Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
#130 h
Một loạt câu hỏi dai dẳng tiếp tục. Ha Min hơi bối rối rồi kể ra những câu trả lời quá quen thuộc.
"Nhớ, rất nhiều… ạ?"
-Anh bây giờ chỉ cần nghe giọng em thôi là có thể bắn được rồi đấy.
"Dạ?"
Ha Min khựng lại khi một lời nói bất ngờ được đáp lại, đột nhiên anh xin lỗi.
-Anh xin lỗi.
"…Vì chuyện gì ạ?"
-Thật ra anh đã vuốt ve từ lúc nãy rồi.
Ha Min đã đoán ra ý nghĩa của lời nói đó trước khi cậu kịp hỏi anh đang nói gì, cậu đưa tay che miệng lại. Cậu không hề nghĩ đến chuyện đó. Có phải đó là lý do anh dừng xe lại không? Ha Min không thể khép miệng lại trước sự ngạc nhiên trên khuôn mặt đang đỏ bừng.
-Ha….
Anh không có ý định che giấu thêm nữa, anh phát ra tiếng thở dốc một cách trần trụi. Khoảnh khắc đó, Ha Min rùng mình khắp sống lưng và đồng thời kiểm tra phần thân dưới đang cương cứng bên trong quần. Chết tiệt…. Ha Min cảm thấy cả anh đang gọi điện và tự sướng, và cả cậu, người đã bị kích thích bởi chỉ một tiếng thở của anh, đều như phát điên.
"A, anh."
-Anh muốn nhìn ngực của Ha Min.
Vừa thốt ra một câu nói đùa cợt, vừa có vẻ như anh đã bắt đầu lắc mạnh hơn, những âm thanh trầm đục vang lên từ xa.
-Em biết chuyện này không?
"…Chuyện gì ạ?"
-Mỗi khi anh mút nhũ hoa của em thì em lại thít chặt lại đấy.
"……"
-Em có vẻ thích được anh mút dương vật hơn là được anh mút nhũ hoa….
"A, anh đang nói gì vậy, không, không đời nào em lại làm thế."
-Ha Min cũng muốn vuốt ve thử không?
Anh đưa ra một đề nghị bằng giọng hừng hực khi cậu đang choáng váng trước những lời lẽ dâm đãng tuôn trào như lũ. Ha Min cứng đờ người nuốt khan một ngụm nước bọt.
-Em đã từng tự sướng một mình chưa?
"……"
-…Cởi quần ra thử xem.
Giọng anh có cảm giác như một câu thần chú đang thôi miên cậu. Ha Min thở hổn hển như thể bị thôi miên và chậm rãi lắc đầu.
"E, em không thể… có, có vẻ hơi kỳ…."
-Em không làm được à?
Ha Min khựng lại một chút khi nghe thấy một giọng nói có chút tiếc nuối. Không hiểu sao cậu lại có cảm giác như mình sẽ làm anh thất vọng, nhưng thực tế là lý trí của cậu đã tê liệt trước những kích thích đã dâng trào từ trước khi gọi điện, cậu không thể dễ dàng từ chối được. Nói thật thì cậu cũng không khác gì anh cả.
Ha Min ngập ngừng một lúc rồi dùng bàn tay đang run rẩy từ từ kéo quần xuống đến mắt cá chân. Cảm giác không khí lạnh chạm vào phần thân dưới khiến Ha Min cảm thấy gợi cảm hơn, cậu nhắm chặt mắt và khó nhọc đáp lời.
"E, em cở… cởi, cởi ra rồi…."
-…Còn đồ lót thì sao?
Ha Min lại ngập ngừng trả lời. Hơi thở cậu dần trở nên nặng nhọc hơn.
"…Không có."
-…….
"À, sau khi tắm… em đã không mặc ạ."
Cậu đã không mặc đồ lót mà chỉ mặc quần sau khi tắm, nên vốn dĩ cậu đã không mặc đồ lót. Ha Min đỏ bừng cả cổ khi biết rằng mình đã bị lộ chuyện đó.
-Ha.
Anh bật cười như thể không thể tin được, rồi lại có tiếng nghiến răng vang lên.
-Dâm đãng thật, Song Ha Min.
"Dạ?"
-Em chỉ cần kéo quần xuống là anh thấy được lỗ huyệt của em rồi còn gì.
"Nói gì vậy…"
-Sau này khi có anh ở nhà thì em cũng đừng mặc đồ lót nữa.
Ha Min nhất thời câm nín trước lời nói như đang hờn dỗi của một đứa trẻ. Giữa lúc cậu còn đang ngập ngừng, giọng nói trầm thấp của anh lại vang lên.
-Em ướt chưa?
Anh luôn hỏi những câu hỏi đáng xấu hổ mà không hề do dự. Ha Min lặng lẽ nhìn xuống dương vật của mình và mấp máy môi. Chất nhờn đã bắt đầu rỉ ra giữa quy đầu vì những lời dâm đãng của anh. Nhưng vì khó nói thật lòng nên anh đã xoa dịu cậu bằng giọng nói dịu dàng.
-Không sao đâu, chỉ có hai chúng ta thôi mà.
Nghe những lời bảo đừng sợ hãi và hãy yên tâm, Ha Min khó nhọc trả lời với cái vẻ kỳ cục khi chỉ để lộ phần thân dưới của mình.
"…Hơi, hơi ướt rồi…."
Anh ra lệnh ngay khi cậu vừa dứt lời.
-Xoa nhẹ lên quy đầu thử xem.
Ha Min trịnh trọng đưa tay đến và khẽ cử động như anh đã nói. Ngay cả khi đó là tay của cậu, cậu vẫn cảm thấy như thể đó là tay của anh, khiến cậu rùng mình.
"……Ư."
-Đừng cố kìm tiếng rên.
Vừa cố nín tiếng rên thì anh đã giục cậu phải phát ra tiếng rên, Ha Min thở ra một hơi căng thẳng. Cậu lướt tay qua quy đầu và vuốt nhẹ thân dương vật khiến chất nhờn chảy ra ướt át và phát ra âm thanh dâm đãng.
"Kỳ, kỳ lạ quá."
Ha Min run giọng vì cảm giác khác lạ, giọng anh tràn đầy vẻ thỏa mãn vang lên đầy tinh nghịch.
-Anh cũng ướt rồi này.
"Ha…."
-Em nghe thấy tiếng nước không?
Không biết có phải là anh nói thật không, những âm thanh ướt át phát ra rào rạt. Ha Min trở nên vô cùng kích động đến mức cậu không còn biết xấu hổ nữa, đến mức không tin rằng chỉ những kích thích thính giác thôi cũng có thể làm cậu như vậy, và bắt đầu thở hổn hển.
"Ha ha…."
-Em có đang chạm vào thân dương vật không đấy?
Giọng anh vang vọng đầy ẩn ý có cảm giác như thể anh đang điều khiển cậu. Ha Min một cách tự nhiên đưa tay lên thân dương vật và gật đầu.
"Ư, vâng ạ."
-Ha… Anh cũng đang chạm vào đây.
Những âm thanh sột soạt phát ra từ bên dưới cậu và từ bên kia điện thoại. Ha Min làm theo lời anh và cử động tay và lắc lư thân dương vật, nhưng nó không thể so sánh được với những kích thích mà anh đã mang lại cho cậu. Cảm giác như sắp lên đỉnh nhưng lại không thể khiến Ha Min càng thêm sốt ruột và thở hổn hển.
"Hức… anh, em không chịu được mất…."
-Không đủ à?
"Ha… vâng ạ. Ư…."
Không đủ. Cậu gật đầu và vặn vẹo người, chuyển sang tư thế úp sấp. Toàn thân cậu nóng bừng, cậu không thể suy nghĩ lý trí được nữa, trong đầu cậu chỉ có cảm giác ai đó nên làm gì đó cho cậu. Cuối cùng, Ha Min chỉ cầm điện thoại và rên rỉ trong tư thế úp sấp và nhấc mông lên khi chỉ có mỗi phần thân dưới là trần trụi mà cậu không hề biết hình dáng hiện tại của mình như thế nào.
"A, anhhh…."
-Ha… Lẽ ra anh phải đâm và lắc cho em mới được chứ.
Anh cũng đang đắm chìm trong sự hưng phấn. Hơi thở vốn đã mất hết vẻ thong thả của anh đã được truyền lại một cách trọn vẹn.
"Đừng, đừng nói những lời như vậy…"
-Chẳng phải đúng sao, Ha Min của anh giờ chỉ có thể lên đỉnh khi được anh đâm vào và lắc lư thôi mà.
Ha Min không thể kịch liệt phủ nhận những lời đó, cậu muốn phủ nhận chúng. Vì cậu cứ cảm thấy hơi ngứa ran ở mông ngay từ thời điểm cậu đã hưng phấn rồi. Liệu cậu có thể cảm thấy giải tỏa nếu cậu xoa mông, nếu cậu hành hạ những bộ phận kín đáo giữa hai mông không? Mặc dù cậu cảm thấy tội lỗi, những cảm xúc trái ngược nhau như thể cảm giác tội lỗi chẳng là gì cả đang dày vò Ha Min. Cuối cùng, Ha Min, người đã bị sự hưng phấn nuốt chửng lý trí, khẽ di chuyển tay đang vuốt ve thân dương vật xuống bên dưới tinh hoàn. Chính lúc đó.
-Đừng chạm vào lỗ huyệt.
Một mệnh lệnh dứt khoát vang lên. Ha Min vừa giật mình vừa sốt ruột, cậu cắn chặt môi.
-Chỗ đó là của anh.
"Nhưng…."
Ha Min định phản bác lại nhưng Tae Rim đã cắt lời cậu ngay lập tức.
-Chịu đựng một chút thôi.
"Hức…."
-Khi anh quay lại anh sẽ đâm cho em chán chê luôn.
Dù đó là những lời dâm đãng như mọi khi, Ha Min vẫn cảm thấy rùng mình hơn trước. Đôi khi mỗi khi anh nói như vậy, cậu lại có cảm giác như anh là một tay anh chị ở khu phố sau. Cậu vừa cảm thấy xa lạ với cảm giác đó vừa cảm thấy bụng dưới mình tê dại. Đó là vì một cảm giác chiếm hữu kỳ lạ mà có lẽ chỉ mình cậu mới có thể nhìn thấy anh như vậy đang chiếm lấy một góc trong tim cậu.
Và cuối cùng, mọi thứ lại trở về vạch xuất phát. Dù cả hai đang nhớ nhau và vuốt ve hạ bộ của mình, cuối cùng chỉ có nỗi nhớ da diết hơn đang bao trùm lấy cậu. Cái cảm giác muốn chạm vào anh ngay lập tức này đã phá hủy tất cả lý trí và trí tuệ của cậu, đẩy cậu đến mức này. Nghe giọng anh và tự sướng, có lẽ đó là một câu chuyện mà cậu sẽ không bao giờ kể cho ai nghe trong suốt cuộc đời mình.
**
Cuối cùng, Ha Min đã xả hết bằng tay và ngủ thiếp đi như chết mà không chạm vào mông. Mặc dù cậu chỉ tự sướng một lần thôi, Ha Min vẫn cảm thấy như mình đã tiêu hao rất nhiều thể lực, cậu thậm chí còn không nghĩ đến chuyện mặc quần và ngủ say. Hôm sau, cậu cảm thấy vô cùng tự ti và xấu hổ khi nhìn thấy phần thân dưới trần trụi của mình, nhưng tim cậu lại tan chảy ngay khi cậu nhìn thấy tin nhắn đến của anh, Em ngủ ngon chứ?.
Cậu bỗng nhận ra những lời Tae In đã nói rằng cậu bị bệnh nặng. Thỉnh thoảng khi cậu ở bên anh, có rất nhiều chuyện xảy ra mà không giống với con người thật của cậu. Dù rất nhiều chuyện ập đến một cách điên cuồng, Ha Min vẫn nghĩ rằng tất cả đều không quan trọng. Vì cậu không còn đơn phương thích anh nữa.
Nhưng cậu không hề có ý định làm những chuyện đáng xấu hổ đó một lần nữa. Tae Rim, người chỉ có thể gọi điện vào ngày hôm sau vì lịch trình bận rộn, đã chào cậu bằng một câu vừa nhấc máy, Hôm nay em cũng không mặc đồ lót đấy à?. Ha Min đỏ mặt trước những chuyện đêm đó lại hiện lên trong đầu.
Cậu đã hứa rằng từ giờ trở đi cậu sẽ luôn mặc đồ lót dù có ở một mình. Và cậu đã thề rằng mình sẽ không bao giờ làm những chuyện như vậy nữa. Tae Rim đành phải chấp nhận ý kiến của cậu với một giọng nói rõ ràng là đang tiếc nuối.
Giờ chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày anh thực sự trở về. Ha Min đang đánh dấu từng ngày trên tờ lịch để bàn. Và bên cạnh đó có một cuốn sổ kế hoạch mà cậu đã viết nguệch ngoạc khá dài.
Ha Min đã lên kế hoạch ít nhiều cho kỳ nghỉ. Cậu định tham gia kỳ thi lấy chứng chỉ, thi bằng lái và tranh thủ học tiếng Anh. Ngoài ra, cậu cũng định đi làm thêm và kiếm tiền tiêu vặt khi có thời gian, nhưng những kế hoạch đó không dễ dàng thực hiện chút nào. Trước hết là Tae Rim đã phản đối việc cậu đi làm thêm. Lý do là nó chiếm quá nhiều thời gian trong kỳ nghỉ.
Anh đã nói rằng không cần phải làm việc vất vả chỉ để kiếm tiền trong khi có một người yêu giàu có, nhưng Ha Min lại có tiêu chuẩn đạo đức quá cao để có thể tiêu tiền của người yêu giàu có. Ha Min nhất quyết từ chối, và Tae Rim tỏ vẻ không hài lòng trước sự từ chối đó.
Mặc dù anh không hề ép buộc, nhưng anh vẫn khẳng định rằng cậu không được làm thêm quá muộn và anh sẽ không nhường nhịn cậu về chuyện này. Ý kiến của anh là không cần thiết phải làm đến tận kỳ nghỉ vì khi còn đi học cậu đã phải đi làm vì có tiết học.
Vì những lý do đó, cậu đã chuyển sang làm ở một quán cà phê chỉ làm vài tiếng ban ngày. Vì đó là một quán cà phê lớn ở khu đại học nên có rất nhiều nhân viên làm thêm xoay ca nên thời gian làm việc của cậu rất linh hoạt. Hơn nữa, nó cũng gần phòng làm việc của Tae In và vốn dĩ là quán cà phê mà Tae In thường lui tới. Vì vậy, Tae In thường xuyên ghé qua vào thời gian Ha Min làm thêm. Như bây giờ chẳng hạn.