Nhân Vật Phản Diện Này Lại Mang Thai Con Của Alpha - Chương 110

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Cơ thể Kang Ha-joon cứng lại, Eun-yul vuốt ve lưng anh.
"Xin lỗi
...em đã không nghĩ tới mẹ ."
Trong lúc chờ Im Bong Soon thức dậy, cậu nhớ lại nguyên tác đã thay đổi quá nhiều. Cậu nghĩ rằng việc cậu và Kang Ha-joon yêu nhau
, khiến câu chuyện hoàn toàn khác với nguyên tác.
Không phải mọi thứ đều đã thay đổi.
Kang Ha-joon vẫn một mình đi thăm mẹ.
"Anh phải giới thiệu em chứ.
...người anh yêu thương nhất là mẹ anh mà. thêm cả Ha-neul nữa."
Eun-yul nói đùa, Kang Ha-joon ôm chặt lấy cậu.
"Sung Eun-yul."
hơi thở nóng bỏng trên cổ
, giọng nói trầm ấm, Eun-yul ngoan ngoãn nép vào lòng anh, nhắm mắt lại.
"Em ngạt thở..."
Eun-yul vỗ vỗ vào tay anh, nhưng lời cậu nói nhanh chóng tan biến trong miệng Kang Ha-joon.
Nụ hôn càng lúc càng sâu sắc, Eun-yul bất chợt quay đầu về phía cửa. Đôi môi họ tách rời.

"Nếu Ha-neul lại tỉnh dậy thì sao?"

Lần trước, khi đang say đắm, Ha-neul tỉnh giấc vì khát nước, khiến không khí trở nên ngượng ngùng đến lạ.

Nhớ lại, lẽ ra cậu nên ngoan ngoãn đi ngủ. Nhưng tay lại không buông Kang Ha-joon. Sự luyến tiếc như những giọt sương, thấm đẫm đầu ngón tay.

Kang Ha-joon cũng nhớ lại sự cố đó. Anh kéo chăn đang trượt xuống giường. Khi đắp cho Eun-yul, chính Kang Ha-joon, người đang nằm dưới, lại bị chăn trùm kín, chẳng nhìn thấy gì nữa.

"Tại sao..."
Kang Ha-joon không có ý định chui ra khỏi chăn, Eun-yul định kéo anh ra bằng cách nhấc chăn lên thì...
"Hả?"
Bàn tay nắm chăn giật mình.
Vừa rồi, tay anh đã lướt qua vùng trung tâm của cậu. Cái cảm giác ngứa ngáy như lông vũ lướt qua
...Eun-yul dừng lại một chút, nhấc chăn lên nhìn Kang Ha-joon.
Ánh mắt Eun-yul chạm vào Kang Ha-joon, người đang cài ngón tay vào cạp quần, chuẩn bị kéo xuống.

"Anh đang làm gì vậy?"

"Để tránh một cảnh tượng dở khóc dở cười nếu Ha-neul bất chợt xuất hiện."

Kang Ha-joon cười tinh quái, từ từ kéo quần xuống. Động tác chậm rãi, nhưng nhìn cách anh nắm chặt quần lót thì có lẽ trong lòng cũng không hề bình thản.

"Khoan đã."

Eun-yul hiểu tình hình, vội lắc đầu, định ngăn lại. Nhưng Kang Ha-joon đã nhanh hơn. Ngay khi phần lớn dương vật của Eun-yul tuột ra khỏi quần lót, nó đã bật lên, đập vào cằm anh.

"Eun-yul à."

Kang Ha-joon nheo mắt, nhìn thứ đang dựng đứng trước mặt mình.

"Cái này, không nên để ai thấy đâu."

Kang Ha-joon dùng tay chạm nhẹ vào dương vật Eun-yul. Anh cố tình kéo trụ xuống, phô bày nó rõ hơn, rồi lại đẩy lên, dọc theo hàng lông mu cứng đơ.

"Màu đỏ hồng, cứ như quả đào ấy."

Eun-yul ngỡ ngàng nhìn Kang Ha-joon, khi anh đột nhiên liên tưởng đến quả đào. Nhưng rồi anh dùng ngón cái và ngón trỏ, cuộn tròn dương vật Eun-yul, chỉ vào phần đầu nhô lên.

"Trông như quả đào nhỉ."

Eun-yul không biết nói gì trước sự so sánh ngây thơ của Kang Ha-joon, anh còn khẳng định nhìn từ góc bên cạnh cũng vậy. Cậu thấy thật kỳ lạ, nhưng dương vật trong tay anh cứ nhấp nhô, phản ứng.

"Biết rồi, vậy thì, ứm."

Đầu dương vật Eun-yul lọt vào miệng Kang Ha-joon, cậu khẽ kêu một tiếng ngắn.

"Đừng từ chối, cứ cảm nhận đi."

Kang Ha-joon ngậm chặt dương vật cậu, lẩm bẩm. Âm thanh méo mó nhưng lại vô cùng gợi tình. Anh giấu răng, rồi dùng lưỡi bao lấy dương vật.

"Aaa."

Lưỡi ẩm ướt chạm vào, lướt qua. Anh dựng đầu lưỡi, ấn mạnh vào chỗ gân và niệu đạo, Eun-yul hổn hển.

Dương vật cậu được hút vào trong hang động ẩm ướt, ấm áp, khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Ngón chân tự nhiên cong lại, bàn tay nắm chặt chăn dần buông lỏng.

Eun-yul tiếc nuối khi tấm chăn tuột xuống, che khuất Kang Ha-joon. Lông mày rậm dưới mái tóc rối bời, sống mũi cao đặt giữa hàng lông mu, đôi môi ngậm chặt dương vật cậu – tất cả đều quá đỗi gợi tình.

Hơn thế, ánh mắt mơ màng của Kang Ha-joon khi anh ngước lên nhìn cậu, khiến cậu chỉ muốn tan chảy.

Eun-yul cong hai chân, nâng chăn lên.

Không cần giữ chặt chăn, cậu buông tay.

"Khoan đã. Dừng lại, em sắp ra…"

Cảm giác xuất tinh dâng trào, Eun-yul túm lấy tóc anh, muốn ngăn lại. Cậu muốn chạy trốn, sợ sẽ xuất tinh vào trong anh. Nhưng Kang Ha-joon nắm chặt eo cậu, không buông.

Ngược lại, anh còn mút mạnh hơn, giúp cậu xuất.

Không thể thoát khỏi cảm giác kia, tinh dịch trong dương vật cậu như muốn vỡ òa. Trong khoảnh khắc bối rối đó, Eun-yul hét lên, xuất tinh.

"...Aaa."

Eun-yul nhìn xuống Kang Ha-joon, mắt ngây dại. Kinh hoàng khi thấy dòng tinh dịch tuôn trào không thể kiểm soát.

Không chỉ ngậm dương vật cậu, môi anh còn thỉnh thoảng siết chặt, di chuyển.

"Gì, gì..."

Cuối cùng, tiếng nuốt ực quá lớn khiến Eun-yul không thể không nhận ra Kang Ha-joon vừa làm gì.

Kang Ha-joon liếm sạch từng giọt, rồi ngẩng đầu lên. Anh mỉm cười với Eun-yul, kéo quần và quần lót xuống một bên chân.

"Sao lại ăn chứ?"

Đâu phải món ăn ngon. Nghe vậy, Kang Ha-joon đưa tay ra sau lưng Eun-yul, lật người cậu lại.

"Anh cũng bắn cho em nhé."

Eun-yul định quay lại nhìn, Kang Ha-joon đè lưng cậu xuống, nhẹ nhàng chạm vào cái lỗ. Thậm chí còn nếm thử chất dịch dính trên ngón tay, Eun-yul giãy giụa.

"Sao lại nếm?"

"Suỵt. Ha-neul sẽ thức giấc đấy."

Kang Ha-joon xòe ngón trỏ, che miệng mình bằng chất dịch tình dục, rồi cúi xuống.

"Sung Eun-yul."

Kang Ha-joon nhẹ nhàng cắn tai Eun-yul. Cơ thể anh nóng bỏng, có lẽ vì tấm chăn sao. Dương vật anh cọ vào mông cậu cũng nóng bỏng.

Kang Ha-joon mút mạnh tai Eun-yul, đồng thời giữ chặt, banh rộng hai bên mông cậu. Anh đưa tay vào, vuốt ve từ tinh hoàn đến tận cái lỗ, khiến Eun-yul run lên.

"Em có biết cảm giác ở trong này thế nào không?"

Anh cắn nhẹ vào vai Eun-yul, thì thầm bằng giọng khàn đặc.

"Ấm áp, ẩm ướt. Mềm mại ôm lấy anh."

Đó chính xác là cảm giác Eun-yul vừa trải qua trong miệng Kang Ha-joon. Một ngón tay len lỏi vào, Eun-yul nín thở, căng thẳng. Ngón tay di chuyển ngày càng sâu, muốn khám phá tận cùng.

"Anh chỉ muốn ở mãi trong này."

Kang Ha-joon từ từ nới rộng, không gây đau đớn. Đặc biệt, ở cửa hậu, nơi gốc ngón tay chạm vào, anh xoay tròn, xoa bóp để chất dịch không khô lại.

Dù dương vật của anh chưa vào, cửa hậu đã co thắt, như muốn siết chặt lấy thứ sắp vào kia. Sự hưng phấn của Eun-yul tăng lên, hơi thở cũng nóng hơn.

Không biết bao nhiêu ngón tay đã vào. Eun-yul cảm thấy như còn thiếu gì đó

Tay Kang Ha-joon rút ra, dương vật nóng bỏng chạm vào lỗ hậu đang muốn khép lại. Cậu run rẩy chờ đợi, dương vật bắt đầu tiến vào.

"Hộc!"

Sau khi đầu dương vật mở rộng hoàn toàn bên trong, phần thân tiếp theo trượt vào. Eun-yul run rẩy khi dương vật đẩy sâu, không cho thành trong có cơ hội co lại.

Tất cả những gì cậu tưởng có thể chịu đựng được sau một lần, chỉ là ảo tưởng.

dương vật của anh không chỉ lấp đầy, mà còn đẩy các cơ quan nội tạng lên. Phổi bị ép chặt. Cậu không thể thở sâu, chỉ có thể há miệng. Kang Ha-joon hôn môi, thổi hơi thở vào.

"Chịu một chút thôi."

Như mọi khi, giọng anh dịu dàng, muốn nhẹ nhàng để cậu không bị áp lực. Nhưng khi vòng eo anh lùi lại mạnh mẽ thúc lên, Eun-yul hét không thành tiếng, cảm giác thành trong cũng bị kéo theo.

"Ư, ức."

Vùi mặt vào gối, Eun-yul lắc đầu trước những kích thích mạnh mẽ mỗi khi anh thúc hông. Cơn đau khó chịu dần biến mất sau mỗi nhịp. ...cậu đón nhận dương vật của Kang Ha-joon, không còn biết là đau hay là cực khoái.

Giờ cậu không biết thứ phủ lên người là chăn hay thân thể Kang Ha-joon. Não bộ cũng co giật theo những kích thích liên tục, nhưng chuyển động của anh không hề chậm lại. Ngay khi cậu nghĩ mình đã đến giới hạn, Eun-yul run lên vì cảm giác ấm áp lan tỏa từ bên trong.

"Hà. Hà."

Lúc này, đường thở được khai thông, Eun-yul hít sâu vào lồng ngực. Rồi cậu nhận ra một điều kỳ lạ.

"Pheromone..."

Thứ lan tỏa khắp phòng là pheromone của cậu. So với pheromone của cậu, thứ tự nhiên thoát ra vì hưng phấn, pheromone của Kang Ha-joon không hề có.

Lần trước, cậu đón nhận dương vật của anh vì pheromone, nhưng lần này thì không.

Kang Ha-joon giải phóng pheromone, ôm chặt Eun-yul. Anh cắn xé cổ, tai, bất cứ nơi nào môi anh chạm tới

Cậu nhận ra mình có thể đón nhận anh, không cần pheromone, điều đó khiến cậu vừa bồi hồi mong chờ, vừa thấp thỏm không biết mình sẽ còn khám phá ra điều gì nữa.


Nam Goong Hyuk, một mình với lon bia dưới làn gió đêm. Tiếng bước chân, như một điềm báo, vang lên trong không gian vắng vẻ.

Cảm nhận có người ngồi xuống bên cạnh, Nam Goong Hyuk quay đầu.

"Sao biết tôi ở đây?"

"Tôi biết mà."

Hyun Jae-ha, không nói không rằng, cầm lấy lon bia trên tay Nam Goong Hyuk và uống.

"Ừ, đúng là chúng ta dính nhau như sam. Không, phải nói là tôi mới là đứa bám đuôi cậu."

Nam Goong Hyuk lấy một lon bia mới, lau miệng rồi mở nắp. Anh đưa lon cho Hyun Jeha, rồi cũng tự mở lon mình.

"Từ hồi cấp ba đúng không? Tôi đã theo chân cậu."

Hyun Jeha nhìn xuống lon bia rồi đưa lên miệng.

"Hơn 10 năm rồi đấy, sao vẫn không thấy chán tôi thế?"

Nam Goong Hyuk khặc khặc cười. Hyun Jae-ha không nhìn anh, mà nhìn về phía trước. Nơi Nam Goong Hyuk luôn hướng đến. Anh ta đã hứa sẽ mở một nhà hàng Hàn Quốc ở vị trí đẹp nhất từ đây, và đã làm thật.

Nhìn ánh đèn rực rỡ của "Mười Hai Tháng", Hyun Jeha nói:

"Tôi cũng tự hỏi. Tại sao anh vẫn không thấy chán?"

Tại sao anh có thể chờ tôi lâu đến thế?

Biết trước sẽ không có kết quả, tại sao anh không từ bỏ?

"tôi nghĩ kỹ rồi."

Nam Goong Hyuk dốc cạn bia, đặt lon xuống. Anh lấy lại lon bia vừa đưa cho Hyun Jeha, tu ừng ực

Lau miệng, Nam Goong Hyuk quay sang nhìn Hyun Jae-ha.

"Chắc vì cậu cứ ngầu lòi quá."

Hyun Jae-ha nhíu mày.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo