“Ha, ư.”
“Ha…”
Tiếng thở dốc không rõ của ai thoát ra khỏi đôi môi đang chạm nhau. Taerim dùng bàn tay còn lại giữ lấy mặt Hamin rồi xoay đầu, đưa lưỡi vào sâu hơn. Anh đẩy mạnh như đang thúc mạnh vào cổ họng, rồi nhẹ nhàng rời đi và mút lấy đôi môi dày của Hamin.
“Hamin à?”
Anh gọi tôi sau khi mút lấy môi dưới một cách dính nhớp và xoa môi. Ánh mắt như sắp khóc của Hamin chạm vào mắt anh. Anh an ủi cậu bằng cách dùng chóp mũi mình cọ vào chóp mũi cậu và cắn môi trên cậu.
“Sau này, với mấy thằng chó má đó…”
“…Ư.”
“Đừng có làm bạn.”
Anh vừa áp môi mình lên môi cậu vừa thúc giục như một con chim mổ mồi. Hamin không biết ý nghĩa của những lời nói đó và chỉ gật đầu. Thấy Hamin đồng ý một cách vô thức, Taerim bắt đầu chạm môi mình lên môi cậu một cách nghiêm túc. Bàn tay đang giữ lấy mặt cậu di chuyển để giữ lấy gáy cậu. Anh nhét lưỡi mình vào giữa đôi môi Hamin không chịu mở ra và liếm từ vòm họng xuống đến tận cổ họng. Hamin chỉ biết đón nhận những chuyển động đó một cách ngơ ngác và thở dốc. Bàn tay cậu vốn chỉ nắm lấy cổ áo anh tự động hướng về phía gáy anh. Có lẽ anh cảm nhận được lực ôm lấy gáy mình, một nụ cười nhẹ nở trên môi Taerim.
“…Hừ.”
“Thè lưỡi ra xem nào.”
Anh vừa thúc lưỡi vào đầu lưỡi Hamin vừa ra lệnh, Hamin nhắm chặt mắt và thè lưỡi ra. Taerim mút lưỡi cậu một cách trần trụi đến mức phát ra âm thanh. Anh tạo ra những âm thanh sột soạt và nuốt lấy nước bọt của Hamin cùng với lưỡi cậu. Chết tiệt. Anh nghiến răng và túm lấy đầu Hamin đến mức muốn vỡ ra rồi khuấy động bên trong miệng cậu. Đó là một nụ hôn vội vã và rẻ tiền, khác với mọi khi.
“Ha… Mẹ kiếp, anh cũng phải mút lưỡi của một thằng con trai rồi này .”
“…Ưh ừ.”
“Nhờ có Hamin mà, ừ?”
Anh vừa cắn môi dưới của Hamin vừa hờn dỗi. Vừa cắn anh vừa dùng lưỡi nghịch ngợm. Hamin rụt rè liếm láp như một chú chim non và tìm đến môi anh rồi mút một cách vụng về. Ngay khi cậu có hành động nhỏ nhặt đó, ngòi nổ đã được kích hoạt và anh vội vã cởi áo sơ mi mình ra và mút lấy môi Hamin. Những âm thanh dâm loạn đến mức lộn mửa tràn ngập khắp nơi.
Ánh sáng ban mai chiếu vào từ bên ngoài cửa sổ và chiếu rọi thân trên của Taerim. Những đường nét xanh biếc ánh lên trên khung xương và cơ bắp vạm vỡ. Hamin ngẩn người ra và ngắm nhìn cơ thể trần trụi của anh một lúc. Nhưng đó cũng chỉ là trong chốc lát. Anh tự nhiên đè cậu xuống giường rồi liếm môi cậu và mút lấy đầu lưỡi cậu. Ưh ừ. Những âm thanh rên rỉ khó nghe cứ thế thoát ra.
Chụt, những thớ thịt đỏ ửng quấn lấy nhau một cách ác liệt giữa hai đôi môi đang chạm nhau. Cùng với những âm thanh dính nhớp, Hamin bị cuốn vào một cảm giác mơ hồ. Cậu cảm thấy quá tuyệt vời. Hành động đáng xấu hổ mà cậu đang làm với anh thật sự tuyệt vời đến mức ngây ngất.
“Anh… Haư.”
Vô thức, tôi níu lấy anh và rên rỉ bằng một giọng đầy khát khao. Một tiếng cười khúc khích thoát ra giữa hai đôi môi đang chạm nhau. Có một sợi tơ trong suốt dính nhớp kéo dài giữa hai đôi môi đang hơi hé mở.
“Haminie của anh là người nổi hứng trước.”
“…Hư.”
“Không ngờ em sẽ đến tìm anh đó.”
Anh vừa mút môi cậu một cách thuần thục vừa lẩm bẩm. Ánh mắt anh nhìn xuống từ trên cao đầy quyến rũ. Hamin vô thức cảm thấy nóng ran và khát khao. Cậu ngẩn ngơ nhìn anh với đôi mắt mờ đục.
Sau đó, một âm thanh kim loại vang lên. Hamin vô thức đưa mắt nhìn về phía phát ra âm thanh khi nghe thấy tiếng tháo dây lưng. Cậu thấy thứ của anh phồng lên sau lớp quần. Ngay lập tức, một ngọn lửa nóng rực như nham thạch lan ra khắp cơ thể cậu.
“Em nhớ chim anh hả?”
Taerim áp môi mình lên môi, cằm và đường cong cổ của Hamin. Những âm thanh tục tĩu vang lên một cách dính nhớp. Hamin co quắp các ngón chân lại vì cảm giác ngứa ngáy đang cào cấu bụng dưới cậu.
“Hư.”
“Em muốn mút chim anh hả?”
Anh cố tình thì thầm liên tục những lời lẽ trần trụi. Những lời nói kích thích hơn cả những kích thích chạm vào da thịt đang kích thích các giác quan của cậu.
Anh cắn nhẹ cằm cậu như đang đòi hỏi câu trả lời. Đồng thời, bàn tay to lớn của anh len lỏi vào bên trong áo cậu. Hamin vặn vẹo cơ thể trước bàn tay đang chạm vào bên trong cơ thể mình.
Đôi môi anh rời khỏi cằm cậu và xoa lên xương quai xanh nổi bật của Hamin, và vừa liếm vừa nghịch ngợm bằng lưỡi. Thứ liên tục lọt vào mắt Taerim từ nãy đến giờ lại một lần nữa kích thích anh. Đường cong cổ trắng và dài. Taerim đảo mắt, vừa gặm nhấm chiếc cổ thon thả và cong cong vừa nói.
“Giơ tay lên.”
Anh vừa mút cổ vừa xoa vùng quanh rốn cậu và ra lệnh. Anh kéo một nửa cổ áo cậu lên như thể muốn cởi áo cậu ra. Bụng Hamin trắng nõn và phẳng lì lộ ra.
Hamin vừa định cởi áo cậu thì khựng lại và ngăn bàn tay anh lại. Taerim nhíu mày trước hành động cố gắng kéo áo xuống của Hamin thay vì kéo áo lên.
“Hôm nay anh sẽ không chỉ bắt em mút chim anh thôi đâu.”
“Không…”
“Hôm nay anh cũng sẽ phục vụ em mà?”
Anh áp môi mình lên mí mắt Hamin đang lay động như thể đang sợ hãi.
“Nên giơ tay lên đi.”
Nghe anh dỗ dành nói lại, Hamin khó xử. Bỗng nhiên cậu nhận ra cổ tay mình đang trống trải. Chiếc đồng hồ mẹ cậu tặng nằm trên kệ trong phòng khách. Cậu đã tháo nó ra để đi ngủ. Hamin lắc đầu nguầy nguậy trước tình huống không ngờ tới này.
“Hay là… Hay là cứ làm thôi thì có được không ạ?”
Ánh mắt Taerim nheo lại trước yêu cầu đáng thương của Hamin, người luôn nghe lời anh.
“Tại sao?”
Giọng nói trầm thấp của anh rất đơn phương. Cứ như thể anh không thích yêu cầu đó vậy. Hamin kéo áo sơ mi xuống một cách khó khăn.
“…E, em ngại.”
“Anh cũng ngại.”
Anh vừa nói vừa trần trụi một cách thản nhiên. Anh chẳng có vẻ gì là đang ngại cả.
Hamin ra sức đảo mắt. Taerim dùng lưỡi liếm từ cằm lên đến tận thái dương và vừa hỏi lại một lần nữa vào tai cậu “Tại sao” mỗi khi môi anh chạm vào da cậu, bụng dưới Hamin vừa ngứa ngáy vừa đau nhức. Hamin vừa vặn vẹo cơ thể vừa luyên thuyên biện minh.
“Em… Em cũng có ngực đâu…”
“…”
Đó là một lời biện minh, nhưng đó cũng là sự thật lòng của cậu. Cậu cũng lo rằng anh sẽ chợt mất hứng khi nhìn thấy bộ ngực phẳng lì của cậu.
“À.”
Anh thở dài bằng một giọng nói nhỏ như tiếng rên. Rồi anh vừa bật cười vừa lẩm bẩm.
“Cũng có thể.”
Hamin cẩn thận ngước mắt lên. Khuôn mặt anh đang ở ngay trước mắt cậu. Hơi thở cậu tự động ngừng lại.
Bàn tay anh tự nhiên di chuyển về phía thân dưới cậu thay vì thân trên.
“Haminie lý trí thật đó.”
“…”
“Còn quan tâm đến anh trong tình huống này nữa.”
“…”
“Có nên cảm ơn không nhỉ?”
Anh vừa trêu chọc vừa chế nhạo. Trong lúc cậu bối rối không biết làm gì, anh đã cởi phăng chiếc quần thể thao của Hamin.
Hamin khép chân lại trước vùng dưới đang trở nên trống trải, nhưng đầu gối anh đã luồn vào giữa hai chân Hamin. Chiếc quần lót của Hamin hơi ướt. Hamin túm lấy cổ tay anh, người đang chống bên cạnh mặt cậu và dụi mặt vào đó như đang cố gắng che giấu khuôn mặt mình vì xấu hổ tột độ. Cậu đang quyến rũ anh à. Anh lẩm bẩm một cách âm u trước hành động ngoài ý muốn đó.
Taerim cắn vành tai Hamin đang xấu hổ đến mức sắp ngất đi rồi thì thầm.
“Ngực thì không được, còn chim thì được à?”
Bàn tay nóng hổi của anh hướng về phía quần lót cậu. Hamin vặn vẹo thân dưới như đang cố gắng ngăn cản, nhưng hai đầu gối anh lại cố định hông Hamin một cách chắc chắn hơn.
“Cả, cả ở đó cũng… Không được đâu ạ… Hức.”
“Tại sao?”
Taerim hỏi một cách thản nhiên và chạm vào phần thun quần lót của Hamin. Hamin giật mình kinh hãi và nắm lấy cổ tay anh rồi lắc đầu với đôi mắt dao động.
“Cái chim của em… Không cần làm cho nó đâu…!”
Hamin ra sức ngăn cản anh. Cậu bỗng nhớ đến những lời anh đã từng nói. Những lời như thể anh không thể nổi hứng khi nhìn thấy thứ tương tự như mình. Cậu chỉ nhớ đến những lời nói coi những người như cậu là những người chẳng ra gì. Vốn dĩ thứ cậu muốn từ anh chỉ là một nụ hôn, cậu không cần gì hơn thế. Ngược lại, cậu còn sợ rằng bầu không khí đang nóng lên này sẽ nguội lạnh mất.
“Chỉ… Chỉ em làm cho anh thôi được không ạ.”
“…”
Vì vốn dĩ mình đã bắt đầu việc này nên giờ cậu nghĩ rằng cậu có thể làm bất cứ chuyện gì. Cậu chỉ muốn giải tỏa cho anh, dù bằng miệng hay bằng tay.
Taerim bật cười trước cách chọn từ ngữ quá đơn giản của Hamin.
“Người muốn nổi hứng là Hamin mà.”
“…”
“Chim của Hamin cũng phải thích chứ.”
Giọng nói pha lẫn tiếng cười của anh rơi xuống môi Hamin. Anh lướt lưỡi trên môi Hamin như đang dỗ dành rồi nhẹ nhàng gỡ bàn tay đang ngăn cản của cậu ra.
“Ưhức…!”
Ngay sau đó, bàn tay anh đã xâm nhập vào bên trong chiếc quần lót trắng. Hamin giật mình kinh hãi và nhắm chặt mắt. Chính vào khoảnh khắc đó. Bàn tay vừa xâm nhập bỗng khựng lại. Anh đang ngập ngừng nhíu mày và kéo hẳn chiếc quần lót của cậu xuống. Chiếc quần lót của Hamin lủng lẳng ở mắt cá chân cậu.
Hamin cảm nhận được điều gì đó không ổn và hít một hơi. Quả nhiên anh cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy thứ của cậu. Chắc chắn là như vậy. Anh sẽ không hưng phấn khi nhìn thấy thứ tương tự như mình.
“Ha.”
Anh bật cười khi nhìn chằm chằm vào thứ của cậu. Hamin theo phản xạ định che nó lại, nhưng Taerim đã ngăn cậu lại.
“Không có lông à?”
Ánh mắt vừa cười vừa châm biếm của Taerim đang lướt dọc vùng dưới nhẵn nhụi của Hamin trở nên méo mó. Anh vừa thấy ngớ ngẩn vừa thấy không tin được.
Hamin vừa che mặt vừa thở dốc vì xấu hổ. Cậu cảm thấy như phát điên mất. Cậu cảm thấy như thể những bí mật thầm kín nhất của mình đã bị phơi bày hết ra ngoài, và toàn thân cậu chìm đắm trong sự xấu hổ.
Taerim vuốt ve thứ giữa hai chân Hamin không một cọng lông một cách thô bạo. Dịch tiết rỉ ra từ quy đầu màu hồng nhạt, và cây gậy màu mơ thì đang cương cứng. Tinh hoàn nhăn nheo cũng khác biệt so với những tinh hoàn thâm đen khác. Nó hoàn toàn có màu hồng.
“…Không có lông, da lại trắng, lại còn màu hồng nữa.”
“Anh, anh làm ơn dừng lại đi…”
“Màu hồng đó, Hamin à. Con chim của em.”