Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )
Bữa tiệc diễn ra tại một biệt thự ở Gapyeong, tài sản riêng của Choi Ki Tae. Giữa sân là một hồ bơi khá lớn, thừa sức cho cả chục người lớn vùng vẫy. Vừa đến nơi, Kang Seok Ju đã lột đồ nhảy ùm xuống nước, khoái trá té nước vào mấy cô gái trong bể.
"Dạo này ổn cả chứ?"
Ja Kyung vừa vặn một chai nước khoáng ra uống thì có người đến ngồi sát bên cạnh. Một cô gái anh từng gặp trước đây. Cô người mẫu có cha làm trong giới luật gia. Trong chiếc váy cổ yếm, cô ta ép sát vào người Ja Kyung, chiếc vòng cổ đá quý lộng lẫy lấp lánh trên bộ ngực căng đầy.
Vuốt mái tóc dài sang một bên vai, cô ta mỉm cười nhìn anh.
"Anh đổi kính rồi à. Trông hợp hơn nhiều đấy."
"Vâng…"
"Khi nào anh về lại Hồng Kông?"
"Chắc khoảng 10 ngày nữa ạ."
"Tiếc thế. Em hay sang Hồng Kông mua sắm lắm, em liên lạc riêng với anh được không?"
Vừa nói, cô ta vừa áp sát hơn nữa. Da thịt mềm mại. Cô ta chỉ cần hơi cúi người là khe ngực đã phô bày ra một cách trần trụi. Thấy anh nhìn xoáy vào đó, cô ta liền lén lút vòng tay qua ôm lấy cánh tay anh, cố tình dùng bộ ngực cọ xát một cách lộ liễu. Ja Kyung cũng chẳng buồn đẩy ra.
Nếu là trước đây, cơ thể anh chắc chắn đã có phản ứng. Nhưng lạ thay, giờ phút này lại tuyệt nhiên không có chút cảm giác nào. Một cú sốc như trời giáng ập xuống. Cái thứ từng cương lên khi nhìn thấy cả dương vật của Kang Il Hyun, vậy mà giờ lại trơ ra trước một người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ đến thế này ư.
Tách!
Có ai đó búng tay ngay bên tai. Quay lại, là Choi Ki Tae. Hắn liếc cô gái ngồi cạnh Ja Kyung với vẻ khó chịu ra mặt, rồi không nói không rằng chen vào giữa hai người. Bị đẩy sang một bên, cô gái bực bội buông một câu chửi.
"A, cái thằng điên này."
"Đây là khách của tao. Cút."
Hắn thậm chí còn phẩy tay đuổi. Cô gái lườm hắn cháy mặt rồi mới hậm hực bỏ đi về phía hội bạn. Vẫn chưa hết bàng hoàng, Ja Kyung ngẩn người nhìn theo bóng lưng cô ta. Đẹp đến nhường vậy, tại sao… Thấy anh mang vẻ mặt như người mất hồn, Choi Ki Tae huơ tay trước mắt.
"Sao đấy? Tôi phá đám à?"
Giật mình hoàn hồn, Ja Kyung lắc đầu.
"Không phải đâu ạ..."
Hắn liếc chai nước trên tay Ja Kyung.
"Không khoái sâm-panh à? Để tôi lấy thứ khác cho nhé?"
"Không sao đâu ạ… Tôi không quen uống rượu."
"Chậc, tiếc thật."
Trong lời nói của hắn ẩn chứa một sắc thái mờ ám. Ja Kyung vờ như không hiểu, đưa chai nước lên miệng. Dưới bể, Kang Seok Ju đang ngậm điếu cần, ngồi trên vai một gã bạn rồi lắc điên cuồng chai sâm-panh. “Bốp!”, nắp chai bay vút, rượu sủi bọt bắn tung tóe cả về phía Ja Kyung.
Choi Ki Tae vội đưa tay ra che nhưng đã chậm mất một nhịp. Bất ngờ bị một trận mưa sâm-panh, Ja Kyung nhíu mày khó chịu.
"Thằng điên đó."
Choi Ki Tae chửi thề rồi vội vàng phủi thứ rượu dính trên áo Ja Kyung.
"Có sao không?"
"Vâng..."
Dưới kia, Kang Seok Ju tu chai sâm-panh ừng ực rồi lại tiếp tục phun vào mấy cô gái. Chai rượu trị giá cả mấy triệu won mà hắn dùng như nước lã, cảnh tượng thật khiến người ta cạn lời. Trông hắn đã ngấm thuốc lắm rồi. Cả bọn túm năm tụm ba lại chơi trò vật tay, hễ có đứa nào ngã chổng vó xuống nước là cả đám lại được một trận cười hô hố. Nếu không phải vì đang phê pha, thì đây quả là một bức tranh thanh xuân trong trẻo biết bao.
"Không ổn rồi. Vào trong thay đồ đi."
"Tôi không sao mà..."
"Đi nào. Tôi còn có thứ này muốn đưa riêng cho cậu."
Ánh mắt Choi Ki Tae trở nên đầy ẩn ý. Ja Kyung siết chặt chai nước trong tay, vẻ mặt thoáng chút đắn đo. May mà Park Tae Soo đang đợi ở ngoài cổng. Thay vì để anh ta bắt gặp cảnh hai người lén lút đi ra, chi bằng giải quyết gọn ghẽ mọi chuyện ngay tại đây.
Gật đầu đồng ý, Ja Kyung đứng dậy. Choi Ki Tae liền dẫn đường. Khắp nơi vương vãi những mẩu cần sa hút dở và vỏ thuốc. Anh theo hắn lên tầng hai. Đi dọc hành lang có thể nhìn bao quát toàn bộ tầng dưới. Trên sofa, một cặp nam nữ chỉ độc chiếc quần lót đang quấn lấy nhau mà làm tình.
Nhìn cảnh đó, Choi Ki Tae phá lên cười khoái trá.
"Mẹ kiếp! Vào phòng mà làm!"
Cô gái đang ngồi trên người gã đàn ông, nhún eo, liền giơ ngón giữa về phía Choi Ki Tae. Tiếng rên rỉ ái muội vọng ra từ khắp các phòng. Hắn dẫn Ja Kyung đến căn phòng cuối cùng trong dãy. Cánh cửa vừa đóng lại, mọi tiếng ồn bên ngoài lập tức bị dập tắt.
Trong phòng có một chiếc giường, một bộ sofa và một phòng tắm nhỏ. Nói là biệt thự cho sang, chứ mỗi phòng ở đây trông chẳng khác nào một thiên đường được bày sẵn để làm tình. Trong lúc Ja Kyung ngắm nghía căn phòng, hắn đã tiến đến quầy bar nhỏ ở góc, rót hai ly rượu mạnh.
Ý đồ của hắn lộ rõ như ban ngày. Hắn đặt ly rượu trước mặt anh, ánh mắt thúc giục.
"Tôi... thật sự không biết uống rượu..."
"Một ly thôi. Yên tâm, tôi không bỏ thuốc đâu."
Ja Kyung đành đưa ly rượu lên môi. Vừa nếm thử một chút, mặt mày anh đã nhăn tít lại. Thấy vậy, Choi Ki Tae bật cười khoái trá. Hắn cầm ly của mình lên, một hơi cạn sạch. Chiếc nhẫn trên tay hắn đập vào mắt anh. Một viên đá quý to bản, vừa đồ sộ vừa phô trương. Hắn nhìn bộ dạng khổ sở của Ja Kyung, cười nhếch mép.
"Trông thì lẳng lơ hết biết, mà lại không biết uống rượu, càng khiến người ta thấy cưng."
Thấy Ja Kyung ngước mắt lên, hắn liền buông một câu xin lỗi qua loa.
"À, xin lỗi nếu làm cậu khó chịu. Nhưng mà cậu lẳng lơ thật đấy. Nhất là đôi mắt. Hay cậu không tự biết điều đó?"
Hắn châm một điếu thuốc, lười biếng phà khói. Ja Kyung đặt hai tay lên đùi, chỉ cúi đầu nhìn ly rượu chưa cạn. Hồi nhỏ, anh bị đánh lên bờ xuống ruộng chỉ vì cái tội "nhìn đểu". Tất cả cũng chỉ vì cặp mắt chết tiệt này. Đặc biệt là người cha, ông ta từng chê cặp mắt của Ja Kyung đến nỗi đã thật sự định dùng dao để khoét nó ra.
"Cậu liên lạc với tôi, thật sự chỉ vì thuốc thôi sao? Không phải, đúng chứ?"
Hắn hỏi với giọng thì thầm mờ ám. Ja Kyung không đáp lời, chỉ khẽ cúi gằm. Thấy anh có vẻ bồn chồn mân mê ngón tay, hắn đứng dậy, đến ngồi sát bên cạnh. Hắn lén nắm lấy bàn tay đang cựa quậy của Ja Kyung, rồi chìa điếu cần sa hút dở về phía anh.
"Thử không?"
Sau một thoáng do dự, Ja Kyung ngậm vào đầu điếu cần rồi khẽ rít một hơi. Anh ho sặc sụa, Choi Ki Tae bật cười, tiện tay dụi tắt điếu cần trên sofa. Và rồi, môi hắn áp tới. Mùi hương nồng đậm đặc trưng của cần sa xộc thẳng vào mũi. Ngay khoảnh khắc môi hắn chạm vào, Ja Kyung liền quay mặt đi né tránh, đồng thời đặt tay lên vai đẩy hắn ra.
"…Phải tắm xong rồi mới làm… không được ạ?"
Đôi mắt Choi Ki Tae nheo lại.
"Tôi sạch mà. Cho cậu xem nhé?"
Hắn vừa định cởi quần, Ja Kyung đã vội nắm lấy tay hắn, lắc đầu.
"Anh... anh đi tắm đi rồi… tôi sẽ làm..."
Thấy Ja Kyung cương quyết hơn mình nghĩ, hắn chặc lưỡi với vẻ không hài lòng rồi mới đứng dậy.
"Vậy thì đợi đi. Tôi tắm loáng cái rồi ra ngay."
Hắn ném điện thoại và bao thuốc sang một bên rồi bước vào phòng tắm. Cửa đóng sập. Tiếng nước từ bên trong vọng ra. Ja Kyung dùng mu bàn tay chùi mạnh lên nơi môi hắn vừa chạm vào, rồi nhổ “Phì!” một bãi nước bọt xuống sàn.
Ngay sau đó, anh nhanh như cắt rút từ túi áo trong ra một chiếc giắc cắm, kết nối điện thoại của Choi Ki Tae với một chiếc điện thoại mới mình đã chuẩn bị sẵn. Thời gian sao chép dữ liệu mất khoảng 10 phút. Anh chỉ mong Choi Ki Tae sẽ ở yên trong đó, nhưng với cơn ham muốn đang bốc lên ngùn ngụt, khả năng hắn sẽ ra sớm hơn dự tính là rất cao.
Ánh mắt anh lo lắng lia qua lại giữa chiếc điện thoại và cửa phòng tắm. Khoảng năm phút trôi qua, tiếng nước đột ngột ngừng bặt. A, chết tiệt. Vẫn còn tận năm phút nữa. Và đúng như anh lo ngại, tay nắm cửa vang lên một tiếng "cạch". Ja Kyung bật phắt dậy, vừa cởi cúc áo sơ mi vừa tiến về phía giường.
Đúng lúc đó hắn bước ra, chỉ độc một chiếc khăn tắm quấn quanh hông. Ngay khi nhìn thấy Ja Kyung đã phanh áo, ngồi sẵn trên giường, ánh mắt của Choi Ki Tae lập tức bừng lên ngọn lửa dục vọng. Hắn sải bước đến, hai tay chống xuống hai bên giường, cười nham nhở.
"Ồ. Bảo người ta đi tắm, mà mình lại sốt ruột leo lên giường trước rồi cơ à, bé mèo hư của tôi."
Trên người hắn không chỉ có hình xăm quỷ ở cánh tay mà còn có cả hình đầu một con sói dữ tợn được xăm kín ngực. Môi hắn càng lúc càng tiến lại gần. Anh quay mặt đi, đôi môi ấy liền trượt xuống cổ. Cảm giác lưỡi hắn liếm trên da thịt khiến anh kinh tởm đến nhíu chặt mày.
Cứ ngỡ đã làm với Kang Il Hyun hai lần rồi thì sẽ không sao, ai ngờ cảm giác này lại ghê tởm hơn anh tưởng rất nhiều. Tiếng mút "chụt chụt" vang lên, hắn ra sức day nghiến, anh liền liếc trộm đồng hồ. Được rồi. Mười phút. Anh đẩy mạnh vai hắn ra. Cơ thể Choi Ki Tae ngã ngửa ra sau, hắn nhìn anh với vẻ mặt hoàn toàn sửng sốt.
"Sao thế?"
Phần gáy vừa bị hắn gặm mút lúc nãy đang râm ran, nhói buốt.
"Xin lỗi. Tôi không làm được..."
Mặt hắn sa sầm lại, trong ánh mắt trộn lẫn cả sự cáu kỉnh và giận dữ. "Hà, đệt." Hắn vò đầu, buông lời chửi thề.
"Này, cậu giỡn mặt đấy à?"
"Thật sự xin lỗi."
Ja Kyung lén lút định tụt xuống giường thì bị hắn dùng tay chặn lại, quăng thẳng lên giường. Thấy hắn định dùng vũ lực, Ja Kyung thoáng chốc phân vân. Có nên giết quách thằng này không nhỉ? Đúng lúc đó, bên ngoài có người đập cửa rầm rầm. Rầm rầm, rầm rầm rầm. "Này, Choi Ki Tae! Mở cửa! Có chuyện lớn rồi! Mẹ kiếp! Choi Ki Tae!"
"A, phiền thật."
Cứ cái đà này chắc chúng nó phá nát cửa mất. Choi Ki Tae đành bực bội sải bước ra. Vừa mở cửa, đám bạn say khướt của hắn đã lảm nhảm nói linh tinh rồi xô đẩy nhau ùa vào. Chớp lấy thời cơ Choi Ki Tae đang đôi co với chúng, Ja Kyung nhanh như cắt lao đến sofa, gỡ kết nối hai chiếc điện thoại rồi nhét gọn vào túi sau.
Đúng lúc đó, Choi Ki Tae quay lại, hai ánh mắt chạm nhau. Ja Kyung nở một nụ cười đầy áy náy rồi chuồn thẳng ra ngoài. Tiếng gọi của hắn vẳng lại sau lưng nhưng anh vờ như không nghe, đi thẳng xuống tầng dưới, gọi Kang Seok Ju đang đùa giỡn ở bể bơi.
"Tôi về trước đây. Mệt quá, không ở lại nổi."
"Gì? Về sớm thế?"
"Ừ… Chơi vui nhé."
Lúc ra về, cô người mẫu lúc nãy còn vẫy tay chào anh với vẻ mặt đầy tiếc nuối. Anh gật đầu chào lại cô ta rồi bước hẳn ra ngoài. Park Tae Soo lập tức xuống xe, tiến lại gần. Nhưng sắc mặt của anh ta có gì đó rất lạ.
Đang đi về phía xe, Ja Kyung khựng lại, rồi soi cổ mình vào gương chiếu hậu. Một vết hôn đỏ ửng, to bằng đồng xu, hiện rõ mồn một trên cổ anh. Ja Kyung nhắm nghiền mắt lại. Nếu bây giờ có thể quay vào đập nát cái sọ của tên khốn kia thì lòng anh đã hả dạ biết bao, nhưng vì không thể, ruột gan anh cứ sục sôi lên vì tức tối.
Anh đứng thẳng người dậy thì thấy Park Tae Soo đang đứng trước ghế lái, dùng một ánh mắt khó tả nhìn mình. Ja Kyung giật mình chột dạ, vội mở cửa sau như đang chạy trốn rồi nhanh chóng chui vào xe.