Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )
Chương 45
Thế này thì đúng là hành hạ rồi. Ja Kyung phải lờ đờ mở mắt nhìn lên màn hình. Bộ phim đầu tiên đã dở tệ, nhưng bộ thứ hai này còn tệ hơn nữa. Không lẽ đây cũng là phim do công ty của Kang Il Hyun sản xuất? Anh liếc sang định hỏi thì thấy chính chủ lại đang khoanh tay, ngồi bất động.
Không lẽ hắn thấy cái này hay thật, anh tò mò nhích lại gần xem thì thấy hắn đã nhắm nghiền mắt.
Thằng khốn. Bật cái thứ dở hơi này lên rồi lăn ra ngủ. Anh huơ tay trước mặt hắn, rồi nhẹ nhàng trèo xuống giường. Anh rón rén, nín thở đi về phía lối ra. Phải bỏ mặc hắn ở đây rồi nhanh chóng lên lầu ngủ một giấc cho thoải mái. Đứng trước cửa thang máy, Ja Kyung mới như sực tỉnh, bật ra một tiếng cười cay đắng.
Dù có ngón tay đi chăng nữa, nếu không phải vân tay của Kang Il Hyun thì cũng vô dụng. Anh thở dài, mang vẻ mặt bực bội quay trở lại. Vừa đến gần giường, anh đã thấy khóe môi của Kang Il Hyun, kẻ đang nhắm mắt, khẽ nhếch lên, và một tiếng cười khẽ thoát ra.
“Tỉnh rồi sao còn giả vờ ngủ?”
Anh càu nhàu, hắn liền mở mắt ra nhìn.
“Cứ tưởng em sẽ lén hôn tôi trong lúc tôi ngủ chứ.”
Thật cạn lời. Anh bảo lên lầu đi thì hắn vờ không nghe. Bảo hắn mở cửa cho mình anh về thôi thì hắn cũng không chịu. Hắn nói phải xem nốt bộ phim, cuối cùng Ja Kyung đành bỏ cuộc, mở tủ lạnh tìm gì đó để uống. Anh lấy một lon bia, rồi nghĩ lại nên lấy thêm cho Kang Il Hyun một lon.
“Cảm ơn nhé.”
Hai người ngồi cạnh nhau uống bia, Kang Il Hyun bắt đầu lân la tựa vào. Ja Kyung nhích vai cho đầu hắn rớt xuống. Hắn lại tựa vào, anh lại hất ra. Thấy hắn kiên trì đến cùng, cuối cùng anh đành mặc kệ.
Bộ phim là một tác phẩm tâm lý tình cảm gia đình, nhưng có lẽ vì không có gia đình nên anh chẳng thấy đồng cảm hay thú vị chút nào. Liếc sang Kang Ilhyun, anh thấy vẻ mặt của hắn lúc xem phim cũng chẳng khác mình là bao. Người cha trong phim ôm con trai khóc nức nở, anh cũng chẳng hiểu tại sao lại khóc.
“Nếu con mình mắc bệnh nan y thì có khóc được như thế không nhỉ?”
Il Hyun hỏi, Ja Kyung chỉ nhún vai.
“Tôi không có con nên không biết.”
“Nhưng em có cha mẹ chứ.”
Ja Kyung không trả lời, chỉ lẳng lặng uống bia. Anh cảm nhận được ánh mắt của Kang Il Hyun đang nhìn mình chằm chằm.
“Lee Ja Kyung, em không có cha mẹ à?”
Uống hết một lon, men say bắt đầu ngấm nhẹ. Thấy anh không đáp, hắn lại hỏi câu tương tự. Dù sao cũng chẳng có lý do gì để che giấu, anh gật gật đầu. Il Hyun liền phát ra một tiếng “Àà…”, không rõ là thán phục hay thương hại.
“Anh em thì sao?”
“Cũng không có.”
Il Hyun bóp nát lon bia rỗng, ném xuống sàn rồi ra tủ lạnh lấy thêm hai lon nữa. Hắn bật một lon đưa cho anh, Ja Kyung đón lấy rồi uống ngay.
“Không có cha mẹ thì cảm giác thế nào?”
Anh nuốt ực ngụm bia còn lại trong miệng rồi suy nghĩ một lát.
“Chắc là tốt.”
Kang Il Hyun gật đầu lia lịa.
“Phải. Tôi biết mà.”
Đó không phải là lời nói dối. Nghĩ đến cha mẹ của mình, có những trường hợp không có còn tốt hơn vạn lần. Kang Il Hyun nâng lon bia lên.
“Nâng ly nào. Cho một thằng không có cha mẹ, và một thằng cha mẹ sắp không còn. Cạn ly.”
Anh cụng ly qua loa rồi uống nốt phần bia còn lại. Hai lon là đủ với anh, nhưng không hiểu vì ý đồ gì mà hắn cứ liên tục lấy bia ra. Càng nhiều lon rỗng, sự cảnh giác của anh càng tan biến, cả người và tâm trí đều trở nên lười biếng.
Il Hyun hỏi Ja Kyung rất nhiều. Cha mẹ mất khi nào, tại sao lại mất, anh đã một mình sống đến giờ ra sao, và công việc hiện tại bắt đầu như thế nào, có hay hẹn hò không, lần cuối yêu đương là khi nào. Sau đó hắn còn hỏi đến cả số tiền anh nhận được cho mỗi phi vụ, nên anh không trả lời chi tiết nữa.
“Tôi tò mò thôi mà. Nói xem nào.”
“Tại sao ngài lại tò mò những chuyện đó? Định nghỉ việc ở công ty rồi chuyển nghề à?”
“Sao nào? Em không nghĩ tôi sẽ làm rất tốt sao?”
Điều này thì anh không thể phủ nhận. Có khi hắn còn tài giỏi hơn Ja Kyung rất nhiều. Không cảm xúc, không tội lỗi, có lẽ chẳng có nghề nào hợp với hắn hơn thế. Tưởng tượng cảnh hắn ẩn mình, chĩa súng vào kẻ địch rồi bóp cò, trông vô cùng hợp. Thậm chí còn có phần gợi tình.
“Nếu ngài có ý định chuyển nghề thì cứ nói. Tôi sẽ giới thiệu cho.”
“Không muốn hợp tác à?”
“Ngài có chịu làm việc dưới trướng tôi không?”
“Tại sao tôi lại phải ở dưới? Tôi luôn ở trên em cơ mà.”
Hắn vừa buông lời tán tỉnh vừa vỗ nhẹ vào má anh, đôi mắt cười cong lên. Nghe tiếng “em” đầy ẩn ý, Ja Kyung giật mình lùi người lại. Il Hyun bóp nát lon bia đã uống hết, ném xuống sàn rồi nhích lại gần, Ja Kyung liền đặt tay lên vai hắn để ngăn lại. Hắn nghiêng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh, bóng gió bộc lộ ý đồ của mình. Ja Kyung lập tức lắc đầu.
“Không được. Tôi không làm đâu.”
Mặt hắn áp lại gần, anh dùng lòng bàn tay chặn lại. Sống mũi cao thẳng của hắn bị bàn tay anh đè bẹp, ánh mắt hắn trở nên sắc lạnh. Il Hyun kéo tay anh xuống, đan những ngón tay của mình vào một cách dịu dàng rồi từ từ di chuyển, trườn lên người Ja Kyung.
“Chỉ hôn thôi.”
“…”
“Chỉ hôn thôi. Được chứ?”
Giọng nói dịu dàng không hề hợp với vẻ mặt kiêu ngạo của hắn. Chắc anh say rồi. Đầu óc quay cuồng khiến anh chợt nhận ra Kang Il Hyun cũng có nét đẹp riêng.
“Không… được cho vào đâu đấy.”
Hắn ngoan ngoãn gật đầu rồi nhẹ nhàng vuốt ve má anh. Hắn nghiêng đầu, áp môi mình lên môi anh. Lưỡi hắn tiến vào, di chuyển như một con rắn. Sau khi khám phá mọi ngóc ngách, nó còn khẽ lướt qua cuống lưỡi của anh.
Vừa nhột vừa dễ chịu. Trong lúc hai đầu lưỡi quyện vào nhau đầy ướt át, tay hắn đã bắt đầu lần lượt cởi từng chiếc cúc áo của anh. Chiếc áo sơ mi bung ra, để lộ lồng ngực Ja Kyung. Bàn tay to lớn của Il Hyun vuốt ve trên đó. Mỗi lần lòng bàn tay chạm vào đầu ngực, anh lại cảm thấy vừa đau rát vừa tê dại.
Il Hyun kéo Ja Kyung nằm hẳn xuống giường. Anh nhìn lên trần nhà, đôi mắt chậm rãi chớp nhẹ. Không hề bị chuốc thuốc như lần trước, nhưng cơ thể lại đang hưng phấn một cách kỳ lạ. Kang Il Hyun lập tức cúi xuống ngậm lấy đầu ngực, khiến anh run rẩy.
Sưng tấy và nhạy cảm hơn, khoái cảm cũng vì thế mà truyền đến rõ ràng hơn. Một luồng điện chạy dọc từ đầu ngón chân, khuấy động mọi ngóc ngách trong cơ thể. Anh đã nghĩ hắn sẽ lại cắn xé như hôm trước, nhưng không ngờ lần này hắn chỉ liếm láp một cách dịu dàng. Ja Kyung cắn chặt môi dưới, nhắm nghiền mắt.
Hắn vừa mơn trớn một bên ngực, vừa dùng tay nắn bóp bên còn lại. Giữa hai chân đang tách ra, dương vật của anh và đùi của Kang Il Hyun khẽ cọ xát vào nhau. Chụt, môi hắn lần lượt hôn xuống dưới. Nhưng khi tay hắn chạm đến khóa quần, Ja Kyung đang nhắm mắt phải giật mình mở bừng.
“Ngài nói là không làm mà!”
“Suỵt. Tôi sẽ giữ lời.”
Dù chẳng tin chút nào, nhưng anh vẫn cứ để mặc hắn. Anh cảm nhận được quần và đồ lót của mình bị kéo xuống, một lúc sau, tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve dương vật anh. Rồi, không thể ngờ được, hắn lại cho nó vào miệng. Trước hành động bất ngờ này, Ja Kyung ngạc nhiên ngẩng đầu dậy.
Cảm giác đầu khấc cọ xát vào lớp niêm mạc ẩm ướt trong miệng hắn vô cùng chân thật. Má hắn phồng lên rồi lại xẹp xuống. Hắn giữ lấy chân anh, tách rộng ra, rồi hoàn toàn vùi mặt vào giữa hai đùi, chuyển động đầu về phía trước và sau.
“A!”
Cảm giác mãnh liệt khiến eo anh cong lên, đầu ngửa ra sau. Nhìn cái mặt hắn, cứ tưởng cả đời này chưa từng ngậm cho ai. Đúng như dự đoán, thỉnh thoảng răng hắn lại chạm vào, có phần vụng về, nhưng chính điều đó lại càng làm tăng thêm khoái cảm.
Chụt, chụt… những âm thanh ma sát đầy xấu hổ cứ thế rót vào tai anh. Một lúc sau, Kang Il Hyun nhả thứ đang ngậm trong miệng ra rồi liếm xuống hai hòn dái bên dưới. Hắn ngậm chúng vào, dùng lưỡi đảo quanh rồi lại liếm, lặp đi lặp lại rồi di chuyển xuống vùng đáy chậu. Ơ ơ? Đâu cần phải xuống đến đó. Ngay lúc anh định lên tiếng thì hông anh đã bị nhấc lên, hắn vùi môi vào huyệt khẩu của anh.
Ja Kyung kinh ngạc đến trợn tròn mắt.
“Đợi, đợi đã.”
Vì eo anh cong lên hết cỡ nên môi hắn đang mút chỗ nào lộ ra một cách trần trụi.
“Ngài nói là không cho vào mà!”
Anh hét lên, hắn mới chịu rời đôi môi ướt đẫm nước bọt ra.
“Thì chỉ cần không cho cặc vào là được chứ gì.”
Không cho anh cơ hội đáp lại, hắn lại tiếp tục liếm mút huyệt khẩu. A a… Ja Kyung dùng tay che mặt. Toàn thân anh như có điện giật. Vùng bụng dưới ngứa ran, hai đùi không ngừng dùng sức. Anh không thể giữ yên cơ thể, liên tục cựa quậy, thì Kang Il Hyun cho một ngón tay vào bên trong anh.
“Ứt…”
Anh giữ lấy cánh tay đang nắm chặt đùi mình của hắn, nhưng vô ích. Chẳng mấy chốc, ngón tay đã bắt đầu di chuyển ra vào, cọ xát vào vách trong. Nơi da thịt và niêm mạc ma sát ngày càng nóng lên. Sau đó, hắn cho thêm một ngón tay của tay kia vào rồi dùng sức tách chúng ra hai bên.
A! Ja Kyung hoảng hốt, nhíu mày vung tay loạn xạ, hắn lại đang chăm chú nhìn vào huyệt khẩu của anh mà liếm môi.
“Ja Kyung, ngay cả huyệt nhỏ của em cũng đẹp.”
“Chết, chết tiệt. Dừng lại…! Khoan đã!”
“Tiếc thật. Không thể cho em thấy được.”
Hắn cười dịu dàng, nhưng sống lưng anh lại lạnh toát. Cái vẻ mặt đó như thể nếu anh nói muốn xem, hắn sẽ chặt phăng đầu anh ra rồi nhét vào huyệt khẩu để mà chiêm ngưỡng. Anh cố rụt chân lại để ngăn hắn, thì hắn lại luồn lưỡi vào cái huyệt khẩu đang mở rộng. Miếng thịt mềm mại trong miệng hắn khuấy đảo bên trong khiến anh không tài nào dám mở mắt nhìn nữa.
A a, chết tiệt. Mình là một kẻ yếu đuối như thế này từ bao giờ vậy? Phải nói dừng lại, nhưng khi hắn làm thế, lại cảm thấy thật dễ chịu. Có lẽ vì mấy năm gần đây chỉ tự mình giải quyết nên dục vọng càng tích tụ. Anh dùng tay che mắt, thở hổn hển, thì hắn khép hai chân anh lại ngay ngắn rồi kéo khóa quần mình xuống.
Thứ đã cương cứng của hắn bất ngờ chui ra khỏi khóa quần. Anh tự hỏi hắn định làm gì thì thấy hắn bôi nước bọt lên đó rồi nhét vào giữa hai bắp đùi đang khép chặt của anh. Hắn đè hai chân đang khép của anh về phía ngực rồi bắt đầu chuyển động hông.
“Bỏ tay ra.”
Thấy anh vẫn dùng tay che mặt, hắn dọa nếu còn bướng bỉnh sẽ đút thẳng vào huyệt khẩu. Anh đành miễn cưỡng bỏ tay ra, hắn nở một nụ cười thỏa mãn. Hừ… Hơi thở của Kang Il Hyun dần trở nên gấp gáp. Hàng mi hơi cụp xuống của hắn khẽ run lên vì hưng phấn, trông thật đẹp.
Đẹp ư…? Kang Il Hyun ư?
Cảm xúc ập đến bất ngờ khiến anh sững sờ. Nghĩ rằng tên chủ thuê ác quỷ này lại đẹp… Chắc mình điên thật rồi.