[Novel] Đừng Động Vào Cún Con - Chương 33 - Sói ăn thịt người – Phần 6

Truyện được việt hóa bởi Chong Chóng Team! Không có lịch đăng tải cố định!

Sau đó, Yang Hyechan còn truy hỏi Ji Youngbae thêm vài lần nữa về mối quan hệ giữa Heeseong và Yoon Chiyoung, nhưng rồi cũng đành bỏ cuộc. Tuy nhiên, chỉ với việc Yoon Chiyoung đưa ai đó đến bệnh viện, anh ta dường như đã hoàn toàn tin rằng cả hai có quan hệ tình cảm. Cuối cùng cũng đành rời đi.

“Cậu ra được rồi.”

Khi hành lang trở nên yên ắng, Ji Youngbae nhẹ nhàng gỡ Heeseong ra khỏi cổ chân mình. Đôi tay vốn luôn tỉ mỉ của anh ấy lúc này lại càng thêm cẩn trọng.

Ngay sau đó, một cục bông trắng lăn ra khỏi ống quần. Chú cún con với bộ lông xù rối bời trừng mắt nhìn Ji Youngbae rồi hỏi,

‘Hắn đi chưa?’

“Rồi.”

Ji Youngbae gọn gàng vuốt lại phần lông trên đầu chú cún nhỏ. Heeseong thở phào nhẹ nhõm, leo lên lòng bàn tay Ji Youngbae. Dù vậy, sắc mặt cậu vẫn nghiêm túc, còn cái đuôi thì run lên liên hồi vì căng thẳng chưa tan.

Dẫu sao, cậu cũng không hối hận vì đã tạt nước dâu lên mặt Yang Hyechan. Bởi chính anh ta là người mở miệng nói xấu Yoon Chiyoung trước.

Tuy nhiên, có một điều khiến cậu bận tâm – Yang Hyechan là người yêu của thủ lĩnh trong số những con sói thuần chủng.

‘Liệu mình có ổn không đây?’

Nghĩ vậy, Heeseong dùng ngôn ngữ cơ thể để hỏi Ji Youngbae.

Không phải vì cậu quan tâm đến Yoon Chiyoung. Chỉ là, việc anh trở nên nhạy cảm vì sốc pheromone khiến cậu thấy băn khoăn. Cơ thể của Yoon Chiyoung vốn đã không khỏe, nếu lại bị kích thích quá mức, rất có thể chuyện sốc pheromone sẽ tái phát.

Mặt khác, cậu cũng lo lần này mình sẽ bị Yoon Chiyoung mắng thật. Dù gì thì, cậu đã gây chuyện với người yêu của thủ lĩnh bầy sói thuần chủng – chuyện này thực sự không nhỏ chút nào.

Ngờ đâu, Ji Youngbae lại bình thản đáp,

“Sẽ không sao đâu. Nếu cậu là người bị đánh trước.”

‘Nhưng tôi là người ra tay trước mà.’

Lẽ ra cậu nên chọc tức Yang Hyechan thêm một chút rồi mới để anh ta đánh mình trước.

Heeseong có hơi hối hận vì đã không làm vậy. Nhưng dù thế nào, cậu vẫn không hối hận chuyện đã tạt nước dâu vào mặt kẻ khó ưa ấy.

Ngay lúc đó, có tiếng gọi từ trong phòng cách ly.

“Người giám hộ của Yoon Chiyoung?”

Gâu.

Khi chú cún con trả lời, Ji Youngbae bế cậu lên và di chuyển.

Cô y tá định hướng dẫn Ji Youngbae, nhưng vì không hiểu chú cún nhỏ đang lẩm bẩm “cảm ơn” trong lòng bàn tay anh ấy, nên chỉ mỉm cười rạng rỡ vì thấy đáng yêu.

Cô chưa từng nghĩ rằng hình dạng thật sự của người giám hộ tộc sói lại là một chú cún con. Đúng lúc đó, bác sĩ bước vào phòng cách ly với một tập hồ sơ trên tay.

“Người giám hộ là….”

‘Là tôi đây.’

Dù Heeseong đã giơ hai chân trước lên để đáp lời, nhưng bác sĩ vẫn không tìm thấy chàng trai trẻ mà ông đã gặp trước đó. Vì thế, ông bắt đầu giải thích những điều cần lưu ý về tình trạng của Yoon Chiyoung với Ji Youngbae.

“Trước hết, nhờ vào thuốc ức chế, nồng độ pheromone đã giảm xuống còn 1.018. Nhưng trong thời gian này, cần tránh kích thích bệnh nhân quá mức. Nếu ngài ấy cảm thấy bị đe dọa hoặc lo lắng, khả năng sốc pheromone tái phát là rất cao.”

Gâu.

“Ngoài ra, có thể xuất hiện chứng lo âu chia cắt, nên khuyến nghị người bạn đời của bệnh nhân hãy ở bên cạnh càng nhiều càng tốt. Sự ổn định tinh thần sẽ giúp điều hòa mức pheromone. À, và cũng tránh để pheromone của các thú nhân khác tiếp xúc quá gần, vì điều đó có thể làm tăng tính hung hăng.”

Gâu!

“Ờm… Bây giờ, xin hãy ở bên bệnh nhân để ngài ấy có thể tỉnh lại trong trạng thái ổn định, và hãy thường xuyên trò chuyện với ngài ấy.”

Gâu.

“Vậy… làm ơn truyền đạt lại lời tôi với người giám hộ nhé.”

Bác sĩ nhìn chú cún con đang nghiêm túc đáp lại từng câu với vẻ bối rối, rồi vô thức xoa đầu nhỏ của cậu trước khi rời đi. Dù đã trực tiếp kiểm tra Heeseong trước đó, ông vẫn không thể kết nối hình dạng thú với dáng người của cậu.

Bỏ qua sự bối rối của bác sĩ, Heeseong nhìn về phía Yoon Chiyoung, người đang nằm trong khoang kính với phần thân trên trần trụi. Anh vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi trạng thái nửa thú, còn những miếng dán trên lưng và gáy đã được gỡ bỏ.

‘Vậy ra chứng lo âu chia cắt là thứ đã xảy ra sau khi sốc pheromone sao?’

Heeseong nhớ lại cảnh Yoon Chiyoung sáng nay hoảng loạn tìm kiếm cậu.

Dẫu sao, để không phải chứng kiến cảnh sốc pheromone kinh khủng ấy lần nữa, từ giờ cậu đành phải bám chặt lấy Yoon Chiyoung mà nâng niu như một tác phẩm thủy tinh vậy.

Heeseong vừa ghen tị vừa bực bội nhìn chằm chằm vào phần thân trên rắn chắc của Yoon Chiyoung, rồi lại liếc lên mặt anh.

Yoon Chiyoung dường như đang dần tỉnh lại, cơ thể anh xoay sang một bên trước khi nằm thẳng ra với vẻ mặt nhăn nhó vì đau. Nhìn vào những đường gân căng lên trên cánh tay cùng mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán, có vẻ cơn đau vẫn chưa hoàn toàn dịu đi.

Nhớ lại lời dặn của bác sĩ, Heeseong bắt đầu nói linh tinh để đánh thức anh.

‘Dậy đi. Mua tôm cho tôi.’

‘Tôi bảo dậy mà.’

‘Tôi đánh bại người yêu cũ của anh rồi.’

Khi Heeseong lẩm bẩm, hàng chân mày đang nhíu lại của Yoon Chiyoung khẽ giãn ra, rồi anh quay đầu sang một bên.

Và ngay khi trông thấy chú cún nhỏ, anh lập tức nở nụ cười rạng rỡ.

Đó chính là nụ cười hạnh phúc mà sáng nào anh cũng dành cho cậu mỗi khi chạm mắt nhau.

Bị ánh mắt ấy nhìn chằm chằm, chú cún nhỏ hơi do dự, rồi đặt hai chân trước lên mặt kính của khoang dưỡng thương. Miếng đệm mềm mại trên chân cậu như dính nhẹ vào mặt kính. Nhìn thấy vậy, Yoon Chiyoung khẽ mỉm cười, đưa ngón tay lên chạm vào chỗ cậu đặt chân, vẻ mặt tràn ngập sự cưng chiều.

“Em chờ anh hửm?”

…Gâu.

Heeseong bỗng thấy có chút bối rối. Tên sói độc ác này, lúc vừa thức dậy là lúc đẹp trai nhất.

Bình thường trông anh lúc nào cũng tao nhã, nhưng mỗi khi vừa ngủ dậy, mái tóc anh có chút rối, cả người lộ ra nét lười biếng, khiến cậu liên tưởng đến một viên đá quý mất đi sự cứng rắn.

Đó là lý do Heeseong luôn thấy thích dáng vẻ buổi sáng của anh.

Tuy nhiên, giờ đây cậu lại có một nỗi lo khác.

‘Làm sao để nói với anh ấy là mình vừa gây chuyện đây?’

Nhìn nụ cười nhẹ nhõm của Yoon Chiyoung, cậu lại càng ngại nói ra sự thật.

Vì vậy, Heeseong khẽ liếc nhìn Ji Youngbae, người đang bế mình. Ý là hãy dịch sao cho khéo léo một chút.

Cố gắng lấy hết can đảm, chú cún nhỏ mở miệng với vẻ có lỗi,

‘Nhưng tôi vừa gây chuyện rồi.’

Ji Youngbae lập tức “dịch” lại,

“Chú cún này vừa tuyên bố với Thiếu gia Yang Hyechan rằng mình đang hẹn hò với giám đốc, rồi tạt nước dâu vào mặt hắn.”

‘Này!’

Cảm giác bị phản bội trào dâng, chú cún nhỏ sủa ầm lên với Ji Youngbae.

Cậu thà chấp nhận bản dịch lộn xộn như mọi khi, chứ không muốn bị bán đứng bằng bản dịch “trung thực xuất sắc” này.

Nhưng dù sao thì, đó cũng là sự thật. Cậu chẳng còn mặt mũi nào để giấu giếm nữa.

Heeseong dè dặt quan sát phản ứng của Yoon Chiyoung. Nhưng mà… lạ lắm.

“Khục khục….”

Yoon Chiyoung đang… cười.

Cả người anh khẽ rung lên vì nhịn cười, như thể vừa nghe thấy điều gì đáng yêu lắm.

Tiếng cười rời rạc trong cơn ngái ngủ khiến bầu không khí trở nên nhẹ nhàng và dễ chịu.

Chú cún nhỏ nghi hoặc vẫy đuôi, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng nhìn Yoon Chiyoung không hề tức giận như cậu tưởng, cậu cảm thấy an tâm phần nào.

Sau một hồi cười, Yoon Chiyoung cuối cùng cũng trấn tĩnh lại và hỏi,

“Ha, em ghen nên làm vậy sao, cún con?”

‘Tại sao tôi phải ghen chứ?’

“Giờ em còn biết ghen vì anh nữa.”

Chú cún nhỏ nhìn Yoon Chiyoung với ánh mắt đầy thương hại.

Ghen sao? Thật vô lý.

Heeseong cứng đầu nghĩ rằng mình chỉ đơn thuần thấy Yang Hyechan đáng ghét thôi.

Vù vù…

Đúng lúc đó, khoang dưỡng thương chậm rãi mở ra. Ji Youngbae nhanh chóng đặt chú cún nhỏ lên ngực Yoon Chiyoung, rồi… chạy mất. Hiển nhiên là để hạn chế tối đa việc Yoon Chiyoung tiếp xúc với pheromone từ người khác.

Nhưng Heeseong vẫn không khỏi có chút oán trách. Bỏ cậu lại một mình với một con sói ăn thịt người thế này sao? Dẫu vậy, cũng có một điều tích cực.

‘Nồng độ pheromone thực sự đang giảm xuống?’

Có lẽ nhờ cảm giác ổn định mà nồng độ pheromone hiển thị theo thời gian thực trên màn hình đã giảm nhẹ xuống còn 1.013. Nhân cơ hội đó, Heeseong cuộn tròn lại trên ngực Yoon Chiyoung như một chiếc bánh bao nhỏ. Cậu muốn nồng độ pheromone tiếp tục giảm xuống.

Đúng lúc đó, Yoon Chiyoung vuốt ve chú cún và nói một câu khiến cậu không hiểu nổi.

“Làm tốt lắm. Cún con của anh đã trả thù giúp anh rồi.”

‘Trả thù sao?’

Heeseong ngơ ngác, nhưng vì đang ở dạng cún, cậu không thể hỏi thêm.

Điều đó có hơi khó chịu một chút, nhưng cậu cố tình duy trì hình dạng này vì lợi ích của Yoon Chiyoung. Dù sao thì, mỗi khi cậu trở lại hình người, Yoon Chiyoung sẽ ngửi mùi của cậu như thể đang phát tình, nên có lẽ cứ ở dạng này sẽ tốt hơn. Ít nhất thì nó cũng giống như một liệu pháp thú cưng dành cho anh.

Sau khi nghỉ ngơi thoải mái cho đến khi hoàn toàn tỉnh táo, Yoon Chiyoung chậm rãi rời khỏi bệnh viện.

‘Mình đã trả thù giúp anh ấy.’

Cho đến khi lên xe, chiếc đuôi của chú cún nhỏ vẫn vẫy vẫy không ngừng.

Heeseong hớn hở với tình huống kỳ lạ này.

Cậu đã gây ra một rắc rối lớn, vậy mà nó lại trôi qua suôn sẻ, thậm chí cậu còn được khen ngợi nữa.

Chuyện như thế này chưa từng xảy ra khi cậu sống cùng tên khốn Park Geontae.

Nhìn chiếc đuôi nhỏ đang vẫy đầy phấn khích, Yoon Chiyoung khẽ cười rồi bắt đầu chụp vô số bức ảnh của chú cún trong lòng mình.

“Đôi khi, anh thực sự cảm thấy mình sắp phát điên….”

Không phải Heeseong nói câu đó. Đó là câu độc thoại lười biếng của Yoon Chiyoung.

Ngay cả khi chú cún nhỏ ngước lên nhìn anh với ánh mắt đầy thương cảm, Yoon Chiyoung vẫn tinh tế đưa máy ảnh lại gần và lẩm bẩm,

“Người yêu anh là một chú cún, còn biết ghen nữa chứ.”

‘Tên điên này.’

Heeseong nghĩ bụng với vẻ mặt hờn dỗi, nhưng cậu không phản bác lại. Bởi vì cậu rất vui khi Yoon Chiyoung đứng về phía mình. Hơn nữa, cảm giác khi nghe thấy câu “trả thù giúp anh” khiến cậu thấy lâng lâng.

Chú cún nhỏ kiêu hãnh ngồi trên đùi Yoon Chiyoung, ưỡn bộ lông ngực lên đầy kiêu hãnh. Điều cậu thích không phải là chuyện Yoon Chiyoung bỏ qua sự việc mà không hỏi thêm chi tiết.

Mà là chuyện anh đã hiểu, và nói rằng cậu làm rất tốt. Cảm giác như cuối cùng cậu cũng có được một bầy đàn có thể đem lại sự ổn định cho mình vậy.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo