Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
"Chúng ta sẽ tìm hiểu những điều đó ngay bây giờ."
"Khoan đã, khoan đã ạ."
Dù chỉ mới có hai lần thôi, nhưng Eun Yul theo phản xạ giơ tay ra khi cậu vô thức phản ứng ở tai và eo.
"Ngay bây giờ chu kỳ của tôi đang đến, thì làm gì có thời gian để tìm hiểu những điều đó chứ ạ."
Đó chỉ là cái cớ thôi. Không phải cậu đã có thể nghĩ ra đủ thứ nhờ có sự giúp đỡ của anh và cậu đã bình tĩnh hơn một chút sao.
Dù vậy cậu cảm thấy áp lực khi phải đi đến cùng, nhưng cậu lại càng lo lắng hơn về dấu vết của Kang Ha-joon còn sót lại trên eo cậu.
"Vậy nên tôi lại càng thích hơn."
Đôi mắt của Kang Ha-joon cong lên vì nụ cười. Anh vốn không hay cười, vậy mà anh lại cười bằng mắt, Eun Yul cảm thấy như mình sắp mất trí thêm lần nữa.
"Khi chu kỳ đến thì cơ thể trở nên nhạy cảm hơn mà."
Kang Ha-joon nói một cách bình thản, nhưng Eun Yul đang nghe lại cảm thấy thắt lưng mình run lên. Cậu tiếc nuối đến mức cậu đã thả lỏng pheromone và bình tĩnh hơn một chút. Nếu không phải như vậy thì cậu đã không có đủ sức để hiểu đúng những lời Kang Ha-joon đang nói.
"Chúng ta có nên tìm hiểu điều đó một cách từ từ không ạ? Hay là chúng ta dành thời gian để tôi tìm hiểu anh Ha-joon thì sao ạ?"
Kang Ha-joon lùi lại một lúc ,anh đang suy nghĩ trước câu hỏi của Eun Yul vì cậu đã cảm thấy nguy hiểm một cách bản năng. Eun Yul vô thức đặt tay lên ngực trần và thở ra, giống như cậu vừa thoát khỏi cái bẫy của anh.
"Em muốn vậy thật à?"
"Vâng ạ."
Đúng lúc Eun Yul định quỳ gối để thay đổi tư thế. Bàn tay anh không biết từ lúc nào đã lảng vảng quanh eo cậu, nắm lấy quần cậu và kéo xuống.
Anh không hề tỏ vẻ vội vàng, và anh cũng không ép buộc cậu đứng lên. Anh chỉ kéo quần cậu xuống khi cậu đứng lên.
Chính cậu đã tạo ra sơ hở cho anh. Eun Yul càng nhận ra điều đó thì càng buồn rầu trong lòng.
Những lúc như thế này, cậu lại oán hận cái đầu óc ngu ngốc của mình, đôi khi lại quên mất Kang Ha-joon là ai.
Anh tuyệt đối không phải là người sẽ bỏ lỡ cơ hội.
Eun Yul lại bị đặt xuống giường, chỉ còn lại một chiếc quần lót và ngước nhìn Kang Ha-joon.
Vì đó là chu kỳ của cậu nên cậu không thể thoát khỏi bầu không khí kỳ lạ này.
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu anh dồn ép cậu khi cậu còn đang mất trí.
Bàn tay của Kang Ha-joon chạm vào đầu ngực cậu. Anh không chỉ tìm thấy nó mà còn kẹp nó giữa ngón tay cái và ngón trỏ và xoay nó một cách dai dẳng.
"Sao anh lại..."
Eun Yul muốn nói rằng đừng làm vậy, nhưng cậu không thể nói hết lời vì tiếng rên rỉ. Cậu bối rối trước cảm giác xa lạ và chóng mặt mà cậu cảm thấy ở ngực.
"Tôi nghĩ rằng tôi cần phải chạm vào tất cả chúng thì mới biết được."
So với giọng nói thản nhiên thì bàn tay vuốt ve nhũ hoa của anh lại chứa đầy sự ám ảnh. Không chỉ véo, ấn và búng, mà anh còn ngậm lấy nhũ hoa còn lại và mút mạnh.
"Hừ, ha."
Cậu cảm thấy kích thích khi thắt lưng cậu nảy lên và dương vật nóng ran bên trong quần lót của cậu giật giật.
"Chúng ta vẫn chưa thực sự bắt đầu đâu. Eun Yul à."
Eun Yul cố gắng vặn vẹo người sang một bên để trốn tránh, nhưng cậu không những không thể thoát khỏi bên dưới Kang Ha-joon mà chỉ nhận được câu trả lời rằng là không thể nào.
"Em không thể trốn thoát bằng cách đó đâu. Em phải làm quen với nó."
"từ..t,,..ừ..."
Bàn tay đang dai dẳng vuốt ve nhũ hoa vẽ lên quầng vú, rồi trượt xuống eo.
"Màu sắc thật khiêu gợi. Màu hồng đấy."
"X,xin anh đừng nói những điều như vậy."
Người vốn không hay nói nhiều bỗng trở nên thân thiện hơn. Anh tự mình nói ra những điều mà cậu không muốn.
Bàn tay đang xoay tròn bên eo chạm vào mông cậu đang nhô lên khi Eun Yul lăn người sang một bên. Cậu cảm thấy toàn thân run lên dù chỉ là một cái chạm nhẹ như lông vũ, nhưng bàn tay không dừng lại mà vuốt ve eo lõm ngay phía trên mông cậu.
"Hãy giải phóng pheromone của em nhiều hơn nữa. Nó sẽ giúp em đấy."
Kang Ha-joon cho cậu biết rằng đó là cách Eun Yul có thể chịu đựng được, rồi anh luồn ngón tay vào quần lót của cậu. Sẽ tốt hơn nếu anh xử lý nhanh chóng như lúc cởi quần áo cậu, nhưng ngón tay chậm chạp một cách khó chịu của anh kéo quần lót cậu xuống và cào móng tay vào mông cậu.
Chỉ có vậy thôi mà Eun Yul đã thả lỏng thêm pheromone theo lệnh của Kang Ha-joon vì cảm giác không thể chịu đựng được tràn đến, cậu giật mình hít vào. Cơ thể cậu trở nên nhạy cảm hơn, và sự kích thích từ bàn tay anh ập đến như sóng thần.
"Ừm..."
Kang Ha-joon nắm lấy dương vật của Eun Yul đang nhô lên khi anh kéo quần lót cậu xuống.
"Tôi có ý là hãy tập trung vào pheromone..."
Eun Yul hé mắt nhìn Kang Ha-joon đang thở dài. Cậu cảm thấy bị phản bội vì pheromone của cậu càng ngày càng nhạy cảm hơn, bàn tay anh nắm lấy dương vật cậu đã chạm đến cậu một cách mạnh mẽ.
Eun Yul chỉ rên rỉ khe khẽ trước hơi ấm bao trùm lấy dương vật và bàn tay anh nhẹ nhàng cào xước quy đầu.
"Tôi không nghĩ rằng em có thể hoàn toàn trốn thoát chỉ bằng cách tập trung vào pheromone đâu."
Eun Yul định nói rằng anh quá đáng trước câu hỏi của Kang Ha-joon, nhưng vì cái thứ thịt của cậu đang bị anh nắm lấy nên cậu cảm thấy như mình sắp xuất tinh đến nơi.
Dù nhiệt độ của cậu đang lên xuống, nhưng chỉ có một chỗ là tiếp tục nóng lên như thể nó đang bị nung đỏ. Dương vật cậu trở nên cứng đến mức cậu cảm thấy quần lót của mình quá chật chội, và cậu muốn xuất tinh khi Kang Ha-joon nắm lấy nó. Tuy nhiên, anh đang nắm lấy nó nên cậu không thể phun tinh dịch ra được. Hơn nữa, cậu chưa từng làm như vậy trước đây nên cậu cảm thấy khó chịu khi xuất tinh trong tay người khác.
"Bỏ tay ra..."
Eun Yul co chân lại để cố gắng gỡ tay anh ra, nhưng mọi chuyện lại không diễn ra như ý cậu muốn. Ngược lại, cậu chỉ khiến tay anh bị kẹp giữa hai chân cậu.
"Em nắm chặt như vậy có nghĩa là em muốn tôi làm tiếp đúng không?"
Kang Ha-joon diễn giải một cách tùy tiện và nắm chặt lấy dương vật của Eun Yul. Anh dùng ngón tay cái xoa quy đầu, cào xước bên trong rãnh quy đầu như muốn đào sâu vào, và dùng đầu ngón tay ấn vào niệu đạo, giúp chất lỏng bên trong trào ra khi anh vuốt ve quy đầu ướt đẫm chất nhờn.
Eun Yul định gỡ tay anh ra, như thể anh đang hướng dẫn con đường tinh dịch đi lên từ tinh hoàn mềm mại cho đến tận trụ, nhưng Eun Yul choáng váng và cố gắng gỡ tay anh ra.
Giờ thì thực sự đã đến giới hạn. Ánh sáng nhấp nháy trước mắt cậu, và trần nhà được lấp đầy đủ mọi màu sắc.
"Em thích chịu đựng đến khi không thể chịu đựng được rồi mới xuất tinh à? Vậy tôi giúp em nhé?"
Không chỉ nói giúp mà bàn tay anh còn thực sự định bịt lỗ niệu đạo lại, Eun Yul lắc đầu dữ dội. Cậu chỉ muốn anh bỏ tay ra thôi.
"Ư hừm."
Cậu đã cố gắng gỡ tay anh ra cho đến phút cuối cùng, nhưng cuối cùng tất cả những gì cậu làm là vẫy tay trong không khí. Cậu đã xuất tinh trong tay Kang Ha-joon trong cái cảm giác như thể toàn thân cậu bị thít chặt lại rồi thả lỏng.
Chất lỏng trắng đục tuôn ra và chảy xuống các ngón tay của Kang Ha-joon.
"Đừng... nhìn."
Eun Yul cảm thấy áp lực trước ánh nhìn xuyên thấu của Kang Ha-joon và lấy tay che mặt. Cậu muốn che mắt Kang Ha-joon nếu cậu có thể, nhưng cơ thể mệt mỏi không thể nâng lên được.
Sau đó cậu nghe thấy một âm thanh liếm láp, cậu xòe các ngón tay che mắt và nhìn Kang Ha-joon rồi hét lên kinh hãi.
"Ha-joon này."
"Có lẽ vì là lần xuất tinh đầu tiên nên pheromone đậm đặc hơn."
Eun Yul gượng ép lấy sức trên cơ thể mình và dựng người lên khi nhìn anh đang liếm tinh dịch chảy xuống các ngón tay.
"Sao anh lại ăn nó?"
Cậu suýt chút nữa thì tuột mất tay anh vì nó trơn trượt trong lúc cậu nắm lấy tay anh để ngăn anh ăn nữa. May mắn thay, Kang Ha-joon đã cong ngón tay lại nên hai tay họ móc vào nhau như móc câu. Nói rồi anh nở một nụ cười dễ chịu.
"Vì tôi ngửi thấy mùi pheromone của em."
cậu kinh ngạc và không thể nói nên lời trước câu trả lời của anh, Kang Ha-joon đã hôn Eun Yul. Vì anh đã đưa lưỡi vào ngay lập tức nên Eun Yul chỉ cảm thấy như mình đang cảm nhận được pheromone của anh, và cổ họng Kang Ha-joon rung lên trong khi cậu cứng đờ người lại.
"Hừ."
Càng để lưỡi anh khuấy đảo bên trong miệng, nước bọt càng tiết ra nhiều. Kang Ha-joon không cho cậu thời gian để nuốt nó, và anh không rời đi ngay cả khi nó chảy xuống miệng cậu. Ngược lại, anh càng khám phá và khám phá miệng Eun Yul.
"Eun Yul à."
"Khoan đã ạ. tôi xấu hổ quá."
Cậu không hề hay biết, nhưng cậu đã cho anh xem tất cả mọi thứ, cậu chỉ cởi mỗi quần áo của mình ra và đứng trước mặt anh xuất tinh. Thậm chí, khi nhìn thấy quần của Kang Ha-joon đang căng phồng vì nhìn thứ gì đó đang chảy ra từ phía sau cậu, cậu cảm thấy nhiệt độ của mình tăng lên trong lòng.
Khi cậu thể hiện mong muốn muốn trốn đi đâu đó, cậu cảm thấy ánh mắt của Kang Ha-joon trên khuôn mặt mình, anh đã nắm lấy tay cậu. Cậu nghĩ không biết tại sao anh lại đột nhiên nắm lấy tay cậu, nhưng anh lại kéo tay cậu đến ngay dương vật của anh.
"A..."
Eun Yul vô thức phát ra âm thanh trước dương vật cương cứng của anh, thứ mà cậu có thể cảm nhận rõ ràng dù đang mặc quần áo. Âm thanh đó không liền mạch nên không thành lời, nhưng nó đủ để biết rằng đó là phản ứng khi chạm vào dương vật của Kang Ha-joon.
"Lớn quá."
Điều đầu tiên cậu cảm nhận được là hơi nóng đến mức có thể cảm nhận được qua lớp vải. Có lẽ nó sẽ nóng hơn nếu cậu cởi quần áo ra và chạm vào nó. Tiếp theo là kích thước. Cậu cảm thấy rằng ngay cả khi chỉ chạm vào một phần vì nó không lòi ra thì cậu cũng không thể nắm nó bằng một tay.
Đột nhiên cậu muốn nhìn thấy nó . cậu tò mò không biết thứ đó của anh có chứa đầy hương thơm pheromone không. Vào khoảnh khắc cậu vô thức đưa tay lên khóa quần, Kang Ha-joon đã gỡ tay cậu ra.
"Sao vậy..."
Cậu muốn nhìn thấy của anh mà anh lại từ chối. Cậu buồn bã vì điều đó thì Kang Ha-joon ôm lấy mặt Eun Yul.
"Nếu tôi lấy nó ra bây giờ thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu."
"A..."
"Tôi chỉ muốn cho em biết rằng tôi cũng giống như em thôi."
Giọng nói phấn khích của Kang Ha-joon vuốt ve tai cậu. Lúc đó cậu mới thực sự hiểu được tình trạng của anh, Eun Yul quay đầu đi.
"Bây giờ tôi sẽ chỉ tập trung vào việc giải quyết chu kỳ của em thôi."
Cậu đã rơi nước mắt trước sự quan tâm của anh, anh đã hứa sẽ không để Eun Yul cảm thấy xấu hổ hay sợ hãi mà trốn tránh.
"Vâng..."
Eun Yul nhắm mắt lại trong chu kỳ mà thuốc ức chế không có tác dụng lần đầu tiên. Cậu hoàn toàn tin tưởng vào anh như thể người có thể giải quyết chu kỳ của cậu bây giờ chỉ có Kang Ha-joon.
Đêm đó, Eun Yul đã xuất tinh không biết bao nhiêu lần và rên rỉ trong tay Kang Ha-joon. Vào cuối cùng, cậu không thể phản ứng đúng cách vì mắt cậu nhắm nghiền lại khi ngón tay Kang Ha-joon luồn vào phía sau cậu.