Lịch ra: T4 và T7 hàng tuần
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 80
“A, người đó bị tống vào tù à? Sao vậy?”
“Nào, không phải tôi tống nó! Vậy mà nó vẫn không tỉnh ngộ, lại còn rủ rê mấy thằng tép riu cầm gậy gộc làm loạn. Lúc đó tôi đã cười khẩy đấy! Đã chơi với bọn xã hội đen một hai ngày rồi sao? Ngay cả cảnh sát cũng phải run sợ ở sòng bạc của tôi!”
Nhìn Guppy đấm thùm thụp vào ngực, Moo Kyung liền nhấp một ngụm rượu vang ngọt ngào. Anh định cho ông uống thêm để moi móc thông tin, nhưng ông không hé răng thêm lời nào.
Những thông tin không có trong tài liệu chỉ có thể nghe được từ Guppy say rượu nhưng chúng lại thiếu chi tiết, cũng không đầy đủ.
Đặc biệt là những nơi khép kín như sòng bạc, người ra vào hay giao dịch đều không thể hiện rõ ràng trên bề mặt. Anh cần thông tin chính xác và chi tiết.
Moo Kyung đã câu giờ giả vờ thăm dò cho đến khi cái lạnh cắt da tràn đến, mở ví. Anh rút ra một xấp tiền trị giá "hàng chục tỷ" mà Guppy đã say sưa gào thét.
Hai người ngồi đối diện nhau, đặt tiền cùng hợp đồng trước mặt. Họ xem lại các giấy tờ đã ghi lại nội dung trao đổi.
“Tóm lại, ưu tiên hàng đầu là tái thiết và mở cửa sòng bạc trong thời gian sớm nhất.”
“Đúng vậy. Tôi sẽ cố gắng hết sức để không có vấn đề gì xảy ra.”
Mặc dù sòng bạc sẽ được xây dựng lại mà không có giấy phép, Guppy hoàn toàn không bận tâm. Ông tỏ ra tự tin như thể có chỗ dựa vững chắc nhưng không hề hé lộ đó là ai.
“Tôi sẽ tìm hiểu xem liệu có ai quen biết với công ty xây dựng mới không.”
“Nếu cần thì cứ nói, tôi sẽ tập hợp tất cả những tên côn đồ trong vùng để giúp một tay, đừng lo lắng, Giám đốc Moo Kyung.”
Guppy cười toe toét, để lộ hàm răng ố vàng. Moo Kyung không cười lại, thay vào đó chỉ ngón tay vào phần dưới của hợp đồng.
“Phương án dự phòng là khi công ty xây dựng mới trả 30 tỷ. Lúc đó sẽ nhận tiền bồi thường, dọn đi rồi chuyển đến nơi khác, phải không?”
Moo Kyung khẽ kéo đầu ngón tay của chiếc găng tay, động tác như sắp cởi ra.
“Nếu vậy thì tôi cũng sẽ chia cho Giám đốc Moo Kyung một phần.”
“Ông sẽ chia bao nhiêu?”
“Hừm.”
Guppy xoa cằm, thở dài. Nghe như tiếng đầu óc ông đang hoạt động vậy.
Xét cho cùng, Guppy không có lý do gì để chia tiền cho Moo Kyung. Nhưng khả năng công ty xây dựng sẽ trả toàn bộ số tiền bồi thường vô lý mà ông đòi là rất thấp. Cuối cùng, ông đi đến kết luận rằng việc xây dựng mối quan hệ tin cậy với Moo Kyung đang ngồi đối diện là quan trọng hơn.
Guppy đọc ra con số như ban ân.
“Tổng cộng 3 tỷ. Tôi sẽ trả lại số tiền đầu tư cộng thêm 1 tỷ. Tính cả lãi suất ngân hàng nữa.”
“Đúng là Gu Madam sòng phẳng nên nói chuyện dễ dàng quá.”
Moo Kyung liền cởi găng tay rồi đóng dấu vào hợp đồng.
Hai người bắt tay nhau. Moo Kyung chính thức đặt chân vào sòng bạc ngay sau khi năm mới đến. Từ đầu năm, anh đã đối mặt với người đàn ông trong bức ảnh tại sòng bạc tạm bợ, bốc mùi ẩm mốc cùng ồn ào của một tòa nhà bỏ hoang.
“Không được hút thuốc.”
Giọng của Goo Hong Ju khác với vẻ ngoài, trầm và khàn đặc. Cậu cao hơn tưởng tượng nhưng vóc dáng lại nhỏ hơn. Mái tóc cùng đôi mắt rất đậm, gần như đen tuyền, anh có ấn tượng rằng đó là một khuôn mặt khá thu hút.
Khi anh rót rượu mạnh vào miệng, anh có thể quan sát kỹ khuôn mặt cậu. So với trong ảnh, những vết sẹo trầm trọng và nhiều hơn nhưng ánh mắt đầy thù hận vẫn vậy. Anh thích hơn cả mong đợi.
Không biết khuôn mặt bình thường sẽ thế nào nhỉ. Moo Kyung chợt tò mò. Anh liếc nhìn vũng rượu mạnh vương vãi trên sàn rồi mở miệng.
“Một thằng yếu ớt như vậy mà đi thu tiền sao?”
“Ừ. Thằng bé đó có nhiều chuyện để kể lắm. Từ nhỏ đã lăn lộn vất vả nên sức chịu đựng thì phải nói là tuyệt vời đấy.”
Guppy giơ ngón cái lên. Moo Kyung đã biết câu chuyện thông qua tài liệu nên anh liền hỏi một câu khác.
“Thấy cũng có nhiều thằng côn đồ mà. Sao lại để thằng bé đó làm chuyện đấy?”
“À, nói ra thì dài dòng lắm. Đầu tiên, những thằng côn đồ đó ăn gì cũng tốn tiền, tốn tiền. Những thằng được thuê bằng tiền như vậy thì phải giải quyết những vụ ồn ào trong sòng bạc chứ. Thu tiền hay vắng mặt thì có ích gì chứ?”
“À, vì có Gu Madam ở sòng bạc sao?”
Vẻ mặt ông cười nhếch mép, giả vờ ngượng ngùng khá ghê tởm. Cuối cùng, có quá nhiều kẻ nguy hiểm trong sòng bạc nên Guppy chỉ dùng tiền để đảm bảo an toàn cho bản thân mình sao.
“Vì có quá nhiều kẻ điên rồ ra vào. Thằng bé đó ăn ít nên tốn ít tiền. Rất tiết kiệm.”
“Đúng vậy. Tính toán giỏi thật đấy.”
Moo Kyung khẽ cười. Guppy không biết đó là lời chế nhạo, vẫn nhe hàm răng ố vàng mà cười. Vài ngày sau, Moo Kyung vươn tay đến Hong Ju đúng như kế hoạch đã định từ vài tháng trước.
Cứ thế, anh bắt đầu chuẩn bị để nuốt chửng sòng bạc. Ngoài Hong Ju, anh còn cài cắm người ở khắp nơi nhưng người đóng góp lớn nhất vẫn là Hong Ju. Nhờ vậy, kế hoạch mới diễn ra suôn sẻ.
– Kế hoạch điều chỉnh đã được công bố rồi! Đúng như Giám đốc Moo Kyung nói, đất của tôi đã được quy hoạch tránh khỏi khu vực tái phát triển! Giám đốc Moo Kyung chắc có mối quan hệ lớn lắm nhỉ?
“Lớn cái gì. Chỉ là quen biết qua loa thôi mà.”
Guppy tin chắc rằng nhờ có Moo Kyung giúp đỡ nên sòng bạc mới thoát khỏi khu vực tái phát triển. Ngay bên cạnh còn có trung tâm thương mại, và sòng bạc cũng được xây mới hoàn toàn. Giọng ông nhẹ nhõm như thể đang hưng phấn vì nghĩ đến việc sẽ làm ăn phát đạt.
– Thật là thoải mái quá đi. Bây giờ có thể ngủ ngon được rồi. À, nếu dụ dỗ được cả những công nhân đang đến xây dựng ở đây vào sòng bạc thì cũng khá béo bở đấy chứ? Hả?
Guppy không ngừng nói luyên thuyên với giọng điệu hưng phấn. Moo Kyung chỉ nghe tai này lọt tai kia không ngừng kích thích dục vọng của ông.
“Thử nghĩ xem, nếu nhận số tiền bồi thường ít ỏi rồi bỏ đi thì chắc chắn sẽ hối hận lắm. Phải đầu tư như Gu Madam thì mới kiếm được nhiều tiền như vậy chứ. Chúc mừng nhé.”
Vì là một người luôn chạy theo tiền bạc nên việc mê hoặc Guppy bằng những giấc mơ hão huyền không hề khó.
– Tất cả là nhờ Giám đốc Moo Kyung cả! Ôi, tôi có con mắt nhìn người đấy chứ. Nếu lúc đó không nói chuyện với Giám đốc Moo Kyung thì bây giờ…!
Moo Kyung gãi lông mày trước vẻ hưng phấn kéo dài của Guppy rồi mở miệng.
“À, Gu Madam. Hiện tại tôi có khách quan trọng. Gặp nhau ở sòng bạc nhé.”
– À ừ, được thôi! Phải làm việc rồi, cúp máy nhé, cúp máy.
Guppy vội vàng cúp điện thoại. Min Ho đã gõ bút bi lên bàn suốt cuộc gọi đẩy gọng kính lên.
“Ông ta cứ bò như sên vậy.”
“Vì tiền thì chắc chắn sẽ giả chết luôn ấy.”
“Nhưng mày cài cắm người ở đó cũng là nhân viên của ông ta mà. Lỡ nó làm theo lời sai khiến của mày rồi mách lẻo thì sao?”
Min Ho thỉnh thoảng lại nói những lời lo lắng nhưng Moo Kyung đã từng ra vào sòng bạc nên biết rất rõ. Ánh mắt khi Hong Ju nhìn Guppy. Việc cậu bị đánh đập để thu tiền, và việc cậu hành hạ bản thân để quên đi nỗi đau tinh thần.
“Cậu ta sẽ không làm vậy đâu. Cậu ta là một đứa tinh ý.”
Moo Kyung đánh giá Hong Ju khá khách quan, rằng cậu chẳng khác gì những kẻ biết tính toán, làm mọi thứ vì tiền.
“Hay là bây giờ tập hợp người rồi xông vào luôn cho chắc ăn đi. Giờ cần cẩu cũng đã vào rồi thì bọn họ làm được gì chứ. Hay là bảo họ dọn xe đi.”
Moo Kyung có thói quen tự mình thúc đẩy kế hoạch nếu đã lập ra. Anh chỉ giao những công việc cần thiết cho Min Ho đã làm việc cùng anh lâu năm, còn kế hoạch hoàn hảo thì chỉ có trong đầu Moo Kyung.
“Vẫn chưa được. Nếu bây giờ đuổi đi, bọn chúng sẽ tìm mọi cách để dừng việc xây dựng sòng bạc. Có vẻ như chúng có nhiều mối quan hệ khá vững chắc.”
Bây giờ tình hình đã thành công được một nửa. Dù mục đích khác nhau, nhưng anh đã có được sự đồng ý của Guppy để dọn dẹp sòng bạc. Ngay cả khi đã đạt đến giai đoạn mà các công ty trước đây không đạt được, anh cũng không thể tự mãn.
Moo Kyung trái ngược với tính cách của mình chậm rãi nhưng chính xác, thúc đẩy kế hoạch một cách không liều lĩnh. Đó là tốc độ hoàn hảo để lừa những con bạc tinh ý.
“Vậy là cứ tiếp tục ra vào sòng bạc để lừa dối sao?”
“Có một cách để đối phó với con bạc. Khiến chúng mất số tiền kiếm được từ bài hoa bằng chính bài hoa.”
Moo Kyung định lợi dụng tính tham lam của Guppy. Ông không biết giới hạn của mình và rất tham lam nhưng cũng rất cảnh giác. Tuy nhiên, một khi đã bị đóng dấu là con mồi, ông sẽ bám riết đến khi đạt được điều mình muốn. Moo Kyung tin chắc rằng nếu trở thành con mồi theo ý Guppy, mọi việc sẽ diễn ra suôn sẻ.
“Những kẻ đã nếm mùi tiền từ bài hoa thì khó mà bỏ cờ bạc được. Chúng nghĩ rằng việc chơi trong ván bài do những tay chơi chuyên nghiệp dàn dựng là do vận may cùng kỹ năng của mình.”
Ván bài diễn ra với sòng bạc là vật thế chấp. Tay chơi thực sự trong ván này là Sung Moo Kyung, quân bài là Goo Hong Ju, con mồi là Guppy.
Theo thời gian quan sát, Hong Ju là một quân bài khá tốt. Thông tin mà cậu mang về rất hữu ích mà tài liệu không có, cậu cũng mắc bẫy một cách khéo léo mà Guppy đã giăng ra.
‘Guppy đang bày ra một ván bài. Ông ta muốn kéo Giám đốc Moo Kyung vào. Dù sao thì tiền cũng sẽ bị vét sạch thôi. Tuyệt đối đừng động vào bài.’
Cậu chỉ cần làm đúng số tiền được trả thôi. Sao lại làm đến mức đó chứ. Ngay cả khi Guppy có moi tiền của anh đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không bị thiệt hại gì.
Thái độ quá mức tuyệt vọng của Hong Ju đôi khi khiến anh cảm thấy kỳ lạ.
“Đã mấy lần báo cáo về sòng bạc tạm bợ rồi mà xử lý chậm thật đấy. Báo cáo năm nay chắc phải sang năm mới được kiểm tra.”
Moo Kyung là người thường xuyên báo cáo về các sòng bạc bất hợp pháp. Đó là một quy trình để xác nhận xem việc kiểm tra có được thực hiện đúng cách hay không. Nếu sòng bạc trốn thoát thành công khỏi việc kiểm tra, điều đó có nghĩa là cái đuôi của Guppy đã cài cắm vào cảnh sát vẫn đang làm tốt nhiệm vụ của mình.
“Chắc phải nghỉ ngơi vài ngày.”
“Đúng vậy. Sao lại phải đóng dấu điểm danh ở sòng bạc chứ.”
Moo Kyung lại nghĩ đến Hong Ju khi đang thái thịt. Bây giờ, chỉ cần nghe đến từ sòng bạc là anh lại hình dung ra cảnh Hong Ju đang cầm quân bài.
Đôi mắt sâu thẳm nhìn xuống để kiểm tra bài, hàng mi rủ bóng, sống mũi thẳng tắp, đôi môi đỏ như mặt sau của quân bài.
“Không ngờ bài hoa lại gợi cảm đến thế.”
Gợi cảm? Min Ho rùng mình khi nghĩ đến cảnh những người đàn ông trong làng tụ tập chơi bài hoa.
“Chắc mày bị điên rồi. Có phải mày quá nhập tâm vào vai con mồi rồi không?”
Moo Kyung chỉ cười trước vẻ ghê tởm của Min Ho. Anh ta chưa nhìn thấy Goo Hong Ju cầm bài nên phản ứng như vậy là điều hiển nhiên thôi. Ngay cả anh trước khi nhìn thấy Hong Ju cũng coi bài hoa chỉ là một trò cờ bạc vô bổ.
“Có lẽ vậy.”
Bàn tay trắng nõn và gầy gò che quân bài. Những cử động vô cảm khi đặt cược những xấp tiền. Ánh mắt thờ ơ nhìn xuống. Anh còn nhớ cả những đầu ngón tay đỏ ửng khéo léo trộn bài.
“Đã nhập tâm… rồi.”
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.