Lịch ra: T4 và T7 hàng tuần
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 91
Hong Ju liên tục liếc nhìn căn phòng của Độc Xà. Moo Kyung dường như là người không bao giờ bận tâm đến ánh mắt người khác.
“Nếu không thích, anh có thể cho Kyu Oh xem chúng ta đang nói chuyện gì.”
“……Anh điên à?”
Tiếng cười nóng bỏng tan ra bên vành tai. Moo Kyung nắm lấy tay Hong Ju, đưa xuống phía dưới mình. Bàn tay cậu run rẩy khi chạm vào bẹn dày.
“Có vẻ không bình thường lắm nhỉ?”
Moo Kyung đột ngột đứng dậy với một cử động khá gấp. Bàn tay anh kéo Hong Ju đang ngây người cũng đầy vẻ vội vã.
“Khoan đã, khoan.”
Cạch, cánh cửa phòng ngủ đã mất chủ và ngủ yên suốt đêm khuya đóng sập lại. Hơi thở nóng ấm phả xuống xương đòn nổi rõ của Hong Ju, cậu liên tục ngoái đầu lại nhìn.
“Dù sao cũng không nghe thấy đâu.”
Bàn tay anh luồn vào ngực Hong Ju một cách dai dẳng. Anh nhanh chóng chà ngón cái vào đầu ti nổi rõ rồi mạnh mẽ nắm lấy bầu ngực gầy. Làn da mềm mại nhăn nhúm theo mỗi cái chạm. Với những cử động tay điên cuồng, Hong Ju đổ sụp xuống giường.
“Ư, ư.”
Cậu đổ xuống ga trải giường, bật ra tiếng rên rỉ đã cố kìm nén. Hong Ju giật mình vội vàng bịt miệng lại. Trong khi cậu dò xét động tĩnh bên ngoài cánh cửa, Moo Kyung nhanh chóng và chính xác cởi cúc áo của mình.
Vết bầm tím xanh lè giờ đã ngả sang màu vàng, báo hiệu sắp biến mất. Vậy mà nhìn cơ thể này vẫn khiến anh sôi sục. Moo Kyung mím chặt môi. Rồi anh bế Hong Ju đang ngồi ở mép giường vào bên trong.
“Độc Xà, anh ta… chắc vẫn chưa ngủ đâu.”
Hắn ta thường chơi game rồi mới ngủ, nhỡ có tiếng động thì sao. Hong Ju đỏ mặt, mấp máy môi. Có vẻ cậu vẫn còn ám ảnh việc lần đầu làm tình trong căn phòng bán hầm không có ai mà đã rên rỉ đến khản cả giọng.
“Nếu em lo lắng như vậy, anh sẽ che chắn cho em.”
Moo Kyung khép ngón trỏ với ngón giữa lại rồi ấn vào môi Hong Ju. Anh từ từ khuấy động bên trong khoang miệng đầy hơi thở nóng bỏng.
“Ư, ư.”
Tiếng rên rỉ của Hong Ju bị ngón tay chặn lại, không thể thoát ra rõ ràng. Thay vào đó, những tiếng động ẩm ướt vang lên theo những cử động tay đang hành hạ niêm mạc bên trong má và lưỡi.
“Thật tiếc vì không nghe được tiếng em, nhưng nếu em ngại thì biết làm sao.”
Moo Kyung thì thầm, vuốt ve cơ thể Hong Ju. Làn da mềm mại cùng ấm áp quấn lấy lòng bàn tay anh. Cảm giác hưng phấn nhanh chóng dâng trào, miệng anh khô khốc.
“Ư, ư.”
Ngón tay thẳng thừng vuốt ve đều đặn hàm răng rồi chạm đến tận cổ họng, sau đó từ từ lướt qua bên trong má. Môi Hong Ju bóng loáng vì nước bọt. Nước dãi đọng lại trên khớp ngón tay đang đè lưỡi. Cậu nhắm chặt mắt.
“Ư. Hư ư.”
Chụt, chụt. Moo Kyung phát ra tiếng động dính nhớp, bắt đầu liếm và mút làn da còn vương vết bầm mờ. Cảm giác thật kỳ lạ. Bàn tay đang vuốt ve bên ngoài đùi một cách nhột nhạt bỗng luồn vào giữa háng.
“Ư ưm, ư!”
Hong Ju co chân lại, nắm chặt lấy bàn tay Moo Kyung đang khuấy đảo trong miệng mình. Nhưng điều đó chỉ khiến eo anh đang chống giữa hai chân cậu càng siết chặt hơn.
“Vậy mà lại tỏ ra chủ động thế này.”
Nước bọt đọng lại ở khóe môi. Hong Ju nhắm chặt mắt, nuốt nước bọt. Môi cậu mím chặt, buộc phải mút chùn chụt ngón tay.
“……”
Tiếng nuốt nước bọt và đồng thời yết hầu rung động. Khớp ngón tay rắn chắc cùng móng tay gọn gàng đè lên vòm miệng với lưỡi. Cảm giác đó kích thích sự hưng phấn một cách kì lạ.
“A…”
Moo Kyung nhìn chằm chằm vào chiếc cổ trắng nõn, kéo dài lời nói rồi rên rỉ. Hong Ju lại hé đôi môi đang mím chặt. Ngay lập tức, những ngón tay ướt đẫm lại bắt đầu chà xát lưỡi cậu.
“Mút giỏi đấy.”
Moo Kyung nắm chặt háng Hong Ju một lần nữa để lại dấu tay rồi mới nửa người đứng dậy.
“Kỹ năng quyến rũ của em ngày càng tiến bộ thì phải.”
Ngón tay đang đè lên lưỡi như cào vào từ từ rút ra. Một sợi nước bọt dài như mạng nhện kéo căng giữa đầu ngón tay cắt ngắn với môi. Ngón tay bóng loáng vì nước bọt luồn vào giữa hai chân.
“A ư, Giám đốc.”
Bàn tay đã đủ ướt át đến mức không cần đến gel riêng. Moo Kyung nắm lấy bờ mông trắng nõn, banh ra rồi dùng ngón áp út nhẹ nhàng vuốt ve xung quanh.
“Ưc!”
Tiếng rên rỉ phát ra đầy thỏa mãn. Ngón áp út trượt vào những nếp nhăn một cách mượt mà, nhẹ nhàng chà xát thành trong. Hong Ju nhắm một bên mắt, cắn chặt môi.
“Biết không phải Giám đốc mà cứ gọi như vậy là muốn anh hưng phấn sao?”
Một ngón tay từ từ luồn sâu hơn vào bên trong. Lạ lùng thay, mỗi khi Moo Kyung nói, toàn thân Hong Ju lại rung động như thể có tiếng vang. Cậu ngửa đầu ra sau, cọ gáy vào ga trải giường.
“Ư ưm, a…”
Cơ thể đặc biệt nhạy cảm. Có lẽ vì căng thẳng không biết cửa có thể mở ra lúc nào.
“Em rên rỉ làm anh muốn nổ dương vật luôn.”
Bờ vai rộng rung lên, nuốt lấy hơi thở nóng ấm. Khi ba ngón tay đã tăng lên bất giác luồn sâu vào bên trong, cơ bắp đùi của Hong Ju cứng đờ lại.
“Cứ chọc vào chỗ này là em lại run lên, lỗ cũng siết chặt lại như thế này này.”
Moo Kyung rất thành thạo trong hành vi này, mỗi nơi tay anh chạm vào đều là điểm nhạy cảm. Sao anh lại hiểu rõ cơ thể người khác đến vậy?
“Ư, sao anh cứ… Giám đốc, anh… anh làm nhiều nên mới thế à?”
Không giống ghen tuông mà như một câu hỏi thuần túy. Moo Kyung nghiến răng thật mạnh, uốn cong ngón tay như cào vào bên trong.
“Ai biết? Giờ này sao em lại tò mò chuyện đó chứ, không khí đang tốt mà.”
Và cứ thế, thành trong nổi gồ ghề bị ấn mạnh.
“Ư!”
Phản ứng rất nhanh. Moo Kyung hung dữ ngước mắt lên, chà xát mạnh vào vị trí đó bằng đầu ngón tay. Lạch bạch, tiếng nước ẩm ướt tiếp nối. Hong Ju gần như quằn quại và run rẩy.
“Định phá hỏng không khí à?”
Hong Ju lắc đầu lia lịa. Tóc cậu tán loạn trên trán tròn.
“Là, là vì anh cứ nói mấy lời kỳ lạ mà.”
“Thế này là kỳ lạ à? Em mà nhìn thấy trong đầu anh thì chắc sẽ kinh hãi đấy.”
Moo Kyung tựa trán vào vai Hong Ju, khẽ bật cười. Mỗi tiếng cười đều khiến ngón tay đang khuấy động phía dưới rung lên nhẹ.
“Vậy anh phải làm thế nào đây. Nhẹ nhàng ư?”
Khi anh thốt ra từ không hợp với mình, Hong Ju nhắm chặt mắt, tránh ánh nhìn. Nhìn yết hầu rung động, anh hiểu ra rồi. Đôi mắt Moo Kyung sáng lên. Dù bản tính vốn dĩ không dịu dàng nhưng có vẻ như anh có thể làm bất cứ điều gì nếu Hong Ju yêu cầu.
“Làm tốt có khi em sẽ lên đỉnh bằng tay đấy.”
“Ư.”
Bàn tay cứ dai dẳng kích thích phía dưới cộng thêm giọng nói mềm mỏng khiến Hong Ju gần như phát điên. Cậu cố ý kìm nén tiếng rên rỉ, co đầu gối vào trong. Cảm giác thật kỳ lạ nhưng không có cách nào tránh né.
“Hong Ju à. Có thể banh chân ra nữa không?”
“Sao, sao anh cứ…”
Lời nói vẫn chưa kịp hoàn chỉnh. Ngón tay anh quấy đảo thành trong một lần rồi từ từ rút ra, khẽ cào xát. Mỗi cử động chậm rãi đó đều khiến Hong Ju run rẩy cùng co giật.
“Ư ưm. Ư.”
Moo Kyung lặng lẽ lắng nghe tiếng rên rỉ bị đè nén cũng nuốt một hơi thở nóng bỏng.
“A, sao cứ nhìn thấy em là anh lại lên cơn động dục thế này.”
Tình trạng của anh lúc này giống như một tay cờ bạc phát cuồng vì bài bạc. Khác biệt là anh đang nắm lấy cơ thể Hong Ju thay vì quân bài, và muốn giành lấy trái tim chứ không phải tiền.
Moo Kyung nở một nụ cười bất lực, cọ đầu mạnh vào vai Hong Ju.
“Chúng ta hạn chế nói chuyện khác nhé? Kẻo dương vật anh nổ mất.”
Moo Kyung nửa người đứng dậy, nắm lấy dương vật đang cương cứng của mình. Tinh dịch rỉ ra từ đầu dương vật đang nhô ra khỏi quần lót. Anh dùng tay bao lấy quy đầu như bôi gel, chà xát vài lần rồi vuốt dài theo thân. Gân giữa thân dương vật căng cứng.
Anh ấn mạnh vào bên trong đùi khô gầy để mở rộng rồi đặt quy đầu vào hậu môn đã ửng đỏ.
“Ư ưm…”
Hong Ju nuốt tiếng rên rỉ vào cổ họng. Nghe tiếng cậu có vẻ khó chịu, Moo Kyung lại cảm thấy hưng phấn. Anh liếm đôi môi khô khốc rồi từ từ đẩy dương vật vào lỗ hậu. Chỗ kết hợp ẩm ướt vì chất lỏng.
“Ha.”
“A, a.”
Tốc độ chậm rãi nhưng lại là những cử động không cho phép một chút khoảng trống nào. Cơ thể hai người dán chặt vào nhau đến mức háng cùng bụng dưới chạm vào.
“Ha.”
Khi Hong Ju nín thở thì bụng cậu xẹp xuống, rồi lại phồng lên khi cậu thở ra, run rẩy. Moo Kyung không chớp mắt khi anh lùi người một chút rồi lại đẩy vào. Con đường dương vật đi vào để lại một đường lằn trên bụng khô gầy.
“Vì căng thẳng sao? Haizz… Cứ chạm vào là em lại run rẩy.”
“A, Giám đốc, anh.”
Hong Ju không nói được thành câu. Cậu không thể giữ yên cơ thể mình, cứ co duỗi đầu gối rồi lật người qua lại. Càng như vậy dương vật càng cắm sâu vào, khiến lỗ hậu dần bị banh rộng ra một cách đau đớn.
“Ha, a. Goo Hong Ju.”
“A, Giám đốc. Ư.”
Nhìn Hong Ju với khuôn mặt nóng bổi, rên rỉ đầy khát khao, Moo Kyung cảm thấy một sự đồi bại cùng với sự hưng phấn đến mức trước mắt tối sầm lại. Đúng là vô lương tâm. Không, nếu có lương tâm thì ngay từ đầu đã không làm những chuyện này với một đứa bé kém mình 8 tuổi rồi.
“Haizz, ha.”
Moo Kyung rên rỉ, đẩy dương vật vào sâu hơn. Anh dồn sức vào mông đến mức cơ bắp nổi lên, tiếp tục cắm vào bên dưới.
“Ư.”
Hong Ju hít một hơi, xương quai xanh dưới xương đòn lõm sâu. Moo Kyung ngay lập tức cắn nhẹ vào xương quai xanh nổi rõ. Anh thở hổn hển qua kẽ răng rồi thúc mạnh từ dưới lên. Giường kêu cọt kẹt, tiếng thịt ẩm ướt cọ xát rồi tách ra đầy dâm tục tràn ngập căn phòng.
“Ha, ha.”
Hai bên thái dương của Moo Kyung cũng nổi gân xanh, khóe mắt đỏ ngầu. Anh biết Hong Ju sẽ la hét thất thanh khi bị chọc vào đâu, nhưng cậu lại quá bận tâm đến bên ngoài. Anh đành phải cố gắng tránh né và khuấy động bên trong.
“Chết tiệt, đã đâm vào rồi mà dương vật…”
Quả nhiên, giọng điệu dịu dàng không kéo dài được lâu. Chỉ cần hơi hưng phấn, giọng điệu ban đầu lại bật ra. Nhưng giờ đây, Hong Ju không còn sức lực để bận tâm đến những điều đó. Cảm giác thành trong nắm chặt lấy thân dương vật khiến đầu cậu như muốn nổ tung.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.