Nhóc Cùng Bang Hội Là Hàng Xóm - Chương 97

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Qua một đêm, cậu càng cảm thấy xấu hổ hơn và không thể liên lạc với Lee Yeowoon được. Không biết anh có vứt cái vũ khí chuyên dụng để đánh mông cậu đêm qua đi không? Tại nó còn có màu đen nữa nên cậu càng cảm thấy ghê rợn hơn. Nếu Yeowoon chưa vứt thì cậu cũng có ý định tự mình vứt đi. Nhưng để làm được điều đó thì cậu phải vào nhà Yeowoon và đối mặt với anh.

Yoon Jigu vẫn chưa đủ can đảm để đối mặt với anh. Cậu muốn cố gắng chịu đựng cho đến khi những hành động trong quá khứ của mình bị lãng quên, mờ nhạt trong ký ức và không còn cảm thấy đó là nghiệp chướng nữa.

“Ding-dong.”

“……?”

Hay là đồ chuyển phát nhanh?

Yoon Jigu ngơ ngác đứng dậy, tiến đến cửa. Và sau khi nhân viên giao hàng đã đi thang máy xuống dưới, cậu mở hé cửa ra và kiểm tra bên ngoài. Nhưng thứ ở trước cửa không phải là hộp carton màu vàng đất mà là một đôi giày thể thao quen thuộc.

Đôi giày thể thao với dây giày trắng được thắt gọn gàng đang đặt dưới sàn. Bên trên đôi giày trắng là đôi chân thẳng tắp. Yoon Jigu ngơ ngác nhìn xuống đôi chân quen thuộc rồi ngước mắt lên nhìn chủ nhân của đôi giày thể thao.

“Chào em. Ngủ ngon không?”

Á!

Yoon Jigu suýt nữa thì hét lên. Lee Yeowoon đang cười toe toét và tấn công trái tim cậu. Yeowoon mặc chiếc áo phông màu xanh da trời trơn và chiếc quần trắng dài đến đầu gối, đằng sau anh là cả một vầng hào quang. So với anh thì mình…! Yoon Jigu vội vàng giấu hơn nửa khuôn mặt sau cánh cửa. Yeowoon nhìn Yoon Jigu đang cảnh giác anh một cách vô cớ, bật cười đầy khó hiểu.

“Em làm gì đấy?”

“Em, em vẫn chưa tắm.”

“Tối qua em tắm rồi mà.”

“……Em còn chưa rửa mặt nữa cơ.”

“Hả? Vậy thì giờ em rửa đi. Anh vào nhé?”

“Chờ, chờ một chút!”

Yeowoon cố gắng mở rộng cánh cửa đang hé ra một gang tay và xông vào nhà. Anh vừa cởi giày vừa kêu lên một tiếng như thể vừa nhớ ra điều gì đó. Rồi anh đưa cho Yoon Jigu đang bồn chồn sau lưng một chiếc túi mua sắm.

“Cái này quà cho em.”

“……?”

Quà gì đây. Hôm nay sinh nhật mình à? Yoon Jigu vô tư thò tay vào túi mua sắm lấy đồ ra. Tiếng ni lông sột soạt vang lên ồn ào. Vật thể mà cậu chạm vào rất mềm mại. Vật thể bên trong lớp ni lông trong suốt có màu xám đậm và hình tròn. Biểu cảm của Yoon Jigu cứng đờ.

“Bbosongie chào con.”

Yeowoon cúi xuống chào con mèo. Ban đầu con mèo còn phớt lờ anh, nhưng có lẽ nó đã phán đoán rằng Yeowoon, người thường xuyên đến thăm, là một con người vô hại nên giờ nó đã sẵn sàng cho anh vuốt ve cơ thể. Vuốt ve bộ lông đen mượt của con mèo, Yeowoon quay người lại và nói với Yoon Jigu đang đứng đơ như tượng đá.

“Là cái đệm đấy. Thấy hôm qua em kêu đau quá.”

“……”

“Anh đã đi ra ngoài mua vào sáng nay để em không bị đau khi chơi game. Em thích quà của anh không?”

“……Hyung!”

“Không rửa mặt à?”

Yoon Jigu nắm chặt lấy mép chiếc đệm hình bánh donut và cố gắng giữ vững tinh thần đang trở nên hỗn loạn. Chắc chắn là Lee Yeowoon đang trêu chọc cậu. Khuôn mặt cười tủm tỉm của anh thật đáng ghét.

“Rửa mặt rồi ra đây. Lát nữa chơi game cùng nhau.”

Cậu không thể nổi giận với một khuôn mặt như vậy được. Yoon Jigu thả chiếc đệm xuống sàn một cách bất lực và lững thững đi vào phòng tắm. Shibal, shibal shibal! Yoon Jigu lắc đầu nguầy nguậy. Cậu vừa mừng vừa không mừng khi thấy mặt Lee Yeowoon vào buổi sáng.

Cậu rửa mặt với nước lạnh và làm dịu đi khuôn mặt đỏ bừng. Yoon Jigu trừng mắt nhìn khuôn mặt trong gương vừa trở lại màu sắc ban đầu. Cậu làm ướt tay và vuốt lại mái tóc bù xù. Cuối cùng thì trông cậu cũng có vẻ đỡ hơn một chút.

“Aish, sao mình lại thế này.”

Có lẽ vì cậu ngủ quá muộn vào hôm qua nên vầng thâm dưới mắt cậu là khuyết điểm duy nhất. Cậu vô thức dùng ngón tay xoa xoa quầng thâm dưới mắt rồi thở dài. Một lúc sau, Yoon Jigu bước ra khỏi phòng tắm và thấy Yeowoon đang đứng ngay trước mặt cậu.

“Tắm lâu thật đấy.”

“……Gì ạ.”

Yeowoon tựa lưng vào tường trước phòng tắm, đợi cậu ra và nhìn chằm chằm vào mặt Yoon Jigu rồi khẽ cười. Cậu tò mò muốn biết anh đang nghĩ gì khi nhìn mình như vậy. Anh chỉ nhìn cậu thôi mà cậu đã cảm thấy ngại ngùng và vành tai nóng bừng lên. Yeowoon muộn màng cất tiếng.

“Ji9byeol à.”

“……!”

Yoon Jigu nín thở.

“Lấy anh nhé.”

“…K, không.”

Bối rối, cậu định lùi lại, nhưng phía sau lưng cậu đã là cánh cửa phòng tắm đóng kín nên cậu không còn chỗ nào để lùi nữa. Yeowoon tiến lại gần, chỉ còn cách cậu một gang tay và nói khi ngước lên nhìn anh.

“Xin em đấy. Lấy anh nhé. Hả? Xin em.”

“……”

“Sao em không nói gì hết vậy? Chẳng phải chúng ta đã hứa là sẽ kết hôn khi gặp nhau rồi sao?”

“Em, em đồng ý rồi mà, nên hyung bớt…”

“Thật á? Vậy thì làm đám cưới hôm nay luôn nhé.”

Yeowoon, người đã đạt được điều mình muốn, cười rạng rỡ. Rồi anh nói thêm một câu.

“Nhưng mà Jigu à.”

“……”

“Sao em lại giả vờ đáng yêu và nhõng nhẽo trong game thế, còn ngoài đời thì em không nói được gì trước mặt anh vậy? Hay em là cái loại anh hùng bàn phím?”

“Em là cái gì chứ!”

“Wow, sao em lại hét lên thế. Chột dạ hả?”

“Không ạ? Hoàn toàn không có chuyện đó đâu ạ?”

“Có mà?”

Yeowoon thích thú nhìn chằm chằm vào Yoon Jigu đang cố tránh ánh mắt của anh. Anh đang trêu chọc và đùa bỡn với cậu một cách trắng trợn. Kết, kết hôn ư. Dù chỉ là chuyện trong game thôi nhưng cậu cảm thấy quá xấu hổ và thích thú khi Yeowoon nói những lời đó bằng khuôn mặt của anh, khiến tim cậu không thể bình tĩnh lại được. Cậu cũng không cảm thấy uổng công khi rửa mặt, khuôn mặt cậu đỏ bừng lên ngay lập tức.

“Hình như trước đây nhà em có một cái laptop, cái đó có chạy được Illusion không?”

“Chạy, chạy được ạ.”

“Vậy thì cho anh mượn nó nha.”

“Em biết rồi… Nhưng mà, sáng sớm mà lại… dính nhau quá không ạ?”

“Sao hả, em đã bắt đầu khách sáo với anh rồi hả?”

“Không phải khách sáo, mà là, hyung… ưm.”

Lee Yeowoon chẳng hiểu ý tứ gì cả mà cứ dính lấy cậu. Yoon Ji Gu cố gắng nghĩ đến những chuyện khác để không bị kích thích ở nửa thân dưới và dùng chân đẩy Yeowoon ra. Dưới chân cậu, chiếc đệm màu xám vẫn chưa được mở ra, sột soạt. Đó là một buổi sáng vô cùng hỗn loạn.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo