Những Kẻ Đáng Chết - Chương 118

Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )

Ngoại truyện 10

Vừa mới co gối, dương vật đang lấp đầy bên trong đã chực tuột ra. Il Hyun nhanh như chớp tóm lấy eo Ja Kyung, ghì mạnh xuống. Thứ đó lại ngập sâu đến tận cùng, cắm vào nghe một tiếng "phập" khiến thân trên anh chao đảo, mất thăng bằng.

Ức! Khoan đã... Chờ một chút. Ja Kyung vội bám lấy cánh tay Il Hyun, cố ngăn hắn lại.

“Vậy thì tự mà nhúc nhích đi. Hay muốn anh tự làm theo ý mình?”

Ja Kyung lườm hắn một cái rồi gạt tay hắn ra khỏi eo. Dù biết thừa Ja Kyung đặc biệt ghét tư thế này, nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn xấu tính bắt anh ngồi lên, rồi thản nhiên ngắm nhìn. Khi Ja Kyung dịch chuyển đầu gối để vào tư thế, Il Hyun liền đan hai tay vào nhau, đặt sau gáy.

Bờ vai rộng, lồng ngực và bắp tay hắn cuồn cuộn nổi lên. Chết tiệt, mình cũng từng nghĩ thân hình này của mình đâu đến nỗi tệ. Chỉ một thoáng lơ đãng, hắn đã như có thần giao cách cảm mà phát hiện ra, liền vỗ một tiếng "chát" vào mông anh để thúc giục.

Ja Kyung liếc xéo hắn một cái rồi bắt đầu chậm rãi đưa đẩy hông. Cảm giác cột thịt cọ quẹt bên trong khoang bụng thật sống động. Tiếng "nhóp nhép" ẩm ướt của gel bôi trơn vang lên. Anh khẽ cắn môi dưới, chống hai tay ra sau lưng.

Trọng tâm dồn về phía sau, khiến dương vật càng ép sát vào thành bụng. Cảm giác thật căng tức. Ja Kyung đưa tay còn lại ra trước, nắm lấy cự vật của mình mà tuốt lên tuốt xuống.

“Ngả người ra sau thêm chút nữa.”

Nghe lời, anh ngả người ra sau thêm một chút, và nó lập tức chạm thẳng vào tuyến tiền liệt. A! Một luồng điện như đánh thẳng vào đại não. Bắp đùi và cẳng chân anh co giật, run lên bần bật. Anh phải dùng tay trái chống lên giường, cắn chặt môi dưới, ngửa đầu ra sau. Có lẽ chỉ chà xát thôi chưa đủ, Il Hyun bắt đầu nhấp nhẹ hông.

Ja Kyung đang đưa đẩy tới lui bỗng hơi nhấc gối lên. Rồi anh bắt đầu nhấp hông lên xuống. Trong tầm mắt hắn, dương vật cứ thế ra vào huyệt khẩu một cách trần trụi. Ánh mắt hắn rực lên vì dục vọng.

Hắn rút tay đang đỡ sau gáy ra, mơn trớn lên đùi anh. Làn da thật mịn màng. Trông ra dáng phết nhỉ. Mới cách đây không lâu vẫn còn luôn miệng ca cẩm tư thế này khó chịu, đau bụng, vậy mà giờ đây dường như chính anh cũng đã biết cách tìm kiếm khoái cảm rồi.

Càng chuyển động, thân trên của anh càng ngả về sau. Dịch trong suốt rỉ ra, đọng lại trên quy đầu đang được tay anh vuốt ve.

“A... a... a...”

Mỗi khi bắp đùi co giật, vách trong lại càng siết chặt hơn. Thấy tay anh đang tuốt lấy cự vật bắt đầu tăng tốc một cách loạn nhịp, hắn liền gạt phắt đi rồi kéo mạnh anh về phía mình. Cơ thể Ja Kyung bị kéo chúi về phía trước, hai thân trên áp sát vào nhau.

Hắn lập tức co gối, dồn hết sức thúc mạnh từ dưới lên.

“Ức!”

"Phập, phập", cơ thể anh rung lên theo từng cú thúc. Hắn ôm chặt lấy cơ thể anh, điên cuồng khuấy đảo bên trong. Ja Kyung đang giãy giụa bỗng gục trán lên vai hắn, thở dốc. Rồi dương vật đột ngột tuột ra, Il Hyun cũng ngồi bật dậy.

Bị đẩy dậy bất ngờ, Ja Kyung liền bị Il Hyun lật người, ép úp sấp về phía đầu giường. Anh vừa chống hai tay để giữ thăng bằng thì đã bị hắn đè cả thân trên từ phía sau.

Hắn ngắm nhìn tư thế chổng mông lên trời của anh, ánh mắt lướt từ gáy dọc xuống sống lưng. Hình xăm con rắn trên vai anh đang ngẩng cao đầu kiêu hãnh. Đáng lẽ phải xóa béng nó đi từ năm ngoái rồi. Cứ mỗi lần nhìn thấy lại thấy tiếc.

Vừa nghĩ, hắn vừa dùng tay vuốt ve tên mình được xăm nơi thắt lưng, rồi đâm vào. Vừa cắm vào, hõm Venus ở nơi thắt lưng càng hiện rõ. Hắn dùng đầu ngón tay ấn vào đó, thúc vào đến tận cùng rồi xoay hông, rồi lại di chuyển lên xuống.

Vách trong bám riết lấy từng chuyển động của hắn. Hắn thở hắt ra, thong thả rút ra rồi lại nhanh chóng thúc mạnh vào một tiếng "phập!". Ja Kyung rên lên đau đớn rồi gục người xuống. "Phập, phập, phập", nhịp thúc càng nhanh, cơ thể anh càng lắc lư lên xuống như đang nhảy múa.

Khoái cảm thị giác cũng kích thích không kém gì khoái cảm thể xác. Mặt khác, hắn lại nghĩ, sẽ tuyệt biết bao nếu cổ người có thể xoay 360 độ. Dù rất thích tư thế này, nhưng việc không thể nhìn rõ mặt Lee Ja Kyung quả là một điều đáng tiếc.

Ja Kyung úp trán lên mu bàn tay, lúc thì vò nhàu ga giường, lúc lại ngẩng đầu lên rồi hạ xuống, trông vô cùng khốn khổ. Anh ngoảnh lại nhìn, đôi mắt đã đỏ hoe, ngấn nước. Làn da anh trắng mịn đến mức không thể tin nổi nó đã từng trải qua cuộc sống khắc nghiệt, cũng vì thế mà rất dễ lưu lại dấu vết.

Hắn vươn tay ra trước, nắm lấy dương vật của Ja Kyung rồi tuốt lên tuốt xuống.

“Ư... ưm...”

Hõm Venus trên hông càng hằn sâu hơn. Đó là bằng chứng cho thấy cơn hưng phấn đã lên đến đỉnh điểm. Cùng lúc đó, vách trong siết chặt lại như muốn cắn đứt dương vật của hắn. Ha, chết tiệt. Hắn cúi rạp người về phía trước. Cơ thể Ja Kyung cũng bị ép xuống theo, bụng áp sát vào mặt giường.

Hắn đè chặt thân trên anh đến không thể cử động, chỉ có phần hông là nhấp lên như một con chó đến kỳ động dục. Dương vật ra vào lỗ huyệt một cách điên cuồng. Hắn ghé môi day cắn vành tai Ja Kyung, thì thầm bằng giọng khàn đặc.

“Để anh... làm từ từ... nhé?”

Ja Kyung lắc đầu.

“Mạnh hơn nữa?”

Cùng với cái gật đầu, dương vật mất phương hướng khuấy đảo loạn xạ bên trong. A a, chết tiệt. Hắn liếm vành tai, rồi hôn như mưa lên má, cằm và cả đôi môi không thể chạm tới trọn vẹn. Lee Ja Kyung thở dốc, rên rỉ đứt quãng, rồi đến một lúc, mí mắt anh run lên bần bật và bắn ra trong tay hắn trước.

Hắn dùng ngón cái xoa nắn cự vật vẫn còn nhạy cảm của anh, đồng thời tăng tốc.

Dư âm của cơn cực khoái chưa tan, tuyến tiền liệt lại bị giày vò khiến Ja Kyung không biết phải làm sao, chỉ biết thở hổn hển.

“Chậ... A! Ư... ức!”

Vầng trán phẳng phiu của hắn nhăn lại. Hắn tăng tốc như điên, rồi dồn sức thúc mạnh đến mức mông Ja Kyung như muốn nát ra, sau đó nín thở. "Khục", cùng với tiếng rên, tinh dịch trút hết vào trong anh.

***

Ja Kyung vừa tỉnh, lờ đờ như một xác sống bước ra phòng khách, lấy chai nước khoáng trong tủ lạnh rồi cầm theo thuốc lá quay về phòng ngủ. Trên giường, dấu vết của cuộc mây mưa đêm qua vẫn còn vương vãi. Mùi tinh dịch tanh nồng xộc lên khiến anh bất giác nhăn mặt.

Không biết nhân viên dọn dẹp hằng ngày sẽ nghĩ gì khi thấy cảnh này nhỉ. Sau khi thấm giọng, anh ngậm điếu thuốc, ngồi xuống sô pha rồi vươn vai một cái thật dài. Bảo là sẽ cho mình ở trên, vậy mà mình lại đi mong chờ, đúng là thằng điên. Ừ, cả đời này cứ một mình anh sướng đi.

Anh chửi thầm, nhưng rồi lại tự an ủi, thôi thì dù sao mình cũng đã sướng.

Anh xoay cổ giãn cơ, rồi đứng dậy định đi tắm và bước vào phòng tắm. Quả nhiên hôm nay cũng không khác gì, cả người tàn tạ hết. Anh thở dài khi nhìn thấy đầu ngực sưng tấy. Sau khi làm tình xong, cho đến tận sáng, ngay cả trong lúc ngủ, hắn vẫn cứ mân mê và mút đầu ngực anh.

Tên biến thái nghiện đầu ngực.

Vừa lẩm bẩm, anh vừa vô thức đưa tay định lấy bàn chải đánh răng, nhưng tìm mãi không thấy. Ơ? Rơi xuống sàn, hay trong buồng tắm vòi sen nhỉ? Anh tìm khắp nơi cũng không thấy. Lạ thật. Anh vơ lấy chiếc áo phông vương vãi cạnh giường mặc vào rồi đi xuống tầng một.

Anh định xin quản gia một chiếc bàn chải mới rồi lên lầu thì nghe thấy tiếng bước chân từ phòng ngủ của Il Hyun. Vẫn chưa đi làm à? Anh nhìn sang thì thấy không phải Il Hyun mà là Park Tae Soo. Cậu ta tay cầm một tập hồ sơ màu vàng bước ra, thấy Ja Kyung liền cúi đầu chào.

Sáng sớm tinh mơ đã có chuyện gì vậy.

Anh chào lại rồi đi về phía phòng ngủ của hắn. Hắn có vẻ đã chuẩn bị đi làm xong, quần áo chỉnh tề, vừa uống trà vừa xem báo.

“Sao em dậy sớm thế?”

Ja Kyung với khuôn mặt sưng húp giơ chiếc bàn chải mới lên.

“Bàn chải của em tự dưng biến mất rồi.”

Il Hyun phì cười.

“Ối chà, chắc nó mọc chân chạy mất rồi.”

Hắn đặt tách trà xuống, vẫy tay ra hiệu cho Ja Kyung lại gần. Khi anh đến gần, hắn nhìn vào cổ áo phông anh đang mặc. Mặc ngược rồi. Hắn cười như thể thấy điều đó đáng yêu lắm, rồi giúp anh rút tay ra mặc lại cho đúng. Lúc giết người thì trông ghê gớm là thế, mà những lúc thế này lại ngố không chịu được.

“Đằng nào cũng xuống đây rồi, tắm ở đây luôn đi. Để anh tắm cho em.”

“Không phải anh chuẩn bị đi làm xong rồi à?”

“Quần áo thì cởi ra là được chứ gì.”

Thấy hắn cười cười định tháo cà vạt, Ja Kyung vội chộp lấy tay hắn lắc đầu. Mỗi lần lấy cớ tắm cho mà vào cùng thì không bao giờ chịu ra một cách bình thường. Đừng có giở trò, đi làm đi. Anh cảnh cáo bằng mắt rồi vội vàng lùi lại.

Sau khi Ja Kyung biến mất như chạy trốn, nụ cười trên mặt hắn dần tắt ngấm. Hắn uống thêm một ngụm trà, ngả lưng vào sô pha xem giờ. Còn 8 tiếng nữa...

Rạng sáng, Park Tae Soo đã đi tìm bắt người cậu ruột, thân nhân duy nhất của Lee Ja Kyung, nhưng được báo lại rằng ông ta đã chết vì nghiện ma túy từ 5 tháng trước. Mà dù ông ta có còn sống, cũng chẳng có gì đảm bảo ông ta biết sự thật.

Những ngón tay hắn gõ lóc cóc, lóc cóc lên tay vịn ghế, đều đặn như kim giây.

Cuối cùng, hắn đứng dậy, vơ lấy áo khoác.

8 tiếng nữa sẽ rõ, rốt cuộc Lee Ja Kyung và Jang Tae Ho có liên quan gì đến nhau.

Nếu không có thì may.

Còn nếu có... nếu có, thì lúc đó…

***

“Chào buổi sáng ạ.”

Trưởng phòng Park ngạc nhiên nhìn Công tố viên Jang vừa bước vào phòng. Có chuyện gì vậy ạ? Lại đi làm muộn. Anh vốn là người đi làm đúng giờ như một cái máy, nên việc muộn hơn 10 phút thật khó hiểu. Hơn nữa, đầu tóc lại còn rối bù. Công tố viên Jang cởi áo khoác treo sang một bên rồi thở dài như thể không thể tin nổi.

“Sống đến từng này tuổi rồi mà đây là lần đầu tiên tôi bị một bà cụ túm tóc đấy.”

“Dạ?”

Công tố viên Jang giải thích sự tình. Sáng nay trên đường đi làm, anh thấy một bà cụ đứng trước đống hành lý nặng, có vẻ lúng túng nên đã lại gần, nhưng bà cụ đột nhiên thay đổi thái độ, gọi anh là đồ ăn trộm rồi túm lấy tóc. Nếu là đàn ông trưởng thành thì anh đã dùng sức khống chế được, nhưng vì là một bà lão già yếu nên không thể mạnh tay, cuối cùng phải nhờ người qua đường chạy đến gỡ giúp. Nực cười hơn là sau đó bà cụ đã cầm hành lý và biến mất.

Trưởng phòng Park lắng nghe, nhìn anh với vẻ mặt khó tin.

“Anh cứ để yên thế ạ?”

“Chứ biết làm sao bây giờ? Chẳng lẽ lại đi báo cảnh sát một bà lão thần trí không minh mẫn.”

Công tố viên Jang vừa soi đỉnh đầu vào gương vừa than thở.

“Hai ngày liên tiếp toàn gặp chuyện xui xẻo.”

Anh ta cười cay đắng. Đêm qua vừa bị Kang Il Hyun làm cho nhục nhã, sáng nay lại bị một bà lão không quen không biết túm tóc. Chậc, anh ta tặc lưỡi, dùng tay vuốt lại mái tóc cho gọn gàng rồi ngồi xuống ghế. Vừa ngồi xuống, anh ta đã thấy một tập tài liệu lạ trên bàn.

“Trưởng phòng Park, cái này là gì vậy?”

“Là thứ mà công tố viên sẽ thích đấy ạ.”

Thứ mình sẽ thích ư? Anh ta mở phong bì tài liệu, bên trong là ảnh của Yang Sun Woo. Ánh mắt anh ta lập tức trở nên sắc bén.

“Đây là một khu ổ chuột ở ngoại ô Seoul, cậu ta thỉnh thoảng đến ở vài ngày rồi đi. Tôi hỏi mấy tên du côn trong khu đó thì họ bảo có lúc cậu ta đến cùng một người đàn ông.”

“Đàn ông?”

“Vâng, bọn họ bảo thế. Trông cực kỳ đáng sợ và khó ưa.”

Ha, không cần xác nhận cũng biết là ai. Anh ta lật mặt sau tấm ảnh ra thì thấy có ghi địa chỉ. Nơi đó không xa nhà anh ta là mấy. Một nụ cười thoáng qua trên mặt Công tố viên Jang. Kang Il Hyun, kẻ mà một năm trước trong phòng thẩm vấn vẫn không hề chớp mắt, vậy mà hôm qua lại tức giận đến thế.

Chỉ vì mình đã theo dõi Yang Sun Woo. Rốt cuộc là tại sao?

“Anh sẽ ổn chứ ạ?”

Nhìn Trưởng phòng Park lo lắng hỏi, Công tố viên Jang mỉm cười.

“Cứ điều tra là sẽ biết thôi. Dù kết quả có ra sao, lần này tôi cũng quyết đấu một trận ra trò với hắn.”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo