Những Kẻ Đáng Chết - Chương 112

Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )

Ngoại truyện 4

Ánh mắt hắn trông điên dại. Hắn đang tức giận ư? Hay là thích thú? Mình chỉ mong là vế thứ hai, nhưng Il Hyun đã bắt đầu tháo từng chiếc cúc áo sơ mi. Động tác của hắn thật khoan thai, ung dung.

“Em chắc chắn không tự làm một mình. Em đã làm ở đâu?”

Trông hắn có vẻ thích thú thật, nhưng lại lạnh lùng đến kỳ lạ.

“Ở cửa tiệm anh Ryun dắt tới… em đã làm ạ.”

“Đàn bà? Hay đàn ông?”

Đến lúc này anh mới hiểu ý đồ trong câu hỏi của hắn. Người wax cho anh là bà chủ tiệm, và ngạc nhiên thay, đó lại là một phụ nữ. Việc phải dạng chân trước một phụ nữ, chứ không phải đàn ông, để wax kiểu Brazil ban đầu khiến anh có chút ngượng ngùng. Nhưng cô ấy lại xử lý công việc rất thuần thục. Sau khi xong xuôi, cô ấy còn dặn dò kỹ lưỡng rằng anh nên kiêng quan hệ trong hai đến ba ngày tới.

“Em không nhớ ạ.”

“Phải nhớ chứ?”

Mắt Il Hyun híp lại. Anh bồi thêm một câu.

“Anh biết rõ mà. Trong đầu em chỉ có duy nhất Giám đốc Kang vĩ đại mà thôi.”

Chết tiệt. Mình lại là một kẻ hèn hạ thế này ư. Nhưng biết làm sao được. Kẻ có tội thì phải biết cúi đầu thôi. Dường như câu trả lời đã khiến hắn hài lòng, khóe miệng đang mím chặt của hắn cũng dần giãn ra.

Khi hắn tháo chiếc cúc cuối cùng, vạt áo sơ mi bung mở, để lộ lồng ngực rắn chắc. Vết sẹo đạn hằn rõ trên cơ bụng không một chút mỡ thừa, trông như được dao khắc tạc nên. Anh ngước lên, ánh mắt lại chạm phải hắn. Thấy Il Hyun định cởi quần, anh liền vươn tay ngăn lại.

“Để em.”

Anh tụt cả quần dài lẫn nội y xuống đến đùi. Anh rút chân khỏi ống quần, quẳng chúng sang bên rồi khẽ dạng chân để Il Hyun nhìn cho rõ. Quấn quýt nhau gần một năm trời, chút chuyện cỏn con này cũng chẳng còn gì đáng xấu hổ.

Il Hyun cúi nhìn nơi giữa hai chân anh, rồi dùng đầu ngón tay lướt nhẹ lên vùng da vừa được wax.

“Đỏ hết cả rồi.”

Khi bàn tay hắn chạm vào nơi đó, một cảm giác kỳ lạ trỗi lên trong mình. Hắn nhấn mạnh xuống khiến mình phải nhíu mày.

“Đau à?”

“Hơi rát một chút.”

Il Hyun bật cười không thành tiếng, rồi tách hai chân anh, chen vào giữa. Lưỡi hắn lập tức chạm đến vùng da vừa được wax. Cảm giác ẩm ướt từ đầu lưỡi truyền đến thật rõ rệt. Hắn không ngừng liếm láp nơi đó, hệt như đang chăm sóc một con thú non bị thương. Nhưng anh chợt tỉnh ngộ, đau thì phải đến bệnh viện chứ ai lại dùng lưỡi liếm thế này.

“A!”

Nghe tiếng rên đau đớn của anh, Il Hyun từ từ ngẩng đầu.

“Đau à?”

Hắn hỏi lại, anh đành trưng ra vẻ mặt đáng thương mà gật đầu. Nó rát hơn anh tưởng. So với súng đạn dao găm thì đúng là nực cười, nhưng đau vẫn hoàn đau.

“Ráng chịu đi. Vẫn còn hơn là bị bẻ gãy chân, nhỉ.”

Thế thì hỏi làm quái gì, thằng khốn. Anh cau mày lườm hắn rồi đành ngửa cổ ra sau. Il Hyun nhổ nước bọt lên vùng da ấy. Nước bọt dính nhớp chảy xuống, rồi hắn lại liếm một đường dài như đang thưởng thức cao lương mỹ vị. Nhìn xuống còn thấy được cả khóe môi hắn đang nhếch lên. Xem ra hắn khoái lắm thì phải.

Rốt cuộc thì nghe lời Wang Ryun quả không sai. Ít nhất thì khi về Hàn Quốc, anh vẫn có thể đi lại lành lặn bằng hai chân. Chụt, chụt, tiếng mút mát da thịt vang vọng khắp phòng khách sạn. Qua tầm mắt đang nhoè đi, chiếc quạt trần quay mòng mòng đến chóng mặt.

Hơi nóng dần lan tỏa, cơn hưng phấn khiến thắt lưng anh không ngừng nhổm lên. Il Hyun ngậm lấy dương vật anh, đầu hắn di chuyển tới lui. Má hắn hóp cả lại. Anh với lấy chiếc gối bên cạnh kê dưới đầu, thong thả thưởng thức cảnh tượng trước mắt.

Khoái cảm khi được Il Hyun dùng miệng cho anh thật vượt xa sức tưởng tượng. Dù là người tình và cùng là đàn ông, nhưng chẳng phải hắn vượt trội hơn về mọi mặt, từ thể hình, sức lực cho đến tiền tài hay sao? Một kẻ như vậy lại đang quỳ phục dưới thân anh mà mút liếm, cảnh tượng ấy mỗi lần chứng kiến đều khiến anh tê dại vì sung sướng.

Vì hưng phấn mà mi mắt anh cứ nặng trĩu chực sụp xuống. Anh mím môi, hai chân dạng ra rộng hơn một chút. Mỗi lần Il Hyun dùng lực trong miệng siết chặt lấy dương vật, mông anh lại căng cứng.

Vừa dùng miệng, tay Il Hyun vừa lần đến hậu huyệt. Hắn dùng ngón tay vạch miệng huyệt rồi đưa vào, nhưng nơi ấy quá khít khao, không dễ gì mở rộng. Anh vươn tay lên, lấy hộp kem tròn đặt ở đầu giường.

“Giám đốc.”

Il Hyun ngước mắt nhìn anh. Sao chỉ ngậm dương vật thôi mà cũng có thể quyến rũ đến thế này chứ. Anh suýt nữa thì bắn. Thấy hắn nhả cự vật ra và ngồi thẳng dậy, anh liền ném hộp kem qua. Hắn bắt lấy, mở nắp ra ngửi thử rồi mỉm cười.

“Mùi đào à?”

Vốn dĩ đây là tuýp kem mà tiệm đưa cho anh để bôi lên vùng da vừa wax. Thế mà Il Hyun lại dốc ngược nó, đổ hết lên người anh.

“Không phải chỗ đó…”

“Anh biết.”

Lớp kem chảy dài trên ngực và bụng trông hệt như cơ thể bị tinh dịch phủ đầy. Il Hyun cảm nhận được dương vật trong quần hắn căng trướng đến đau nhức. Hắn bắt đầu thoa kem ra xung quanh như đang vẽ tranh, dần mở rộng phạm vi.

Anh hít một hơi thật sâu. Hương đào len lỏi vào cánh mũi. Mỗi nơi bàn tay hắn lướt qua đều nóng rực như bị lửa đốt. Lần này, hắn chạm đến đầu ngực. Anh giật nảy mình, hắn liền véo nhẹ rồi se se nó.

A a. Anh bất giác rên lên rồi cắn chặt môi dưới. Bàn tay đang di chuyển khoan thai của hắn giờ đã tìm đến vùng da vừa được wax. Hắn đổ phần kem còn lại lên đó, nhẹ nhàng xoa đều trong khi ánh mắt vẫn dán chặt vào anh.

“Cảm ơn vì món quà.”

Nụ cười nhếch mép của hắn vừa tinh quái lại vừa quyến rũ chết người. Anh cảm nhận được dương vật của mình đang căng cứng trở lại. Gương mặt đó đúng là đẹp trai đến chết tiệt. Trong lúc anh còn đang ngẩn ngơ ngắm nhìn, hắn đã bôi phần kem còn lại vào tay rồi đưa ra sau mông anh.

Cảm giác lạnh buốt của lớp kem khiến anh nhíu mày. Nhờ có lớp kem, một ngón tay dễ dàng tiến vào. Ngón tay vừa khuấy đảo bên trong, dương vật đang cương cứng của anh liền giật nảy, rỉ ra thứ dịch trong suốt.

Tiếng nước lép nhép càng thổi bùng ngọn lửa hưng phấn. Số ngón tay tăng lên hai, rồi ba, nhẹ nhàng miết dọc những nếp gấp bên trong, rồi gập lại kích thích. Anh dùng mu bàn tay che mặt, nghiến chặt răng. Những ngón tay đột ngột rút ra, Il Hyun tách hai chân anh rồi trườn lên người. Tấm nệm đang nâng đỡ cơ thể anh bỗng lún sâu dưới sức nặng của hắn.

“Sao lại che đi gương mặt xinh đẹp thế này?”

Gạt cánh tay đang che mắt anh đi, Il Hyun lập tức ngấu nghiến đôi môi anh. Môi anh hé mở, lưỡi hắn liền xâm nhập. Hắn đưa một tay xuống, kéo khóa quần rồi rút ra dương vật đang cương cứng. Nắm lấy thân gậy, hắn kề nó vào miệng huyệt của anh rồi cọ xát.

Dù đã được nới lỏng bằng ngón tay, nhưng khi dương vật thật sự định tiến vào, nơi ấy vẫn chật chội đến khó tin. Hương đào nồng nàn xộc lên đến choáng váng. Il Hyun vuốt ve gò má mơ màng của anh, không ngừng hôn lên môi anh. Cùng lúc đó, hắn bắt đầu chậm rãi đưa quy đầu vào. Lối vào chật hẹp bị ép mở khiến anh đau đớn giật nảy. Tiếng rên không lời bị nuốt chửng vào miệng Il Hyun cùng với nước bọt.

Khi dương vật vào được một nửa, đôi môi họ tạm rời nhau, Il Hyun dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve vành mắt ửng đỏ của anh.

“Lần sau cứ để anh tự tay làm cho. Đừng để thằng nào khác nhìn thấy dương vật của em.”

“Không phải đàn ông mà là phụ nữ,”

Anh nhận ra mình lỡ lời, vội ngậm miệng lại, nhưng đã quá muộn. Ánh mắt Il Hyun thoáng chốc trở nên hung tợn.

“Bảo là không nhớ cơ mà.”

Anh chợt tỉnh táo hẳn. Anh vội vàng tìm cách lấp liếm.

“Em... có nói gì sao ạ?”

Thấy anh giả ngây, một bên khóe miệng Il Hyun nhếch lên. “A a, em yêu. Anh bực mình rồi đấy.” Rồi hắn vươn tay qua đầu anh, nhẹ nhàng ôm lấy. Hành động thì lịch thiệp, nhưng ánh mắt lại man rợ tột cùng.

“Là hiểu lầm thôi ạ. Em không nhớ gì hết.”

Anh cố gắng giải thích muộn màng, nhưng đã không còn kịp nữa. Hắn thúc mạnh một cú, đẩy dương vật đang vào dở vào sâu đến tận cùng. Một tiếng ‘phập!’ vang lên, cơ thể anh chấn động mạnh. Sau đó, hắn điên cuồng đâm vào, tạo ra những tiếng ‘phập, phập’ không ngớt.

“A ưm. Chờ, chờ đã, khoan!”

Hắn thúc mạnh đến nỗi cơ thể như bị xé làm đôi. Anh cố đẩy vai đối phương nhưng không hề nhúc nhích. Ngược lại, sự phản kháng dường như đã kích thích hắn, khiến hắn lao vào như muốn cắn nát môi anh. Cảm giác nghẹt thở khiến anh cố quay đầu đi nhưng lại bị ép giữ lại hết lần này đến lần khác.

Mãi mới thoát khỏi đôi môi, trong miệng liền nếm được vị tanh của máu. Liếm thử mới biết môi đã bị rách. Chưa dừng lại ở đó, lần này hắn lại ngang ngược cắn xé dái tai và cổ anh. Dương vật cùng vùng da vừa wax cọ xát vào bụng Il Hyun khiến cảm giác nóng rát càng thêm dữ dội.

Anh van xin với gương mặt gần như sắp khóc.

“Ư ưt. Khoan đã!”

“Hự, đừng có mà cởi đồ… ở bất cứ đâu.”

“Khoan đã! A, dừng lại! Bảo dừng lại mà! Mẹ, kiếp!”

Không chịu nổi nữa, anh chửi hắn là đồ chó chết nhưng hắn vẫn không dừng lại. Cơ thể anh vừa nhổm lên, giọng nói ẩm ướt của Il Hyun đã len lỏi vào tai.

“Anh cảnh cáo em, lần sau mà còn như vậy nữa, dương vật của em sẽ được trưng bày trong phòng ngủ của anh.”

Hắn vừa nói vừa nghiến răng kèn kẹt làm anh lạnh cả sống lưng. Anh chợt nhớ đến con mắt của Takeya Jun đang được đặt trong thư phòng của Il Hyun. Khi hắn đang thập tử nhất sinh trong phòng chăm sóc đặc biệt, Park Tae Soo đã tự tay móc con mắt còn lại của gã đó ra và ngâm vào formalin. Sau khi tỉnh lại, Il Hyun đã vô cùng hài lòng khi nhận được nó.

Anh lặng người. Dù vậy, khoái cảm vẫn không ngừng ập đến. Anh vội vàng gỡ bờ môi của Il Hyun đang dán trên cổ mình, giữ lấy má hắn và chủ động hôn trước.

“Em sẽ không làm thế nữa, nhẹ nhàng thôi… nhé?”

Những lúc thế này, sĩ diện hay cái thá gì cũng mặc, van xin có tác dụng hơn chửi bới nhiều. Chuyển động hông của Il Hyun dừng lại, anh liền dùng tay vuốt ve lưng hắn từ vai trở xuống như đang dỗ dành. Hơn thế nữa, anh còn nhìn sâu vào mắt hắn, quấn chân quanh hông rồi tự mình nhấp mông.

“Nhẹ nhàng thôi…. Nhé? Giám đốc….”

Anh ôm choàng lấy cổ hắn, áp sát phần thân trên vào người đối phương. Nhịp thở gấp gáp dần chậm lại. Ngay khoảnh khắc anh nghĩ rằng đã ổn, Il Hyun liền gỡ tay anh ra và nhìn chằm chằm xuống.

Anh cố gắng hết sức để loại bỏ vẻ xấc xược trong ánh mắt. Anh nhìn hắn tựa một con cừu non ngoan ngoãn, Il Hyun liền làm vẻ mặt tiếc nuối.

“Xin lỗi, em yêu.”

“……”

Ngay sau đó, hắn nở một nụ cười vừa lạnh lẽo lại vừa dịu dàng.

“Xem ra em phải bò về Hàn Quốc rồi.”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo