Những Kẻ Đáng Chết - Chương 60

Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )

Chương 60

Khi cả ba người ngồi vào bàn ăn, họ không khỏi lo lắng rằng chiếc bàn có thể bị gãy sập. Món ăn Trung Quốc và Hàn Quốc được bày biện xen kẽ, chỉ cần liếc qua cũng đủ thấy sự chuẩn bị công phu. Il Hyun vì sợ họ không thoải mái nên đã cố tình tránh mặt, nhưng dù hắn vắng mặt, nơi này vẫn không thể khiến họ cảm thấy dễ chịu hơn.

"Ian, à không. Gọi bằng tên cũ nghe hơi ngượng miệng. Dù sao thì, mừng cậu trở về."

Bà giúp việc họ Sang không hỏi thêm gì, chỉ mỉm cười chào đón Ja Kyung. Thế nhưng giờ đây, ngay cả bà ta, Ja Kyung cũng không còn tin tưởng nữa. Một bà lão có thể vừa cười vừa nhấn đầu người khác xuống nước thì ngay từ đầu đã không thể là người bình thường. Giây phút anh liên tưởng đến người bà quá cố của mình quả là một sai lầm.

Sau khi bà ta rời đi, Wang Ryun ghé vào tai anh thì thầm.

"Ăn được không đó? Chắc không bỏ thuốc gì vào chứ?"

Wang Han sau một hồi đắn đo đã gắp thức ăn trước. Anh ta gật đầu, tỏ vẻ ngon miệng. Ngay sau đó, Wang Ryun và Ja Kyung cũng bắt đầu dùng bữa. Quả nhiên không sai, món ăn ngon y như mùi hương của nó vậy. Ja Kyung, sau bốn ngày nhịn đói, chẳng nói năng gì mà chỉ cắm cúi nhai nuốt. Ban nãy vì còn đang tức tối nên anh chẳng thấy đói, nhưng giờ đây cơn cồn cào mới bắt đầu ập đến. Chẳng biết có phải là sự chu đáo của Kang Il Hyun hay không, nhưng suốt bữa ăn, không một nhân viên nào lảng vảng trong tầm mắt.

Sau bữa ăn, cả ba tập trung tại lầu hai. Một khoảng lặng kéo dài giữa những tách trà. Dù đã quyết định ở lại đây đêm nay theo lời mời của Kang Il Hyun, tâm trạng họ vẫn rối như tơ vò. Lời đề nghị thanh toán toàn bộ số tiền một lần đã khiến ý kiến của họ bị chia rẽ.

Wang Han không tỏ ra mấy mặn mà, còn Wang Ryun thì khỏi phải nói, lập tức tán thành. Có thể việc thay đổi ý định vì tiền trông thật rẻ mạt, nhưng trong thế giới này, tiền bạc là tất cả. Có tiền thì có thể giết người, cũng có thể cứu người, chẳng có gì đáng sợ hơn nó.

"Ja Kyung, em nghĩ sao?"

Ja Kyung vẫn chưa quyết định được. Chuyện phải bị trói buộc ở một nơi suốt một năm đã đành, nhưng đối phương lại là Kang Il Hyun, điều này khiến anh không khỏi thấy khó chịu. Kẻ đã phản bội một lần chắc chắn sẽ gây ra hậu họa. Đó cũng là lý do anh không tái ký hợp đồng với Dmitri. Nhưng nếu gạt mọi thứ sang một bên và chỉ xét đến số tiền, nó hoàn toàn đủ để khiến lòng người rung động.

"Hay là... cứ nhận tiền rồi chuồn đi?"

Câu nói bâng quơ của Ja Kyung khiến ánh mắt của Wang Han và Wang Ryun đồng loạt phóng tới. Wang Ryun gãi mũi, ngập ngừng.

"Nhưng mà... Mày với người đó thật sự..."

Đang định nói tiếp thì bị Wang Han huých vào chân. Thấy hai người trao đổi ánh mắt, đôi mắt của Ja Kyung nheo lại như mắt cá bơn. Anh đã lờ mờ đoán được Wang Ryun định hỏi gì.

"Đã bảo là không phải rồi."

Wang Ryun cười.

"Tao không có thành kiến gì đâu."

Wang Han giơ tay lên tỏ ý đồng tình. Anh cũng vậy. Nhưng đối phương là Kang Il Hyun thì anh ta không thể nào ưng được. Đàn ông hay phụ nữ cũng chẳng sao, nhưng nếu có thể, anh ta hy vọng Ja Kyung sẽ gặp được một người có tấm lòng rộng lượng và có thể dành cho Ja Kyung thật nhiều yêu thương.

Ja Kyung lại một lần nữa phủ nhận, nhưng nhìn vẻ mặt của họ thì rõ ràng cả hai đều không tin. Thấy có cố chấp thêm cũng vô ích, anh đành miễn cưỡng gật đầu.

"Chỉ là một lần sai lầm thôi. Được chưa? Đừng nhắc lại chuyện này nữa."

Wang Han thở dài khe khẽ, còn Wang Ryun thì thốt lên với vẻ mặt thán phục như thể đang tự nói với chính mình.

"Ghê thật. Một kẻ như Kang Il Hyun mà lại chịu nằm dưới cho mày á."

Nghe đến đây, khuôn mặt Ja Kyung méo xệch. Anh biết ngay là họ sẽ nghĩ như vậy. Anh mấp máy môi, không biết phải nói gì. Wang Han nhận ra liền ra hiệu cho Wang Ryun đừng nói nữa, nhưng cậu ta vẫn không ngớt lời trầm trồ "Quả nhiên là Lee Ja Kyung", cuối cùng Ja Kyung phải đứng bật dậy.

"Em đi đây. Mai nói chuyện tiếp."

Thấy Ja Kyung bỏ đi như chạy trốn, Wang Ryun quay sang nhìn Wang Han cười khúc khích.

"Dễ thương ghê. Nhìn kìa, ngại rồi đó."

Wang Han tặc lưỡi, lắc đầu.

"Em thì cái gì cũng tệ, nhưng thiếu tinh ý là tệ nhất."

 


 

Ja Kyung đưa mắt nhìn quanh phòng ngủ. Trở lại nơi này sau một năm, mọi thứ dường như chẳng có gì thay đổi. Lướt qua bộ ga giường và gối được sắp xếp gọn gàng, anh tiến đến cửa sổ nhìn ra ngoài. Nghe nói mấy ngày nay trời mưa như trút nước, nhưng bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ giờ đây lại trong xanh đến lạ.

Bể bơi vẫn ở đó, chiếc ghế tắm nắng họ từng cùng nhau nằm cũng vẫn nguyên vẹn, và những hàng cây xung quanh đã trở nên um tùm hơn. An ninh bên ngoài được thắt chặt hơn trước. Lẽ nào hắn vẫn đang bị đe dọa ám sát?

Ja Kyung lấy một điếu thuốc, châm lửa. Anh phả làn khói lên cửa sổ, nó mờ đi trong chốc lát rồi lại trở về như cũ. Nhưng trong đầu anh thì ngược lại, ngày càng nặng trĩu. Những con số trong hợp đồng cứ hiện lên không ngớt. Một số tiền đủ để mua hòn đảo đắt đỏ đến vô lý mà anh hằng ao ước, thậm chí còn dư. Nếu đối phương không phải là Kang Il Hyun, anh đã không ngần ngại gật đầu ngay lập tức.

Anh dụi điếu thuốc đã tàn vào gạt tàn, tiến đến giường, cởi hết quần áo chỉ để lại chiếc quần lót rồi nằm sấp xuống. Chắc là được phơi nắng kỹ càng, cả gối và ga giường đều khô ráo và thơm tho.

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa "cốc cốc" vang lên, và trước khi anh kịp hỏi ai, Kang Il Hyun đã bước vào. Một tay hắn cầm cốc sứ, tay kia cầm miếng dán giảm đau. Hắn đặt chiếc cốc xuống bàn. Dù không biết là gì, nhưng khói vẫn đang bốc lên nghi ngút.

Ánh mắt của Il Hyun lướt từ đầu xuống, săm soi tấm thân đang nằm sấp trên giường của Ja Kyung. Cơ lưng mượt mà, vòng eo không một chút mỡ thừa, và cặp mông cong vút đầy khiêu khích. Ánh mắt dừng lại ở gót chân rồi lại di chuyển ngược lên, găm chặt vào khuôn mặt anh.

"Ra ngoài."

Ja Kyung bực bội quay mặt sang hướng khác.

Il Hyun tiến lại gần, ngồi xuống mép giường. Hình xăm con rắn trên vai anh hiện lên rõ nét. Nhìn thế nào thì một con mèo cũng hợp với cậu ta hơn là một con rắn. Nghĩ lại, hình như trước đây hắn cũng đã có suy nghĩ tương tự. Lẽ ra lúc cậu ta ngất đi mình nên đổi nó thành một con mèo.

Trên người anh, những dấu vết từ cuộc ẩu đả ban nãy vẫn còn hiện rõ.

"Dễ bầm thật đấy."

Ja Kyung quay đầu lại, nhìn thẳng vào mặt Kang Il Hyun. Chỉ chườm đá vài lần mà chỗ sưng do bị đánh đã xẹp xuống rồi. Bất công thật. Cảm giác như mình đã thua khiến anh uất nghẹn trong lòng. Kang Il Hyun lấy miếng dán ra, một mùi cay nồng tỏa khắp phòng.

Hắn định dán nó lên vết bầm của anh, anh cũng để yên. Nhưng rồi hắn bắt đầu lân la sờ mó cơ thể, khiến anh phải gạt tay ra rồi ngồi bật dậy. Anh bước xuống giường, nhặt chiếc áo sơ mi vắt trên sofa rồi mặc vào. Ngay khi anh quay lại, Kang Il Hyun đang cởi áo. Đôi mắt Ja Kyung mở to.

"Anh đang làm cái quái gì vậy?"

"Nhìn mà không biết à. Cởi đồ chứ gì."

Với vẻ mặt trơ trẽn, hắn cởi nốt chiếc áo sơ mi rồi ném xuống sàn. Thân hình hắn vẫn cứ như người mẫu nội y phương Tây. Bờ vai vuông vức rộng mở, thân hình săn chắc và khá dày dặn. Hẳn là do tập luyện, nhưng cũng có phần là do trời sinh.

Ja Kyung dù cởi đồ ra cũng chẳng hề kém cạnh ai, nhưng đứng cạnh hắn vẫn không khỏi có sự so sánh. Chưa kịp cảm thấy tự ti thì lần này hắn lại định cởi quần. Ja Kyung giật mình tỉnh táo, nhặt chiếc áo sơ mi của hắn dưới sàn lên rồi ném một cách dữ dội.

"Mặc vào rồi cút ra ngoài, nhanh lên."

Kang Il Hyun mặt dày mày dạn kéo quần xuống. Vết sẹo phẫu thuật trên đùi hắn hiện ra rõ mồn một. Ja Kyung nhìn chằm chằm vào nó rồi lại né tránh sang chỗ khác. Thấy vậy, Il Hyun cười khẩy.

"Xem ra cũng biết áy náy nhỉ?"

Thà mình ra ngoài còn hơn. Ngay khoảnh khắc anh nắm lấy tay nắm cửa định ra sofa phòng khách ngủ, Kang Il Hyun đã đến từ phía sau, áp ngực vào lưng anh. Hơi ấm của hắn truyền sang rõ mồn một. Hắn đẩy cánh cửa đang hé rồi đóng lại, ôm chặt lấy anh từ phía sau. Cánh tay rắn chắc ôm lấy vai anh, và hơi thở của hắn phả vào má.

"Tôi nhớ em."

Lời nói đó dường như là thật, trái tim đang áp vào lưng anh đập thình thịch.

"Nói nhẹ nhàng không nghe thì đừng trách."

Anh nghiến răng, hắn liền xoay người anh lại. Hắn đẩy anh vào cửa, rồi nhìn thẳng vào mắt anh và cười. Ja Kyung nghiến chặt răng lườm hắn, rồi đánh vào vai hắn bảo tránh ra. Nhưng khuôn mặt hắn đã áp sát lại trước. Anh quay đầu né tránh, hắn liền dùng tay giữ chặt cằm anh rồi ngấu nghiến đôi môi một cách vồ vập.

Rồi hắn luồn đùi vào giữa hai chân anh, khẽ khàng cọ xát dương vật của mình. Không thể chịu đựng được sự kích thích, Ja Kyung đẩy Kang Il Hyun ra. Vừa nóng ran vừa tức giận, anh thở hổn hển. Kang Il Hyun đưa tay lên vuốt ve má anh.

"Chỗ này cái gì cũng tốt, chỉ có điều cách âm không tốt."

"..."

"Nếu không muốn đánh thức hai người anh của em ở phòng bên cạnh, thì chúng ta nhẹ nhàng thôi nhé. Được không?"

Thằng khốn này. Bảo sao lại cho phòng ngay sát vách. Anh cau mày, bàn tay đang vuốt má anh liền di chuyển lên, luồn vào tóc. Ánh mắt dịu dàng cũng giống như những cái vuốt ve, chất chứa đầy tình ý. Lần đó cũng vậy. Vì thế anh mới bị lừa, suýt nữa thì sa ngã.

Hướng về phía Ja Kyung vẫn đang lườm mình, Il Hyun nhìn thẳng vào mắt anh với vẻ mặt nghiêm túc.

"Lời xin lỗi lúc nãy của tôi là thật lòng."

"Nực cười."

"Xem ra tôi đã đánh mất lòng tin quá nhiều rồi nhỉ."

Khuôn mặt hắn biến mất khỏi tầm mắt anh. Il Hyun từ từ quỳ xuống sàn. Hắn cúi đầu, áp môi lên lớp đồ lót của anh. Anh định đẩy đầu hắn ra, hắn liền thè lưỡi ra, liếm lên trên lớp vải.

Hắn há miệng, định ngậm lấy dương vật của anh, Ja Kyung liền mím chặt môi. Đôi môi hắn nóng rực trên chiếc quần lót. Hắn từ từ kéo quần anh xuống. Nhìn thấy vật đã bắt đầu cương cứng trái với lời nói của anh, hắn ngước mắt lên cười với Ja Kyung.

Ja Kyung nghiến chặt răng. Phải đẩy hắn ra. Phải dừng lại ở đây. Nhưng cơ thể anh vẫn nhớ như in cái cảm giác tê dại như điện giật, và vì thế không thể dễ dàng rũ bỏ được.

Hắn há miệng, đưa dương vật của Ja Kyung vào trong. Quy đầu cọ xát vào niêm mạc, răng hắn chạm vào, và tiếng mút sột soạt nghe thật dâm đãng. Ja Kyung nghiến chặt răng, rồi ngả đầu ra sau, tựa vào cửa. Dù đang đứng nhưng chân anh đã bắt đầu run rẩy. Bàn tay của Kang Il Hyun đang nắm lấy hai bên đùi anh nóng như lửa đốt. Hắn thúc sâu vào miệng, dùng lưỡi khuấy đảo, đầu óc anh dần trở nên trống rỗng.

"Ưt..."

Không tự chủ được mà rên lên một tiếng, anh vội vàng bịt miệng lại. Cảm giác sắp xuất tinh ngày một dâng cao. Anh dùng tay còn lại nắm lấy gáy của Kang Il Hyun, rồi chuyển động hông. Cúi đầu xuống, anh có thể thấy rõ ràng cảnh dương vật của mình ra vào trong miệng Kang Il Hyun.

Hắn ngước mắt lên nhìn anh. Ánh mắt mãnh liệt khiến đầu ngón chân anh tê dại. Tốc độ chuyển động của hông anh nhanh hơn. Dù cảm giác đã chạm đến cổ họng, hắn vẫn không chớp mắt lấy một cái. Bàn tay đang nắm tóc hắn của anh càng siết chặt.

Rồi trong một khoảnh khắc không thể kìm nén, anh bắn hết tinh dịch vào miệng hắn. Lồng ngực Ja Kyung phập phồng lên xuống liên hồi. Kang Il Hyun rút dương vật ra, rồi nuốt ực hết chỗ tinh dịch trong miệng.

Ja Kyung vẫn chưa thoát khỏi dư âm của cơn cực khoái, thở dốc dữ dội. Il Hyun thậm chí còn dùng ngón tay quệt nốt chỗ tinh dịch còn lại bên mép, mút sạch rồi từ từ đứng dậy. Sau đó, hắn chống hai tay lên hai bên vai Ja Kyung, nở một nụ cười như có thể làm tan chảy mọi thứ và thì thầm.

"Giờ đến lượt tôi rồi đúng không? Nằm sấp xuống đi."

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo