Lịch đăng: T4 và CN
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 1
Cả nhà rúng động.
Thình thịch. Tiếng bước chân đầy kích động vọng từ bên ngoài cánh cửa. Khi Ha Jin còn đang chớp mắt nặng trĩu, lơ mơ ngồi dậy khỏi giường, chủ nhân của tiếng động đã xông thẳng vào phòng cậu mà chẳng buồn gõ cửa.
“Này, rốt cuộc mày đang giở trò quái quỷ gì vậy?!”
Seong Soo Hyun – người anh cùng cha khác mẹ của cậu – bước vào với khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận. Ha Jin chỉ ngơ ngác nhìn anh ta, chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao.
“Gì cơ…? Anh nói cái gì vậy…?”
“Còn gì nữa, khốn kiếp. Mày làm cái trò gì mà đến nỗi chủ tịch Kwon lại bảo mày và Kwon Sa Young phải kết hôn hả?!”
Dù nghe rõ tiếng gào thét của Soo Hyun, Ha Jin vẫn chẳng tài nào hiểu nổi. Chủ tịch... sắp xếp chuyện gì cơ?
“Em… em không hiểu anh đang nói gì cả. Tự nhiên lại nói vậy là sao…”
Vì vừa uống thuốc an thần nên đầu óc cậu vẫn còn mơ màng.
“Cái thằng này, còn bày ra cái bộ mặt không biết gì nữa à? Vì mày mà hai bên gia đình đang náo loạn cả lên. Mày không biết Kwon Sa Young đang hẹn hò với ai sao?”
Biết chứ sao không. Người đang hẹn hò với Kwon Sa Young – con trai thứ của tập đoàn HK và là ứng viên sáng giá cho vị trí giám đốc điều hành – chính là anh cùng cha khác mẹ của Ha Jin, em song sinh của Soo Hyun, Seong Yeon Woo. Cậu ta là omega vượt trội duy nhất trong nhà, từ nhỏ đến lớn luôn được cưng chiều như báu vật. Ngay từ lúc mới chào đời, Yeon Woo đã làm cả họ hàng trầm trồ vì vẻ ngoài quá đỗi xinh đẹp.
Ở đất nước này, số lượng omega vượt trội còn hiếm hơn cả alpha trội. Muốn sinh ra con mang đặc tính ưu việt thì bắt buộc phải có bạn đời là omega trội. Vì đặc tính quý giá như vậy nên omega vượt trội gần như chỉ xuất hiện ở những gia đình danh giá hoặc dòng tộc tài phiệt lâu đời.
Và Seong Yeon Woo chính là omega vượt trội đó. Cả hai bên gia đình đều biết về mối quan hệ của Yeon Woo với Kwon Sa Young, thậm chí còn bàn đến chuyện kết hôn.
Vậy mà… chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Này, đừng có câm như hến nữa, nói gì đi chứ!”
Soo Hyun nổi đóa, túm lấy tóc Ha Jin và giật mạnh. Cơn đau buốt tận da đầu khiến cho dòng suy nghĩ của cậu chững lại hoàn toàn.
“Mày giở trò gì mà đến mức chủ tịch Kwon muốn gả Sa Young cho mày hả?!”
Bàn tay của Soo Hyun càng lúc càng siết chặt như muốn trút hết mọi cơn giận. Nhận thấy cơn bạo lực sắp sửa bắt đầu, Ha Jin chỉ lặng lẽ nhắm mắt. Nhưng đúng lúc ấy…
“Dừng lại đi, Soo Hyun.”
Không biết từ khi nào, Yeon Woo đã đứng trước ngưỡng cửa, giọng nói bình thản vang lên cắt ngang cơn thịnh nộ. Ha Jin mở mắt và lặng lẽ nhìn về phía cậu ta. Vẫn là dáng vẻ cao quý ấy, tư thế đĩnh đạc ấy. Ngoại hình cũng như khí chất đều thanh nhã đến kỳ lạ. Người ta luôn sững sờ trước vẻ đẹp phi phàm ấy, ngỡ như nó không thuộc về thế giới này. Một ánh nhìn của Yeon Woo đủ sức khuất phục bất kỳ alpha trội nào. Còn với một beta như Ha Jin, chỉ cần chiêm ngưỡng thôi cũng đã là một giấc mơ xa vời rồi.
“Dừng gì mà dừng. Nó sắp cướp vị hôn phu của em kìa.”
“…Không phải đâu.”
“Không phải cái gì mà không phải.”
Dường như Soo Hyun cho rằng Ha Jin cãi lại nên tát mạnh vào mặt cậu. Những chuyện như thế này đã quá quen thuộc rồi. Ha Jin là đứa con beta duy nhất trong gia tộc Seong, nơi mà chỉ toàn sinh ra alpha và omega trội. Đã vậy, cậu còn là con của một người đàn bà chẳng phải chính thất. Mẹ cậu là một beta, và bà đã qua đời ngay sau khi sinh cậu ra. Không có ai để bảo vệ cậu khỏi những điều tồi tệ này.
“Ngày nào cũng chạy theo đuôi chủ tịch đến tận phòng bệnh, tao đã thấy có gì đó không ổn rồi.”
“…Không phải như anh nghĩ…”
Ánh mắt Ha Jin nhìn Soo Hyun đầy oan ức. Nhưng có lẽ chính ánh mắt đó lại làm đối phương nổi điên hơn. Anh ta vung tay đập mạnh đầu cậu vào tường.
“Còn dám nhìn tao kiểu đó à!”
“Kh…!”
“Seong Soo Hyun. Anh dừng tay đi.”
“Chính vì em lúc nào cũng bao che nên cái thằng này mới trèo lên đầu như vậy đấy.”
“Em sẽ nói chuyện với Sa Young trước đã.”
“Có nói thì cũng vô ích thôi. Chủ tịch Kwon đã nói rõ rồi: nếu Sa Young kết hôn với thằng này, ông ta sẽ cho cậu ta lên làm giám đốc. Em không hiểu ý nghĩa câu đó à?”
Ha Jin chẳng hiểu gì cả. Thế giới kinh doanh của họ vốn không phải nơi cậu thuộc về. Không ai xem cậu là thành viên thực sự trong gia đình thì làm sao cậu biết được chuyện gì đang xảy ra. Nhưng Yeon Woo thì hiểu. Vẻ mặt cậu ta dần trở nên nghiêm trọng.
“Có nghĩa là cuối cùng, Sa Young sẽ được đưa lên hàng ứng cử viên kế nhiệm ngang hàng với Kwon Sa Hee.”
Kwon Sa Hee hiện đang giữ chức giám đốc điều hành của tập đoàn HK. Là con gái trưởng trong gia đình họ Kwon và là người được nhắc đến nhiều nhất với tư cách người kế thừa. Cô là một alpha trội, lớn tuổi nhất trong thế hệ kế cận của tập đoàn HK và Seong San, hơn Ha Jin đến tận mười lăm tuổi.
“…Anh thật sự nghĩ Sa Young sẽ vì điều kiện đó mà kết hôn sao?”
Seong Yeon Woo nhíu mày, cất giọng như thể không thể tin nổi vào tai mình.
“Cho dù đó là điều cậu ấy khao khát bao lâu nay… thì cũng đâu thể như thế được…”
“Không phải em cũng biết Sa Young không thể trái lời chủ tịch Kwon hay sao?”
“Chuyện đó không thể xảy ra. Dừng lại đi. Có khi ông chỉ nói vậy thôi cũng nên. Hơn nữa, Sa Young không phải kiểu người dễ bị lay động bởi những thứ như thế. Chính anh mới đang để mình bị những lời vớ vẩn đó làm cho xao động đấy, dừng lại đi.”
Yeon Woo liếc qua Ha Jin một cái đầy lạnh lẽo rồi quay người đi. Giọng điệu bình thản, ánh mắt sắc lạnh. Trong khi người ngoài như Soo Hyun hừng hực lửa giận thì người trong cuộc là Yeon Woo lại vô cùng điềm tĩnh, và trên hết là cậu ta hoàn toàn tin tưởng vào người yêu của mình.
Trước sự điềm nhiên của em trai song sinh, Soo Hyun vẫn không sao phản bác nổi, khẽ bĩu môi đầy tiếc nuối rồi rút tay khỏi tóc Ha Jin. Mãi đến lúc đó Ha Jin mới thấy dễ thở hơn, gắng gượng hít một hơi thật sâu, bờ vai run nhè nhẹ vì mệt mỏi.
“Nếu còn lần sau tao bắt gặp mày giở trò—”
“……”
“Thì mày chết chắc.”
Soo Hyun trừng mắt, giọng hạ thấp nhưng đầy sát khí. Câu nói ấy vừa là cảnh cáo, vừa là lời đe dọa rõ rệt. Dù là beta không cảm nhận được mùi pheromone, Ha Jin vẫn có cảm giác như độc khí đặc quánh của alpha đang ngùn ngụt tỏa ra từ ánh nhìn đó. Cậu thừa biết những lời này không hề là dọa suông. Từ nhỏ sống trong căn nhà này, Ha Jin đã bao lần bị đánh đập chỉ vì mình là beta, là kẻ không cùng huyết thống “cao quý”, con của một người phụ nữ không phải chính thất. Soo Hyun đã luôn trút lên cậu mọi tức giận vô cớ như thế.
Ha Jin không đáp, chỉ đưa tay lên xoa đầu. Chỗ tóc bị túm đau nhức vô cùng. Đầu vẫn còn ong ong. Chuyện vừa rồi ập đến quá nhanh, tâm trí chậm chạp của cậu vẫn chưa kịp gom góp lại được mảnh nào.
***
Như thường lệ, Ha Jin mua vài cuốn sách và một túi bánh gạo nổ ở con đường gần bệnh viện rồi bước đến nơi ông – tức chủ tịch Kwon – đang điều trị. Đây đã trở thành thói quen hằng ngày của cậu. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, chẳng có gì ràng buộc nên cậu làm thêm bán thời gian hoặc chuẩn bị dần cho kế hoạch riêng của mình. Ha Jin chưa có việc làm cố định, vì vậy cậu đều ghé thăm ông ở bệnh viện mỗi khi có thời gian rảnh rỗi.
Có lẽ vì chuyện này mà Soo Hyun đã hiểu lầm, cho rằng cậu viện cớ thăm bệnh để mưu mô chuyện gì đó.
Sau khi vượt qua ba lớp bảo vệ và trình thẻ nhận diện, Ha Jin cuối cùng cũng đến được trước cửa phòng bệnh của chủ tịch Kwon. Chỉ nhìn cánh cửa thôi thì sẽ không ai nghĩ đó là phòng bệnh, nó sang trọng đến mức khó tin. Đây là khu điều trị cao cấp nhất, dành riêng cho những VIP trong giới VIP. Hơn nữa, chủ tịch Kwon vẫn thường xuyên quyên góp số tiền khổng lồ cho bệnh viện đại học này nên việc ông được chăm sóc kỹ lưỡng là điều tất nhiên.
Cậu khẽ gõ cửa bằng các đốt ngón tay. Tập đoàn HK và Seong San vốn nổi tiếng là hai đại gia tộc nằm trong top năm tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc, và mối quan hệ thân thiết giữa hai nhà càng làm dư luận quan tâm hơn. Tình cảm ấy đã bắt đầu từ đời ông nội và tiếp tục khăng khít suốt mấy chục năm nay.
Chủ tịch đương nhiệm của HK, tức chủ tịch Kwon, dù đã già yếu nhưng vẫn minh mẫn. Trong khi đó, chủ tịch tập đoàn Seong San, ông nội của Ha Jin, đã qua đời từ lâu vì bệnh nặng. Vị trí đứng đầu Seong San hiện được chia cho Soo Hyun, Yeon Woo và cha của Ha Jin là ông Seong Myung Tae.
Trái lại, tập đoàn HK hiện do ông Kwon Yi Hwon — cha của Sa Hee, Sa Young và Sa Bin đảm nhiệm chức phó chủ tịch. Tuy nhiên do năng lực điều hành không bằng con cái, ông đã sớm tuyên bố sẽ nhường quyền kế nhiệm trực tiếp cho thế hệ cháu nội. Chính vì thế mà từ nhỏ, giữa Sa Hee và Sa Young đã ngầm diễn ra một cuộc tranh đấu không khoan nhượng. Cuộc đấu này vẫn kéo dài cho đến khi cả hai đã ngoài ba mươi.
Với Ha Jin, tất cả những điều ấy hiển nhiên là chuyện của một thế giới khác. Cậu chỉ từng gặp ba chị em nhà họ Kwon vài lần nhờ mối quan hệ thân thiết giữa hai gia đình. Ngoài ra, điều duy nhất Ha Jin nghe được là sau khi ông nội cậu qua đời, chủ tịch Kwon đã rơi vào trạng thái trầm cảm nặng. Đến tận bây giờ, ông vẫn thường nhắc về người bạn cũ với ánh mắt xa xăm.
“Cháu đến rồi, ông ơi.”
Ha Jin rón rén bước vào, đi dọc theo hành lang dẫn đến khu vực giường bệnh. Cuối cùng, cậu thấy ông đang tựa lưng vào giường, ánh sáng dịu dàng hắt xuống mái tóc đã bạc trắng.
“Ồ, cháu đến rồi à.”
Dường như đang làm việc, chủ tịch Kwon vẫn ngồi bên bàn nhỏ kê trước giường và chăm chú đọc tài liệu với cặp kính lúp trên mũi. Khi thấy Ha Jin, ông lập tức rời mắt khỏi chồng hồ sơ, tháo kính ra rồi nở một nụ cười ấm áp chào đón cậu.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.