Truyện được việt hóa bởi Chong Chóng Team! Không có lịch đăng tải cố định!
“……”
Khi mở mắt ra lần nữa, Yoon Chiyoung tỉnh dậy giữa tiếng chim hót trong trẻo. Cơ thể cảm thấy nhẹ bẫng dễ chịu, còn ánh nắng rò rỉ qua khe rèm chắn sáng lại mang theo một linh cảm bất thường.
Đồng thời, một cảm giác chó chết nào đó — rằng có chuyện không ổn — lướt qua toàn thân anh.
‘...Cái gì thế này?’
Lạ thay, căn phòng lại quá sáng.
Rõ ràng lúc anh và Heeseong trở về nhà thì đã là gần sáng rồi. Vậy mà mới nhắm mắt một chút mở ra đã là ban sáng. Nghĩ đến việc này, Yoon Chiyoung thấy như thể mình đã thất lễ với Heeseong. Bởi vì nếu bản thân anh trông đợi đêm nay đến thế, thì anh cũng tin chắc rằng Heeseong cũng đã mong chờ không kém.
Thế nhưng dường như Heeseong cũng đã được "đáp lại" đủ rồi.
Yoon Chiyoung hiếm khi mở to mắt ngạc nhiên đến thế, rồi cúi nhìn xuống vòng tay mình.
“A…”
Trong lòng anh, Heeseong đang nằm trần truồng, mình mẩy tơi tả.
Yoon Chiyoung ngẩn người, như thể không dám tin vào những gì mình đang thấy, rồi nhìn đi nhìn lại vài lần nữa.
Trên làn da trắng trẻo và mịn màng của Heeseong đầy rẫy vết cắn. Cả người lấm tấm vết đỏ, một bên ngực sưng húp lên, còn phần mông thì thật sự là… tan nát. Mông cậu đỏ bừng, hằn nguyên những vết răng dữ dội như thể vừa trải qua một cuộc cắn xé nào đó.
“……”
Chưa hết, cả hai vẫn còn đang nối liền với nhau.
Đây là dấu hiệu quen thuộc sau khi đã thắt nút. Yoon Chiyoung nhìn chiếc mông bé nhỏ của người yêu đang cố gắng "ôm" trọn vật lớn của mình bằng ánh mắt không thể tin nổi. Cảm giác không chỉ oan ức mà còn bắt đầu thấy rờn rợn.
‘Rốt cuộc đêm qua đã xảy ra cái quái gì vậy…?’
Không nhớ nổi một chút gì cả.
Đã thắt nút với người yêu mà lại không nhớ gì? Mặt Yoon Chiyoung tối sầm, cố gắng lần tìm lại trí nhớ. Nhưng đầu anh chỉ như bị ngắt điện, không có gì bật lên cả. Hồi tưởng kỹ lắm thì hình ảnh cuối cùng cũng chỉ là khi Heeseong bước ra từ phòng tắm rồi nhẹ nhàng vuốt ve anh.
Vậy thì, chỉ còn một khả năng duy nhất.
Sốc pheromone.
Sắc mặt tái nhợt, Yoon Chiyoung cuống cuồng kiểm tra cơ thể của Heeseong trước tiên.
Anh vén chăn, kiểm tra xem cả mười đầu ngón tay của Heeseong có còn nguyên vẹn không, rồi cẩn thận rà khắp cơ thể mềm mại trắng nõn ấy để xem có vết thương nào nghiêm trọng không. Nhưng ngoài những vết bầm tím và vết cắn gợi tình kia ra thì có vẻ Heeseong vẫn ổn.
Trái lại, có lẽ vì bên dưới đang nối liền với nhau nên chỉ mới động đậy một chút, cậu đã khẽ rên lên rồi lờ đờ hé mắt tỉnh dậy.
“……”
“…Cưng à?”
Chạm mắt nhau, Yoon Chiyoung lập tức xóa vẻ nghiêm trọng khỏi mặt, nặn ra một nụ cười gượng. Nhưng gương mặt vẫn còn ngái ngủ của Heeseong lập tức nhăn tít lại, ánh mắt phẫn nộ hiện rõ chỉ trong tích tắc.
“Đồ súc sinh khốn kiếp…”
Heeseong khẽ lầm bầm một câu như rít qua kẽ răng rồi lập tức đẩy Yoon Chiyoung ra, vùng khỏi vòng tay anh. Khi cậu rút "thứ đó" ra, một tiếng rên khe khẽ phát ra theo bản năng, rồi cậu cuống cuồng bỏ chạy, nhảy xuống giường, leo lên tấm đệm choáng chuyên dụng dưới đất và lập tức hóa thành chó con.
Nhưng có vẻ chú chó con này quá mệt, đến mức việc leo lên tấm đệm cũng là cả một thử thách. Cuối cùng, Yoon Chiyoung đành đưa tay ra đỡ lấy cái mông tròn trịa ấy để giúp cậu lên nằm.
Thế mà Heeseong vẫn tỏ thái độ hậm hực, quay sang cắn lấy tay Yoon Chiyoung như thể giận dữ đến phát khùng. Dù vậy, chưa cắn được mấy cái thì cậu lại như gục xuống, ngậm lấy ngón tay anh mà ngủ thiếp đi ngay trên đệm, chẳng khác gì kiệt sức lịm đi.
“…A…”
Yoon Chiyoung chỉ có thể đứng chết lặng bên cạnh, đến cả nghĩ cách dỗ dành Heeseong cũng không làm nổi.
Cơ thể thì đúng là nhẹ nhõm thật, nhưng cơn sốc pheromone mới vừa trải qua khiến Yoon Chiyoung hoàn toàn chìm trong hoảng loạn và bàng hoàng.