Nhóc Cùng Bang Hội Là Hàng Xóm - Chương 138 - H

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Chát! Vì anh cứ đánh mỗi bên mông nên giờ cậu chỉ cần khẽ chạm vào thôi là đã rùng mình rồi. Cậu rên rỉ và dụi má vào ga giường. Dường như khóe mắt cậu cũng hơi rơm rớm.

“Sao chỉ có hyung chạm vào em thôi.”

“Ừm? Em cũng chạm vào đi.”

“Nhưng hyung trói em rồi còn gì!”

“Anh xin lỗi… Anh tưởng em đứng yên nên….”

“Đừng có mà xạo. Anh có xin lỗi đâu.”

“Ừm…….”

“Xong rồi lại bảo em ra nhanh nữa cho coi.”

Giọng cậu lộ vẻ ấm ức. Có vẻ như anh đã trêu cậu hơi quá rồi. Yeo woon khẽ cười và trả lời.

“Hôm nay anh sẽ không trêu em đâu. Hứa đấy.”

“Vậy thì cởi trói cho em đi. Em khó chịu!”

“Cái đó thì anh không thích?”

Cùng với lời nói đáng ghét đó, Yeo woon nắm chặt mông Yoon Jigu. Cậu hớp một ngụm khí và giật mình. Yoon Jigu lăn lộn trên giường để tránh Yeo woon rồi cố gượng ngồi dậy. Rồi cậu hì hục cố cởi trói cho đôi tay đang bị trói ngược ra sau.

“Jigu à.”

Yeo woon nhìn chằm chằm vào Yoon Jigu đang làm vậy bằng vẻ mặt tươi cười rồi buông lời trêu chọc. Khi Yoon Jigu đang mải mê cởi trói thì đã quá muộn.

“Anh có bảo em ngồi đâu mà….”

“……!”

Yeo woon ấn mạnh vào ngực Yoon Jigu và đẩy cậu ngã. Yoon Jigu mở to mắt nhìn Yeo woon khi cậu nằm ngửa xuống giường mà chưa kịp ngồi dậy. Yeo woon trèo lên người cậu trước khi cậu kịp ngồi dậy rồi từ từ cởi cúc quần.

Lee Yeo woon đang ngồi trên người mình và ,….. ở hạ bộ! Yoon Jigu nín thở và đơ người ra khi nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đó ngay trước mắt.

“Nếu anh muốn làm theo ý mình thì sao em lại tự tiện xông vào phòng anh làm gì?”

“Hyung cũng vậy, lúc nào cũng tự tiện vào phòng em…”

“Yoon Jigu.”

“……”

“Mặt em lại đỏ lên rồi kìa.”

Ngón tay khẽ chạm vào má, yết hầu của Yoon Jigu lên xuống mạnh mẽ. Yeo woon đang ngồi trên ngực cậu nắm lấy dương vật đã cương cứng một nửa và di chuyển.

‘C, cái gì thế này?!’

Đôi môi của Yoon Jigu hé mở một khe nhỏ vì không thể tin được tình huống này. Cậu vẫn cảm thấy như mình đang mơ. Không ai khác mà chính là Lee Yeo woon đang nhìn xuống mặt cậu và tự an ủi. Đôi mắt đen láy dao động, không biết phải làm gì. Tay bị trói, Yeo woon cũng không chạm vào người cậu, nhưng chỉ cần nhìn cảnh tượng trước mắt, cậu đã cảm thấy dương vật mình ngóc đầu lên.

Một mùi hương khiêu gợi xộc thẳng vào mũi. Yoon Jigu nhìn Yeo woon đang bộc lộ ham muốn của mình bằng những âm thanh nhầy nhụa, lấy hết can đảm lè lưỡi ra.

“Gì vậy.”

Yeo woon khẽ cười và lẩm bẩm. Chất lỏng trong veo chảy xuống da chạm vào lưỡi cậu. Một vị kỳ lạ. Một sợi chỉ mỏng kéo dài giữa dương vật của Yeo woon và lưỡi của Yoon Jigu rồi đứt phựt. Yeo woon nhìn xuống cậu với khuôn mặt ửng đỏ vì nhiệt, bắt đầu chà xát thứ của mình lên lưỡi Yoon Jigu ngoan ngoãn đưa ra.

“Thích không?”

Phù, Yeo woon khẽ thở dài và hỏi cậu. Cậu cảm nhận được bàn tay vuốt ve đầu mình một cách dịu dàng. Vì dương vật đã lấp đầy miệng nên cậu không thể trả lời, nhưng… cậu thích. Việc Yeo woon tự an ủi với cậu, đặc biệt là cho cậu thấy điều đó khi đang ngồi trên người cậu, việc tự tiện ngậm dương vật vào miệng, và hơn hết, việc trong mắt anh chỉ có mình cậu khiến cậu cảm thấy hưng phấn. Việc anh hưng phấn với mình khiến cậu không biết phải làm sao.

“Ưư…!”

Đôi môi hé mở ngậm lấy đầu khấc, Yeo woon rụt eo lại. Ngay khoảnh khắc đó, Yeo woon đã xuất tinh trước. Yoon Jigu cố gắng hết sức để không xuất tinh. Bởi vì nếu cậu xuất tinh khi đang mút của Yeo woon, cậu chắc chắn sẽ bị anh trêu chọc suốt cả tháng.

“…Jigu à?”

Muốn đút vào quá. Muốn ôm lấy Yeo woon và hôn anh ngay lập tức.

“Ổn không?”

“Dạ?”

“Có vào mắt không?”

“Không, không có…”

“……Vậy còn mông. Đau nhiều không?”

Yeo woon nhận ra điều gì đó muộn màng, lau mặt cho cậu và hỏi. Đau à? …À, có lẽ đau thật? Yoon Jigu không bỏ lỡ cơ hội được Yeo woon lo lắng, bĩu môi và lầm bầm.

“Đau ạ.”

“Anh xin lỗi. Lúc đầu chỉ là đùa thôi, nhưng anh không biết nữa…”

“……Ai lại đùa bằng cách đánh mông người yêu chứ.”

“Em giận à?”

Yeo woon nhíu mày và lẩm bẩm vẻ hối lỗi.

Giận? Sao phải giận chứ? Dù sao thì em cũng là của Lee Yeo woon, anh muốn làm gì với đồ của mình thì liên quan gì đến em chứ. Yoon Jigu ngẩn ngơ nghĩ trong lòng rồi lắc đầu nguầy nguậy. Không biết phải nói gì… Lúc đó, Yeo woon mới thở phào nhẹ nhõm và thì thầm.

“Anh thực sự xin lỗi. Tại em ngủ đáng yêu quá nên anh không kiềm được…”

Yoon Jigu vẫn còn ngơ ngác, lúc này mới khẽ lẩm bẩm.

“…ạ.”

“Hử?”

“……Em thích ạ.”

Cậu lẩm bẩm với khuôn mặt đỏ bừng.

“Gì…?”

Yeo woon khựng tay lại vì không ngờ cậu sẽ nói như vậy.

“Tr, trước đây thì không thích lắm. Nhưng em thích lúc hyung chạm vào ạ.”

“Ơ?”

“Giờ thì bị đánh cũng bình thường thôi, nhưng sau đó hyung vuốt ve em bằng bàn tay ấm áp nên em thấy ổn hơn, thực sự, thực sự vì thế mà em thích ạ. ……Nhưng sao hyung chỉ đánh một bên thôi ạ? Bên còn lại thì…?”

“Gì cơ…?”

“……Ngứa ạ.”

Chết tiệt, cái gì thế này. Muốn mình đánh bên mông còn lại sao?

“Thật ra em nghĩ đến chuyện đó suốt khi mút của hyung đấy, có kỳ lạ không ạ?”

Sao em lại xấu hổ thế chứ? Yeo woon cạn lời.

“Phải làm sao đây! Em có vẻ có năng khiếu thật đấy…”

“……”

Cậu ta xấu hổ đến mức không dám nhìn thẳng vào mắt anh, nhưng lại nói những điều hoang đường như vậy. Yoon Jigu nhìn lên Yeo woon với giọng nói đầy phấn khích, có lẽ vì cậu ta tự hào vì mình đã chịu đựng được khoảng thời gian đó khá tốt.

“Hyung à. Anh còn muốn làm gì nữa không ạ?”

“Ơ?”

“Em đã bảo là em có thể đáp ứng mọi thứ mà. Đừng giấu con người thật của anh nữa ạ.”

“Con… gì hả?”

“Em, em cũng thấy không tệ lắm ạ. Trước đây em cũng đã nói rồi mà? Em có thể làm những việc này vì hyung đấy ạ.”

“Ờ ờ…”

“Trước đây cái… cái gậy thì quen hơn rồi mình dùng cũng được ạ. Cái đó đau chết đi được nên khoảng ba lần nữa làm quen thì mình lấy ra dùng ạ. Anh nhớ chưa ạ?”

“Gậy? ……À, cái vá cơm…?”

Yeo woon lẩm bẩm khi nghĩ đến cái mái chèo bị bỏ xó và bám đầy bụi trong ngăn kéo của mình.

“Jigu à… em muốn bị anh đánh thêm ba lần nữa sao…?”

“Hyung! Sinh nhật anh muốn em tặng gì ạ? Anh bảo là muốn em làm quà còn gì ạ. Phải không ạ?”

“Không, thực ra là. Anh chỉ đùa thôi…”

“Đồng phục? Em mặc đồng phục cho anh xem nhé ạ?”

“Chỉ đùa thôi mà……”

“Em vẫn còn giữ đồng phục ở nhà đấy ạ?

“De……”

“Vì em ít mặc nên còn mới lắm ạ. Em mang đến nhé ạ? Hay là anh mặc cũng được ạ.”

“Này, nói cái gì vậy? Sao anh lại mặc chứ!”

“Dù sao thì cũng là sinh nhật nên anh phải làm gì đó chưa từng làm chứ ạ. Bị trói cũng thử rồi, bị đánh giờ cũng thử rồi, ……Ưúp!”

Yeo woon dùng miệng mình để bịt miệng Yoon Jigu, người cứ lảm nhảm những điều vô nghĩa. Yoon Jigu trợn tròn mắt khi bị anh đột ngột nhét lưỡi vào, rồi trở nên mềm nhũn và ngửa đầu ra sau. Không biết họ đã khám phá nhau bao lâu. Có thứ gì đó không nên xuất hiện chạm vào gáy của Yeo woon khi anh đang mút môi Yoon Jigu.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo