Nhân Vật Phản Diện Này Lại Mang Thai Con Của Alpha - Chương 82

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

"Đừng nói những điều kỳ lạ như vậy..."

"Không hề kỳ lạ chút nào. Hãy nhìn trạng thái hiện tại của em mà xem."

Kang Ha-joon rời tay đang ôm má Eun Yul và nhẹ nhàng đặt lên môi cậu như một chiếc lông vũ. Anh chỉ chạm nhẹ đến mức không cảm thấy sức nặng, nhưng đôi môi mềm mại vẫn bị ấn xuống.

"Đây không phải là cơn khát có thể giải quyết bằng nước."

Eun Yul cảm thấy khát như vậy, đã không còn tìm kiếm nước vào một thời điểm nào đó, và những tiếng thở dốc đau đớn của cậu cũng dịu đi.

Kang Ha-joon nắm bắt tình trạng của Eun Yul chính xác hơn bất kỳ ai, và anh tin chắc rằng người cậu cần bây giờ là anh.

"Không phải, không phải khát nước đâu."

Eun Yul cũng nhận ra tình trạng của mình. Và cậu biết rằng có điều gì đó kỳ lạ và lẩm bẩm, rồi thần kinh của cậu lại tập trung vào bàn tay vẫn còn chạm vào môi cậu.

Lúc đó cậu mới cảm nhận được những gì mà cậu chưa từng cảm nhận được bằng da thịt. Pheromone của Kang Ha-joon đã bao trùm lấy cậu từ lúc nào không hay.

Cậu nhận ra điều đó khi pheromone từ đầu ngón tay anh thấm vào miệng cậu.

"Pheromone của em đang quyến rũ tôi đấy. Nó đang gửi tín hiệu rằng em muốn tôi."

Kang Ha-joon nhìn vào mắt Eun Yul và nói rõ ràng, như thể vẫn còn không hiểu. Anh tuyệt đối không được nhầm lẫn về điều này.

Kang Ha-joon nói. Anh đã làm cho chu kỳ của cậu đến sớm hơn.

Ngay khi cậu rơi xuống thế giới này, pheromone là thứ mà cậu cho là vô lý. Việc trực tiếp cảm nhận được chất hóa học này tỏa ra để quyến rũ ai đó, đối với Eun Yul mà nói, giống như việc xương cụt của cậu dài ra vậy, đó là một cú sốc.

Xương cụt dù sao cũng còn là một dấu tích, nên cậu còn có thể nghĩ rằng nó có thể mọc ra từ đó, nhưng pheromone thì...

Tuy nhiên, khi sống ở thế giới này, cậu dần dần thích nghi. Cậu đã quen với việc cảm nhận được mùi hương đặc biệt của mọi người, vượt ra ngoài việc chỉ ngửi thấy nó.

Nhưng chỉ đến đó thôi.

Điều khác biệt chỉ là cậu có thể ngửi được nhiều mùi hơn từ người khác, và cậu phải uống thuốc định kỳ, chỉ vậy thôi...

"Ư hừm."

Pheromone của Kang Ha-joon tràn vào miệng cậu qua đôi môi đang chạm nhau, cứ như thể nó đã kết tụ lại thành tinh chất. Nó đặc đến mức Eun Yul choáng váng khi nhận nó.

Một sự thật gây sốc hơn nữa là, tinh thần của cậu liên tục rung chuyển, nhưng cơ thể cậu lại từ từ tốt lên một cách kỳ lạ.

Nếu cơn khát của cậu thực sự không phải là tìm kiếm nước, như Kang Ha-joon đã nói thì... Cậu đang khao khát pheromone sao.

Tuy nhiên, điều đó cũng đã đạt đến giới hạn. Tình trạng của cậu không cải thiện hơn nữa như thể bị chặn lại bởi thứ gì đó, và cậu nghĩ rằng đây là kết thúc.

"Sung Eun Yul."

Vào một thời điểm nào đó, môi của cả hai đã rời nhau ra, và Eun Yul ngước nhìn anh.

"Hãy giải phóng pheromone của em ra đi."

Của tôi ư?

Từ trước đến nay, cậu chưa bao giờ thực sự thoải mái giải phóng pheromone của mình. Vì vậy, ngay cả sau khi nghe những lời của Kang Ha-joon, cậu vẫn không thể dễ dàng buông lỏng sự căng thẳng.

"Hãy tin tôi. Tôi sẽ dạy em từng bước một."

Bản thân cậu đã trải qua một đêm với Kang Ha-joon và thậm chí còn sinh con, anh nghĩ rằng cậu không biết gì sao?

Vậy nên cậu phải cười, nhưng cậu lại không thể.

Vì người đã trải qua cái đêm đó không phải là cậu. Bản thân cậu thực sự là một người vô tri.

"tôi hiểu rồi."

Chuyện đã đến nước này, người cậu có thể tin tưởng chỉ có Kang Ha-joon. Eun Yul nhắm mắt lại và thở theo lời anh.

Khi cậu nghĩ rằng cậu sẽ không chặn pheromone của mình lại, cơ thể cậu tự động thả lỏng. Pheromone thường ngủ yên trong cơ thể cậu, nhưng một khi chu kỳ đến thì nó lại ngứa ngáy và trỗi dậy, đọc được ý chí của cậu và di chuyển.

"Ư hừm."

Cứ như thể pheromone đang chảy qua mạch máu của cậu. Eun Yul nhìn Kang Ha-joon khi cậu cảm thấy nó đang đi đến cổ và tay mình.

"Em đang làm tốt lắm."

Cậu cảm nhận được ánh mắt hướng về phía mình và cho anh nghe câu trả lời mà cậu muốn, Eun Yul lại nhắm mắt lại.

Thật kỳ lạ khi pheromone không tự nhiên thoát ra mà lại chảy trong cơ thể cậu theo ý muốn của cậu. Cậu cảm thấy nhẹ nhõm ở đâu đó, như thể một con đập nghẹt thở đã bị vỡ tung.

"Nó trở nên đậm đặc hơn."

Đó là cảm nhận của Eun Yul khi cảm thấy pheromone của cậu dần chiếm lấy không gian. Cho đến bây giờ, pheromone của Kang Ha-joon đã đơn phương thống trị căn nhà

Nhưng khi pheromone của cậu tuôn ra, nó đã cùng tồn tại với pheromone của anh và ở lại trong không gian. Eun Yul nhíu mày và mở mắt khi hương thơm của cậu lấp đầy xung quanh trong chớp mắt.

"Ngọt ngào quá."

Hương thơm pheromone của cậu trở nên đậm đặc hơn, hương thơm mà cậu không thể cảm nhận được do bị át đi bởi hương thơm mát lạnh và nặng trịch của Kang Ha-joon. Nó vừa ngọt ngào vừa đăng đắng một cách tinh tế như sô cô la đen. Eun Yul nhìn Kang Ha-joon. Cậu định hỏi xem anh có cảm nhận được pheromone của cậu không. Nhưng cậu nghĩ rằng cậu không cần phải làm vậy.

"Ưm..."

Một sự ngạc nhiên mơ hồ dâng lên trên khuôn mặt Kang Ha-joon. Đôi mắt dài của anh ửng hồng hơn bình thường. Đôi mắt luôn lấp lánh sắc bén của anh cũng trở nên mờ ảo ở đâu đó, và điều khác biệt nhất là đôi môi của anh.

Cậu cảm thấy thôi thúc muốn nếm thử chúng, không biết có phải vì chúng vừa đỏ lên và sưng phồng lên sau khi hôn hay không. Kang Ha-joon ghé sát lại và nghiêng đầu khi cậu vô thức liếm môi.

"Cũng giỏi nhịn đấy."

Anh đã không gặp khó khăn khi kìm giữ nhiều pheromone như vậy sao? Eun Yul cảm thấy một cảm giác kỳ lạ trước sự thán phục của Kang Ha-joon. Anh đang bị lay động bởi thứ của cậu. Pheromone vốn tĩnh lặng của Kang Ha-joon đang dao động, và ánh mắt của anh lóe lên. Eun Yul thở dài trước phản ứng rõ ràng cho thấy anh đang khao khát cậu.

Phải rồi, có lẽ Kang Ha-joon và cậu đã thực sự trở thành những người yêu nhau có tâm hồn đồng điệu.

Không chỉ bị rung động bởi pheromone của cậu, mà bàn tay vuốt ve cơ thể cậu cũng rất cẩn thận và âu yếm. Kang Ha-joon đang tỏa ra tình cảm nồng nàn dành cho cậu như thế này...

Sau khi xác nhận trái tim của Kang Ha-joon Eun Yul thả lỏng và tựa người vào anh.

"Hãy hôn tôi đi."

Khi cậu bày tỏ mong muốn anh hôn cậu thật sâu chứ không phải chỉ là những cái chạm lướt qua như vừa nãy, Kang Ha-joon đã không từ chối mà đặt môi lên môi cậu.

So với đôi môi mềm mại của cậu thì đôi môi của anh đàn hồi và mịn màng hơn một chút. Đôi môi không một nếp nhăn đó nhẹ nhàng chà xát lớp biểu bì của cậu và mở miệng.

Pheromone lại tràn vào miệng cậu như vừa nãy, Eun Yul theo phản xạ mở cổ họng và nuốt nó.

"Ư hừm."

Cậu cảm thấy sảng khoái nhờ pheromone lướt qua cổ họng và tràn vào, như thể cậu vừa nuốt một viên ngọc trai pheromone. Eun Yul ngả đầu ra sau. Cậu muốn nhận nó nhiều hơn nữa. Cậu muốn giam giữ pheromone của Kang Ha-joon trong cơ thể mình.

Một khi cậu ước một điều, những điều cậu mong muốn vô tận sẽ trỗi dậy.

"Eun Yul à."

Đúng lúc cậu nghĩ rằng cánh tay anh vòng qua sau lưng cậu đang siết chặt lại. Đột nhiên cơ thể cậu nhấc bổng lên, và Eun Yul theo phản xạ bám vào vai Kang Ha-joon.

"Anh, anh làm gì vậy..."

Eun Yul hạ tầm mắt xuống để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra trong lúc đang tập trung vào nụ hôn với anh.

Cậu đã được Kang Ha-joon bế lên từ lúc nào không hay khi nhìn thấy đôi chân đang lơ lửng giữa không trung.

"Vào trong làm."

Ở đây lạnh và cứng quá.

Eun Yul nghe thấy Kang Ha-joon thì thầm bên tai, và cậu thở phào nhẹ nhõm rồi tựa mặt vào ngực anh.

Trái tim của Kang Ha-joon đang đập lớn như thể đó là trái tim của cậu.

Khi bị sốt, khi lạnh đến mức cảm thấy ớn lạnh. Cơ thể đang trải qua chu kỳ đó đã làm lung lay tinh thần của Eun Yul một cách tàn nhẫn.

Nó không cho cậu thời gian để suy nghĩ bất cứ điều gì khác ngoài khát khao uống nước để giải tỏa cơn khát ngay lập tức.

Nhưng có lẽ nhờ uống pheromone của Kang Ha-joon mà chu kỳ đã dịu đi một chút, và đủ loại suy nghĩ bắt đầu nảy ra trong đầu cậu.

'Chẳng lẽ mình lại ngủ với Kang Ha-joon sao?'

Hai người vừa mới trở thành người yêu thôi mà. Không phải là tốc độ của mối quan hệ giữa những người yêu nhau đã được ấn định, nhưng thực tế Eun Yul thì...

'Mình đã lâu rồi không làm.'

Trong cuộc sống trước đây của cậu, cậu đã sống quá vất vả nên cậu chưa bao giờ thích ai hay hẹn hò với ai cả. Và khi cậu trở thành Sung Eun Yul, trật tự đã bị đảo lộn và cậu đã sinh con trước, nhưng cậu chỉ cảm thấy kỳ lạ khi một người đàn ông cũng có thể sinh con, cậu không hề nghĩ đến những mối quan hệ như vậy.

Sau đó, cậu đã nuôi nấng Ha Neul và làm việc, và cậu đã sống một cuộc sống bận rộn nên cậu đã không gặp gỡ ai cả.

Eun Yul đột ngột dựng người lên ngay khi lưng cậu chạm vào giường.

"tôi có chuyện muốn nói."

Kang Ha-joon đã đưa mắt ngang tầm cậu ngay khi anh đặt Eun Yul xuống và nắm lấy áo cậu.

"Nói đi."

Vì anh vẫn chưa buông áo cậu ra nên Eun Yul bắt lấy tay anh như muốn ngăn cản và định mở miệng ra thì khựng lại.

Tôi đã lâu chưa làm ...., mình không thể nói những điều đại loại như vậy mà.

Nếu ai đó hỏi Ha Neul đã được sinh ra như thế nào thì cậu sẽ không có gì để nói.

Dù Kang Ha-joon đã nói rằng anh sẽ dạy cậu từng bước một, nhưng cậu không thể tránh khỏi việc lo lắng rằng liệu cậu có thể chỉ cần im lặng khi cậu thực sự không biết ngay cả những điều cơ bản nhất hay không.

Tuy nhiên, bàn tay của Kang Ha-joon đã di chuyển quá nhanh đến mức những lo lắng của Eun Yul trở nên vô nghĩa.

"Ư hừm."

Eun Yul theo phản xạ giơ hai tay lên giúp anh khi anh nhấc áo lên. Cậu cảm thấy tĩnh điện khi quần áo cọ xát vào mặt cậu và tóc cậu dính vào.

Toàn thân cậu căng lên vì pheromone chạm vào da thịt trần.

"t,ôi, tôi còn trinh, à không đã lâu rồi nên..."

Cậu muốn nói rằng cậu đang run đến mức tim cậu đau nhói vì mọi thứ đang diễn ra quá nhanh.

Có lẽ Kang Ha-joon cũng nghĩ như vậy nên anh đã mỉm cười vẻ đáng yêu.

"tôi sẽ không vội đâu."

"Không vội... ạ?"

"Chúng ta hãy làm từ từ thôi."

Kang Ha-joon dỗ dành Eun Yul bằng một giọng nói dịu dàng.

"tôi sẽ không ép buộc em, và tôi cũng sẽ không viện cớ chu kỳ để đi đến cuối cùng."

"Vậy thì cái việc anh nói sẽ dạy tôi từng bước một vừa nãy thì..."

Không phải là anh muốn nói rằng anh sẽ cho cậu biết từng bước một và đi đến cuối cùng sao?

Kang Ha-joon lắc đầu trước câu hỏi của Eun Yul.

"Eun Yul à."

Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Eun Yul, rồi trượt tay xuống dưới.

"Chúng ta vừa mới hẹn hò, làm sao chúng ta có thể biết nhau bao nhiêu cơ chứ."

'tôi thì không biết bên trong anh, nhưng anh chắc đã thấy bên trong tôi rồi chứ?'

Eun Yul đang trả lời trong lòng thì Kang Ha-joon mỉm cười và đặt môi lên khắp nơi trên mặt cậu từ trán.

"Em nhạy cảm ở đâu..."

Eun Yul giật mình và quay đầu lại khi môi anh vừa lướt qua tai cậu.

"Em thích được chạm vào đâu..."

Eun Yul vặn vẹo người khi tay anh lướt xuống eo cậu.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo