Sweet Shot - Chương 136

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#136

Có rất nhiều ý nghĩa trong câu hỏi ngược lại.

"Việc chỉ cần một tuần mà anh phải mất đến ba tuần mới xong. Không có gì suôn sẻ cả. Một trong những nhân viên hành chính ở đó đã nói với anh rằng, đầu óc anh để đâu vậy."

"......"

"Anh đã bỏ sót cùng một tài liệu đến ba lần đấy."

"À..."

"Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy những lời như vậy đấy."

Tae Rim thở dài với vẻ mặt như thể sắp bị đau đầu rồi lại hôn cậu. Anh hôn cậu chóc chóc như một thói quen và đột nhiên nhìn chằm chằm vào cậu. Đó là một ánh mắt sâu sắc mà nụ cười đã biến mất.

"Anh cũng muốn em như vậy."

"...... Ứ?"

"Anh muốn em không thể làm gì nếu không có anh."

Hamin khẽ bật cười trước lời nói hết sức chân thành của anh.

"...... Như đồ ngốc nghếch à?"

Mặt anh đã dịu đi, vốn đã khá cương nghị, khi cậu trả lời một cách tinh nghịch và cũng khẽ mỉm cười.

"Anh thích thế lắm."

"...... Xì."

"Anh nói thật mà."

"...... Anh cũng giỏi nói những lời vô nghĩa một cách bất ngờ nhỉ."

"Anh thiếu sự tin tưởng đến vậy à, haizz."

Tae Rim thở ra một hơi tiếc nuối rồi lại nghịch ngợm cắn vành tai của Hamin. Hamin rụt người lại vì nhột, nhưng Tae Rim không cho phép dù chỉ là một chút di chuyển. Anh cố định Hamin vào tường lần nữa để cậu không thể di chuyển và lại đối mặt với cậu.

Hamin cảm thấy nghẹt thở và vô thức căng thẳng trong khoảng cách gần đến mức cậu có thể nghe thấy hơi thở của anh và ngực cậu phập phồng. Tae Rim cúi đầu xuống và cọ mặt vào cằm của Hamin như để xoa dịu sự căng thẳng của cậu.

"Đừng cố gắng quá sức."

"......"

"Đừng cố gắng làm mọi việc một mình."

Và đột nhiên cậu nghe thấy một giọng nói dịu dàng. Có vẻ như anh vẫn lo lắng về dáng vẻ ủ rũ của cậu trước nhà.

"Anh muốn em không thể làm gì nếu không có anh."

Anh cười tinh nghịch.

Sau đó, Tae Rim bắt đầu hôn cậu lần nữa. Anh ôm Hamin như thể không cho phép dù chỉ là một khoảng trống nhỏ và hôn cậu bằng cách nghiêng đầu hết bên này đến bên kia. Hamin thấy khó theo kịp nhưng đã cố gắng chấp nhận anh và lùi lại. Đó là một hành động cho thấy rằng không cần phải nói thêm bất cứ điều gì nữa.

Hai người phát ra những âm thanh của nước bọt một cách tự nhiên và hướng về phía phòng ngủ. Tae Rim đẩy Hamin vào phòng như thể đang ép cậu đi và tự nhiên cởi thắt lưng của mình.

"Ưm... anh, từ từ thôi..."

Tae Rim đã cảnh báo cậu khi cậu do dự vì hơi thở trở nên quá gấp gáp. Với một nụ cười gian xảo như ác quỷ.

"Từ bây giờ đừng nghĩ linh tinh."

Trên đường đến giường, khoảnh khắc cậu vấp phải chân mình vì không phối hợp được nhịp thở, Tae Rim đã đưa tay vào nách cậu và nhấc bổng cậu lên một cách dễ dàng. Cơ thể cậu lơ lửng trong giây lát rồi rơi xuống. Gáy và lưng cậu chạm vào cảm giác của tấm nệm êm ái. Tae Rim khéo léo đặt Hamin nằm xuống và trèo lên người Hamin bằng đầu gối rồi cúi xuống hôn cậu. Cậu trông giống như một đứa trẻ đang mè nheo vì không muốn bị bỏ rơi.

"Hà... anh, em khó thở..."

"Hà..."

Anh thở hổn hển và cắn cằm Hamin. Anh chạm vào cậu mà không chút do dự, như thể lấp đầy sự vắng mặt trong vài tuần qua. Nóng lòng và vội vàng.

"Anh đã..."

Tae Rim dùng đầu lưỡi xoa lưỡi của Hamin và mút môi trên của cậu một cách thèm thuồng. Hamin cố gắng điều chỉnh nhịp thở trước nụ hôn dai dẳng, nhưng Tae Rim đã không nghe và bộc lộ ham muốn nhục dục mà anh đã kìm nén bấy lâu nay một cách táo bạo.

"Anh đã muốn làm điều này đến mức nào thì em sẽ không biết được đâu."

"Hừ... ư."

"Ha... anh nhớ em."

Anh mút, cắn và mân mê da thịt môi của Hamin mỗi khi nói với hơi thở gấp gáp.

"Anh nhớ em quá, em biết anh đã ra sao không."

Ánh mắt của anh nhìn xuống toát ra một mùi hương trần trụi. Đó là đôi mắt xuất hiện khi anh bắt đầu cực kỳ hưng phấn. Những kích thích vô tận khiến Hamin choáng váng.

"Em cũng vậy à?"

Anh vuốt ve đường nét ngực của Hamin qua khe hở của chiếc áo sơ mi đang mở và thì thầm. Hamin cứng đờ người và gật đầu.

"...Vâng."

Anh luôn như vậy. Anh luôn hỏi lại. Em cũng vậy à? Em cũng nhớ anh à? Em cũng thích à? Anh hỏi lại một cách dai dẳng. Như một người bất an, như thể anh muốn được chứng minh liên tục như vậy. Và anh cười như thể đã hài lòng. Bây giờ cũng vậy.

"Vậy thì hôm nay anh sẽ phải phục vụ em cả đêm rồi."

Anh không truy hỏi thêm mà tập trung vào hành động. Anh nghiêng đầu và nuốt lấy môi cậu rồi tự nhiên quấn lấy lưỡi cậu. Anh dồn ép Hamin, như thể không cần thêm bất kỳ lời nào nữa. Anh dồn ép Hamin theo cái cách khiến cậu không thể nghĩ gì khác và cởi hết quần áo của Hamin, vốn chỉ mới cởi được cúc áo. Tae Rim cũng thô bạo cởi áo khoác ngoài của mình ra.

Anh đã chỉ nghĩ đến điều này kể từ khi bước lên chuyến bay đến Hàn Quốc, không, còn rất lâu trước đó. Những suy nghĩ tầm thường rằng anh muốn hôn cậu ngay khi nhìn thấy cậu và lăn lộn cả ngày lẫn đêm.

"Cái giường này phải không?"

Anh đột nhiên hỏi khi vuốt ve cơ thể trần truồng của Hamin. Hamin nhắm chặt mắt vì cái nóng đang trào dâng, rồi ngạc nhiên và từ từ mở mắt ra.

"Nơi em đã tự sướng với anh."

Tae Rim cười khúc khích khi liếm xương quai xanh của Hamin. Mặt của Hamin đỏ bừng hơn. Cậu đưa tay che mặt lại khi nhớ đến quá khứ đen tối mà cậu đã quên mất trong giây lát.

"Đừ, đừng nói."

Đó là một ký ức mà cậu thực sự muốn quên. Tae Rim không thể che giấu nụ cười trên môi, có vẻ như anh càng thích thú hơn khi cậu lắp bắp vì bối rối.

"Sao vậy. Chúng ta đã rất vui mà."

"...... Đừ, em sẽ không làm chuyện đó nữa đâu."

"...... Tiếc thật."

"......"

"Giọng của em lúc đó rất gợi cảm đấy."

Anh trông hơi nghịch ngợm khi nói những lời sến súa với một khuôn mặt tươi cười. Hamin đỏ bừng mặt và đẩy vai anh ra như thể bảo anh đừng làm vậy, nhưng anh không hề nhúc nhích và cứ thế cắn lấy đầu vú màu hồng đào của cậu. Anh cắn và mút lấy nó như thể đang ăn một trái cây mà nước ép đang trào ra, và xoa xoa phần dưới của anh vào bên trong háng của Hamin một cách âm ỉ. Dương vật đã cương cứng và nổi giận của anh nhô ra khỏi chiếc quần lót của anh và thể hiện sự hiện diện của .

Sau khi cởi chiếc quần lót của Hamin, anh nuốt ngón tay của mình rồi mút nó và đưa nó vào giữa khe mông của cậu. Hamin không biết phải nhìn vào đâu vì cái dáng vẻ đó quá gợi cảm. Cậu chỉ mút một ngón tay thôi mà bụng dưới của Hamin đã tê dại. Dần dần, toàn thân cậu trở nên ngứa ngáy và vặn vẹo.

"Anh đã bắn hai lần mà dương vật vẫn không xìu đấy."

Anh cười gian xảo và ném cả chiếc quần lót của mình đi. Dương vật của anh, trông như một vũ khí nguy hiểm dù có nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa, dựng đứng lên đến tận bụng dưới của anh. Hamin nuốt khan và co chân lại vì cảm thấy uy hiếp trước quy đầu cứng rắn, thân hình to lớn và những mạch máu nổi lên dữ dằn, nhưng Tae Rim đã nhẹ nhàng ngăn cản cậu và dang rộng hết cỡ hai chân của Hamin để cố định chúng.

"Nhưng có vẻ như mỗi lần chỉ có mình anh như thế này."

Tae Rim cố định hai chân của Hamin và liếm đầu dương vật của Hamin một cách dài dòng, rồi nghiến răng cắn vai của Hamin như thể có chút bất mãn. Sau đó, anh dùng ngón tay dính nước bọt xoa nhẹ vào những nếp nhăn trên hậu môn của cậu. Hamin hơi nhấc mông lên vì cảm giác thầm kín và nhìn Tae Rim với vẻ mặt hơi hưng phấn.

"Lần nào gặp em anh cũng phát điên lên như một thằng điên."

"À, không... em cũng... em cũng vậy mà."

"Lại nói dối nữa rồi."

"Không phải đâu, thật mà. Chỉ là em ngại thôi..."

Cậu luôn cảm thấy ngại ngùng và xấu hổ mỗi khi hôn anh và quan hệ với anh. Cậu vẫn không thể tin rằng cái thứ to lớn đó lại đi vào cơ thể mình.

"Vậy thì hôm nay Hamin cho anh vào nhé?"

Đôi mắt đen láy đang nhìn chằm chằm vào cậu ép buộc cậu.

"Ơ, làm sao ạ..."

Tae Rim cười ngọt ngào và xoay người lại. Anh nâng Hamin, người đã nằm xuống với tư thế ngồi, lên và đặt cậu ngồi lên phần dưới của mình rồi lần này anh tựa người lên đầu giường. Hamin đỏ bừng cả cổ khi có tư thế trèo lên người anh.

"Ơ, ..."

Tae Rim xoa mông của Hamin một cách dịu dàng khi cậu bối rối và xoa quy đầu của mình vào giữa những nếp nhăn trên hậu môn của cậu.

"Theo đúng nghĩa đen."

Anh chỉ nói ngắn gọn như thể không muốn giải thích thêm và chỉ nhìn lên Hamin. Hamin chỉ nhấc mông lên với vẻ mặt khó xử. Cậu không thể tìm ra cách vì chưa bao giờ tự mình cho vào cả. Tae Rim chỉ nhìn Hamin đang lúng túng như một khán giả và sờ vào bắp đùi trắng nõn của Hamin đang quỳ.

"Em, em không làm được..."

Hamin cầm dương vật của Tae Rim và cố gắng đặt nó vào lỗ của mình, nhưng cái đầu to lớn đó không thể nào đi vào một cái lỗ đã đóng chặt. Cậu suýt khóc vì không làm được, và Tae Rim cảm thấy phần dưới của mình lại cương cứng hơn trước cái dáng vẻ của Hamin.

"Xoay người lại đi."

Anh dụ dỗ Hamin và bảo cậu nằm xuống. Hamin giật mình vì không biết phải nhìn vào đâu trước dương vật của anh đang ở ngay trước mắt mình, nhưng Tae Rim đã nhấc mông của Hamin lên và đưa nó lên trên mặt mình. Hamin giật mình và vùng vẫy vì sốc, nhưng cậu nhanh chóng mất trí trước cảm giác đang len lỏi giữa các nếp nhăn trên hậu môn mình.

"Lư, lưỡi anh... Hự, từ từ... Ở đó bẩn mà, bẩn lắm...!"

Hamin muốn ngăn cản anh nhưng anh đã dùng cả hai tay dang rộng hết cỡ hai bên mông của cậu và cho lưỡi vào. Ban đầu anh chỉ liếm qua một lần, rồi sau đó anh luồn lưỡi vào một cách không hề do dự, và Hamin không biết phải làm gì. Không chỉ vậy, cậu còn run rẩy một chân vì cảm giác chóng mặt. Chụt, chụt, có những âm thanh gợi cảm như thể đang mút kẹo vang lên. Hamin thở hổn hển và ôm lấy đùi anh với tư thế chỉ nhấc mông lên.

Hamin  không muốn nhận được sự phục vụ như vậy, nên  đã tóm lấy dương vật khổng lồ của anh trước mặt mình khi cậu cảm thấy xấu hổ đến phát điên. Cậu không thể làm ngơ vì nó đang lảng vảng trước mắt cậu. Hamin ngập ngừng một lúc rồi dùng cả hai tay tóm lấy dương vật của anh.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo