Lịch ra: T4 và T7 hàng tuần
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 50
Thân dương vật đỏ thẫm lộ ra vài đoạn rồi lại bị thành lỗ hậu hút vào, lặp đi lặp lại.
“Nếu không làm được thì thả lỏng ra đi.”
“Ư, ưm.”
Những chuyển động tùy tiện khuấy động bên trong ngày càng thô bạo hơn. Chỉ mới vài lần ra vào mà cửa huyệt vốn khó khăn cũng đã nới lỏng đôi chút.
Sự khó chịu không tên trỗi dậy. Phải chăng cậu đã quá quen với việc dùng thân thể làm vật trao đổi, đến mức tự mình cởi ra, còn có ý định tự kết thúc? Không, đúng rồi. Cậu có thể làm thế mà. Vì cậu là đứa trẻ ngu ngốc đã trả khoản lãi tăng với tốc độ không thể tin nổi mà.
“Ư ư, ư.”
Thành lỗ hậu mềm mại bị dương vật thúc vào liên tục theo hình dạng của nó. Mỗi khi dương vật ngày càng lớn hơn khuấy động bên trong, Hong Ju lại bật ra những tiếng rên rỉ ngắn. Giờ thì chân cậu đã mềm nhũn, hoàn toàn phó mặc cơ thể cho bàn tay Moo Kyung. Ánh mắt nóng bỏng của Moo Kyung cố chấp thăm dò làn da trắng nõn của Hong Ju.
“……”
Má nóng bừng, gáy đỏ ửng, vành tai cũng hồng lên một cách ngoan ngoãn dù chẳng có tác dụng gì. Núm vú cương cứng cùng phần ngực phẳng lì dính đầy dịch lỏng đục ngầu. Mỗi khi cơ thể rung lắc lên xuống, dòng tinh dịch chảy xuống, dường như đọng lại tận háng Moo Kyung.
“Chỉ mình cậu tận hưởng thế này thì sao gọi là giao dịch được?”
“A, ưm… Anh, tìm hộ tôi.”
Dù mất hồn mất vía, Hong Ju vẫn liên tục lặp lại lời cầu xin tìm kiếm người thân của mình. Vì sợ tiếng va chạm ồn ào giữa hai háng ướt át sẽ át đi lời van nài, cậu liên tục mím môi, cố gắng nói mạnh hơn.
“Không thể giao dịch như thế này được.”
Moo Kyung kéo hẳn Hong Ju ngồi lên mình rồi khẽ nhấc hông. Cậu nhắm chặt mắt, cắn môi, khóe mắt đỏ hoe. Mỗi khi anh nhấc hông lên, mái tóc lòa xòa lại khẽ cù lét một bên ngực, tạo ra một cảm giác lạ lùng. Nhìn cái vẻ gợi cảm chết người của Hong Ju, một cảm giác khoái lạc dâng trào không lý do.
“A!”
Moo Kyung đẩy Hong Ju nằm hẳn xuống sofa rồi leo lên trên. Đôi chân buông thõng không thể quấn lấy hông anh mà chỉ đung đưa vô lực. Một dòng chất lỏng đục ngầu trào ra từ chỗ nối vốn luôn khó khăn.
“Làm ơn… của tôi, ư.”
Cậu nói những lời vô nghĩa với khuôn mặt nóng bừng cũng đủ khiến anh khó chịu rồi. Moo Kyung thúc hông mạnh bạo, dùng bàn tay to lớn bịt miệng Hong Ju lại. Các khớp xương mu bàn tay nổi rõ một cách dữ tợn.
“Ưm!”
Hơi thở nóng hổi và ẩm ướt quấn quýt trên lòng bàn tay khiến cơ thể anh càng thêm hưng phấn.
Một hình ảnh lướt qua tâm trí anh. Hong Ju từ lông mi đến đầu ngón chân đều dính đầy tinh dịch của anh. “Làm ơn, làm ơn đi mà.” Giọng nói nài nỉ kéo dài ở cuối câu. Đôi mắt đen láy ướt đẫm nhìn anh. Đầu ngón tay nhỏ bé tuyệt vọng chạm vào cơ thể anh. Đột nhiên, trong lòng anh trào dâng một cảm xúc không thể giải thích được.
“Chết tiệt, mình điên rồi.”
Cảm xúc chấn động mãnh liệt thể hiện qua tốc độ anh thúc vào thành lỗ hậu của Hong Ju. Lông mi cậu nhắm chặt, ướt đẫm. Ánh mắt anh hạ xuống, dịch thể chảy nhỏ giọt từ đầu dương vật đang cong một nửa. Cậu không cương lên khi ngậm dương vật người khác, cũng không cảm nhận được gì cho đến khi anh động chạm. Giờ đây lại đang hưng phấn, dịch đục chảy ròng ròng.
“Sao. Ý cậu là tôi đâm vào rồi xuất là xong à?”
Một tiếng cười khẩy lạnh lẽo đến rợn người buông xuống. Moo Kyung thúc sâu vào bên trong đến khi da thịt tiếp xúc dường như muốn nát ra, lần này anh từ từ xoay hông. Khi anh đâm vào sâu hơn, Hong Ju run rẩy như bị co giật.
“Thằng nhóc này thật thú vị.”
Ban đầu anh chỉ định tìm chút thú vui trong lúc làm một việc phiền phức. Nhưng dần dần, anh lại càng hứng thú với trò vui này. Thật may là đã chiếm được cậu trước khi Gu Madam kịp chạm tay vào. Bởi vì anh có thể là người đầu tiên nhìn thấy cái vẻ gợi cảm chết người này. Quả nhiên, có tiền thì dễ dàng chiếm được ưu thế, và việc sở hữu những thứ thú vị, tốt đẹp cũng là điều đương nhiên. Khóe môi Moo Kyung khẽ nhếch lên.
“Cậu còn phải học hỏi nhiều dưới trướng tôi nữa, Goo Hong Ju.”
“Ưm ưm.”
“Tìm hộ tôi.” Lời cầu xin bị bàn tay to lớn bịt miệng, tan biến một cách mờ nhạt. Hong Ju không thể gỡ bàn tay che mắt mình, chỉ biết níu lấy cổ tay anh.
Vật cứng rắn và to lớn một cách hung bạo, mỗi khi đâm mạnh vào thành lỗ hậu sâu thẳm, cơ thể cậu lại run rẩy, bên dưới lại siết chặt một cách ngoan ngoãn.
Tiếng da ghế sofa bị nhăn nheo, tiếng da thịt va chạm lạch bạch, đôi chân buông thõng vô lực. Tất cả đều mờ ảo như một giấc mơ.
“Hự. Ư….”
Thật là một chuyện nực cười. Ở sòng bạc, cậu không dám uống một ngụm nước vì sợ bị Gu Madam cưỡng hiếp. Vậy mà sao trước mặt Moo Kyung, cậu lại có thể hành xử như một thằng điếm mà không hề bận tâm? Có phải vì phần thưởng khác nhau? Đúng là tiền bạc đáng sợ thật. Cậu quay đầu, trong tầm nhìn lay động, cậu thấy chiếc áo choàng tắm nhăn nhúm nằm lăn lóc trên sàn nhà.
“Hự, ư.”
Tinh dịch trào ra ồ ạt từ dương vật đang khó khăn lấp đầy bên trong. Bụng dưới có một gò nhỏ hơi nhức, nhưng Hong Ju cắn môi chịu đựng áp lực. Nước dịch bắt đầu chảy ra ròng ròng qua cửa huyệt bị bịt kín. Cậu run rẩy trước cảm giác ẩm ướt lạ lẫm thấm vào sống lưng.
Lần trước chỉ có sợ hãi cùng đau đớn. Nhưng việc làm chuyện này với đàn ông cũng chẳng là gì cả. Nếu cậu cũng làm thế với Gu Madam thì có lẽ đã thoát khỏi sòng bạc sớm hơn một chút rồi sao?
“Ha…”
Hong Ju thở hổn hển nhắm mắt lại. Nước mắt đọng lại ở khóe mắt ướt đẫm lăn dài. Dương vật đang che kín cửa huyệt lùi ra một nửa, để dịch lỏng đọng bên trong chảy ra. Ọc. Khi khối dịch nhớp nháp tuôn ra, dương vật nóng rực lại bắt đầu đâm vào thành lỗ hậu.
Nước mắt thấm vào vành tai trái bị ép vào sofa, nhưng không có tiếng khóc nào nghe thấy được. Bàn tay bịt miệng vẫn không rời đi một lúc lâu, cái bóng phủ lên cơ thể gầy gò của Hong Ju cũng che phủ cậu trong một thời gian dài.
***
Điện thoại đặt đầu giường rung lên. Hong Ju nhanh chóng mở mắt. Đôi mắt sưng húp vì khóc quá nhiều rất khó chịu, nhưng cậu lập tức kiểm tra màn hình.
[Đến sòng bạc.]
May mắn thay, có vẻ Gu Madam đã không tìm cậu sau chuyện tối qua. Hong Ju xoa gáy lạnh ngắt, nhấc cơ thể đau nhức lên. Khi cậu đứng dậy với thân thể không mảnh vải che thân, những tờ tiền rơi lả tả.
“……”
Hong Ju dùng bàn tay vô lực nắm lấy những tờ séc nằm rải rác trên đùi.
‘Nực cười thật, liệu đây có gọi là giao dịch không?’
Cậu vẫn nhớ anh đã nói thế. Anh thực sự không có ý định điều tra giúp cậu sao? Tất nhiên, anh không có lý do gì để phải giúp cậu, nhưng dù sao đi nữa, cậu vẫn thầm hy vọng rằng anh sẽ thay đổi ý định. Vậy thì hôm qua đừng làm quá đáng như vậy chứ.
“Ư…”
Hong Ju nhắm chặt mắt vì cơn đau nhức. Sau khi cơn đau dịu đi, cậu thu hết số tiền rải rác trên ga trải giường rồi xuống khỏi giường.
“Không có gì để mặc cả.”
Cậu lờ mờ nhớ đến chiếc áo choàng tắm dưới sofa rồi bước đi. Căn phòng yên tĩnh. Có lẽ Moo Kyung đã ra ngoài giải quyết công việc hoặc đi tập thể dục. Xung quanh sofa đã được dọn dẹp gọn gàng, không tìm thấy một mảnh quần áo nào.
Hong Ju với vẻ mặt khó xử lục tìm xung quanh. Cuối cùng, cậu cũng tìm thấy quần áo của mình được giấu trong tủ rồi thay đồ. Sau đó, cậu ngồi trong phòng khách đợi Moo Kyung. Thỉnh thoảng có tin nhắn giục giã từ Gu Madam với Trưởng phòng Yang nhưng cậu vẫn cố chấp ngồi đợi.
“Sao anh ta chưa đến nhỉ?”
Tiếng chuông điện thoại reo. Trưởng phòng Yang bắt đầu gọi vì không đợi được nữa. Hong Ju ngập ngừng cầm điện thoại.
– Này, thằng chó con. Sao không nghe điện thoại nhanh lên?
“Tôi đến ngay đây, ngay đây.”
Giọng nói dữ dội của Trưởng phòng Yang chói tai. Dù vậy, ánh mắt Hong Ju vẫn dán chặt vào cánh cửa đóng kín. Cánh cửa vẫn im lìm, không có dấu hiệu mở ra.
– Này, đợi đã! Đừng cúp máy.
Tiếng ồn ào từ đầu dây bên kia vang lên rồi im bặt. Cậu nghĩ rằng cuộc gọi đã bị ngắt nên kiểm tra màn hình, nhưng thời gian vẫn trôi qua một cách yên tĩnh. Khi cậu đưa điện thoại lên tai lần nữa, giọng nói mà Hong Ju đang chờ đợi đã vọng đến.
– Mấy giờ rồi mà vẫn còn ngủ hả?
“……Giám đốc Moo Kyung?”
– Có một phong bì tài liệu đặt trên bàn console. Cầm nó đến sòng bạc đi.
*Bàn console: là một loại bàn có thiết kế hẹp, thường dài và cao, được đặt sát vào tường hoặc sau lưng ghế sofa. Nó chủ yếu dùng để trang trí hoặc đặt các vật dụng nhỏ như lọ hoa, đèn bàn, khung ảnh, chìa khóa, đồ trang trí,…
Hong Ju bối rối há miệng. Sao anh ta lại ở đó, anh ta bỏ cậu lại đây sao? Chuyện tối qua còn chưa kết thúc mà? Một cảm giác nóng rực trào lên trong lòng cậu nhưng cậu cố nuốt xuống, không bộc phát ra được.
“Sao anh lại ở đó?”
– Vậy tôi phải ở đâu chứ? Phải ở cạnh cậu cho đến khi cậu mở mắt à? Còn phải cho ăn nữa à?
Tiếng cười khẩy tiếp nối. Hong Ju cắn nhẹ vào phần thịt mềm dưới môi rồi cố gắng trả lời. Những tờ tiền rải rác trên ga trải giường như tiền “hoa hồng” vẫn ám ảnh trong tâm trí cậu.
“Không phải thế. Chuyện hôm qua, vẫn chưa kết thúc mà.”
– Tôi đã trả lời rồi. Cậu chưa đếm tiền à?
Những gì Moo Kyung làm chỉ là những phản ứng mơ hồ. Thậm chí cậu còn phải dang chân ra để cầu xin. Cái “hoa hồng” này không thể là câu trả lời được.
“……Anh nói anh khác Gu Madam mà.”
Cậu cố gắng nói một cách bình tĩnh, nhưng cuối câu lại run rẩy một cách thảm hại. Các đầu ngón tay Hong Ju nắm chặt điện thoại trắng bệch. Cơn đau lúc nãy vẫn còn chịu đựng được giờ đây ập đến dữ dội. Xương chậu nhức nhối như bị bung ra, đầu gối bầm tím đau nhức, phần dưới nơi thứ nóng rực ra vào liên tục vẫn còn rát bỏng. Hơn hết, cổ họng đã nuốt nước mắt suốt thời gian qua cũng đau rát.
– Cậu không quá tham lam sao? Đứng yên như một khúc gỗ vậy mà. Chỉ vì chuyện tình dục đó mà muốn tôi xóa nợ rồi tìm cả tung tích bố cậu sao?
“……”
Cậu biết mình đã không biết điều và vô liêm sỉ khi cầu xin như vậy. Nhưng dù sao đi nữa, cậu vẫn có hy vọng rằng Moo Kyung sẽ giúp đỡ. Hong Ju vuốt ve đầu gối bầm tím, điều chỉnh hơi thở ngày càng dồn dập.
– Nhanh lên rồi mang đến đây.
Điện thoại ngắt kết nối. Hong Ju nhìn xuống màn hình điện thoại không còn hiển thị thời gian cuộc gọi. Miệng cậu đắng ngắt và vùng thượng vị tắc nghẽn, khó chịu.
Đây là cảm giác cậu đã trải qua suốt thời gian sống trong sòng bạc. Mặc dù biết rằng hy vọng luôn mang lại thất vọng. Nhưng cậu vẫn ngu ngốc bị cuốn vào cảm xúc này.
“Chết tiệt.”
Vậy thì đừng tỏ vẻ quan tâm đến cơ thể cậu. Đừng nói những lời như muốn làm tình, đừng ngang ngược hôn cậu. Đừng làm như thể sẽ chấp nhận mọi yêu cầu của cậu chứ. Các khớp xương mu bàn tay nắm chặt điện thoại trắng bệch.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.