Lịch update: thứ 7
Khuôn mặt Yoon Jigu nhuộm một màu đỏ cam dưới ánh pháo hoa rực rỡ trên bầu trời. So với việc tặng nhẫn đôi vào một ngày đặc biệt nào đó để kỷ niệm 100 ngày yêu hay kỷ niệm một năm yêu thì như thế này thích hơn nhiều. Từ giờ trở đi, mỗi khi Yoon Jigu nhìn thấy biển cả hay những chùm pháo hoa thêu dệt nên bầu trời, cậu sẽ nhớ đến anh. Mỗi khi nhìn thấy chiếc nhẫn, cậu sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này. Yeowoon đã đóng băng những ký ức khoảnh khắc vào một cặp nhẫn.
******
Ngay khi cánh cửa đóng sầm lại sau lưng, Yoon Jigu đã vội vã hôn anh. Nụ hôn luôn thận trọng và vụng về, nhưng hôm nay nó lại vô cùng vội vã và thô bạo.
“Giày, hơi, a… Cởi ra…!”
Trong khi lắp bắp nói, lưỡi cậu đột ngột luồn vào giữa đôi môi hé mở. Yoon Jigu thúc giục gõ nhẹ lưỡi mình để khơi gợi phản ứng. Tất cả đều là những cách mà Yeowoon đã dạy. Thật không thể tưởng tượng được rằng Yoon Jigu đã từng hóa đá khi lần đầu tiên cậu đẩy lưỡi vào, lại chính là Yoon Jigu bây giờ. Yoon Jigu đẩy Yeowoon vào tường, kẹp đùi vào giữa hai chân anh và siết chặt.
Khó khăn lắm mới cởi được giày, nhưng vì Yoon Jigu không hề nghe lời mà chỉ mải mê mút mát, nên Yeowoon cũng tự nhiên bị lây nhiễm sự nóng bỏng của cậu. Yoon Jigu đỏ hoe mắt và hôn mọi nơi cậu thấy. Từ môi đến khóe môi, má, và cả cổ, môi cậu không ngừng hạ xuống. Hơi ấm mơ hồ còn sót lại ở nơi cậu để lại dấu hôn.
“A, khoan đã!”
Yeowoon nói, vừa nói vừa giữ chặt lấy chiếc quần đang bị kéo xuống.
“Em làm gì vậy?”
“Chẳng phải anh bảo cởi ra sao.”
“…Không, anh chỉ bảo cởi giày thôi mà.”
“Đằng nào anh cũng cởi mà.”
Yoon Jigu dần dần hôn xuống thấp hơn, quỳ gối xuống giữa hai chân Yeowoon, tựa lưng anh vào tường. Ngay khi anh định đẩy cậu ra vì không cần thiết, Yoon Jigu đã liếm lên trên lớp quần lót đồng thời ngước lên nhìn anh. …Thằng điên. Suy nghĩ thoáng qua khiến bàn tay anh khựng lại.
“Aưk!”
Chiếc quần bị cởi ra trong nháy mắt và mắc kẹt ở giữa đùi, Yoon Jigu lấy dương vật ra và liếm dọc theo thân. Yoon Jigu ngậm đầy dương vật của Yeowoon trong miệng và lúng túng không biết phải làm gì. Ngay cả việc cậu run rẩy lưỡi một cách máy móc cũng trở thành một sự kích thích, khiến môi Yeowoon mím chặt lại.
Yoon Jigu luôn ngước lên nhìn anh và quan sát phản ứng của anh, được tiếp thêm can đảm bởi sự thay đổi biểu cảm dù là nhỏ nhất của anh, cậu dần dần di chuyển đầu. Cậu kích thích gốc dương vật bằng tay, và khi không đủ hơi, cậu lại ngửa đầu ra sau liếm phần đầu và hít thở. Yeowoon rùng mình trước những kích thích xa lạ và nhắm nghiền mắt lại. Anh không thể giữ được tỉnh táo trước cảm giác màng nhầy nóng ẩm bao bọc lấy dương vật. Nước bọt của cậu và chất nhờn tiết ra từ đầu dương vật hòa quyện vào nhau tạo nên âm thanh nhầy nhụa.
“…Yoon Jigu!”
Ban đầu anh còn bỏ qua khi bàn tay đang giữ chặt đùi mình lén lút di chuyển ra sau và xoa nắn mông anh một cách rụt rè. Nhưng vì bàn tay đó có vẻ định tấn công phía sau, nên Yeowoon vội vàng đẩy Yoon Jigu ra. Một tiếng “bộp” vang lên, dương vật anh tuột ra khỏi đôi môi bóng nhẫy của cậu. Yoon Jigu nghiêng đầu nhìn anh, rồi như thể đã nhận ra điều gì, cậu lục lọi túi áo rồi lấy ra thứ gì đó.
“Em quên mất.”
Một chiếc bao cao su xuất hiện từ túi cậu. Bao cao su trong túi Yoon Jigu…? Không phải người khác, cũng không phải anh, mà là Jigu mang bao cao su…? …Đây là mơ à.
“Sao cái đó lại ở trong đó. Từ khi nào, …Từ khi nào em đã mang nó theo vậy?”
“…Em luôn mang theo một cái. Sợ rằng mình sẽ làm ở bên ngoài….”
“Em đúng là biến thái à?”
“…….”
Giọng Yeowoon run rẩy khi hỏi cậu có phải là biến thái không, có vẻ anh rất kinh hãi.
Yoon Jigu không trả lời câu hỏi biến thái đó, mà thản nhiên đeo bao cao su vào ngón tay mình. Hôm nay, Yeowoon cho cậu thấy nhiều dáng vẻ bối rối hơn hẳn mọi ngày. Và cậu thích những phản ứng đó của anh. Thật tuyệt khi nhìn Yeowoon, người luôn tỏ ra thản nhiên, mất đi khả năng suy nghĩ và đôi mắt anh run rẩy trước hành động của cậu.
“A… Jigu à, em thật sự điên rồi hả… Em ăn nhầm gì à…? Ư ư…! Hay mình đi bệnh viện nhé?”
……Không thể bịt miệng anh được. Nếu anh không nói những lời phá hỏng bầu không khí thì tốt biết mấy.
Yoon Jigu thay đổi góc độ và mút mát dương vật anh, đồng thời bắt đầu công việc nới lỏng phía sau anh. Ngay cả khi bôi chất bôi trơn, khe hẹp vẫn hẹp đến mức một ngón tay cũng khó khăn lắm mới lọt vào. Hóa ra lần trước anh đã nới lỏng rất nhiều. Yoon Jigu cảm nhận được điều đó một lần nữa và nghịch ngợm ngón tay mình.
‘Ưt… Anh đang nhìn mình.’
Dương vật anh đã cương cứng đến mức ướt cả quần lót, dù cậu còn chưa chạm tay vào. Nhưng cậu không thể chỉ làm theo ham muốn của mình như lần trước và bị dán mác là thằng xuất tinh sớm được. Yoon Jigu co chân anh lại, đồng thời tăng từ một lên hai ngón tay vào lỗ hậu của anh.
Ngay lúc đó.
“Aư, ha, át!”
Yeowoon, người bị dồn vào tường không thể trốn thoát và chấp nhận những kích thích đến từ cả trước và sau, đã cố gắng phản công bằng bộ phận duy nhất còn tự do của mình. Lee Yeowoon dùng chân ấn mạnh lên dương vật của Yoon Jigu. Hoảng hốt, Yoon Jigu nhả dương vật anh ra khỏi miệng và co chân anh lại, nhưng vô ích.
“Làm gì đấy? Tiếp tục mút đi.”
“Ưứt…, anh….”
Anh đang giẫm lên người cậu, dù cậu chỉ đang mặc quần áo. Cậu đang quỳ gối dưới chân anh, bị anh giẫm lên dương vật. Đó là một khoảnh khắc thật nhục nhã. Dù vậy, hưng phấn của cậu không hề giảm đi mà còn có cảm giác như sắp bắn đến nơi, Yoon Jigu cố gắng giữ vững tinh thần. Đây là cuộc chiến về lòng tự trọng. Với cậu, đây là phương tiện để rũ bỏ sự sỉ nhục trong quá khứ, còn Yeowoon thì không hề thiệt hại gì dù có thua ở đây đi chăng nữa.
Âm thanh nhầy nhụa vang lên từ phía mông Yeowoon. Giờ thì, ngay cả việc xoa nắn phía trong bằng hai ngón tay cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Hậu huyệt anh đã được nới lỏng đến mức không còn khó chịu đến mức nhăn nhó và giật tóc cậu nữa, nhưng cậu biết rõ từ kinh nghiệm trước rằng khó có thể chấp nhận dương vật của cậu chỉ với chừng đó. Khó khăn lắm để làm gì được thêm khi không nhìn thấy. Cậu phải đặt Yeowoon nằm xuống một cách đúng đắn và nhìn thẳng vào hậu huyệt anh. Để anh không bị thương khi cho vào, cậu phải nới lỏng phía sau đủ nhiều như đã tự học. Ít nhất phải nhét vừa bốn ngón tay và có thể dễ dàng nhét vào….
“…Ưt!”
“Jigu à, hôm nay em cũng nhanh quá đấy.”
Yeowoon xoa đầu cậu và thì thầm trêu chọc. Đúng là anh thì hay.
“Ha… Anh không có quyền nói câu đó đâu.”
Yoon Jigu vừa nói vừa đưa bàn tay ướt đẫm của mình ra. Tuy nhiên, Yeowoon không hề nao núng trước lời nói của cậu mà chỉ buông lời châm chọc.
“Có phải em chỉ bị giẫm lên chân mà đã bắn rồi không?”
“…Anh! Ăn nói cho tử tế vào!”
Trận chiến đầu tiên kết thúc với kết quả hòa. Yoon Jigu cắn chặt môi. Cậu thất vọng về bản thân vì đã bắn chỉ vì bị Yeowoon giẫm lên chân. Yoon Jigu cũng không thích cái việc anh thản nhiên như không có gì với tay cậu dính đầy tinh dịch của anh. Thậm chí, Yeowoon còn bắn nhanh hơn cậu khoảng 2 giây. Nhất định hôm nay cậu phải chứng kiến thất bại của anh mới được.
“A, ssi…”
Yeowoon rên rỉ và nắm chặt lấy ga trải giường trắng. Mỗi khi như vậy, Yoon Jigu lại cảm thấy tim mình như thắt lại, nhưng sau khi Yeowoon bảo ổn khoảng ba lần mỗi khi cậu giật mình định rụt tay lại, cậu nhận ra rằng Yeowoon có thể chịu đựng được mức này.
Nhưng có gì đó sai sai. Rõ ràng là về mặt lý thuyết, nếu cậu kích thích một chỗ nào đó bên trong thì sẽ được, nhưng cậu không thể tìm thấy điểm mà Yeowoon cảm thấy được. Trong suốt thời gian Yoon Jigu ấn vào thành trong để tìm xem chỗ đó ở đâu, Yeowoon chỉ rùng mình trong khi nằm sấp, rồi quay đầu lại nói.
“Đừng làm thế. Chỉ thấy khó chịu thôi.”
“A, vâng…”
Cậu tự hỏi liệu có phải Yeowoon sinh ra đã không thể cảm nhận được bằng hậu huyệt không nữa. Yoon Jigu làm theo lời anh và ngừng tìm điểm đó, thay vào đó tập trung vào việc nới lỏng. Cậu bôi thật nhiều gel, và hậu huyệt cùng khu vực xung quanh ướt sũng. Mỗi khi rút ngón tay ra, cậu lại cảm thấy như da thịt bị kéo theo, khiến đầu cậu choáng váng.
“A, đau quá…”
Yeowoon rên rỉ và giật giật đùi. Cậu có nhất thiết phải nhét vào khi anh đau đến vậy không? Mình chỉ cần chạm vào anh thôi là anh đã thấy thích rồi mà. Yoon Jigu dần mất đi sự tự tin. Hậu huyệt của Yeowoon quá hẹp, và dương vật của cậu thì lại quá to. Hay là mình nên đi tìm hiểu về phẫu thuật thu nhỏ dương vật nhỉ. Cậu đã có những suy nghĩ nghiêm túc như vậy.
Yeowoon, người chỉ nói đau với vẻ mặt vô cảm, ngồi dậy. Anh vuốt ngược mái tóc ướt đẫm mồ hôi và khẽ hôn lên môi Yoon Jigu đang ỉu xìu.
“Thôi được rồi, cứ nhét vào đi. Nếu không thì trời sáng mất.”
“…Anh không đau ạ?”
“Đau nhưng chịu được.”