Sứ Mệnh Sống Sót Cùng Tên Giám Đốc Điên Rồ - Chương 38

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 38

“Trưởng nhóm, tôi đã liên hệ với Kang Hae Un rồi, nhưng mà…”

“Sao, cậu ta không đồng ý sao?”

Kang Hae Un là người mà Yoon Tae Oh quan tâm nhất. Cậu ta là một diễn viên trẻ đầy triển vọng, nổi lên nhờ xuất hiện trong quảng cáo của MK Capital. Nói một cách đơn giản, đó là một ngôi sao đang lên, một đối tượng đầy triển vọng. Là một Beta hoàn toàn có thể sống tốt mà chẳng cần nhận lời đề nghị của chúng tôi.

“Không, cậu ta đồng ý. Thậm chí số tiền còn ít hơn nhiều so với những gì chúng ta nghĩ! Nhưng…”

“Cậu ta muốn thêm quảng cáo à?”

“…Vâng, đó là điều kiện quảng cáo.”

“Ha, cứ làm theo ý cậu ta đi. Trực tiếp đến gặp trưởng nhóm pháp lý và lấy giấy cam kết bảo mật về.”

Đúng là đồ cáo già. Nhưng nghĩ lại, chính chúng tôi đưa ra lời đề nghị chẳng mấy trong sạch, thì trách ai được chứ. Vậy là xong, công tác chuẩn bị cho chu kỳ phát tình của Yoon Tae Oh đã hoàn tất. Một Beta mà hắn có thể ưng ý chính là mảnh ghép cuối cùng.

“Vì ba ngày nữa giám đốc sẽ di chuyển đến biệt thự nên hãy kiểm tra lại một lần nữa để không có vấn đề gì. Hãy vứt bỏ những suy nghĩ kiểu như ‘Chắc là ổn thôi’, ‘Chắc là không có vấn đề gì’ ngay từ đầu đi. Nếu là lúc khác thì không nói, nhưng nếu có sai sót trong kỳ phát tình của giám đốc thì tôi cũng không có ý định bao che cho ai đâu.”

Mấy ngày gần đây tôi giữ vẻ nghiêm nghị, nên giọng nói của đám thư ký cũng căng thẳng hệt như những binh sĩ chuẩn bị ra trận. Nhưng tôi không hề làm quá lên. Yoon Tae Oh phải ở một mình với beta trong biệt thự từ 3 đến tối đa là 7 ngày trong kỳ phát tình. Dù đội ngũ y tế luôn túc trực gần đó, nhưng việc kết hợp với một beta thay vì omega, sẽ khó mà kìm hãm hoàn toàn sự kích động của hắn. Trong trạng thái cực kỳ nhạy cảm ấy, bất cứ điều gì khiến Yoon Tae-oh phật ý cũng không được phép tồn tại ngay từ đầu.

“Hôm nay tôi sẽ kiểm tra tình trạng biệt thự, còn ngày mai xin nghỉ một ngày.”

“…Nghỉ phép ạ?”

“Chính xác hơn là nghỉ bệnh.”

Chính xác hơn là tôi phải đến bệnh viện để nhận thuốc điều hòa và kiểm tra pheromone, nhưng tôi không giải thích chi tiết.

“Giám đốc sẽ… chỉ tìm trưởng nhóm thôi…”

Phòng thư ký những ngày này là như vậy. Yoon Tae Oh thường nhấn bất kỳ số nội bộ nào đó và gọi “thư ký Baek” hoặc “thư ký Kim”. Nhờ đó mà “thư ký Kim” đã trở thành một cái tên khác để gọi tôi.

“Giám đốc cũng đã cho phép rồi.”

Hồ sơ xin nghỉ gửi qua hệ thống được Yoon Tae Oh phê duyệt chỉ trong vài phút, thậm chí chẳng buồn hỏi lý do. Điều đó thể hiện rõ hắn chẳng quan tâm tôi nghỉ hay không. Ừm… nghĩ theo hướng tích cực thì cũng tốt. Chẳng phải tôi đã đạt được sự thờ ơ mà mình luôn mong muốn sao?

“Ngày mai, trưởng phòng đội 2 sẽ thay tôi trực tiếp hỗ trợ Tổng giám đốc từ sáng. Hãy xem kỹ chương trình công việc để nắm chắc, đừng để xảy ra sai sót.”

Khuôn mặt của trưởng nhóm đội 2 tái mét. Rõ ràng là anh ta không muốn làm công việc đó, nhưng tôi đã làm ngơ. Thành thật mà nói, cái việc ai cũng ngán ấy tôi đã một mình gánh vác mấy tháng trời rồi. Chỉ một ngày thôi, để tôi thở chút đi chứ.

“Kết thúc cuộc họp thôi.”

Thật là, đúng là chuyện lớn. Chẳng lẽ các thư ký đều mắc chứng lo âu chia ly tập thể sao, chỉ là tôi nghỉ một ngày thôi mà mặt ai nấy cũng đầy vẻ lo lắng.

Trong thời gian tôi làm quyền trưởng phòng thư ký tổng hợp, quả thực đã lập được một kỷ lục hiếm có. Số thư ký bị đội bảo vệ số 3 kéo đi chưa đến ba người. Tuy có một cuộc chia ly đáng tiếc, nhưng dù sao thì so với trước đây thì con số này là rất nhỏ.

“Trưởng nhóm Baek. Dạo này có chuyện gì sao?”

“Có chuyện gì đâu.”

Tôi bỏ ngoài tai những lời vô nghĩa của Kang Seok Ho và đi về phía thang máy.

“Chỉ là hơi mệt thôi.”

“…Không lẽ…!”

Trong lúc chờ thang máy, Kang Seok Ho bất ngờ nắm lấy vai tôi, xoay người tôi lại và nhìn thẳng bằng ánh mắt rực lửa. Là một Alpha, sự giận dữ của anh ta dĩ nhiên mang theo sức ép đáng sợ, nhưng so với Yoon Tae Oh thì chẳng đáng là bao. Chỉ cần nghĩ đến những gì đã xảy ra vài ngày trước, lồng ngực tôi lại như bị siết chặt. So với cơn thịnh nộ đó, phản ứng của Kang Seok Ho lúc này chỉ giống như trò đùa của trẻ con.

“…Sao chứ.”

“Hay là cậu định trốn đi sao…?”

“Anh điên à…? Tôi ít nhất cũng chưa muốn chết ngay đâu nhé…?”

“Ha… Nhưng mà nhìn bộ dạng của cậu bây giờ thì y như là đang muốn trốn đi vậy.”

Trong lòng thì tôi nghĩ vậy. Nhưng vì biết quá rõ kết cục của việc bỏ trốn nên tôi có điên mới làm thế.

“Giám đốc dạo này cũng chẳng phải dạng vừa. Ở cái công ty quái quỷ này thì ai mà làm nổi.”

“…Chắc là do kỳ phát tình của giám sắp đến. Chẳng phải trưởng nhóm Kang biết rõ hơn ai sao?”

“Không, thì cũng đúng là như vậy…”

“Dù sao thì ngày mai hãy chăm sóc giám đốc cho tốt vào. Đừng có sơ sẩy mà mất mạng đấy.”

Tôi lên thang máy và chúc anh ta may mắn. Nhìn tình trạng của Yoon Tae Oh bây giờ thì ngay cả Kang Seok Ho cũng chưa chắc an toàn tuyệt đối. Trông hắn như một tên điên thực sự vậy. Mỗi lời hắn thốt ra đều sắc bén như chông gai, làm cho những ai ở chung một không gian với hắn đều cảm thấy khó chịu và bất an.

Trước khi đến biệt thự, tôi ghé qua nhà riêng của Yoon Tae Oh để lấy ít đồ. Hôm nay là lần đầu tiên tôi định về nhà mình ngủ. Theo ký ức mờ nhạt như một mảnh ghép cũ kỹ của Baek Si Eon nguyên tác, hình như cậu ta sở hữu một căn nhà. Tôi không muốn ở nhà của Yoon Tae Oh ngay cả vào ngày nghỉ. Hơn nữa… với cái kiểu điên khùng của hắn, việc giữ nhà cho hắn cũng là một cực hình với tôi.

Hắn coi tôi như người vô hình và thậm chí còn không nói chuyện hình thức với tôi. Dù đó là điều tôi mong muốn, nhưng sâu trong lòng vẫn dâng lên một cảm giác khó tả. Ngày nào cũng cận kề Yoon Tae Oh như đi trên băng mỏng, tôi cảm giác như tuổi thọ mình đang ngắn lại từng chút.

Dù sao thì khi về đến nhà, tôi cũng kiểm tra lại tình trạng dọn dẹp một lần nữa và thu dọn đồ đạc đến căn biệt thự mà Yoon Tae Oh sẽ trải qua kỳ phát tình. Kiểm tra lại lần nữa thì có vẻ không có vấn đề gì. Thức ăn và thuốc men đủ dùng cho ít nhất một tuần, chăn màn và đồ dùng cá nhân cũng được chuẩn bị đầy đủ. Có vẻ như là đủ để Yoon Tae Oh sống sót cho đến khi kết thúc kỳ phát tình ngay cả khi không có ai ra vào.

“Biệt thự này cũng… giống như Yoon Tae Oh vậy.”

Đó là một ngôi nhà bên bờ sông. Phía đối diện cửa chính, qua phòng khách ra ngoài là bãi cỏ rộng lớn cùng dòng sông chảy lặng lẽ như một bức tranh. Xung quanh không một bóng người, chẳng một tiếng động nhân tạo nào vang lên giữa cánh rừng. Chỉ có căn biệt thự hiện đại nằm trơ trọi. Giống như vẻ ngoài hiện đại và tối giản có phần lạnh lẽo, bên trong cũng chủ yếu là vẻ đẹp của không gian trống.

Tôi ngồi thẫn thờ ngắm dòng sông như ngừng chảy rồi đóng cửa rời khỏi biệt thự.

***

Lý do Baek Si Eon chết trong nguyên tác là vì sự thật về việc cậu ta là omega bị bại lộ. Nhưng trong truyện, Baek Si Eon đã làm những việc đáng chết. Cậu ta đóng một vai trò quan trọng trong việc biển thủ quỹ đen và vượt qua giới hạn không thể tha thứ. Đó là một tội danh hoàn hảo để Yoon Tae Oh xé xác cậu ta ra thành từng mảnh khi tâm trạng của hắn vốn đã không tốt.

Thông thường khi thấy một omega giấu diếm thân phận, họ sẽ cố gắng quyến rũ nhân vật chính alpha hoặc ghen tuông mù quáng và hãm hại nhân vật chính beta, nhưng Baek Si Eon chỉ đơn giản là hành động vì tiền bạc và sự ép buộc rồi bị đuổi việc.

“…Haizz.”

Nhìn ngôi nhà của tôi, hay chính xác hơn là nhà của Baek Si Eon nguyên tác, tôi không khỏi thở dài. Nhìn bộ dạng của căn nhà thì… tôi hiểu tại sao cậu ta lại đưa ra lựa chọn đó. Để mặc hơn một tháng trời khiến bụi bẩn bám đầy là một chuyện, nhưng gọi đây là nhà thì cũng hơi quá.

Dù chỉ là một căn nhà thuê trị giá vài chục triệu won, nhưng vẫn cảm thấy quá mức. Nằm ở tầng 2 của một biệt thự cũ kỹ sắp sập, nơi mà khi mở cửa sổ ra, tòa nhà bên cạnh gần đến mức chỉ cách một cánh tay, khiến cánh cửa ấy trở nên vô nghĩa. Không gian chật chội, tù túng, chẳng khác gì một căn phòng trọ gợi lên hình ảnh những khu ổ chuột tồi tàn.

“Hay là cứ ở nhà Yoon Tae Oh cho rồi…”

Chà, cũng chẳng thể trách được khi cậu ta lại sống trong một căn nhà như vậy. Dù chẳng xuất hiện trong cốt truyện chính, Baek Si Eon xuất thân từ trại trẻ mồ côi và không có người thân nào. Cậu ta học hành chăm chỉ và tốt nghiệp đại học với học bổng toàn phần, rồi vào làm tại MK Capital và tiết kiệm từng xu từng cắc. Vậy mà thứ mà cậu ta có được chỉ là căn nhà thuê sắp sập này.

Dù gì thì cũng phải ở đây hai ngày nên tôi đã mở cửa sổ và dọn dẹp. Tủ lạnh trống rỗng nên cũng chẳng có gì để vứt đi. Nhà chật hẹp cũng có điểm tốt. Tôi có thể dọn dẹp nhanh hơn nhiều so với khi dọn dẹp nhà của Yoon Tae Oh.

Reng reng- Vừa dọn dẹp xong và ngồi xuống thì điện thoại di động đặt trên bàn ăn 2 người rung lên. Không biết từ bao giờ mà chỉ cần nghe thấy tiếng rung này là tim tôi lại đập thình thịch trước. Thật may mắn, không phải là loại liên lạc đó.

“Cậu Kyu Il, cậu không sao chứ…?”

Đúng 3 ngày sau thì cậu ta liên lạc lại. Tôi đã xử lý việc cậu ta không đến công ty là nghỉ bệnh.

—Trưởng nhóm….

Có lẽ đây là điều đương nhiên, nhưng giấy phép sòng bạc đã được thông qua ngay trong ngày Yoon Tae Oh nổi cơn thịnh nộ. Và dựa trên những gì tôi nghe được lúc đó, tôi đã phát hiện ra một bí mật không được tiết lộ trong phim.

Trong truyện, Won Kyu Il rõ ràng đã nhờ bố mình cấp phép sòng bạc vì cảm động trước hoàn cảnh đáng thương của nhân vật Beta chính, người luôn đối xử tử tế với cậu ta. Nhưng sự thật không phải vậy. Tất cả chỉ là mối liên kết mờ ám giữa Yoon Tae Oh và Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Yoon Tae Oh đã đáp ứng tối đa các yêu cầu của thứ trưởng, nhưng không hiểu sao 3 ngày trước, sự kiên nhẫn của hắn đối với những yêu cầu quá đáng đã cạn kiệt sớm hơn so với nguyên tác.

“…Không có chuyện gì chứ?”

—Xấu hổ quá. Để trưởng nhóm thấy bộ dạng tệ hại của tôi như vậy…

Nói đơn giản, Yoon Tae Oh ngay từ đầu đã có phương tiện để lấy được giấy phép sòng bạc. Tôi không biết động cơ của việc giao việc đó cho tôi là gì, nhưng cuối cùng thì hắn cũng đã lấy được giấy phép bằng mọi cách. Đe dọa hoặc dụ dỗ. Chắc chắn là hắn đã nắm giữ vô số điểm yếu của thứ trưởng rồi. Chỉ riêng Won Kyu Il thôi cũng là một vụ tuyển dụng bất chính rồi.

“Trước mặt giám đốc thì ai cũng vậy thôi.”

Tôi không có ý định chỉ trích Won Kyu Il. Có thể cậu ta không biết mối quan hệ giữa bố mình và Yoon Tae Oh, và tôi cũng không đối xử với Won Kyu Il bằng sự tử tế thuần túy.

“Phải đi làm chứ? Như đã nói, chúng ta không có chuyện nghỉ việc.”

—Tôi có thể làm lại không, tôi…?

Không biết nữa. Tôi cũng không chắc chắn. Nhìn thái độ của Yoon Tae Oh lần trước thì có vẻ như hắn sẽ rút xương cổ của cậu ta thật.

“Dù sao thì mọi việc cũng suôn sẻ rồi, sẽ không có chuyện gì đâu…?”

Khi đã có được giấy phép sòng bạc rồi thì tôi cũng không nghĩ hắn sẽ để ý đến một nhân viên mới vào nghề làm gì.

“Nếu không thích làm việc ở đội thư ký thì tôi sẽ nói chuyện với đội nhân sự để chuyển cậu sang đội khác.”

Dù sao cậu gà mờ đầy drama này cũng cần sống chứ. Nghe cậu ta không giấu ý muốn đi làm, tôi cố gắng hết mức để hỗ trợ. Nếu không ở đội thư ký, cậu ta gần như chẳng phải gặp Yoon Tae Oh nữa.

Tôi nói chuyện điện thoại một lúc thì vừa lúc định cúp máy.

‘Ầm!’ Một tiếng động lớn vang lên từ bên ngoài cửa trước. Vì nhà quá chật nên âm thanh càng lớn hơn. Tôi giật mình kinh ngạc cúp máy, đang đi về phía cửa trước thì một tiếng nổ lớn khác như xé tai vang lên. Rồi cái chốt cửa bất lực rơi xuống sàn.

Cái gì vậy, chuyện gì đang xảy ra…? Tôi chưa kịp hiểu thì cánh cửa cũ kêu kẹt kẹt, mở toang ra ngoài. Và trước cửa là…

“Cậu chưa lên thuyền à.”

Một tên điên cầm một cây búa to bằng bắp tay đứng đó. Yoon Tae Oh đang thở dốc và nói nhảm nhí.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo