“Cái này….”
Có vẻ tư thế ngồi không thoải mái khiến cậu khó khăn khi lấy đồ, cậu cựa quậy ậm ừ, đỉnh đầu đập vào trần xe. Đáng lẽ phải đau lắm chứ, nhưng cậu không hề biến sắc, chỉ xoa xoa đỉnh đầu rồi tập trung vào việc mình đang làm. Tae-rim vuốt ve đỉnh đầu của Ha-min vừa bị đập vào trần xe, lặng lẽ nhìn cậu cựa quậy. Mỗi khi cậu cựa quậy, hạ bộ của cả hai lại chạm vào nhau, nhưng có vẻ Ha-min hoàn toàn không nhận ra.
“Cái này em mang đến mà….”
Ha-min lẩm bẩm với giọng điệu líu lưỡi vì say. Cậu lấy ra một thứ với vẻ mặt tự hào, đó là đậu phộng, món nhắm cơ bản ở quán nhậu. Đó là thứ duy nhất anh ăn ở quán nhậu. Anh không hề đụng đến thức ăn, chỉ uống nước hoặc nhấm nháp món nhắm khô này vài ba lần rồi thôi. Bộ não ngập trong rượu của Ha-min đã bỏ đầy đậu phộng vào túi để mang về cho anh. Để cho hyung. Tae-rim bật cười khi Ha-min lấy đậu phộng ra với vẻ mặt xúc động.
“Anh thích mà… cái này.”
Ha-min lẩm bẩm, lặp đi lặp lại một câu nói, Tae-rim thở dài. Cậu ngây thơ đến mức khó mà tạo không khí được. Kế hoạch ban đầu của anh là sau khi xem phim, ăn tối và lái xe dạo phố sẽ đến khách sạn làm một trận. Kế hoạch đầy tham vọng đã tan thành mây khói, nên anh định vừa lái xe dạo phố vừa tranh thủ làm chút gì đó trong xe để vơi đi nỗi thất vọng, nhưng đối phương lại quá vô tư.
“A―.”
Tae-rim bật cười rồi há miệng ra. Ha-min ngập ngừng rồi vui vẻ đút một hạt đậu phộng vào miệng anh. Anh nhai đậu phộng, lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt vui vẻ của Ha-min. Vừa nhai rồm rộp anh vừa tranh thủ hôn chụt chụt lên môi Ha-min. Ha-min cựa quậy như thể bị nhột, lần này anh không hôn môi nữa mà hôn lên mắt cậu. Lần đầu tiên anh thấy đôi mắt ửng đỏ của cậu gợi cảm đến vậy.
Tae-rim vốn không thèm quan tâm đến chuyện làm tình khi đối phương say rượu. Dù là rượu hay thuốc, người say đều có một mùi đặc trưng, và cái mùi đó là thứ anh ghét nhất, chứ đừng nói đến đôi mắt lờ đờ hay những cử chỉ loạng choạng của họ. Thế mà anh lại bị quyến rũ bởi một tên say khướt, bỏ đậu phộng vào túi mang về cho anh. Thậm chí dù cậu nồng nặc mùi rượu, cái mùi đó vẫn thoang thoảng như gió xuân trên đầu mũi anh.
“Song Ha-min.”
Ha-min bị hôn tới tấp, đôi mắt mở to khi nghe thấy tiếng gọi trầm thấp của anh. Tae-rim nhếch mép cười, cọ xát hạ bộ đang bắt đầu phản ứng của mình vào giữa hai chân Ha-min.
“Anh cương rồi. Em tính sao đây?”
Anh hỏi với nụ cười gian xảo, Ha-min giật mình. Lúc hôn thì cậu im thin thít, nhưng khi anh cọ xát hạ bộ, cậu lại giãy nảy lên như thể vừa tỉnh táo lại.
“Tại em, tại sao lại mang cái đó đến dụ dỗ anh.”
Anh nhìn thẳng vào đôi mắt nâu đang bối rối của cậu, thản nhiên nói. Ha-min theo bản năng rụt người lại, lùi mông về phía sau, Tae-rim liền dùng hai bàn tay to lớn nắm chặt hai bên mông cậu, kéo mạnh về phía mình.
Hạ bộ đang cương cứng của anh chạm vào chỗ đó của Ha-min. Dù bị quần áo che chắn, cậu vẫn cảm thấy nóng ran, bụng dưới tự động ngứa ngáy. Ha-min giật mình khép hai chân lại, anh liền dứt khoát ngăn cậu lại.
“Đồ ăn mà dụ dỗ người ta là tệ nhất đấy. Biết không?”
Bàn tay thon dài của anh luồn vào khe hở của quần Ha-min. Một tay anh thuần thục cởi khóa quần Ha-min, tay còn lại luồn vào khe hở nhỏ, nắm chặt lấy mông cậu.
“Ưm.”
Hôm nay da cậu mịn màng hơn bình thường, cứ như dính chặt vào tay anh vậy. Anh thô bạo xoa nắn cặp mông mềm mại của cậu như thể đó là của mình. Mỗi khi anh xoa nắn, những vết đỏ hằn lên mông cậu. Mỗi khi anh xoa nắn, mông cậu lại rung lên, khiến cho chỗ đó của cả hai cọ xát vào nhau. Cảm giác kỳ lạ khiến má Ha-min càng ửng đỏ hơn.
Do liên tục bị cọ xát, Ha-min hoảng hốt đánh rơi hết đậu phộng đang cầm trên tay. Vụn đậu phộng rơi vãi bẩn cả xuống sàn xe, nhưng Tae-rim chỉ cười khẩy. Bản tính khó chịu, không thể chịu được sự bẩn thỉu của anh bỗng trở nên dễ dãi trong khoảnh khắc này.
“Hay là thật ra trong đầu Ha-min chỉ toàn nghĩ đến chuyện dụ dỗ anh thôi?”
“Đâu, đâu có.”
Anh vừa xoa nắn mông cậu như nhào bột vừa thì thầm, Ha-min liền nhìn anh với ánh mắt oan ức. Đôi mắt nâu đẫm lệ vì say rượu trông thật đáng yêu, anh càng trêu cậu hơn.
“Vậy sao lại làm anh dựng đứng lên thế này.”
“anh… nh ơi….”
Ha-min ấp úng, không nói nên lời. Cậu không tìm được từ nào để phản bác, chỉ tức giận nhìn Tae-rim. Vì say rượu nên ánh mắt cậu bạo dạn hơn bình thường.
“Anh làm sao.”
Tae-rim thản nhiên đáp, cắn mút môi Ha-min. Anh tranh thủ cởi khóa quần mình. Không chút do dự kéo khóa xuống, hạ bộ đang cương cứng đáng sợ của anh lòi ra khỏi chiếc quần lót đen.
“Tại Ha-min mà anh, thành ra thế này….”
“Ưm….”
Anh ghé sát tai cậu, trút những lời nói trầm ấm. Anh bắt đầu kéo quần và quần lót của Ha-min xuống hết rồi kéo cậu sát lại gần mình. Chim không có lông của cậu chạm vào cặc có phần dữ tợn của anh, cọ xát vào nhau. Tiếng sột soạt và khoái cảm xuyên thấu bụng dưới khiến Ha-min vô thức ôm chặt lấy cổ anh.
Anh khẽ cười, tiếng cười lan tỏa trên cổ Ha-min. Anh thuần thục nhấc hông lên, chuyển tay từ xoa nắn mông sang xoa nắn háng cậu. Ha-min căng thẳng cả người khi cảm nhận được những ngón tay trắng trẻo đang dần tiến đến chỗ kín của mình. Anh cảm nhận được điều đó, dịu dàng cất tiếng.
“Lần trước Ha-min đau lắm đúng không.”
“…….”
“Tại anh lần đầu nên không biết.”
Anh nhớ đến dáng vẻ khó khăn khi cậu bước đi, nhẹ nhàng vuốt ve Ha-min đang căng thẳng. Những ngón tay thon dài của anh nhẹ nhàng xoa xoa những nếp nhăn đang khép chặt.
“Nhưng anh đã học được một bài học sau lần đó.”
“….”
“Nghe bảo bắn bên trong sẽ bị đau bụng.”
“….”
“Có đau nhiều không? Anh cứ nghĩ là con trai thì không sao nên đã bắn bên trong.”
Anh cắn nhẹ và mút lấy vành tai Ha-min. Ha-min lắc đầu với vẻ mặt ngơ ngác.
“Không, không sao ạ….”
“Nói dối.”
“Thật mà.”
“Vậy hôm nay bắn cũng được à?”
Anh dụi má vào má cậu, nài nỉ.
“Lần này anh sẽ móc hết ra cho em.”
“Ư…ưm.”
“Anh sẽ mút cho đến khi lỗ em giãn ra hết cỡ, không đau tí nào.”
Anh buông những lời dụ dỗ. Ha-min lắc đầu nguầy nguậy vì cảm thấy sợ hãi trước những lời lẽ dâm đãng đó. Cậu muốn trách anh đừng nói những lời đó, nhưng hạ bộ của cậu cứ bị cọ xát nên đầu óc cậu trống rỗng.
Ha-min vô thức cựa quậy mông khi cảm nhận được những xúc cảm như có côn trùng bò trên người, Ha… hơi thở nóng rực dường như bị kích thích phả vào tai cậu. Anh liền càng cuồng nhiệt hơn, ghì chặt người cậu vào lòng, ghé môi đỏ mọng vào tai cậu. Khóe miệng anh nở một nụ cười gian xảo.
“Đừng lo, Ha-min à.”
“…….”
“Anh mà học được rồi thì làm giỏi lắm đấy.”
Giọng nói trầm thấp, tự tin và đầy cuốn hút.
**
“Ha― đừng mà.”
Ha-min hoàn toàn nghiêng người về phía vô lăng, vội vàng khua tay. Cậu giật mình khi anh kéo mông cậu lên ngang mặt mình.
Anh dùng tay trêu chọc lỗ cậu và hôn cậu một hồi rồi đột nhiên lật ngược cậu lại, đẩy người cậu về phía trước, nhấc mông cậu lên cao. Ha-min đoán được anh định làm gì, lắc đầu với vẻ mặt đau khổ. Cậu cảm thấy xấu hổ và nhục nhã đến phát điên. Chỉ cần nghĩ đến việc chỗ kín của mình đang bị phơi bày ra như thế thôi là đầu óc cậu đã muốn nổ tung rồi.
“Chỉ dùng tay thôi thì không đủ.”
Nhờ ba ngón tay của anh mà cái lỗ vốn khép chặt của cậu đã trở nên mềm nhũn. Anh vừa vuốt ve xung quanh cái lỗ đang dần giãn ra vừa thuyết phục cậu.
“Lần trước anh cũng nới lỏng nhiều rồi mà em vẫn khó chịu.”
Anh thì thầm vào lỗ của cậu với giọng điệu lo lắng. Mỗi khi hơi thở của anh chạm vào chỗ kia, dương vật đang cương cứng của cậu lại giật mình.
“Nhưng… nhưng cái đó thì….”
“Anh không muốn Ha-min đau. Hửm?”
Đôi mắt nóng rực của anh có chút đáng sợ. Ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào chỗ đó một cách dai dẳng, lời nói của anh thì dịu dàng, nhưng lại giống như lưỡi của một con rắn độc. Ha-min run rẩy bám chặt vào vô lăng. Mỗi khi anh nài nỉ như vậy, Ha-min luôn bất lực. Anh không ngừng xoa xoa những nếp nhăn, không ngừng phát tín hiệu khiến Ha-min cuối cùng đành gật đầu. Đó chỉ là một cử động nhỏ, đến mức khó có thể nhận ra. Nhưng anh không bỏ qua, nhếch mép cười rồi luồn lưỡi vào.
“Ha… haa!”
Ngay khi cậu cảm nhận được cảm giác ẩm ướt, Ha-min liền rên rỉ. Tiếng mút chóp chép, dính nhớp khiến cậu phát điên. Dương vật của cậu đã cương cứng đến mức muốn nổ tung. Anh luồn lưỡi sâu vào bên trong, xoay tròn để nới rộng khu vực. Anh dùng ngón tay cố gắng nới rộng cái lỗ để nó to hơn. Nhờ vậy lưỡi anh càng dễ dàng ra vào hơn, anh đâm sâu vào như thể đang giao hợp. Cảm giác kỳ lạ khiến mông Ha-min căng cứng.
“Hức―! Có, có vẻ lạ…, hức.”
“Không phải thích à?”
“Haa…, ha.”
“Thích đến mức mút chặt cả lưỡi anh rồi kìa… đúng là đồ dâm.”
Anh cười khẩy, thô bạo liếm láp cửa miệng cậu. Ha-min cảm thấy xấu hổ đến chết đi được, toàn thân tê dại vì khoái cảm, cậu chỉ biết thở dốc, úp mặt vào vô lăng.
“Vừa mút lỗ thôi mà đã bắn cả ra rồi.”