vệ sinh toàn thân như một Alpha để sảng khoái quan hệ tình dục. Vấn đề là chuẩn bị cho những tình huống bất ngờ. Anh đã cũng tham khảo nhiều cuốn sách thuộc nhiều thể loại khác nhau để có cái nhìn khái quát về quan hệ giữa Alpha và Alpha. Tất nhiên, ngoại trừ những bộ đồ kỳ cục và cách sử dụng các công cụ mà anh chỉ có thể gọi chúng quá khủng khiếp. Nếu Clough dám yêu cầu thì Aeroc sẽ dùng nắm đấm đánh gãy mũi gã đàn ông đó. Hoặc đá Clough mạnh nhất có thể và biến hắn ta thành thái giám.
Ngay cả khi họ có quan hệ tình dục đồng giới thì cũng không khác gì khi làm với một Omega nam. Alpha có một ‘lỗ’, mặc dù không phải là âm đạo, và tất cả những gì phải làm là chấp nhận thứ của một người đàn ông khác đi vào đó, hay nói cách khác, đóng vai trò của Omega. Tất nhiên, do không phải là một Omega thực thụ nên mức độ khoái cảm khi bị thâm nhập sẽ có sự khác biệt giữa các cá nhân. Câu hỏi đặt ra là ai sẽ làm Omega.
Aeroc không đủ tự tin để coi Bendyke như một Omega. Không ai có thể buộc tội Aeroc yếu kém về khoản đó. Không ai muốn phô trương vẻ Alpha nam tính của mình trước mặt gã đàn ông đó. Ngay cả từ quan điểm thẩm mỹ, Aeroc cũng không muốn tên đó ffamr nhận vai trò của Omega. Đây lại là một khủng hoảng hiện sinh khác, lần này với một chai dầu bôi trơn ở trên tay.
Phát điên lên mất.
Hóa ra, câu trả lời cho vấn đề của anh đã nằm trong tầm tay. Tiềm thức của Aeroc đã rút ra kết luận dựa trên những định nghĩa tương đối về sự nam tính của Alpha. Anh vẫn có thể cảm nhận được khối lượng đáng sợ của cây cột thô dày xuyên qua cơ thể mình trong những giấc mơ.
Ngày hẹn đã đến. Aeroc đã phải gấp rút chuẩn bị sẵn sàng. Cố gắng làm đầu gối của mình bớt run rẩy, Aeroc nhặt chai dầu lên. Anh chán nản đi thẳng vào phòng tắm.
* * *