Những Kẻ Đáng Chết - Chương 117

Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )

Ngoại truyện 9

Trên đường về, Il Hyun ngồi ở ghế sau, tay nới lỏng cà vạt. Men say bắt đầu ngấm, cả người hắn trở nên uể oải và nặng trĩu. Khi hắn vừa ngả lưng vào ghế, Tae Soo từ ghế trước đưa ra sau một tập tài liệu. “Giám đốc, đây là thứ ngài đã yêu cầu hôm qua ạ.”

Hắn mở tập tài liệu. Trang đầu tiên dán ảnh Jang Tae Ho. Ba mươi ba tuổi. Cha mẹ mất mười năm trước. Thủ khoa đầu vào đại học, thủ khoa kỳ thi tư pháp lẫn học viện nghiên cứu tư pháp. Con trai cả trong gia đình hai anh em. Bên dưới là danh sách các vụ án gã từng thụ lý.

“Còn gì khác nữa không?”

Qua gương chiếu hậu, ánh mắt Tae Soo liếc ra sau.

“Không có gì đặc biệt ạ.”

Hắn định tìm một điểm yếu nào đó để vùi dập gã, nhưng lý lịch này lại sạch sẽ không một tì vết. Vậy thì hết cách rồi. Chỉ còn nước giết quách đi cho xong. Nhếch mép cười, hắn lật sang trang kế tiếp. Trang sau là thông tin đăng ký tại Trung tâm Tìm kiếm Trẻ em Mất tích.

“Cái gì đây?”

“Gã này có một người em trai, hình như đã mất tích từ nhỏ. Nghe nói anh ta vẫn tranh thủ thời gian đi tìm em, nên tôi đã đính kèm vào hồ sơ phòng khi ngài cần ạ.”

Hắn lướt qua tập tài liệu với vẻ mặt dửng dưng. Jang Kyung Joon. Ba tuổi. Mất tích tại một khu chợ. Nói chậm hơn bạn bè. Lúc mất tích mặc áo phông xanh và quần bò. Trang kế tiếp là ảnh của đứa trẻ thất lạc.

Bàn tay đang lật giở của hắn chợt khựng lại. Hắn lật sang trang sau, rồi lại lật thêm trang nữa. Có lẽ vì người anh vẫn tìm kiếm em trai cho đến tận gần đây, nên hồ sơ còn đính kèm cả những bức phác thảo dự đoán gương mặt hiện tại. Ánh mắt hắn dừng lại rất lâu trên bức phác thảo gần nhất. Gương mặt này... quen thuộc đến lạ.

“Tae Soo.”

“Vâng, thưa Giám đốc.”

“Cậu cũng xem cái này rồi chứ?”

“Vâng.”

“Cậu thấy sao?”

“Tôi cũng không chắc ạ.”

Il Hyun giở lại tập tài liệu, xé tấm ảnh của Jang Tae Ho rồi đặt cạnh bức phác thảo gần nhất của người em trai để so sánh. Sống mũi và khuôn miệng khá giống, nhưng đôi mắt lại khác một trời một vực. Jang Tae Ho có nét của một chú chó hiền lành, đáng tin, còn em trai gã thì…

“Tae Soo.”

“Vâng.”

“Trước đây, Lee Ja Kyung có một người cậu, đúng chứ?”

Tae Soo gật đầu. Vâng. Hồi Lee Ja Kyung bỏ trốn, người của họ đã lật tung mọi ngóc ngách để truy bắt và tìm ra người được cho là cậu của anh. Tuy là máu mủ ruột rà, nhưng gã đó ra tù vào tội như cơm bữa nên cũng chẳng mấy khi qua lại với mẹ Ja Kyung. Đến lúc bị tìm thấy thì đã thành một kẻ nghiện ngập tàn tạ. Sau khi tra tấn, thứ duy nhất moi được từ gã là địa chỉ ngôi nhà cũ mà Ja Kyung từng ở.

Về người mẹ đã khuất của Lee Ja Kyung, gã đã nói thế này.

[Tuy là em gái tao đấy, nhưng con đĩ đó điên thật rồi. Chẳng biết nó lôi đâu về một thằng nhóc không cùng máu mủ, rồi cứ khăng khăng bảo nó là con của thằng khốn Lee Hyung Joon. Khà khà.]

Theo lời gã, sau khi chia tay cha của Ja Kyung, mẹ anh đã bí mật sinh con và một mình nuôi nấng, vài năm sau mới tìm đến ông ta. Bà ta nói đó là con trai của ông ta và bắt ông ta phải chịu trách nhiệm.

Trên đời này có đầy người giống nhau. Thực ra, hồi cho người đi tìm Lee Ja Kyung, họ cũng đã lôi về không ít kẻ có ngoại hình na ná. Nhưng chẳng ai trong số đó là Lee Ja Kyung cả. Cốc, cốc. Ngón tay hắn gõ nhịp đều đặn trên tay vịn. Thay vì để một mối hoài nghi khó chịu gặm nhấm, tốt nhất cứ xác nhận cho rõ ràng.

“Sắp xếp thời gian rồi bắt thằng khốn đó về đây.”

“Vâng.”

Hắn gấp tập tài liệu lại, ngả người ra ghế. Hắn quay đầu, hạ cửa kính xe xuống, vừa lúc một tiệm hoa lướt qua tầm mắt. Hắn ra hiệu cho xe dừng lại, rồi bước xuống đi về phía tiệm hoa. Bà chủ đang dọn dẹp cửa tiệm vội vàng đứng thẳng người.

“Chào quý khách, tôi có thể giúp gì cho ngài ạ?”

Nhìn thấy gương mặt của hắn, bà chủ giật mình, bất giác lùi lại một bước.

“Có loại hoa nào hợp với mèo không?”

Bà chủ nhìn hắn với vẻ mặt ngơ ngác. “Dạ?”

“Lấy cho tôi loại màu đỏ.”

***

Mùi hương cam chanh tươi mát tỏa ra từ bồn tắm ngập bọt xà phòng. Ngâm mình trong làn nước ấm nóng, cơ thể anh như mềm nhũn ra. Ja Kyung vươn tay lấy một điếu thuốc, kẹp giữa môi rồi châm lửa. Anh rít một hơi dài rồi nhả khói, làn khói mỏng tan ngay vào chiếc quạt thông gió.

Anh duỗi tay vịn vào thành bồn, vặn cổ sang trái rồi sang phải để giãn cơ. Đôi lúc, anh lại nhớ những buổi mát xa ở Thái Lan. Giờ thì chuyện đó chỉ là mơ mộng hão huyền. Nếu để người khác mát xa cho mình, e là sẽ có án mạng mất.

Nghe tiếng bước chân, anh quay đầu nhìn ra cửa. Il Hyun xuất hiện trong chiếc sơ mi đen, một tay cầm bó hồng đỏ thắm. Cả cây đen ngòm lại đi cầm hoa hồng đỏ. Dù không muốn thừa nhận, nhưng trông hắn đúng là quyến rũ chết người. Ja Kyung ngậm điếu thuốc, khẽ mỉm cười.

“Gì thế kia. Bó hoa đó.”

“Anh mua trên đường về. Tặng em.”

Ja Kyung dụi tắt điếu thuốc, rồi nhận lấy bó hoa và hít hà hương thơm của nó. Mùi hương nồng đượm khiến anh bất giác nhớ lại lần đầu gặp gỡ.

“Thơm thật.”

Quả nhiên em rất hợp với hoa hồng đỏ. Hắn vuốt ve má Ja Kyung. Có lẽ vì ngâm mình trong nước nóng quá lâu mà mặt anh ửng đỏ. Khi hắn đang lướt mắt trên làn da mịn màng của anh, Lee Ja Kyung, người đang vùi mặt vào đóa hoa, bỗng quay lại, khịt khịt mũi ngửi tay hắn.

Hành động khó hiểu của anh khiến hắn bật cười.

“Sao thế? Sợ anh đi ngoại tình à?”

Ja Kyung ngẩng đầu lên, chạm mắt hắn.

“Không. Chỉ sợ anh vừa đi giết người về thôi. May quá, không có mùi máu.”

Hắn bật cười, Ja Kyung hỏi tiếp.

“Bữa tối thế nào ạ?”

Nhớ lại bữa tối, hắn bất giác cau mày.

“Tẻ nhạt.”

“Rồi sao nữa ạ?”

Đôi mắt anh ánh lên vẻ tò mò. Gương mặt đứa trẻ trong ảnh chợt chồng lên hình ảnh anh. Lần đầu tiên tìm đến ngôi nhà cũ của Lee Ja Kyung, hắn đã không thể tưởng tượng nổi một đứa trẻ lại có thể lớn lên ở một nơi như vậy. Nếu không phải được nuôi nấng bởi những kẻ tồi tệ đó, mà là những người biết yêu thương, liệu Lee Ja Kyung bây giờ có khác đi không?

“Sao anh lại nhìn em như vậy?”

Lần này, gương mặt của Jang Tae Ho, người đã nhìn hắn đầy ghê tởm với tinh thần chính nghĩa sục sôi, lại hiện ra chồng lấn. Thấy hắn im lặng, Ja Kyung vươn tay ôm lấy má hắn. “Anh?” Hắn gỡ tay anh ra, hôn nhẹ vào lòng bàn tay, rồi ngay lập tức áp sát và đặt môi mình lên môi anh.

Ja Kyung thuận theo tự nhiên mà hé môi. Hai chiếc lưỡi quấn quýt ướt át rồi tách ra, tay hắn trượt từ cổ xuống, vuốt ve sườn ngực anh. Chẳng biết do hơi nước nóng hay do dục vọng sôi trào mà đầu óc anh có chút choáng váng.

Đôi môi tách ra, hắn nghiêng đầu chạm mắt anh, thì thầm.

“Nằm xuống đi.”

Ja Kyung hơi do dự rồi đứng dậy. Tõm, tiếng nước vỗ nhẹ, bọt xà phòng trắng mịn trượt dọc theo thân thể nuột nà của anh. Trông anh tựa que kem vani đang tan chảy dưới nắng hè. Anh bước ra khỏi bồn tắm, nằm xuống khoảng trống bên cạnh rồi ngoắc tay với Il Hyun. “Lại đây.”

Il Hyun cởi phăng chiếc cà vạt đã nới lỏng, ném sang một bên rồi chửi thầm. Haa, chết tiệt. Khi vui thì ngoan ngoãn chấp thuận, lúc trái ý thì giãy giụa đạp vài cái rồi cũng nghe theo. Xem ra hôm nay chú mèo nhà ta đang vui. Ánh mắt hắn đang cởi áo sơ mi bỗng dừng lại nơi bó hoa đặt trên kệ.

Ánh mắt của Ja Kyung đang nằm cũng dõi theo.

“Anh không định dùng hoa đó để đánh em đấy chứ?”

“Sao anh lại nỡ đánh em được.”

Hắn cười, một tay nắm lấy cuống bó hồng, tay kia đưa lên những đóa hoa. Bàn tay to lớn của hắn thô bạo vặt lấy chúng. Ja Kyung đang nằm liền mở to mắt, nhổm người dậy. “Anh đang làm cái quái gì vậy?”

Lời vừa dứt, hắn đã tung những cánh hoa lên không trung. Cánh hoa đỏ lả tả bay lượn rồi khẽ đáp xuống tấm thân trần ướt át của Ja Kyung, tựa như một đàn bướm. Phí phạm bó hoa cất công mua về. Sau khi lặp lại hành động đó vài lần, hắn dừng lại, dùng lưỡi liếm môi rồi lặng lẽ nhìn xuống.

Ánh mắt hắn lúc này trông giống hệt như khi anh cạo sạch lông vùng kín của mình, Ja Kyung liền giơ ngón tay cảnh cáo.

“Đừng làm thế.”

Hắn chậm rãi gật đầu. “Biết rồi. Anh sẽ nhẹ nhàng mà.” Ánh mắt hắn từ từ di chuyển xuống, dừng lại trên dương vật của Ja Kyung. Có lẽ vì mới được waxing thêm một lần cách đây không lâu nên nó trông rất nhẵn nhụi. Dĩ nhiên, chính Il Hyun đã tự tay làm việc đó, sau khi học hỏi từ những kỹ thuật viên hàng đầu.

“Dạng chân ra xem nào.”

Ja Kyung co đầu gối, dạng hai chân sang hai bên. Đầu hắn nghiêng sang một bên. Hắn vươn tay, gỡ từng cánh hoa đang vương gần dương vật ra. Sau đó, hắn dùng đầu ngón tay chậm rãi lướt từ quy đầu dọc xuống thân gậy. Ja Kyung giật mình run rẩy, định khép chân lại.

“Ngoan nào. Cứ dạng ra như vậy đi…”

Vừa dỗ dành, hắn vừa vuốt ve vùng đáy chậu rồi di chuyển xuống, đặt đầu ngón tay lên hậu huyệt. Cứ ấn ấn nhè nhẹ khiến Ja Kyung phải nghiến chặt răng. A a, thật khô khốc. Hắn rút tay về, quay người lấy một tuýp gel từ ngăn kéo. Hắn đặt nó lên miệng huyệt rồi bóp mạnh. Ánh mắt thì hung tợn nhưng hành động lại thong thả. Ngược lại, Ja Kyung lại là người sốt ruột, mấy lần ngẩng đầu lên nhìn xuống.

“Hôm nay sao anh lại dạo đầu lâu thế?”

“Đừng có sốt ruột.”

“Em đâu có sốt ruột, a, ưt!”

Ngón tay tiến vào bên trong cong lại, cào nhẹ lên thành nội. Ja Kyung nín thở, vặn vẹo tấm lưng. A a. Ngón tay đang di chuyển ra vào bỗng dừng lại, hắn ngước mắt lên nhìn.

“Em muốn ở trên không?”

Ja Kyung mở to mắt. Nghe rồi mà vẫn không thể tin nổi, anh vừa định hỏi lại có thật không thì hắn đã rút tay ra. Lỗ huyệt co giật rồi khép lại, hắn chìa tay ra. Vừa nắm lấy tay hắn, cơ thể anh đã được kéo lên. Hắn gỡ cánh hoa dính trên trán anh xuống rồi đỡ lấy eo anh, bế bổng lên.

Mấy ngày tập luyện cật lực vừa qua trở nên vô nghĩa khi cơ thể anh được nhấc lên nhẹ bẫng. Anh choàng tay qua cổ hắn, hai chân quấn quanh hông. Dáng vẻ một người đàn ông trưởng thành đu bám trên người kẻ khác ban đầu thật xấu hổ, nhưng từ lúc nào đó, đây đã trở thành một tư thế quen thuộc.

Il Hyun vừa đi vừa không ngừng hôn chụt chụt lên môi anh như thể đang đóng dấu.

“Có chuyện gì vậy. Anh cứ làm như chết cũng không đồng ý.”

Lời vừa dứt, xoẹt, một tiếng khóa kéo vang lên. Ơ? Anh còn chưa kịp thắc mắc thì một vật cứng rắn đã chạm vào huyệt khẩu. Thấy anh nhăn mặt, hắn hơi nới lỏng cánh tay. Cơ thể anh trượt xuống, quy đầu liền thúc nhẹ vào miệng huyệt.

Lộc cộc, mỗi bước chân của hắn lại khiến nó đâm sâu thêm một chút. Biết ngay mà. Ja Kyung nhíu mày, giãy giụa muốn trèo xuống.

“Chết tiệt. Anh bảo em ở trên cơ mà!”

Càng giãy, dương vật lại càng tiến vào sâu hơn. A a, Ja Kyung không nhịn được nữa, gục trán lên vai hắn, hai đùi dùng sức siết chặt. Bản năng thật đáng sợ, trong lúc đó mà dương vật của anh vẫn không ngừng cọ xát vào bụng hắn.

Hắn bước đến giường, vừa ngồi xuống đã ngả người ra sau. Dương vật lấp đầy không một kẽ hở khiến trong bụng anh căng tức. Ja Kyung chống tay lên ngực hắn, từ từ nâng người dậy. Nhìn xuống dưới, mông của anh đã nuốt trọn dương vật của Il Hyun không chừa một tấc.

Thấy anh cau mày lườm mình, Il Hyun cười một cách ranh mãnh.

“Em bảo muốn ở trên còn gì.”

“Chết ti…”

 

“Anh đã chiều theo ý em rồi, giờ thì chăm chỉ chuyển động đi nào.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo