Sứ Mệnh Sống Sót Cùng Tên Giám Đốc Điên Rồ - Chương 128 - Ngoại truyện 12 (H)

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 128: Ngoại truyện 12

“Đây là đâu vậy? Anh bảo không đặt khách sạn cơ mà?”

Chúng tôi lái xe một đoạn ngắn rồi dừng lại trước một nơi trông giống như khách sạn cao cấp hoặc khu cư xá sang trọng. Nội thất hiện đại bên trong rõ ràng mang đậm dấu ấn sở thích của Yoon Tae Oh. Không một món đồ nội thất hay vật trang trí nào thừa thãi, gọn gàng đến mức khiến người ta liên tưởng đến một căn biệt thự mẫu trong những tạp chí xa xỉ.

“Câu hỏi đó chẳng phải thừa sao? Có nhà rồi thì việc gì phải đặt khách sạn?”

“…Sao anh lại có nhà ở Hồng Kông?”

“Chắc vì công việc nên anh qua đây thường xuyên. Đặt khách sạn mỗi lần cũng phiền phức nên anh mua luôn một căn. Em không biết à?”

À. Hình như tôi cũng thoáng nhớ ra điều gì đó. Khi hắn bận rộn với những chuyến công tác liên miên để chuẩn bị cho dự án sòng bạc, có thông tin rằng hắn không đặt chỗ ở riêng. Từ lúc tôi bước vào thế giới này, hắn chưa từng đi công tác Hồng Kông nên tôi cũng không để tâm lắm.

“À…”

“Sao vậy? Tiếc vì không được ở khách sạn à?”

“Cái gì, làm gì cơ?”

“Đừng giả vờ ngây thơ.”

Yoon Tae Oh quẳng chiếc túi đang cầm xuống sàn như chẳng quan tâm rồi bất ngờ nắm lấy tay tôi kéo mạnh.

“Đột nhiên anh nói cái gì vậy?”

Tôi định phản đối, định hỏi hắn đang nói nhảm gì thế, thì ngay lúc đó, Yoon Tae Oh túm lấy áo sơ mi của tôi bằng cả hai tay. Hắn giang rộng cánh tay, và trong chớp mắt, những chiếc cúc áo giữ chặt phần ngực tôi bung ra tứ phía.

“Chẳng phải em muốn làm chuyện này từ lâu rồi sao? Trông em có vẻ sốt ruột lắm mà.”

Chiếc áo sơ mi thảm hại bị xé toạc, để lộ vai và cánh tay tôi chỉ trong tích tắc.

“Không, ý em là khách sạn, ưm…!”

Nhưng Yoon Tae Oh không cho tôi cơ hội giải thích. Hắn vòng tay ôm lấy gáy tôi, đẩy mạnh một khối thịt nóng hổi vào miệng tôi, chặn đứng mọi lời thanh minh. Thứ mềm mại, ấm áp ấy tự do chuyển động, khuấy đảo khoang miệng tôi. Chiếc lưỡi sắc nhọn đầy sức mạnh của hắn lướt qua hàm răng, trượt trên niêm mạc. Càng lúc càng nhiều thứ từ hắn tràn sang nên không gian trong miệng tôi dần thu hẹp lại. Mỗi lần tôi cử động lưỡi, hai chiếc lưỡi lại cọ xát vào nhau. Nụ hôn kéo dài, và một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi.

Hiểu lầm một chút thì đã sao? Cảm giác này cũng không tệ.

Rõ ràng Yoon Tae Oh đang hiểu nhầm điều gì đó, nhưng tôi không ghét tình cảnh hiện tại. Một chuyến du lịch bất ngờ cùng người tôi yêu. Ngoài cửa sổ, ánh đèn thành phố rực rỡ trôi qua, và bên cạnh tôi là người luôn nghĩ cho tôi. Vậy chẳng phải thế này đã đủ rồi sao? Tôi vòng tay qua cổ hắn, đáp lại bằng cách nghiêng lưỡi sang phía bên kia.

“Hừm.”

Tôi học hỏi nhanh thật. Tôi bắt chước Yoon Tae Oh, khám phá khoang miệng của hắn. Hành động ban đầu còn vụng về giờ đã trở nên tự nhiên hơn nhiều. Nhờ vậy, tôi được chứng kiến khoảnh khắc hiếm hoi khi hơi thở hắn trở nên gấp gáp. Yoon Tae Oh siết chặt lấy tôi hơn, kéo lưỡi tôi vào sâu trong miệng hắn, mơn trớn nó đầy mê hoặc.

Chỉ một nụ hôn thôi mà tôi có cảm giác đầu óc mình như bị ngập trong một thứ chất lỏng nóng ẩm. Tôi chẳng rõ hơi thở gấp gáp của mình là vì phấn khích hay vì kỳ vọng nữa. Có lẽ chỉ đơn giản là do nụ hôn kéo dài quá lâu chăng?

Tôi đưa tay cởi áo khoác của Yoon Tae Oh rồi lần lượt tháo từng cúc áo sơ mi từ trên xuống dưới, bắt đầu từ chiếc cà vạt.

“Thấy chưa. Em đúng là đang chờ đợi điều này mà.”

Yoon Tae Oh tự tay cởi nốt chiếc áo còn lại rồi vứt nó sang một bên. Hắn luồn tay ra sau gáy tôi, đồng thời nâng đỡ phần hông tôi lên. Cơ thể tôi bỗng nhẹ bẫng, và tôi ôm chặt lấy cổ hắn theo phản xạ. Dĩ nhiên, điều đó không thực sự cần thiết. Khi hắn bước đi, tôi không hề có cảm giác mình sẽ rơi xuống. Cuối cùng, hắn ngồi xuống sofa, để tôi ngồi lên đùi hắn trong một tư thế đầy ám muội.

“Nhìn thế này thì ai mới là người chờ đợi lâu hơn nhỉ?”

Tôi cảm nhận rõ sự cương cứng giữa hai chân mình. Tôi cố ý nhúc nhích hông qua lại, khẽ ép xuống thứ đang căng lên của hắn.

“Cẩn thận đấy, em sẽ hối hận.”

“Chuyện đó thì phải chờ xem đã.”

Có phải do ánh sáng không? Dưới ánh đèn gián tiếp mờ ảo, cơ thể Yoon Tae Oh hiện lên với những đường nét cơ bắp rõ ràng hơn nhờ hiệu ứng bóng đổ. Ngực, bụng, vai và cánh tay hắn trông như đang căng cứng đầy sức mạnh. Tôi đưa tay chạm vào lồng ngực hắn. Những cơ bắp rắn chắc, đàn hồi vượt xa vẻ bề ngoài, lấp đầy bàn tay tôi.

“Thích ngực anh đến thế thì cứ thoải mái mà sờ.”

“…Không phải thế đâu.”

Tôi tự nhủ với bản thân, nhưng lời nói ấy chẳng có chút thuyết phục nào. Tôi luôn nghĩ mình không hứng thú với cơ thể người khác. Với tôi, khuôn mặt nhìn thấy bằng mắt còn quan trọng hơn những gì ẩn dưới lớp áo. Nhưng đó là trước khi tôi chạm vào cơ thể của Yoon Tae Oh. Ngay cả khi hắn còn mặc áo, cảm giác ấy đã khiến tôi tò mò. Còn bây giờ, những khối cơ rắn rỏi ấy mang một sức hút lạ lùng, làm tay tôi chẳng thể nào dừng lại. Mỗi lần chạm vào những đường nét mạnh mẽ mà tôi chẳng hề sở hữu, cổ họng tôi bỗng khô khốc, tựa như một cơn khát cháy bỏng âm ỉ trỗi dậy.

“Ư… Tay em nghịch ngợm thật đấy.”

Khi tay tôi lướt đến gần núm vú, cơ ngực hắn đột nhiên căng lên, làm cho khối cơ bắp phồng to hơn nữa.

“Cái này không hợp với anh chút nào, anh biết không?”

“Vậy nên em định công khai điều đó trước mặt mọi người à?”

“Không, ý em là…”

Tôi chợt nhớ lại chuyện cũ, khi tôi từng cố tìm ra người gửi thư cho Yoon Tae Oh trong một vụ lùm xùm. Lúc ấy, tôi đã định hỏi Choi Hyun Jin về bí mật trên cơ thể hắn để moi sự thật.

“Nếu em làm thế, chắc cả công ty chỉ bàn tán về núm vú của anh mất.”

“…Nhưng mà nó đẹp mà.”

“Xin lỗi nhé, nhưng thứ này dù có đẹp đến đâu thì cũng chẳng để làm gì.”

Nó hồng, hồng lắm. Một màu hồng trong trẻo, gần như trong suốt. Cơ thể Yoon Tae Oh đầy những khối cơ đồ sộ và vài vết sẹo rải rác, nhưng làn da lại mịn màng đến bất ngờ. Da hắn trắng sáng, sạch sẽ, và giữa lồng ngực ấy, núm vú cùng quầng vú hiện lên với màu hồng phấn rõ nét như chưa từng bị ai chạm đến.

“Sao lại vô dụng chứ?”

Nhìn nó, tôi thấy như một trái chín mọng đang chờ người hái. Ánh mắt tôi bị hút lấy, và tôi bất giác cúi đầu xuống gần hơn.

“Hà.”

Tôi há miệng, ngậm lấy núm vú hắn. Cảm giác thịt da chạm vào môi và lưỡi đúng như tôi tưởng tượng. Cơ ngực rắn chắc bên dưới, quầng vú mềm mại mịn màng, và núm vú nằm giữa đó. Khi tôi dùng đầu lưỡi ấn nhẹ, những ngón tay của Yoon Tae Oh luồn vào tóc tôi, siết lấy gáy.

Tôi khép môi lại, mút mạnh núm vú đang cương lên rồi dùng lưỡi trêu đùa nó. Mỗi lần tôi làm vậy, nó càng cứng hơn. Những ngón tay trên gáy tôi cũng dần siết chặt, như ngầm bảo rằng hắn không hề ghét điều này. Nhận ra điều đó, tôi càng mạnh dạn hơn, lúc thì cắn nhẹ không để hắn đau, lúc thì dùng lưỡi ấn sâu xuống.

Nhưng thật kỳ lạ. Rõ ràng chỉ là da thịt, chẳng có mùi hay vị gì đặc biệt, vậy mà khi lồng ngực hắn ướt át dưới lưỡi tôi, tôi lại như ngửi thấy một hương vị ngọt ngào thoảng qua. Giờ thì tôi phần nào hiểu tại sao Yoon Tae Oh cứ thích trêu chọc ngực tôi đến thế.

“Cái này hơi nguy hiểm rồi đấy.”

Giọng Yoon Tae Oh vang lên từ phía trên làm tôi giật mình dừng lại, nửa tỉnh nửa mê sau cơn mê mải liếm láp. Lời hắn nói ẩn chứa một chút cảnh báo, nên tôi không dám ngẩng lên. Dù vậy, tôi vẫn thả núm vú ra khỏi miệng, khẽ liếc mắt nhìn hắn.

“…Cái này chỉ là, em học theo anh thôi mà… Ưm…!”

Ánh mắt hắn hệt như giọng nói. Người đàn ông vừa nãy còn đùa cợt với vẻ tinh nghịch giờ đã biến mất. Thay vào đó là một Yoon Tae Oh với ánh mắt mãnh liệt như say men, lại trông thật lười biếng. Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, tôi vội biện minh. Nhưng chưa kịp dứt lời, một ngón tay thon dài của hắn đã luồn vào miệng tôi.

“Hôm nay buổi hẹn hò hợp ý em đến thế sao, còn định thưởng cho anh nữa à?”

Tệ hơn nữa, hiệu quả của thuốc điều hòa pheromone dường như cũng đang tan biến. Hoặc có lẽ, chẳng thứ thuốc nào đủ sức ngăn cản lượng pheromone tràn ngập không gian lúc này. Dù thế nào đi nữa, mỗi hơi thở tôi hít vào đều trộn lẫn với mùi hương của Yoon Tae Oh – một thứ hương nồng nàn, dính dớp.

Tiếp xúc với pheromone đậm đặc của một alpha khiến cho tầm nhìn tôi chao đảo, đầu óc quay cuồng. Có lẽ vì thế mà ngón tay trong miệng tôi bỗng trở nên kỳ lạ. Ngón tay thô ráp ấy chẳng khác gì một bộ phận cơ thể khác, chậm rãi di chuyển qua lại, cong lại để cọ xát vào niêm mạc. Tầm nhìn tôi càng lúc càng mờ đi, buộc tôi phải nhắm chặt mắt.

“Ư, ưm…!”

Thêm một ngón tay nữa chen vào. Chỉ hai ngón tay thôi, nhưng chúng khiến hàm tôi phải mở rộng, di chuyển không theo quy luật. Một ngón lướt qua má trong, ngón còn lại trượt trên lưỡi tôi. Rồi cả hai cùng kẹp lấy lưỡi tôi và chà xát. Cảm giác rõ ràng hơn cả lúc hôn. Hóa ra niêm mạc miệng cũng là một vùng nhạy cảm.

“Thế này thì hôm nay anh không nhịn nổi đâu.”

Với chiếc lưỡi bị kẹp giữa hai ngón tay, tôi chẳng thể đáp lại. Có lẽ hắn cũng không trông chờ câu trả lời, vì tay còn lại của hắn bắt đầu hành động. Hắn tháo khóa quần tôi, kéo nó xuống. Tôi khẽ nâng hông lên như ngầm đồng ý rằng hôm nay hắn không cần kiềm chế.

Do tư thế ngồi trên đùi hắn, chiếc quần chỉ tụt được một chút, để lộ phần hông. Hắn không cố kéo thêm, thay vào đó, bàn tay hắn siết chặt lấy mông tôi.

“Hình như thuốc hết tác dụng rồi nhỉ.”

Có vẻ Yoon Tae Oh cũng bắt đầu cảm nhận được pheromone của tôi. Tôi thì đã như bị nhấn chìm trong một bể pheromone nồng đậm, dính chặt lên từng thớ da. Đây là lần đầu tiên tiếp xúc trực tiếp với pheromone của một alpha mạnh mẽ đến vậy nên cơ thể tôi dần trở nên kỳ lạ, vừa sợ hãi vừa phấn khích. Như thể tôi say rượu mất lý trí, hoặc như mọi khao khát sâu thẳm trong tôi đang bùng nổ.

Nhưng vượt lên trên nỗi sợ ấy là bản năng mãnh liệt hơn.

“Haa… Anh.”

Miệng tôi ngậm chặt ngón tay hắn, nước dãi không ngừng chảy ra, vậy mà cổ họng vẫn khô cháy vì khát khao. Tôi mút mạnh ngón tay hắn như thể điều đó có thể làm dịu đi cơn khát. Dù hành động ấy mang lại chút kích thích, nó vẫn không đủ.

“Nhìn anh với ánh mắt đó là chơi xấu đấy, Si Eon.”

Ai mới là người chơi xấu đây chứ? Khi ánh mắt tôi chạm vào hắn, hạ bộ tôi căng cứng đến mức chiếc quần và nội y chưa cởi hẳn trở nên chật chội, ngột ngạt.

Yoon Tae Oh từ từ rút ngón tay ra khỏi miệng tôi. Đó không phải điều tôi mong đợi. Khi thứ duy nhất mang lại chút kích thích rời đi, tôi không khỏi tiếc nuối. Nhưng cảm giác ấy chỉ kéo dài một khoảnh khắc.

“Lại ướt đẫm thế này. Giờ anh chẳng biết ai mới là người được thưởng nữa.”

“Ư, ưm…!”

Ngón tay ướt át của hắn lập tức luồn xuống khe hông tôi. Tay còn lại nắm chặt mông tôi, kéo mạnh ra. Đầu gối tôi cũng hơi nhấc lên, tạo thành tư thế thuận lợi cho tay hắn hoạt động.

Xoẹt – Hai ngón tay lập tức đâm vào trong. Có lẽ vì cơ thể tôi đã bị thiêu đốt bởi nhiệt độ cao, hoặc như hắn nói, phía dưới tôi đã ướt át sẵn nên không hề đau. Ngược lại, cảm giác ngón tay xoay tròn, kích thích thành trong làm tôi chỉ thấy một cơn hứng khởi mãnh liệt.

“Ưa! Chỗ đó…!”

Càng lúc ngón tay hắn càng nhanh hơn, hông tôi bất giác nhấc lên. Một đốt, hai đốt. Mỗi lần ngón tay hắn ra vào, chúng càng tiến sâu hơn. Sức mạnh ấy đẩy tôi đến mức phải chống tay lên vai hắn để giữ thăng bằng. Ngay lúc đó, một kích thích khác ập đến ngực tôi.

“Đau, ư… Đau quá! Haa…!”

Do sự việc sáng nay, núm vú tôi vẫn còn nhạy cảm. Chỉ cần bị thứ nóng ấm nuốt chửng, hông tôi đã muốn nhấc bổng lên. Vốn đã yếu đuối với kích thích, giờ chỉ một va chạm nhỏ cũng khiến tôi khó chịu đựng nổi.

Ban đầu tôi tưởng đó là đau, nhưng không hẳn vậy. Mỗi lần chiếc lưỡi mềm mại của hắn chạm vào và trêu đùa núm vú, một cơn phấn khích đến chóng mặt ập đến. Dù giống như đau, nhưng sự hứng khởi lấn át tất cả.

Mỗi lần mở miệng, hơi thở nóng bỏng lại tuôn ra. Có lẽ vì bàn tay hắn không ngừng khuấy đảo phía dưới, hoặc vì đôi môi hắn càng lúc càng mạnh bạo cắn mút ngực tôi. Nếu tôi cố né tránh những cú thúc từ dưới lên, kích thích trên ngực lại càng dữ dội. Nếu tôi tránh cơn hứng khởi từ ngực, ngón tay giữa hông tôi lại đâm sâu hơn. Tôi đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.

“Ở cùng omega đúng là có thêm điểm thú vị.”

“Ư, haa…”

Cảm giác thời gian như ngừng trôi. Cơn hứng khởi mãnh liệt làm thời gian dường như đóng băng, chỉ đến khi Yoon Tae Oh rút tay khỏi người tôi, nó mới bắt đầu chảy lại. Những kích thích từ trên xuống dưới vừa rồi mãnh liệt đến mức không thực. Nhưng trong khoảng thời gian ấy, pheromone càng lúc càng nồng đậm hơn, đến mức tôi có ảo giác rằng Yoon Tae Oh đã chiếm lấy từng ngóc ngách trong cơ thể mình.

“Nhờ pheromone, anh biết hết lời em nói là dối trá. Kêu đau muốn chết mà vẫn đòi anh tiếp tục.”

Tôi không thể bác bỏ. Như hắn nói, tôi cũng cảm nhận được phần nào cảm xúc của hắn qua pheromone. Sự khao khát, lòng tham muốn cháy bỏng, vừa mãnh liệt vừa dịu dàng thúc giục. Vậy nên hắn chắc chắn cũng cảm nhận được tôi. Với tư cách một alpha trội, có khi hắn còn nhận ra rõ hơn cả tôi.

“Vậy thì nhận thưởng thật sự đi nhé.”

Tôi ôm lấy cổ hắn, thở hổn hển. Đúng lúc ấy, tôi giật mình tỉnh táo một cảm giác lạ lẫm giữa khe hông. Nó khác hoàn toàn so với những ngón tay vừa rồi. Mềm mại, nóng bỏng, và… quá cứng, quá to.

“Khoan… Ưa!”

Khi nhận ra đó là gì, một tia sét như đánh qua đầu tôi. Đồng thời, phía dưới truyền đến một cảm giác kỳ lạ khó tả.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo