Trong khi Jung Taeui đang nhìn cô, có lẽ cô đã cảm nhận được ánh mắt của cậu nên cô đã ngẩng đầu lên.
Khi chạm mắt với Jung Taeui, cô đã tròn mắt ngạc nhiên rồi lùi nhẹ về phía sau Richard và thì thầm gì đó với anh ta. Nghe vậy, anh ta nhìn về phía bên này.
"À......là Kim Youngsoo à."
Khi nhìn thấy Jung Taeui, Richard đã mở to mắt như thể hơi ngạc nhiên, nhưng rồi anh ta mỉm cười bình thản và giơ tay lên.
Jung Taeui đang phân vân không biết có nên bước vào con đường tản bộ trước hay không thì cậu đành phải đứng lại tại chỗ chờ đợi họ rồi khẽ gật đầu và giơ tay lên.
Richard nhanh chóng tiến lại gần Jung Taeui. Ngay phía sau anh ta, cô gái đang ngập ngừng e thẹn đi theo.
Nhìn thế này thì họ là một cặp đôi rất đẹp đôi.
Một chàng trai tuấn tú, sáng sủa và một cô gái xinh đẹp, đáng yêu như kẹo đường.
Đột nhiên trong lòng cậu cảm thấy cay đắng.
Một trong hai người mà mọi người thường đặt vào thế cạnh tranh lại có một người yêu xinh đẹp, một cậu con trai kháu khỉnh và khối tài sản và quyền lực to lớn mà sẽ nằm trong tay anh ta trong tương lai.
Nhưng người còn lại thì ngay cả mơ cũng không dám mơ đến chuyện có người yêu, còn có chứng sợ tiếp xúc, có vẻ như cậu ta còn là trai tân khi ngay cả ý định sinh con trai cũng chưa từng thử và thậm chí còn có một khoản nợ khổng lồ phải trả nữa chứ.
Làm sao mà có thể tương phản đến mức này được cơ chứ.
"Christoph. Về mặt tinh thần thì tôi đứng về phía cậu."
Jung Taeui vừa lẩm bẩm trong miệng vừa mỉm cười với Richard đã tiến đến gần cậu.
"Hôm nay là ngày lễ nên anh đang đi nghỉ ngơi sao. Vị này là người yêu của anh hả?"
Jung Taeui hỏi Richard trong khi thân thiện gửi lời chào bằng mắt đến cô gái. Richard mỉm cười gật đầu.
"cậu đến đây để đi dạo à? Con đường cưỡi ngựa ở đây được trang hoàng đẹp hơn nên mọi người thường cưỡi ngựa nhiều hơn.......Sao cậu không kéo một con ngựa ra khỏi chuồng ngựa rồi đi dạo một vòng nhỉ."
"À......tôi không biết cưỡi ngựa."
Jung Taeui gãi đầu và ngượng ngùng nói. Nghe vậy, Richard gật đầu, có lẽ anh ta đã nghĩ rằng Jung Taeui hầu như chưa từng đến đây nên anh ta đã giải thích về con đường tản bộ cho cậu.
"Con đường tản bộ được chia thành bốn nhánh lớn. Mỗi nhánh có một vài con đường nhỏ khác nhau, nhưng về cơ bản thì có bốn con đường. Nếu cậu thích nước thì cậu có thể đi con đường bên phải nhất ở ngã ba đầu tiên, cậu cứ đi dọc theo con suối nhỏ rồi quay lại.......À, vậy chắc đây không phải là lần đầu tiên cậu đến đây nhỉ. Cậu đến đây cũng được một thời gian rồi."
Richard đang thân thiện giải thích thì đột nhiên dừng lại và hỏi Jung Taeui.
"Vâng, tôi thỉnh thoảng cũng đến đây. Nhưng tôi vẫn chưa biết rõ về các con đường lắm.......Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết. ......Mà hình như hai người đang hẹn hò nên tôi không nên làm phiền hai người nhỉ. Hai người định đi hướng nào?"
Jung Taeui cố tình không nhìn cô gái đang nép sau lưng Richard như thể sợ người lạ và không dám ngẩng mặt lên vì sợ cô ấy cảm thấy khó xử.
Sau khi hỏi Richard về hướng đi, cậu nhanh chóng chào tạm biệt rồi rời khỏi chỗ đó.
Khoan đã, hình như họ nói là họ sẽ đi con đường giữa bên trái thì phải. Vậy mình sẽ đi hướng bên phải vậy. Có suối nhỏ cũng được.
Jung Taeui không hề ngoảnh đầu lại mà cứ đi thẳng rồi rẽ vào con đường bên phải nhất ở ngã ba đầu tiên.
Trước đây cậu đã từng đến đây hai ba lần rồi. Nếu đi vào con đường này thêm khoảng mười phút nữa thì cậu sẽ thấy một con suối nhỏ bên phải như lời anh ta nói.
Jung Taeui đi được vài bước thì cậu dừng lại thắt lại dây giày dưới một cây sồi mọc gần như chắn hết cả lối đi. Và khi cậu lén quay lại thì cậu thấy hai người mà cậu đã bỏ lại phía sau đang đi theo sau cậu với tốc độ chậm rãi để phù hợp với tốc độ của cô gái, họ đã rẽ sang một con đường tản bộ khác như lời Richard đã nói.
"Một cặp đôi đẹp đôi như vậy, nhìn thấy thích thật."
Jung Taeui thở dài trong khi từ xa nhìn hai người đang thoắt ẩn thoắt hiện giữa những tán cây rồi biến mất khỏi tầm mắt cậu. Rồi cậu bước đi.
Cô gái có vẻ ngoài hiền lành thật. Hệt như một cục kẹo bông đang sợ hãi vậy.
"Ra là vậy....... Richard thích những cô gái như vậy."
Mỗi người đều có một kiểu người yêu thích khác nhau, nhưng hình như người đàn ông đó thích những người có vẻ ngoài dễ thương và đáng yêu. Dù có hơi khác một chút nhưng thoáng nhìn thì cậu thấy cô ta giống Shinru. Xét về chuyện đó thì có lẽ gu của cậu và Richard cũng tương tự nhau. Chỉ khác nhau ở chỗ đối tượng lại là hai cực của giới tính thôi.
"......"
Nhớ lại thì không biết là khi nào nhỉ. Chắc cũng không lâu lắm.
Có một lần cậu đang nghỉ ngơi trên sân thượng của chòi canh thì cậu vô tình chạm mặt với Ilay — vì cấu trúc ở đó thông thoáng nên có khả năng cao là anh ta đã biết trước rồi mới đến —.
Ilay đã im lặng nhìn Jung Taeui đang nằm lăn lộn trên sàn đá hoa cương nhẵn nhụi một lúc rồi đột ngột lẩm bẩm.
'Ừm......cũng được, nếu là Christoph thì. Với cái mặt đó thì em cũng sẽ không bị mê hoặc đâu nên có cậu ta bên cạnh cũng không sao.'
Anh ta nói như thể đang nói một mình nên cậu không cần phải trả lời, nhưng Jung Taeui đã nằm quay đầu về phía Ilay và nghiêng đầu nhìn anh ta đang ngồi trên đầu cậu nên cậu chỉ nhìn thấy Ilay đang lộn ngược.
Tất nhiên là mình sẽ không bị mê hoặc rồi — tính cách của cậu ta còn đọng lại trong ấn tượng của mình sâu sắc hơn cả khuôn mặt cậu ta nữa — nhưng với cái mặt đó thì mình sẽ không bị mê hoặc đâu mà. Với cái mặt đó thì trên thực tế đáng lẽ phải đủ để mê hoặc bất cứ ai chứ.
'Lạ nhỉ....... Tôi cứ tưởng là gu thẩm mỹ của anh cũng giống như người bình thường chứ....... Với cái mặt của Christoph thì tôi đã nghĩ là nó quá tuyệt vời rồi đấy.'
'Ừ, khuôn mặt cậu ta đúng là một kiệt tác mà. Hồi còn ở trong đơn vị đã có câu đùa rằng nếu đã quen với mặt của cậu ta thì sẽ bị nâng cao tiêu chuẩn đến mức sau này sẽ gặp khó khăn trong việc tìm người yêu đấy.'
'Đúng vậy, khuôn mặt đó đáng lẽ phải đủ để mê hoặc người khác chứ.'
'Nhưng đó đâu phải là kiểu người em thích.'
Ilay thản nhiên nói. Jung Taeui ngơ ngác nhìn anh ta một lúc rồi lẩm bẩm.
'Không phải mà. Tôi cũng thấy cái mặt của Christoph đẹp mà.'
Cậu lẩm bẩm thêm rằng gu thẩm mỹ của mình cũng ở mức bình thường thì Ilay đang cầm một khối rubik như thể ai đó đã bỏ quên nó trên bàn ném nó đi.
Jung Taeui đã suýt bắt hụt cái khối hình vuông bay thẳng vào mặt cậu.
'Nhưng kiểu người em thích là những người có khuôn mặt như Shinru mà. Những người có vẻ ngoài đáng yêu và dễ thương ấy, đúng không, những người có khuôn mặt như kẹo đường ấy. Chẳng phải em thích những người như vậy sao?'
Jung Taeui đang loay hoay làm xáo trộn lại khối rubik mà tất cả các mặt đều đã được sắp xếp gọn gàng thì cậu nhìn Ilay khi nghe những lời đó.
'......Nghĩ lại thì đúng là vậy.'
Cậu đã quên điều đó trong một thời gian dài.
Sau khi việc phân tích sở thích trở nên vô nghĩa và không còn liên quan gì đến mình nữa thì cậu hầu như không còn nghĩ đến điều đó nữa.
Nghĩ lại thì vốn dĩ Jung Taeui thích những người nhỏ nhắn, dễ thương và xinh đẹp đến mức có thể ôm trọn trong vòng tay. Vì vậy nên lần đầu tiên gặp Shinru cậu đã gần như treo cổ tự tử mà.
Có vẻ như kiểu người mà cậu thích không nhất thiết phải là người sẽ cùng cậu sống lâu dài.
Nói cho công bằng thì cách đây 10 năm Jung Taeui cũng không hề nghĩ rằng mình sẽ sống chung với một tên giết người khét tiếng cuồng sát đâu. Thỉnh thoảng khi cậu nghe tin tức rằng một tên tội phạm giết người vượt ngục đã bị bắt tại nhà người yêu của hắn, cậu sẽ tiếc nuối, "Ừ, chắc là anh ta đã đối xử tốt với cô ấy lắm, nhưng cô ấy đang nghĩ gì mà lại sống chung với anh ta nhỉ."
Đây là lý do tại sao người ta không nên nói lung tung về người khác. Nếu cậu biết rằng mình sẽ rơi vào tình huống như thế này thì cậu sẽ không bao giờ nói những lời đó.
Jung Taeui nhìn người đàn ông trông bảnh bao và tuấn tú đang ngồi trên đầu cậu. Cậu bỗng cảm thấy hết sức bối rối.
Không biết là Ilay có biết tâm trạng của Jung Taeui hay không, anh ta đã dùng một tay bắt lấy khối rubik mà Jung Taeui đã ném rồi lật nó lại và bắt đầu xoay nó mà không hề do dự.
"Nếu tôi không biết rằng kiểu người em thích là như vậy thì tôi đã không để em ở bên cạnh một tên như Christoph rồi."
Ilay thản nhiên nói. Jung Taeui vừa nhìn khối rubik mà cậu đã tốn công làm xáo trộn đang dần dần tìm lại hình dáng ban đầu vừa gật gù ừ nhỉ. Nếu có một người như Christoph bên cạnh thì ai mà không nổi máu ghen cho được.
"Nhưng cho dù kiểu người tôi thích có là một người có khuôn mặt như Christoph đi chăng nữa thì......"
Jung Taeui vừa lẩm bẩm trong khi ngước nhìn bầu trời xanh ngắt trước mắt rồi im bặt. Ilay đang gần như giải xong khối rubik chỉ trong một thời gian ngắn đã liếc nhìn Jung Taeui, nhưng anh ta không hề hỏi cậu về những lời chưa nói.
"Chà, cuộc đời là một dòng chảy tự nhiên mà. Chuyện gì đến rồi sẽ đến thôi......"
Jung Taeui nói bừa một câu nào đó. Vừa nói cậu vừa nghĩ.
Cho dù bây giờ một người có khuôn mặt hoàn toàn phù hợp với gu của cậu có xuất hiện trước mặt cậu đi chăng nữa thì có ý nghĩa gì chứ. Cậu và họ không có thời gian tích lũy cùng nhau.
"....... Ừm...... Nhưng nếu tôi thích một người có khuôn mặt như Christoph thì có lẽ trong những tình huống mà ngày nào tôi cũng phải chạm mặt cậu ta thế này, trái tim tôi sẽ hơi xao xuyến đấy."
Jung Taeui vừa vỗ vỗ vào ngực vừa lẩm bẩm.
Sau khi vô thức lẩm bẩm ra thì cậu giật mình nhìn xung quanh.
Cậu bỗng dưng quay đầu lại mặc dù không có khả năng có ai đó đang nghe cậu trên con đường tản bộ vắng vẻ trong rừng. Rồi cậu nhanh chóng bước đi.
Đúng như lời Richard đã nói, không lâu sau đó cậu đã thấy một con suối nhỏ bên phải.
Nó là một con suối mà một người cao tầm thước tám nếu xắn ống quần lên đến tận bắp đùi thì có lẽ chỉ vừa đủ để không bị ướt quần khi lội qua, bên này là khu rừng được nối liền với cánh tây và có con đường tản bộ và đường cưỡi ngựa, còn bên kia là một khu rừng tự nhiên được nối liền với dãy núi và không có khu vực nào được sửa sang lại để đi dạo cả.
Khu rừng tự nhiên cũng có cái thú vị riêng, hôm trước Jung Taeui đã từng lội qua con suối đó, nhưng cậu đã không thể đi được quá vài bước rồi phải quay lại vì những cây kế mọc um tùm và dày đặc giữa những cây sồi.
Con đường mà mọi người không đi thì đều có lý do của nó.
Jung Taeui không còn tiếc nuối về phía bên kia con suối nữa, lần này cậu lại tiếc nuối nhìn con suối.
Hôm trước khi cậu lội qua để đi sang bên kia thì nước đã lạnh vì hôm đó trời không nắng gắt như hôm nay. Tất nhiên là cậu cũng không có ý định bơi lội.
Nhưng hôm nay dù có ở trong rừng thì cậu vẫn cảm thấy ánh nắng đang chiếu xuống đầu cậu một cách gay gắt. Chỉ có những cơn gió thổi thỉnh thoảng mới làm mát khu rừng.
"Một con suối nhỏ như thế này là quá hợp để bơi luôn. ...... Mấy người ở Tarten không cần phải đi đâu xa, chỉ cần đến đây nghỉ mát vào những ngày như hôm nay là quá hợp lý rồi. ......Mà hôm nay trời lại nóng nữa chứ......"
Jung Taeui vừa tiếc nuối nhìn con suối từ phía khu rừng có cây cối um tùm vừa gật gù. Cậu quyết định sẽ từ bỏ việc đi dạo.
Việc đi dạo thì có thể làm ngay cả vào những ngày trời âm u và có thể đi ngay cả khi trời mưa bằng cách mang theo ô, nhưng việc bơi lội chỉ có thể làm vào những ngày thời tiết nóng như thế này nếu không thì nước sẽ lạnh và không thể bơi được.
Cậu bước ra khỏi bóng cây.
Ở hai bên bờ suối, những viên sỏi được mài tròn khi trôi từ thượng nguồn xuống nằm la liệt.
Jung Taeui lịch sự nhìn xung quanh một lượt để kiểm tra xem có ai không — thật ra dù có ai đi nữa thì cậu cũng không quan tâm lắm — rồi cậu nhanh chóng cởi áo ra. Cậu suy nghĩ một lúc rồi quyết định cởi cả quần và chỉ mặc đồ lót xuống suối. Cậu đã quyết định rằng sau này khi quay lại cậu sẽ cởi đồ lót ra rồi mặc mỗi quần vào thôi.
Cậu đặt quần áo lên một tảng đá đang ấm áp vì được ánh nắng chiếu vào rồi nhảy xuống suối.
Lạnh quá.
Có lẽ vì là nước chảy từ trên núi xuống nên dù ánh nắng gay gắt thế này cũng phải ấm lên một chút chứ, nhưng nó vẫn lạnh như băng khi lướt qua da thịt cậu.
"Ưa......, những người yếu tim chắc không vào được đâu."
Jung Taeui vừa lẩm bẩm vừa lao mình xuống nước một lần nữa. Cậu cố gắng dìm mình xuống tận đáy suối sao cho đến cả một sợi tóc cũng bị ướt đẫm. Nước không sâu lắm nhưng cũng đủ để cậu nằm trong đó.
Đột nhiên cậu cảm thấy vui vẻ.
Cậu có thể bơi lội thoải mái ở Berlin. Giống như ở bên cạnh biệt thự phụ của Tarten, nhà cậu ở Berlin cũng có bể bơi. Bể bơi ở đó rộng rãi đến mức có thể bơi cùng vài người.
Nhưng đã bao lâu rồi cậu chưa ngâm mình trong dòng nước chảy trong rừng hay trên núi như thế này nhỉ. Cậu không nhớ rõ nữa.
Điều kiện, nhiệt độ nước và chất lượng nước của bể bơi ở nhà đều tốt hơn so với ở đây, nhưng cái cảm giác được bơi một cách khó chịu trong một dòng suối nhỏ như thế này cũng rất đặc biệt.
Cậu cảm thấy vui vẻ.
Jung Taeui làm giống như cậu thường làm khi còn bé mỗi khi chơi ở suối, cậu úp bụng sát xuống đáy suối. Độ sâu của nước không đủ để gọi là lặn, nhưng cậu thích cái cảm giác cơ thể mình hoàn toàn bị ngập trong nước. Cậu xoay người lại và mở mắt ra, cậu cũng thích cái cảm giác được nhìn lên mặt nước từ dưới đáy với tầm nhìn mờ ảo của mình.
Lần sau mình thử rủ Kyle đi nghỉ mát ở biển xem sao.
Cậu nghĩ thầm khi nhớ đến Kyle, người năm nào cũng dẫn gia đình đi nghỉ mát một lần.
Trong khi cậu đang lăn lộn chơi đùa dưới nước, hơi thở của cậu nhanh chóng trở nên gấp gáp.
Jung Taeui ngoi đầu lên khỏi mặt nước. Cậu vừa nhổ những giọt nước đã lọt vào miệng vừa đứng lên, ánh nắng chói chang sưởi ấm cơ thể cậu từ trên đầu xuống.
"Ưh......, giá mà nước ấm hơn một chút nữa thì tốt biết mấy. ......Ừm?"
Jung Taeui quay đầu lại vì cậu thoáng thấy có thứ gì đó ở khóe mắt mà trước khi xuống nước cậu đã không thấy. Và sau khi xác nhận cái thứ đó là gì, cậu đã mất một lúc lâu mới nói được.
Đó là một con ngựa. Ngựa. Một con ngựa trắng.
Con ngựa trắng có vẻ ngoài càng to lớn hơn khi nhìn gần đang đứng ngay bên cạnh tảng đá mà Jung Taeui đã đặt quần áo lên và nhìn xuống cậu.
"......"
Và chậm một bước, cậu phát hiện ra Christoph đang ngồi vắt vẻo trên một tảng đá lớn bên bờ suối ở phía hạ lưu. Hôm nay bộ đồ cưỡi ngựa màu trắng của cậu ta trông đặc biệt nóng bức.
"Chri......"
"Ngồi xuống."
Vừa định mở miệng gọi cậu ta thì Christoph đã khẽ nhăn mặt nói. Jung Taeui ngơ ngác nhìn cậu ta một lúc.
"Bảo ngồi thì ngồi đi, ngồi đâu nữa."
"Xuống nước ấy."
"......Tại sao?"
"Vì cái bộ đồ lót ướt nhẹp dính vào người cậu khiến tôi thấy mấy cảnh tượng mà tôi không muốn thấy, hiểu chưa, tôi đang thấy đây này."
Jung Taeui nhớ lại cái ký ức cậu đã vừa tắm vừa ngắm nghía cơ thể mình và âm thầm hài lòng nghĩ "Đến mức này thì......", trước ánh mắt lạnh lùng của Christoph, cậu lặng lẽ cúi người xuống ngồi xổm trong nước.
"......Lạnh quá."
"Vậy thì quay lưng lại rồi đứng lên đi."
Jung Taeui chỉ thò mỗi cái đầu lên khỏi mặt nước, cậu nhìn chàng trai trẻ xinh đẹp đang thản nhiên nói bằng ánh mắt đáng thương.
"Tôi có một ý kiến hay này....... Hay là cậu cứ đi đường của mình đi? Hay là nói đúng hơn, chỗ này đâu phải là đường cưỡi ngựa đâu. Sao cậu lại ở đây?"
"Đây là con đường mà tôi vẫn thường đi. Thêm nữa đây cũng là chỗ mà tôi hay nghỉ ngơi."
"Đây đâu phải đường cưỡi ngựa!"
"Tôi vốn dĩ không chạy theo con đường có sẵn. Tôi không thích vô tình chạm mặt với mấy tên khác."
Jung Taeui lúng búng ngậm miệng lại rồi nhúng cả môi xuống nước.
Christoph nhanh chóng đứng dậy rồi đi về phía con ngựa đang nghỉ ngơi bên cạnh tảng đá râm mát vì được cành cây sồi to lớn che chở. Cậu ta lấy ra một thứ gì đó giống như đồ ăn vặt từ một chiếc túi nhỏ đang treo trên yên ngựa rồi đặt nó lên lòng bàn tay, con ngựa liền dí mũi vào tay cậu ta. Một bàn tay khác vuốt ve bờm ngựa.
Đúng là một cảnh tượng ấm lòng, nhưng......lạnh quá.
Khi còn ngâm mình hoàn toàn trong nước thì mình không nghĩ nhiều đến vậy, nhưng giờ mình ý thức được điều đó thì mình thấy nước lạnh như băng vậy.
Lúc đó, Christoph lặng lẽ thở dài rồi nhìn lên bầu trời và dùng đầu ngón tay lau trán phía dưới mũ.
......À.
"Christoph. Christoph."
Jung Taeui thân thiện gọi cậu ta. Christoph vừa lau những giọt mồ hôi khẽ túa ra vừa nghi ngờ quay đầu lại. Jung Taeui cười rất thân thiện.
"Tôi lại nghĩ ra một ý kiến hay khác rồi này, cậu cũng ngâm mình xuống nước cho mát đi thì sao? Tuyệt lắm đấy."
Nghe vậy, Christoph cười khẩy với vẻ hết sức cạn lời.
Hừ. Quả nhiên là không được rồi.
Jung Taeui lại nhúng mình xuống nước đến tận dưới mũi.
Nhưng có lẽ cậu ta không hề không có ý định đó.
Christoph có vẻ như đang chìm vào suy nghĩ một lúc rồi hỏi Jung Taeui.
"Có thích không?"
"Hả?"
"Ý tôi là cậu có thích cái việc ngâm mình như vậy không?"
"Ờ? Ừ, mát mà. Tuy vào lâu thì hơi lạnh."
Jung Taeui nghĩ bụng không ổn rồi khẽ đứng dậy. Ngay cả khi chỉ để phần eo trở lên khỏi mặt nước thôi thì cũng đã ấm hơn nhiều rồi.
Christoph có vẻ như lại chìm vào suy nghĩ. Cậu ta liếc nhìn con ngựa rồi khẽ gõ vào sống mũi con ngựa. Như thể bảo con ngựa hãy chờ cậu một lát.
Rồi cậu ta tiến đến gần bờ suối và bắt đầu cởi bộ đồ cưỡi ngựa bên cạnh tảng đá mà Jung Taeui đã đặt quần áo lên.
Đầu tiên là cởi mũ rồi đến găng tay, sau đó là cởi chiếc áo ngoài có vẻ ngột ngạt và tiếp theo nữa là cởi đôi bốt và đặt chúng cạnh bên. Sau khi cởi chiếc quần có vẻ không thoải mái, cuối cùng là chiếc áo sơ mi trắng không một vết bẩn.
Jung Taeui đang ngắm nhìn Christoph mà không hề nghĩ ngợi gì thì cậu vô thức bị thu hút.
Christoph đang mặc mỗi đồ lót, và sau cùng cậu ta tháo đồng hồ ra rồi đặt nó lên trên đống quần áo đã được gấp gọn gàng, cậu ta nhanh chóng tiến về phía Jung Taeui.
"Woah......, tượng điêu khắc đang bước đi kìa....... đẹp trai quá ạ......"
Jung Taeui vừa lẩm bẩm vừa chỉ nhúng nửa miệng xuống nước. Có vẻ như những lời nói phát ra cùng với bọt bong bóng không đủ rõ ràng để Christoph có thể nghe thấy. Cậu cố tình phát âm không rõ ràng vì sợ rằng nếu Christoph nghe thấy thì cậu sẽ chết chắc.
Trước Christoph đang lội xuống suối và dừng lại ở đó một lúc vì nước có vẻ lạnh hơn cậu nghĩ, Jung Taeui thú thật là cậu không biết nên để mắt ở đâu.
Thỉnh thoảng cậu cũng nghĩ rằng cái vẻ ngoài của Christoph thực sự khiến người ta nghẹt thở, nhưng khi cậu ta đã cởi hết quần áo ra thì vẻ ngoài đó đã tạo ra hiệu ứng hiệp lực và có một sức hút vô cùng mạnh mẽ.
Cơ thể mảnh khảnh và cao ráo đó có phần hơi gầy nhưng lại có sự cân bằng tuyệt vời giữa đường cong mềm mại của cơ thể và sự cân đối tuyệt vời.
Nếu mình trát một lớp thạch cao mỏng lên người cậu ta rồi chụp ảnh thì sẽ tạo ra một bức tượng điêu khắc, Jung Taeui vừa nghĩ một cách vu vơ vừa ngước nhìn Christoph, người có vẻ như đã quen hơn với nhiệt độ của nước và bắt đầu tiến lại gần cậu hơn.
"Môi cậu tím hết cả rồi."
Nghe Christoph đột nhiên nói vậy, Jung Taeui mới nhận ra rằng mình lại cảm thấy lạnh. Giờ nhìn lại thì móng tay cậu cũng hơi xanh xao.
"Tôi đứng dậy được không......?"
Jung Taeui ấp úng hỏi, Christoph im lặng một lúc, có vẻ như sau khi cậu ta cũng xuống nước rồi thì lòng cậu ta đã trở nên rộng lượng hơn nên cậu ta đã gật đầu.
Jung Taeui đứng dậy rồi đi đến một tảng đá nhô lên giữa dòng suối cách đó vài bước chân rồi ngồi lên đó. Những dòng nước chảy xối xả trên người cậu khiến tảng đá ướt đẫm trong chốc lát, nhưng ánh nắng gay gắt nhanh chóng làm khô nó.
Như thể hai người đã đổi chỗ cho nhau, lần này đến lượt Christoph chìm xuống nước.
Dù sao thì độ sâu của nước cũng không đến thắt lưng cậu ta nên dù có ngâm mình hoàn toàn xuống nước thì mọi người vẫn có thể nhìn thấy cậu ta, nhưng Jung Taeui biết rằng những điều đó không quan trọng đối với người đang ngâm mình xuống nước. Chỉ còn lại mỗi cái cảm giác toàn thân được nước bao bọc mà thôi.
"......"
Jung Taeui ngồi gác một chân, khoanh tay rồi nhìn bóng lưng đẫm nước của Christoph. Tấm lưng trắng ngần lấp lánh dưới nước. Đôi chân thẳng tắp trông mềm mại như lụa. Cậu vô thức nuốt nước miếng.
Rồi giật mình, cậu rụt người lại và vuốt vội lên miệng bằng mu bàn tay.
"......Không được, không được. Không phải bánh của mình thì không được thèm thuồng."
Nghĩ lại thì Ilay đã từng nói rằng nếu Christoph là người hợp gu của Jung Taeui thì anh ta sẽ không đời nào để cậu ở bên cạnh cậu ta.
Jung Taeui vừa vỗ vào trái tim đang đập thình thịch vừa gật đầu.
Ngay cả khi đó không phải là gu của mình mà mình còn choáng váng trong những khoảnh khắc như thế này, thật may mắn vì cậu ta không thực sự là gu của mình. Nếu không thì giờ này chắc mình đã ngất xỉu rồi trôi lềnh bềnh trên mặt nước mất thôi.
Cùng lúc Jung Taeui đang vỗ vào tim mình, Christoph đứng dậy khỏi mặt nước. Khi ướt đẫm nước, mái tóc bạch kim trở nên sẫm màu hơn. Đôi mắt xanh lam dường như đang lung linh vì nước đọng.
‘Sao thế này. Tỉnh táo lại đi. mày đâu phải là chàng thư sinh bị ma nữ quyến rũ đâu’.
"Rick là người yêu của cậu à?"
Nhưng Jung Taeui vừa trấn an được lòng mình thì lại không cần phải làm vậy nữa. Vì đột nhiên một câu chuyện không ngờ ập đến khiến những suy nghĩ khác bị xóa sạch khỏi đầu cậu.
"......Hả?"
Jung Taeui ngơ ngác hỏi lại, Christoph im lặng. Cậu ta hơi cúi đầu xuống, mím chặt môi, nhìn vừa như đang suy nghĩ điều gì đó, vừa như đang tức giận.
Nhưng cũng chẳng có lý do gì để cậu ta nổi giận sau khi đã ngâm mình trong làn nước mát lạnh sảng khoái cả.
Jung Taeui gãi mái tóc ướt đẫm. Những giọt nước đọng trên ngọn tóc chảy xuống tay cậu.
"Cậu với Rick......, hai người đã tiến đến mối quan hệ sâu đậm rồi à?"
Câu hỏi mà Christoph hỏi lại sau một hồi im lặng lại một lần nữa cướp đi những suy nghĩ khác của Jung Taeui.
Jung Taeui lại ngơ ngác hỏi "Hả?"
Đột nhiên, một câu hỏi nảy ra trong góc đầu của cậu, vậy thì theo cái nhìn rất thuần khiết về mối quan hệ giữa hai người đàn ông của Christoph, thì mối quan hệ sâu đậm là gì?
"Đến mức nào thì được coi là mối quan hệ sâu đậm?"