Sampal - Chương 37

Lịch ra: T4 và T7 hàng tuần

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 37

"Phải xả nước một lúc mới có nước nóng. Tôi sẽ tắm trước." 

"Đúng là khách sộp có khác." 

Moo Kyung lẩm bẩm đủ nghe, rồi gật đầu, treo áo khoác và áo vest lên mắc. Động tác của anh không hề vội vàng, vô cùng chỉnh tề. Hong Ju lặng lẽ nhìn anh tháo găng tay cho vào túi, rồi khẽ cởi cúc áo sơ mi. 

Moo Kyung không hề hợp với không gian tồi tàn này, nhưng lạ thay, lại không hề có cảm giác xa lạ. Khi Hong Ju đang ngẩn ngơ nhìn tấm lưng rộng lớn của anh, Moo Kyung đang cởi cúc áo bỗng liếc mắt quay đầu lại. 

"Muốn nhìn tôi cởi đồ à?"

"À, không... không phải." 

Hong Ju vội vàng tránh ánh mắt anh, luống cuống lục ngăn kéo lấy đồ lót. Chạy vội vào phòng tắm như muốn trốn thoát, cậu đặt tay lên ngực, hít thở sâu một hơi. Bật vòi sen, nước lạnh như băng đổ xuống. Thế nhưng, khuôn mặt nóng bừng vẫn không dễ dàng nguội đi. 

Có lẽ vì biết Moo Kyung đang đợi bên ngoài chăng? Hôm nay, Hong Ju tắm lâu hơn bình thường. Cậu cầm chiếc khăn ướt, do dự đứng trước cánh cửa đóng kín rất lâu. 

"..." 

Thỉnh thoảng có tiếng động nhỏ sau cánh cửa, nhưng giờ lại yên tĩnh. Hay là anh đã đi rồi? Hong Ju cầm chiếc khăn, lưỡng lự rồi từ từ mở cửa. 

"Ơ..." 

Moo Kyung đang khoanh tay nhìn ra ngoài cửa sổ. Suốt thời gian Hong Ju tắm, anh cứ đứng như vậy sao? Đây là tầng hầm nên chắc chỉ thấy lốp xe ô tô bên ngoài. Có phải trong nhà có mùi gì nên anh muốn thông gió không? Hong Ju khẽ hít vào, nhưng chỉ ngửi thấy mùi nước xịt phòng thoang thoảng. 

"Cậu tắm cả ngày đấy." 

Lời nói mang ý trách móc nhưng không có vẻ gì là anh thực sự tức giận. Hong Ju lộ liễu tránh ánh mắt, bỏ khăn vào giỏ đồ giặt. Sau đó, cậu lấy một chiếc bàn chải đánh răng mới cùng chiếc khăn tắm gần như mới nhất cho Moo Kyung dùng. 

"Đồ để thay..." 

Hong Ju quay người định đưa cho anh bộ đồ thoải mái. Thế nhưng, vai cậu đụng phải lồng ngực rắn chắc ngay phía sau, khiến cậu không thể xoay người hoàn toàn. Moo Kyung lập tức nắm lấy cánh tay đang loạng choạng của cậu. Bàn tay to lớn bất ngờ luồn vào dưới chiếc áo phông cộc tay rộng thùng thình. Những ngón tay nóng rực siết chặt lấy làn da mềm mại như muốn nghiền nát. 

"Sao, sao vậy!" 

Hành động chậm rãi và dứt khoát đến mức cậu có thể cảm nhận rõ từng vân tay. Lông tơ dựng đứng cả lên, cảm giác mà ngay cả khi tắm nước lạnh cũng không thấy. Tình huống xảy ra ở khách sạn lần trước chợt hiện lên trong đầu cậu. 

"Lạnh thật." 

Moo Kyung nhìn cậu với vẻ mặt như thể đang thấy một điều gì đó kỳ lạ. Anh khẽ nhếch mép, không chớp mắt. Tắm nước lạnh có đáng để nhìn bằng vẻ mặt tò mò đến vậy không? Hong Ju dùng sức vào cánh tay bị giữ. Cậu không nghĩ anh sẽ dễ dàng buông ra, nhưng Moo Kyung khá dễ dàng buông tay. 

"Quần." 

"..." 

Hong Ju vội vàng đưa thứ đang cầm cho anh, rồi bước ra khỏi bóng của Moo Kyung. Đại khái thì anh có dáng người giống tên côn đồ, nên chắc chỉ cần mượn một ngày rồi giặt là được. Hong Ju lục tìm đống đồ thể thao mà tên côn đồ mới mua nhân dịp giảm giá, rồi đưa ra một bộ trông có vẻ tươm tất nhất. 

"Cảm ơn." 

Moo Kyung chỉ cầm mỗi chiếc quần rồi đi thẳng vào phòng tắm. Hong Ju đứng yên tại chỗ rất lâu cho đến khi nghe thấy tiếng nước chảy. Sau đó, cậu bừng tỉnh, vội vàng di chuyển. Cậu thay gạc dán trên mặt với tay, lấy chăn mới trải lại, rồi bật mạnh chăn điện. 

"Có mùi không nhỉ?" 

Hong Ju úp mặt vào chăn hít hà, nhưng chỉ ngửi thấy mùi bột giặt. Thế nhưng, cậu vẫn lo lắng vì Moo Kyung là người rất sạch sẽ. Hong Ju xịt xịt nước khử mùi vài lần, rồi đóng cửa sổ lại khi cơ thể bắt đầu lạnh đi. 

Không biết đã bao lâu trôi qua. Tiếng máy sấy tóc vừa dứt, tiếng cửa phòng tắm bật mở. Một luồng không khí ẩm ướt và nóng bức ập tới. Rõ ràng lúc nãy còn lạnh, nhưng khi hơi ẩm chạm vào, cơ thể cậu lại nóng lên. 

"Có thể hơi lạnh đấy. Anh có cần áo phông không?" 

Hong Ju sắp xếp lại góc chăn bị nhăn, cố gắng giữ lại sự tập trung đang đổ dồn về phía sau lưng. Tiếng bước chân nặng nề của anh ngày càng gần hơn. Bóng của anh phủ đến mắt cá chân của Hong Ju đang quỳ gối. 

"Thôi, mặc đồ ngủ khó chịu lắm." 

Hong Ju lướt qua chiếc chăn, liếc nhìn sang bên cạnh thì thấy Moo Kyung đang bỏ khăn vào giỏ đồ giặt. Chiếc quần thể thao màu xám có vẻ hơi ngắn, để lộ rõ mắt cá chân. Cậu nuốt nước bọt vì lo lắng, rồi quay mặt đi. 

"Ở đây có chăn điện nên sẽ ấm thôi ạ." 

"Sao chỉ có một cái gối?" 

Moo Kyung bước đến gần, một mùi hương giống hệt mùi của cậu lại thoang thoảng. Rõ ràng là mùi sữa tắm cùng dầu gội mà Choi, tên côn đồ với Độc Xà cũng dùng chung. Nhưng mùi hương từ Moo Kyung lại có cảm giác hơi khác. 

"Tôi ngủ ở kia." 

Hong Ju chỉ vào chiếc chăn đã trải gần bồn rửa. Moo Kyung liền bước đến đó, dùng chân đá vào gối của Hong Ju. Chiếc gối bay ra yếu ớt, đập vào bắp đùi gầy guộc của cậu. 

"Vừa nãy đã đổi chỗ rồi." 

"…Không thích." 

Hong Ju nghiến chặt môi bên trong má, nắm lấy chiếc gối. Cậu định ném chiếc gối về chỗ cũ, nhưng bị Moo Kyung chặn lại khi anh cúi gối, hạ thấp người. Phần thân trên rộng lớn, không mặc gì của anh lọt vào tầm mắt cậu. Hong Ju không biết nhìn đi đâu, lông mi run rẩy. 

"Lại mong đợi cái gì nữa?" 

Moo Kyung dùng ngón trỏ thẳng tắp ấn mạnh vào trán Hong Ju. Dù không dùng sức, cậu vẫn giật mình lùi lại. Sau đó, cậu quỳ gối bò ra khỏi bóng của anh. Moo Kyung từ từ quay đầu, kiên trì dõi theo từng cử động của Hong Ju. 

"Tôi nóng quá thì không ngủ được." 

Hong Ju đặt chiếc gối về chỗ cũ rồi vội vàng đứng dậy. Ánh mắt Moo Kyung dừng lại trên đôi chân gầy guộc đang vội vã đi ngang qua sàn phòng. 

"Cái cớ vụng về thật." 

"Giờ tôi tắt đèn đây." 

Cậu kéo rèm cửa tối màu lại, nói với giọng thông báo. Moo Kyung hừ một tiếng, rồi kéo chăn của Hong Ju lại gần chỗ mình. 

"Tùy cậu." 

Khoảng cách đó chỉ cần vươn tay ra là chạm tới được. Hong Ju cắn môi vẻ khó xử rồi tắt công tắc. Căn phòng chật chội nhanh chóng chìm vào bóng tối. Dựa vào ánh sáng le lói từ ban công không đóng kín rèm, cậu đi về phía chăn của mình. 

"Gần quá thì nóng lắm."

Xoạch. Moo Kyung đẩy chiếc chăn đã kéo lại gần ra xa, rồi nằm xuống. Đó là một ý chỉ rõ ràng rằng anh sẽ không ở gần. Một tiếng cười nhỏ vang lên trong bóng tối, nhưng cậu không quay đầu lại. 

Hong Ju định nằm xuống chăn thì đột nhiên cứng người lại. Nằm cạnh nhau trong một căn phòng như thế này liệu có ổn không? Rõ ràng Moo Kyung khác Guppy, nhưng nếu chưa từng có chuyện gì xảy ra thì không sao. Đằng này cậu biết Moo Kyung phấn khích thế nào, vẻ mặt anh ra sao, và còn cả nụ hôn khó hiểu kia nữa. 

"Mày thích đàn ông từ bao giờ vậy?" 

Câu hỏi của tên côn đồ cứ văng vẳng bên tai. Hong Ju chưa bao giờ thích bất kỳ ai, dù là đàn ông hay đàn bà. Bởi vì chưa từng có một người đáng để thích ở bên cạnh. 

Nhưng còn Moo Kyung thì sao? Rõ ràng anh có rất nhiều người ở bên, vậy tại sao lại hôn một người như cậu? Có phải anh thích đàn ông như lời tên côn đồ nói không? Khi hỏi ở bệnh viện, câu trả lời quá mơ hồ. Hay nụ hôn cũng chỉ là một hành động giao dịch liên quan đến khoản nợ? 

"Có phải lúc nãy..." 

Cậu bộc phát mở lời. Giọng nói thấp, khẽ cất lên run rẩy đến thảm hại. Thế nhưng, cậu không biết phải nói tiếp thế nào. 

"..." 

"Không có gì đâu. Chúc anh ngủ ngon." 

Anh ta ngủ rồi sao? Không có câu trả lời, nhưng như vậy lại tốt hơn. Hong Ju nằm ngửa nhìn trần nhà, nhẹ nhàng chớp mắt. Có lẽ vì người bên cạnh, hay vì tầm nhìn tối tăm mà các giác quan trở nên nhạy bén một cách đáng sợ. Cậu cảm nhận rõ ràng cả tiếng kim đồng hồ cũ kỹ từ tiệm xông hơi mới khai trương đang chuyển động. 

Thêm vào đó, tiếng thở của Moo Kyung ở bên trái nghe rất gần. Cậu vô thức hít vào thở ra theo nhịp thở của anh. 

"..." 

Sự tĩnh lặng đến mức nuốt nước bọt cũng có vẻ ồn ào kéo dài. Thỉnh thoảng, Hong Ju lại giật mình vì tiếng chăn sột soạt. Sau một hồi gồng mình cảnh giác, cơn buồn ngủ dần tan biến.

"Ha..." 

Hong Ju khẽ thở dài, nằm nghiêng người, tai phải bị đè lên gối. Tiếng thở cùng tiếng sột soạt của anh đều biến mất. Ngay lập tức, Hong Ju chỉ còn lại một mình trong sự tĩnh lặng. Cậu chớp mắt, nhìn về phía bồn rửa tối tăm. 

"..." 

Guppy hay Moo Kyung thì cũng đều giống nhau, đều có dục vọng với cậu. Có gì khác biệt mà lại đưa về nhà, để gần sát bên rồi định ngủ cùng chứ? Dù nghĩ thế nào cũng không thể ngủ được. Hong Ju cắn môi, định nhấc người dậy để gạt chăn ra thì... 

Một bàn tay bất ngờ quàng qua cổ Hong Ju. Cậu trợn mắt quay đầu lại. Lúc đó, giọng nói trầm thấp mới lọt vào tai cậu. 

"Tôi đã nghĩ về điều cậu định hỏi lúc nãy." 

Trước mắt cậu là một bóng hình gần như chỉ là một đường nét. Anh đã áp sát lưng cậu từ khi nào vậy? Hong Ju bối rối chớp mắt, định nhấc người dậy nhưng bị lực đè lên vai khiến cậu không thể không nằm xuống. 

"Không có gì đâu. Tránh ra đi." 

"Tại sao tôi lại hôn cậu. Cậu định hỏi vậy đúng không?" 

Bàn tay đang nắm lấy vai lại trượt lên, vuốt ve cổ cậu. Nhiệt độ nóng bỏng đi qua mỗi nơi khiến cậu nổi da gà. Hong Ju run rẩy, thở hổn hển. 

"Hay là tại sao tôi không làm gì cả. Cậu tò mò chuyện đó sao?" 

"Không phải. Bỏ tay ra đi."

Thế nhưng, bàn tay quàng qua cổ như sắp siết chặt khiến cậu không thể dễ dàng cử động. Lần trước cậu cũng bị bóp cổ, mỗi khi nuốt nước bọt đều rất đau, vết bầm cũng lâu lành. 

"Thật ra tôi cũng không nghĩ gì nhiều đâu." 

Giọng nói thì thầm đặc biệt trầm và khàn. Đó là một âm thanh trầm thấp đến mức khiến sống lưng cậu nổi da gà. Bàn tay to lớn ôm lấy cằm Hong Ju đang đóng băng. Bàn tay gần như che kín cả xương gò má, nóng rực như đang phát sốt. 

"Thế mà cậu lại tỏ vẻ mong đợi đến thế." 

Khi mắt đã quen với bóng tối, khuôn mặt Moo Kyung dần hiện rõ.

Còn tiếp 

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo