Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 36
“…Vậy nên kỳ phát tình của giám đốc sẽ diễn ra tại biệt thự Yeonju. Đội 2 sẽ phụ trách chuẩn bị…”
Bực mình thật. Trong lúc tôi tóm tắt về việc chuẩn bị cho kỳ phát tình của Yoon Tae Oh, tất cả mọi ánh mắt đều dán chặt vào tôi. Chính xác hơn là vào… ngực tôi. Là cái bảng tên trông như đồ thủ công của mấy đứa trẻ mẫu giáo ấy. Đó chính là tác phẩm mà Yoon Tae Oh “nhí” làm cho tôi đeo.
Sáng nay trên đường đi làm, tôi đã thử một chút phản kháng đầy thận trọng.
‘Thẻ tên.’
‘Giám đốc… Tôi đã có thẻ nhân viên rồi ạ. Chữ nhỏ li ti thật, nhưng trên đó cũng có ghi tên tôi mà.’
‘À, ý là đeo dây chuyền sẽ tốt hơn sao?’
Lúc đó, nhìn thấy con ngươi của Yoon Tae Oh xoay chuyển như một tên điên, tôi nghĩ. Nếu tôi gật đầu nhỏ thôi thì có lẽ tôi đã phải đeo cái vòng cổ có ghi tên như kiểu chó nhà người ta rồi. Kiểu như “Poppy”, “Whitey”, hoặc “Baek Si Eon”.
Thế nên tôi đành lấy cái bảng tên được giấu kỹ trong túi ra đeo. Nhờ đó mà suốt buổi họp, các đồng nghiệp cứ liếc nhìn vào ngực tôi rồi cố nhịn cười. Đây là công khai làm nhục hay gì mà tôi chẳng phân biệt nổi nữa. Hay là tôi buộc hết đám ở đây đeo mỗi đứa một cái bảng tên thế này cho xong nhỉ?
Ting.
Cuộc họp còn chưa kết thúc thì chuông gọi của Yoon Tae Oh trên bàn hội nghị đã reo lên.
“Vậy hãy chuẩn bị kế hoạch bảo vệ với đội bảo vệ, lập danh sách những đồ dùng cần thiết trong biệt thự và đảm bảo không thiếu thứ gì. Cần chuẩn bị cho ít nhất 3 ngày, tối đa là 7 ngày.”
Tôi vội vàng kết thúc cuộc họp và chạy đến chỗ Yoon Tae Oh. Không hiểu sao mà tôi chẳng có thời gian nghỉ ngơi chút nào.
“Giám đốc gọi tôi ạ.”
“Nghe nói tôi sắp đến kỳ phát tình rồi.”
“Dạ? Vâng… Vì chu kỳ thường đến ba tháng một lần nên chắc là anh cần chuẩn bị trong vài ngày tới.”
“…Vậy sao?”
Yoon Tae Oh ngồi ở chỗ của mình với vẻ mặt khó hiểu. Nhìn cách hắn gõ nhẹ các ngón tay lên bàn thì có vẻ như hắn đang suy nghĩ gì đó.
“Lần này dặn họ chuẩn bị nhiều thuốc hơn một chút.”
“…Thuốc an thần ạ?”
Thuốc an thần dùng để kiềm chế trạng thái kích động của alpha trong ỳ phát tình là thứ hiếm hơn người ta tưởng. Tất nhiên, đó không phải là vấn đề đối với Yoon Tae Oh. Và hiệu quả của thuốc an thần đó cũng không tốt lắm. Dù tiêm bao nhiêu cũng khó đạt được hiệu quả hoàn hảo.
“Giám đốc là đặc tính trội nên dù có uống thuốc an thần bao nhiêu cũng không thể ức chế hoàn toàn được…”
“Nhưng dù sao thì uống cũng sẽ ức chế được phần nào.”
“Nhưng mà…”
Tôi định bày tỏ nghi vấn trước mệnh lệnh khó hiểu này thì dừng lại. Dù chưa nắm rõ ý định của hắn, tôi vẫn có thể đoán được phần nào.
“Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ nói chuyện với bác sĩ riêng của giám đốc.”
Tôi cúi chào rồi ra khỏi văn phòng.
…Có vẻ như Yoon Tae Oh muốn trải qua kỳ phát tình lần này mà không có beta. Dù việc đó chắc chắn đau đớn đến mức không thể tưởng tượng nổi.
***
“Trưởng nhóm, tôi muốn chuyển sang đội khác.”
Xã hội đã phát triển đến mức này rồi sao. Vẻ ngoài thì hoàn toàn giống người, nhưng lại nói chuyện như AI. Cứ như thể là một con robot bị hỏng, hoặc một diễn viên diễn dở vậy.
“Cậu gà mờ… ý tôi là, cậu Kyu Il, có phải hôm qua giám đốc đã nói gì với cậu không?”
“Không! Giám, giám đốc tuyệt đối không nói gì cả…”
Nói dối. Hắn đã nói gì mà khiến nhóc này phải diễn kịch vụng về đến mức đòi chuyển đội thế chứ?
“Giám đốc đã nói gì? Chẳng lẽ là sẽ trộn cậu với xi măng rồi ném xuống biển Incheon sao?”
“Dạ…?”
“Hay là sẽ rút cả đầu cậu ra?”
“Sao lại tàn nhẫn vậy…”
À, không phải kiểu này rồi. Ánh mắt cậu gà mờ nhìn tôi đầy ghê tởm, như thể vừa trông thấy thứ rác rưởi nào đó, khiến tôi thoáng chốc cảm thấy xấu hổ.
“Dù sao thì, đội thư ký của chúng ta không có chuyện chuyển đội.”
“Nhưng mà…”
“Đội của chúng ta là đội duy nhất trong công ty có tỷ lệ nghỉ việc là 0%, sao có thể chứ.”
“Không thể nào…”
Vẻ mặt của cậu gà mờ đanh lại, như thể cả thế giới vừa sụp đổ trước mắt, cứ như nghe được một tin tức không thể tin được.
“Tôi không biết giám đốc đã nói gì với cậu, nhưng dù sao thì công việc cũng là do tôi phụ trách, đừng lo lắng quá. Tôi sẽ cố gắng hết sức để cậu không phải chạm mặt với giám đốc. Tôi rất quý cậu đấy, Kyu Il à.”
Tôi nắm tay cậu ta, cố bày ra vẻ mặt đầy tiếc nuối mà tiếp lời. Xin lỗi nhé, nhưng tôi không có ý định buông tha cho cậu ta đâu. Ít nhất là cho đến khi đạt được thỏa thuận về sòng bạc, cậu ta phải ở bên cạnh tôi. Có như vậy thì tôi mới có thể biến thành tích to lớn đó thành của mình được.
“…Vâng, trưởng nhóm.”
“Ừ, vậy đi làm việc đi. Làm việc từ từ thôi nhé?”
Thế này thì chẳng khác gì trường mẫu giáo. Tôi vỗ vai cậu gà mờ đang mè nheo không muốn làm việc mấy cái, đẩy cậu ta về chỗ rồi bắt đầu công việc. Trước mắt là cửa sổ cập nhật trạng thái chuẩn bị kỳ phát tình của Yoon Tae Oh từ các đội thư ký. Tôi đã tận dụng kinh nghiệm của đội thư ký số 1, đội chuyên quản lý nhà cửa của hắn để tạo ra một môi trường tối ưu cho kỳ phát tình.
Một khi hắn bước vào biệt thự thì ít nhất 3 ngày sau sẽ không ai được phép ra vào. Yoon Tae Oh sẽ phải trải qua những ngày tháng khó khăn với một nửa lý trí bị mất đi. Thật đáng tiếc.
…Đáng tiếc á? Tại sao…? Tôi không thể hiểu được sự đồng cảm thoáng qua này. Người trải qua kỳ phát tình là Yoon Tae Oh mà, sao tôi lại thấy đáng tiếc chứ.
“Trưởng nhóm, tôi đã cập nhật danh sách beta rồi. Tôi đã thêm Kang Hae Un vào như anh đã nói.”
“…Vâng? À, cảm ơn.”
Tôi ngơ ngác nhìn vào cửa sổ hệ thống rồi hoàn hồn và xem lướt qua danh sách beta. Nếu không phải là beta mà Yoon Tae Oh để ý thì hắn sẽ không chịu vượt qua chu kỳ cùng họ, nhưng tôi vẫn phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất. Có thể một cơn phát động mạnh mẽ mà chỉ thuốc an thần không thể kiểm soát được sẽ đến.
“Kang Hae Un…”
Có lẽ trong nguyên tác thì Han Ye Joon đã rời đi vào khoảng thời gian này. Trước khi Yoon Tae Oh bước vào kỳ phát tình, hắn đã chọn người yêu cũ của mình, Lee Ji Seok. Trong cơn tức giận và cuồng loạn, Yoon Tae Oh để mắt đến một beta khác. Hắn gần như giam cầm người đó để cùng trải qua kỳ phát tình. Và tất nhiên, khi nhìn thấy Yoon Tae Oh trong cơn cuồng loạn, đối phương đã bỏ trốn.
Nhưng diễn biến hiện tại đã khác với nguyên tác, Yoon Tae Oh đang chuẩn bị cho kỳ phát tình một mình.
“Trước tiên hãy liên hệ với Kang Hae Un. Hỏi ý kiến của cậu ta, và nói rằng chúng ta sẽ đáp ứng tối đa những điều kiện mà cậu ta muốn.”
Có thể cậu ta thực sự cần thiết. Chỉ nhìn trong danh sách thôi thì Kang Hae Un là người gần với đáp án nhất. Những người còn lại khó có thể khiến Yoon Tae Oh hài lòng. Tôi đã đưa ra chỉ thị nhưng không hiểu sao vẫn thấy khó chịu.
***
“Trưởng nhóm, tôi mua cà phê cho anh này.”
Má của cậu gà mờ ửng hồng nhạt. Có lẽ vừa chạy nên hơi thở gấp gáp, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười.
“Không… không cần thiết phải mua cà phê đâu…”
“Vì chúng ta không ăn trưa cùng nhau nên uống cà phê cùng nhau nhé?”
Vào bữa trưa, tôi phải theo lịch trình của Yoon Tae Oh. Những người ở vị trí cao thường không thích làm việc ở công ty sau giờ làm, nên họ thường ăn trưa cùng nhau và nói chuyện về công việc. Ban đầu tôi còn lo liệu có phải nhịn đói không, nhưng rồi nhận ra chỉ cần ăn nhanh như gió trong lúc họ nói chuyện là xong.
Tất nhiên những thư ký khác nhìn tôi với ánh mắt ái ngại, nhưng có sao đâu. Đói bụng mới là chuyện khổ nhất đối với tôi. Dùng thẻ công ty thanh toán là lẽ đương nhiên rồi.
“Vậy thì chúng ta nghỉ một lát nhé?”
Cậu gà mờ làm những hành động dễ thương như thế này… không, giờ cậu ta trông giống như một chú chó con hơn. Kiểu như một chú chó con thuộc giống chó lớn ấy. Tôi dẫn cậu ta đến phòng nghỉ. Phòng thư ký của chúng tôi có đãi ngộ rất tốt vì môi trường làm việc khắc nghiệt. Thậm chí còn có phòng nghỉ riêng cho đội thư ký ở bên trong văn phòng.
“Thực ra hôm nay tôi đã định không đến công ty và… nghỉ việc luôn rồi…”
“…Khụ, gì, gì cơ…?”
Vừa nhấp một ngụm cà phê, tôi bất ngờ nghe thấy một âm thanh khiến mình sặc suýt nghẹn. Đó là một câu chuyện quá sốc.
“Tôi không nghĩ công việc thư ký hợp với tôi… Không, có lẽ cuộc sống công ty nói chung không phù hợp với tôi…”
Phải, tôi biết rõ. Cậu gà mờ vốn không phải kiểu người phù hợp với môi trường công sở. Không rõ đó có phải là do “thiết lập nhân vật” hay không, nhưng cậu ta liên tục mắc phải những lỗi nhỏ nhặt. Thái độ phục vụ khách sáo như nhân viên dịch vụ cùng một bộ óc siêu phàm lại càng khiến cậu ta trở nên lạc lõng. Thư ký cần nắm rõ lịch trình hơn ai hết, rõ ràng không phải vai trò dành cho cậu ta. Trong nguyên tác, cậu ta từng chia sẻ những lo lắng này với nhân vật chính là beta.
“Vốn dĩ đâu có ai giỏi ngay từ đầu đâu. Cậu Kyu Il hiện tại cũng đã làm rất tốt rồi. Tôi còn tệ hơn cậu nhiều khi mới vào làm đấy?”
Á… tôi điên mất. Sao mà nói dối trơn tru thế này. Thậm chí lời này còn giống như lời mà nhân vật Beta chính đã nói trong nguyên tác… Xin lỗi nhé, giờ nó thành lời của tôi, Baek Si Eon, rồi.
“Trưởng nhóm…”
Có lẽ vì tôi nắm lấy tay cậu gà mờ và nói với vẻ mặt chân thành nhất có thể nên khuôn mặt cậu ta tràn ngập cảm xúc. Nếu cứ đà này thì chẳng mấy chốc tôi có thể nhẹ nhàng đề cập đến vấn đề sòng bạc và nhận được sự giúp đỡ từ cậu ta thôi.
“Thật may mắn khi có trưởng nhóm ở đây…”
Nhưng… có vẻ như cậu ta đã cảm động hơi quá rồi. Cậu ta rút tay mình ra khỏi tay tôi rồi dùng cả hai tay nắm chặt lấy tay tôi. Bàn tay to lớn nắm chặt lấy tay tôi với một lực khá mạnh.
“…Hơn nữa, chúng ta lại có chung suy nghĩ…”
Ngón tay cái của cậu gà mờ liên tục xoa lên mu bàn tay tôi. Nhưng… chung suy nghĩ gì…?
“Thật may mắn, phải không?”
Tôi không hiểu ý đồ trên khuôn mặt tươi cười của cậu ta. May mắn là gì, và tại sao… cậu ta lại đỏ mặt…?
“Vậy thì tối nay chúng ta…”
Tôi luôn cho rằng mình là người khá tinh ý, cũng khá giỏi trong việc hiểu ý người khác. Nhưng tôi hoàn toàn không thể hiểu được những gì cậu gà mờ đang nói. Khi cậu ta vẫn nắm chặt tay tôi và tiếp tục nói gì đó thì.
“Từ bao giờ công ty này thành chỗ để yêu đương vậy không biết.”
Một giọng nói khá gay gắt vang lên bên tai tôi. Một bóng người lướt qua nhanh như một cái bóng đen, tiến thẳng về phía chúng tôi.
Rồi dừng lại phía sau cậu gà mờ.
“Bỏ tay ra.”
Chính xác hơn là… bàn tay to lớn của hắn nắm lấy đầu của cậu gà mờ. Giống như… Yoon Tae Oh đang cầm một quả bóng rổ bằng một tay vậy.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.