Truyện được việt hóa bởi Chong Chóng Team! Không có lịch đăng tải cố định!
Nhà chính của tộc sói là một căn nhà Hanok* khổng lồ.
(*Nhà truyền thống của người Hàn gọi là Hanok. Hanok là ngôi nhà văn hóa độc đáo nhằm giải quyết vấn đề lạnh và nóng trong môi trường tự nhiên của Hàn Quốc với bốn mùa rõ rệt.)
Phía sau là núi, còn sân thì vô cùng rộng lớn. Nếu nhìn từ xa sẽ tưởng là cả một ngôi làng, nhưng lại gần mới thấy tất cả đều nằm trong cùng một hàng rào — nhà chính của tộc sói. Quy mô ấy cứ như một tòa thành.
Điều kỳ lạ là, dù bức tường đá thấp, nơi đó vẫn có rất nhiều con sói hoang chạy nhảy. Chỉ riêng những con sói trinh sát mà Heeseong nhìn thấy trước mắt cũng đã hơn mười con. Cậu ngạc nhiên quan sát những con sói cứ tuần tra đều đặn quanh mình.
"Để bọn chúng chạy tự do thế này... có ổn không?"
"Ổn mà."
"Nhưng tường rào thấp thế này, nhỡ chúng chạy lên núi gây chuyện thì sao?"
Câu trả lời lại vượt xa tưởng tượng. Yoon Chiyoung ra hiệu bằng ánh mắt về phía ngọn núi phía sau và bình thản nói:
"Ngọn núi đó cũng là sân nhà này. Không sao đâu."
"........"
"Với lại, khi có thủ lĩnh ở đây, chúng tuyệt đối không rời khỏi lãnh địa. Nếu có kẻ xâm nhập thì mới tấn công thôi."
"...Tộc sói các anh thật kỳ lạ...."
Heeseong khẽ rụt người lại gần Yoon Chiyoung, nói. Những con sói đang ngày càng rút ngắn khoảng cách, ngẩng đầu nhìn Heeseong với ánh mắt nghi hoặc. Nhưng may mắn thay, chúng chỉ tỏ ra tò mò chứ không có thái độ thù địch.
Ngược lại, hành động bất ngờ lại đến từ Yoon Chiyoung.
"Anh, anh làm gì vậy!"
Bất ngờ, Yoon Chiyoung cắn nhẹ lên mu bàn tay của Heeseong. Không đau, nhưng cậu vẫn cảm thấy sợ hãi mỗi khi bị anh cắn.
Thế nhưng Yoon Chiyoung nắm lấy mu bàn tay mà mình vừa cắn, rồi đưa nó về phía con sói tiếp cận gần nhất.
"Khi sói có địa vị cao tiếp cận, em hãy để nó ngửi mùi. Như vậy sẽ không bị tấn công."
"Ờ..."
Con sói to lớn nhất đang ngửi mu bàn tay của Heeseong. Biểu cảm cảnh giác ban đầu dần được thay thế bằng sự dịu lại, nó không còn nhìn Heeseong bằng ánh mắt thù địch nữa, thậm chí còn cúi đuôi và hạ thấp đầu. Sau đó, nó còn chủ động đi trước dẫn đường. Heeseong thầm cảm thấy phấn khích với cách giao tiếp mới lạ này.
Khác với tưởng tượng, bầy sói không hề dữ tợn mà còn vây quanh Heeseong như thể đang hộ tống cậu. Được hộ vệ bởi một bầy sói vững chắc, Heeseong cảm thấy tâm trạng phơi phới khi cùng Yoon Chiyoung tiến về dãy nhà phụ.
Dãy nhà phụ nằm trước dòng sông tuyệt đẹp, nơi phong cảnh mùa đông trên núi được trải dài một cách tráng lệ. Đó là một vị trí tuyệt vời. Khi đến dãy nhà phụ, Yoon Chiyoung ôm lấy Heeseong, người đang không ngừng vẫy đuôi, và nói:
"Thủ lĩnh sẽ tới vào ngày mai, nên hôm nay tụi mình sẽ ở lại đây một đêm, được chứ?"
"Chuyện đó thì không sao... nhưng nguyên căn nhà này chỉ chúng ta dùng thôi à?"
"Đương nhiên rồi."
"Wow..."
Heeseong ngước nhìn căn nhà Hanok được xây dựng tĩnh lặng mà thầm cảm thán. Nguyên cả một tòa nhà được phân cho chỉ Yoon Chiyoung và cậu. Thêm vào đó còn có cả suối nước nóng ngoài trời khiến Heeseong cực kỳ phấn khích. Cứ tưởng rằng hang ổ của tộc sói sẽ chỉ toàn sự khắc nghiệt và nghiêm khắc, nhưng khi lại gần thì chỉ thấy xa hoa tráng lệ. Một chú cún lần đầu trải nghiệm những thứ này như cậu chỉ biết mải mê khám phá tổ ấm hai tầng đầy lạ lẫm.
Nhìn cảnh tượng đó, Yoon Chiyoung với vẻ mặt không mấy tự nguyện, lên tiếng:
"Anh chỉ chào mẹ một tiếng rồi sẽ quay lại ngay."
"Đã đi thì đi nhanh đi."
Heeseong không buồn quay đầu lại, vừa nói vừa mải mê lục lọi đống túi trà cao cấp. Cậu thích ngửi mùi hương mới nên liên tục dùng khứu giác thưởng thức từng loại trà. Biểu cảm vốn hay cau có vì thói quen cũng trở nên đa dạng hiếm thấy, còn chiếc đuôi trắng dưới lưng thì cứ phe phẩy không ngừng. Nhìn thấy cảnh ấy, Yoon Chiyoung thầm nghĩ sau này phải thường xuyên đưa Heeseong đi du lịch mới được. Anh muốn cho chú cún ngây thơ, chỉ vì một túi trà cũng thấy ngạc nhiên, được nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn nữa.
Sau một lúc lâu chăm chú nhìn Heeseong với ánh mắt vừa yêu thương vừa luyến tiếc, Yoon Chiyoung để vài thành viên tổ chức ở lại bên cạnh cậu, rồi mới rời khỏi. Khác với khi ở cạnh Heeseong, gương mặt anh lúc ra ngoài đã hoàn toàn lạnh lùng.