Những Kẻ Đáng Chết - Chương 66

Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )

Chương 66

Tiết trời oi nồm khiến Kang Il Hyun chau mày. Khi băng qua sân, hắn phát hiện phòng của Ja Kyung vẫn còn sáng đèn. Vẫn chưa ngủ à. Đã hai ngày liền chỉ chào hỏi nhau vài câu qua loa, sự bứt rứt trong lòng khiến hắn không tài nào chịu nổi. Hắn phát điên lên vì muốn được nhìn thấy vẻ mặt chán ghét của anh mỗi khi hắn buông lời trêu chọc.

Cơn xung động muốn vạch đôi bờ mông căng mẩy kia ra rồi thúc dương vật vào cứ sục sôi trong hắn không biết bao nhiêu lần mỗi ngày. Phải nhịn. Hắn rít mạnh đầu mẩu thuốc lá, cố gắng đè nén ham muốn. Dù đã đốt hết mấy điếu tại chỗ, nhưng riêng hôm nay, dục vọng chẳng những không nguôi đi mà ngược lại, còn bùng lên dữ dội hơn.

Chết tiệt. Không ổn rồi. Cứ cái đà này mà về nhà, có lẽ hắn sẽ xông thẳng lên tầng hai mà đè ngửa Ja Kyung ra mất. Để hạ hỏa, hắn cởi giày và áo khoác, nới lỏng cà vạt rồi bước thẳng đến hồ bơi. Ngâm mình trong nước chắc sẽ tỉnh táo lại. Người bảo vệ đang dắt chó đi tuần nhìn thấy, hắn bèn giơ tay ra hiệu rằng mình ổn, rồi thả lỏng cơ thể và ngả người xuống làn nước.

Thân thể nổi bồng bềnh, tai ngập trong nước, mọi âm thanh đều tan biến. Thật yên bình. Hắn nằm ngửa nhìn lên trời, từng giọt mưa bắt đầu rơi xuống. Cảm giác hệt như được quay trở về trong bụng người mẹ đã khuất. Rất lâu trước khi hắn được sinh ra, mẹ hắn khi biết mình mang thai lần thứ hai, bà đã rơi vào tuyệt vọng.

Khi đó, tình trạng của bà đã tồi tệ đến cực điểm. Bà gọi đứa bé trong bụng là ác quỷ, dùng nắm đấm tự đánh vào bụng, lăn xuống cầu thang, sau này còn lén lút uống thuốc phá thai sau lưng cha hắn. Nhưng sinh mệnh của hắn lại ngoan cường đến khó tin, cuối cùng vẫn cất tiếng khóc chào đời.

Chủ tịch Kang đã vui mừng khôn xiết khi có con trai, nhưng suốt những năm tháng Kang Il Hyun lớn lên, trong ánh mắt mẹ hắn luôn ngập tràn sự căm ghét. Thuở nhỏ, vì khao khát tình yêu thương của bà, hắn đã làm rất nhiều trò kỳ quái. Có lẽ chính điều đó lại càng khiến bà thêm ghê tởm. Đã có lúc hắn tự dằn vặt, rằng mình là một kẻ đáng lẽ không nên được sinh ra.

Nhưng bây giờ thì khác. Một khi đã chào đời, hắn muốn có được tất cả. Hắn muốn leo lên đỉnh cao, muốn đặt cả thế gian này dưới gót chân mà nhìn xuống. Để làm được điều đó, hắn cần một thứ quyền lực mạnh mẽ hơn hiện tại rất nhiều.

Nhắm mắt lại, thế giới thật tĩnh lặng. Những giọt mưa rơi trên mặt. Hắn cứ nằm như vậy một lúc lâu thì có người nhảy ùm vào nước. Kang Il Hyun mở mắt, ngồi thẳng dậy. Hắn không khỏi kinh ngạc khi thấy người đang ở trước mặt mình.

Ja Kyung, người đáng lẽ phải ở trong nhà, giờ lại đang ở giữa hồ bơi và níu lấy tay hắn. Trong đôi mắt to tròn của anh thoáng lướt qua một tia sợ hãi.

“Sao em lại có vẻ mặt đó?”

“Tôi có làm sao đâu.”

Giọng điệu thì cộc lốc, nhưng bằng bản năng, Kang Il Hyun biết tỏng Ja Kyung đã nhảy xuống vì lo lắng cho mình. Mang theo chút hy vọng, hắn giơ tay che mưa, dịu dàng lau đi những giọt nước trên khuôn mặt anh. Mọi khi chỉ cần chạm nhẹ thôi là anh đã ghê tởm gạt phắt đi, vậy mà hôm nay lại ngoan ngoãn đến lạ.

A, giờ thì tôi hiểu rồi. Hiểu em là người thế nào.

"Đừng để dính mưa nữa, vào nhà thôi. Kẻo bị cảm bây giờ.”

Hắn nắm lấy cánh tay Ja Kyung, kéo anh ra khỏi hồ bơi. Cả người ướt sũng, mưa lại bắt đầu trút xuống như thác. Cả hai cùng đi vào nhà. Ja Kyung lấy chiếc khăn trong tủ ở cửa ra vào, lau người qua loa rồi đi lên tầng hai. Kang Il Hyun cũng không nói thêm lời nào, bước về phòng mình ở tầng một.

Ja Kyung tắm xong, thay quần áo và lau khô mái tóc ướt. Cơn mưa xối xả lúc nãy đã tạnh hẳn tự lúc nào không hay. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, hồ bơi vắng lặng như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cảm giác cứ như bị ma ám.

Tại sao mình lại đi xuống đó nhỉ? Anh hối hận về hành động của mình, vừa ngồi xuống giường thì có tiếng gõ cửa, cộc, cộc. Cửa mở, Kang Il Hyun xuất hiện. Trên tay hắn cầm một chiếc cốc sứ.

“Tôi vào được chứ?”

Ja Kyung gật đầu, hắn liền bước vào. Hắn đặt tách trà lên tủ đầu giường rồi ngồi tạm xuống ghế. Có vẻ hắn cũng vừa tắm xong, trên người chỉ khoác một chiếc áo choàng tắm màu xám đậm. Mái tóc vẫn còn ướt rũ xuống trán, khiến hắn trông trẻ trung và hiền lành hơn mọi khi.

“Lúc nãy, cảm ơn em.”

“Vì chuyện gì?”

“Thật ra... tâm trạng tôi không tốt lắm... Không biết em có nghe qua chưa, nhưng... hôm nay là ngày giỗ của mẹ tôi...”

“...”

“Tôi cứ nghĩ nếu nằm ở đó, biết đâu có thể thoáng thấy được gương mặt của bà, nhưng rồi... em lại xuất hiện.”

Nhìn thấy Kang Il Hyun nhếch một bên mép cười cay đắng, Ja Kyung nhất thời không biết phải nói gì. Chẳng lẽ hắn buồn thật sao? Cứ ngỡ hắn là loại cặn bã xã hội máu lạnh vô tình, là thứ rác rưởi đến chó cũng chẳng thèm ngó tới. Anh không tài nào tin nổi, bèn dò xét biểu cảm của hắn. Trước đây chẳng phải hắn cũng từng lôi người mẹ đã khuất ra để đòi mình an ủi hay sao?

Kang Il Hyun mím chặt môi dưới, ánh mắt lảng đi rồi đưa tay lên vò mặt. Khi hắn quay lại, đôi mắt đã hơi hoe đỏ, khiến Ja Kyung không khỏi bối rối. Cái quái gì đây. Sao tự dưng lại đáng sợ thế này. Nhưng Kang Il Hyun của hôm nay thật sự rất khác.

Trong lúc anh còn đang hoang mang, Kang Il Hyun đã nhìn anh bằng ánh mắt mơ màng.

“Ja Kyung. Tôi có một yêu cầu.”

“Anh nói đi...”

“Đêm nay thôi, cho tôi ngủ ở đây có được không?”

“...”

“Tôi không có ý gì khác. Chỉ là... một mình thấy hơi sợ. Thật ra, chuyện này tôi chỉ nói với em thôi, nhưng cứ đến khoảng thời gian này là tôi lại gặp ác mộng. Dĩ nhiên, em chắc cũng chẳng tin đâu.”

Không tin nổi. Ngược lại, nếu nói có rất nhiều người phải gặp ác mộng vì hắn thì còn có lý hơn. Kang Il Hyun đợi câu trả lời, không thúc giục cũng không hối thúc. Hắn chỉ cúi nhìn bàn tay mình đặt trên đùi, hàng mi dài khẽ chớp.

“Chuyện đó... tôi không muốn.”

Thái độ của Ja Kyung dứt khoát hơn hắn nghĩ. Ánh mắt đang cúi xuống của Kang Il Hyun ngước lên. Đôi mắt còn đỏ hơn lúc nãy. Ja Kyung sững sờ đến mức không nói nên lời. Kang Il Hyun nhăn mặt, nở một nụ cười đau khổ.

“Xin lỗi. Tôi đã đưa ra một yêu cầu quá đáng rồi.”

Hắn ngoan ngoãn đứng dậy, chúc anh ngủ ngon rồi quay người rời đi. Ja Kyung cắn môi dưới. Nghĩ đi nghĩ lại thì mình cũng đâu có nghĩa vụ phải an ủi hắn ta. Nhưng rồi anh lại nhớ đến chuyện thuở nhỏ. Sau khi đến Trung Quốc, Ja Kyung đã có một thời gian dài bị ác mộng hành hạ. Đêm nào bố mẹ anh cũng từ trong những chiếc thùng phuy bò ra, gào thét đòi cùng chết như lũ ác quỷ.

Những ngày như vậy, Wang Han sẽ đến và vỗ về cho đến khi anh ngủ thiếp đi. Ngay cả bây giờ, thỉnh thoảng anh vẫn mơ thấy giấc mơ đó. Dù biết là mơ nhưng anh vẫn luôn sợ hãi bỏ chạy, và khi tỉnh dậy, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

“Nằm bên cạnh...”

Ja Kyung vừa mở miệng, Kang Il Hyun liền dừng bước ngay cửa.

“Nhưng phải nằm xa ra đấy. Đừng có giở trò linh tinh.”

Lúc Kang Il Hyun quay lại, khóe môi hắn dường như đã hơi nhếch lên. Ja Kyung thoáng nghi ngờ, nhưng vì vẻ mặt hắn quá đỗi đau buồn, anh không thể chất vấn liệu có phải hắn đang diễn kịch hay không. Hắn không phải là cái loại khốn nạn đến mức lôi cả người mẹ đã khuất ra để giở trò đấy chứ?

Kang Il Hyun trèo lên giường. Hai người cùng nằm ngửa nhìn lên trần nhà, không khí ngượng ngùng đến khó tả. Ja Kyung quay lưng về phía hắn, nhìn sang phía đối diện. Như thế này đỡ hơn rồi. Anh đang cố gắng ép mình vào giấc ngủ thì một luồng hơi ấm áp sát lại từ phía sau.

Mình biết ngay tên này sẽ giở trò mà. Anh quay phắt người lại định trừng mắt thì thấy Kang Il Hyun đã úp mặt vào lưng mình, vùi trán vào đó. Thân hình to lớn co ro lại hệt như một con thú non bị bỏ rơi. Khoảnh khắc ấy, hình ảnh này lại quen thuộc đến lạ, khiến tâm trạng anh cũng trở nên thật kỳ lạ.

“Chỉ hôm nay thôi, cho tôi mượn lưng em một chút.”

Giọng nói của hắn khiến người nghe cũng phải sầu não theo. Cằm hắn cứng lại mấy lần như thể đang cố nén tiếng khóc. Ja Kyung khẽ thở dài, cuối cùng đành buông xuôi. Cánh tay trái của Kang Il Hyun luồn qua trước ngực Ja Kyung, kéo anh vào lòng.

Nhưng cũng chỉ đến đó là hết. Hắn không làm gì thêm nữa. Tiếng thở từ sau lưng thỉnh thoảng lại xen lẫn một tiếng thở dài. Rồi bỗng dưng, có một vật cứng cựa chạm vào mông anh. Nhận ra đó là thứ gì, cả người anh giật nảy, đông cứng lại.

Anh cau mày định ngồi dậy, nhưng vì bị ôm quá chặt từ phía sau nên không dễ gì cử động. Anh cố đẩy mông ra trước, nhưng thứ đó vẫn bám riết theo, chọc chọc vào người. Không thể chịu đựng nổi nữa, anh gỡ tay hắn ra rồi quay người lại. Mặt đối mặt ở cự ly gần, hơi thở của cả hai quyện vào nhau.

“Này, Giám đốc.”

“Là Tổng Giám đốc.”

“Phải, Tổng Giám đốc... Anh đang đau buồn thế mà tại sao lại cương lên?”

“Thế em buồn thì không đi vệ sinh à? Cũng không ăn cơm sao?”

“...”

“Đó là phản ứng sinh lý thôi... Nó chẳng liên quan gì đến nỗi buồn của tôi cả, nên em đừng bận tâm.”

Với vẻ mặt bi lụy, hắn nói một cách thật hợp tình hợp lý, khiến anh không tài nào thốt ra được câu “đừng có giở trò”. Lại còn quả tóc mái hôm nay sao lại sụp xuống khiến hắn trông hiền hơn mọi khi mới chết tiệt chứ.  Trong lúc anh còn đang thầm chửi rủa trong lòng, Kang Il Hyun đã vùi mặt vào ngực anh.

Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến anh không kịp đẩy hắn ra. Dù đang mặc áo phông, nhưng nó mỏng đến nỗi sống mũi của hắn ép thẳng vào da thịt, hơi thở của hắn cũng phả vào bên trong. Anh đẩy vai hắn, nhưng hắn không hề nhúc nhích. Trớ trêu hơn nữa là má của hắn cứ liên tục cọ vào chỗ đầu ngực anh.

“Khoan đã. Khoan.”

“Đừng đẩy tôi ra... Tôi muốn được an ủi.”

“...”

Thấy anh để yên, hắn ôm chặt lấy anh rồi nhắm mắt. Thay vì mùi nước hoa thường ngày, trên người hắn lại thoang thoảng một mùi hương ngọt ngào tựa như mùi đào. Một con người hoàn toàn khác, đến mức anh phải nghi ngờ liệu đây có phải là Kang Il Hyun không.

“Ngủ ngon nhé.”

Giọng nói vẫn bi ai như trước.

Thế nhưng, vì mải để tâm đến điều đó, Ja Kyung hoàn toàn không hề hay biết rằng, khóe miệng của Kang Il Hyun đang từ từ nhếch lên.

 
Bình luận
eira0
Hài ẻ á tr =)))
Trả lời·06/07/2025
carrot
carrotChương 66
Thiếu cái giải Oscar (((=
Trả lời·27/06/2025
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo