Chương 4
Ngay sau khi vừa tỉnh giấc, toàn thân cậu vẫn còn đắm chìm trong sự uể oải. Lưỡi anh trượt vào giữa đôi môi đang hé mở một cách thụ động. Khối thịt mềm mại lướt qua lớp niêm mạc ẩm ướt bên trong má rồi quấn lấy chiếc lưỡi đang ngoan ngoãn nằm im, mút mạnh.
"Ư hừt."
Sao tự nhiên anh lại nổi điên lên thế này? Ngoài sự bối rối trước hành động đột ngột này, một tiếng rên rỉ nho nhỏ đã thoát ra khỏi miệng cậu. Có vẻ như là do sau khi thức dậy sau một giấc ngủ trưa ngon lành, toàn thân đang thả lỏng thì miệng lại bị kích thích.
Moon Seo Yoon không đẩy Woo Yeon Jae ra mà đan các ngón tay vào cổ tay anh như để bám vào cánh tay anh, chống đỡ cơ thể. Đồng thời, lực mút lưỡi trở nên mạnh hơn một chút. Âm thanh ướt át khẽ vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
"Ư ưm......"
Cậu tưởng như môi mình sắp rời ra thì Woo Yeon Jae vặn đầu rồi lại tiến sâu vào bên trong miệng cậu. Khối thịt ẩm ướt trắng trợn đè lên phần lõm của lưỡi rồi trượt đi như một con rắn, quấn chặt lấy chiếc lưỡi đang ngoan ngoãn nằm im, mút mạnh.
Bàn tay vừa rời khỏi má giờ thong thả vuốt ve cằm cậu, cuối cùng trượt xuống nắm lấy cổ cậu. Có vẻ như nhịp tim đang đập điên cuồng của cậu sẽ truyền đến lòng bàn tay đang chạm vào da cậu.
Moon Seo Yoon cố gắng vùng vẫy để theo kịp những động tác của Woo Yeon Jae. Không biết có phải vì câu nói "em sẽ học nhanh thôi" không chỉ là một lời nói suông, mà mỗi khi hôn Woo Yeon Jae, đầu óc cậu lại trở nên mơ hồ. Có lẽ đó là lý do tại sao lưỡi cậu vẫn còn vụng về.
Chụt, chụt. Nhân lúc khối thịt đang mút lưỡi cậu rời ra trong giây lát, Moon Seo Yoon cố gắng hít vào một hơi. Một thắc mắc nhạt nhẽo thoáng qua trong đầu cậu, "Tại sao chỉ có mình anh trở nên thành thạo hơn trong khi cả hai đứa cùng hôn nhau thế này?", thì cái lưỡi dựng lên nhọn hoắt liếm nhẹ lên vòm miệng cậu.
"Hừt."
Cậu khẽ rên lên, toàn thân run rẩy. Woo Yeon Jae nhận ra điều đó nên khẽ cười. Tiếp theo, cái lưỡi vừa xoa vòm miệng trượt xuống má rồi liếm lớp niêm mạc ướt át. Nước bọt tự nhiên ứ đọng đầy trong miệng cậu.
Moon Seo Yoon khẽ nhúc nhích lưỡi một cách vụng về, chạm nhẹ vào khối thịt đang tùy ý khuấy đảo miệng cậu. Đồng thời, một bàn tay to lớn luồn vào bên trong áo cậu, vuốt ve bụng cậu. Cảm giác bàn tay to lớn vuốt ve làn da trần khiến Moon Seo Yoon giật mình tỉnh táo lại, cậu vội vàng đẩy Woo Yeon Jae ra.
"Hà...... Sao cơ."
Người đàn ông gần như đè lên người cậu lọt vào tầm mắt cậu. Từ đôi lông mày khẽ nhíu lại, có thể thấy rõ vẻ bất mãn của anh. Moon Seo Yoon né tránh ánh mắt đó, che má bằng mu bàn tay. Bởi vì khoảnh khắc cậu đối mặt với khuôn mặt đang hưng phấn đến khác thường của mình, má cậu tự nhiên nóng bừng.
"Sao tự nhiên lại sờ bụng em?"
"Seo Yoon à."
Woo Yeon Jae không rút tay lại.
"Anh muốn làm bây giờ."
Có lẽ vì có bàn tay đang nắm chặt cổ tay cậu như muốn bảo anh dừng lại nên anh không di chuyển thêm nữa. Anh chỉ siết chặt các ngón tay, vuốt ve làn da trần của cậu.
"Hả?"
Anh không di chuyển tay, nhưng khi các ngón tay vuốt ve làn da cậu với một ý đồ trắng trợn, cảm giác nhột nhạt ùa đến. Moon Seo Yoon không nói gì, chỉ khẽ nhúc nhích con ngươi, ngước nhìn Woo Yeon Jae.
Lần cuối cùng cậu và Woo Yeon Jae làm tình là vào cái ngày hôm đó. Sau khi hẹn hò, hai người thỉnh thoảng đã có những khoảnh khắc kỳ lạ, nhưng những khoảnh khắc đó chưa bao giờ dẫn đến tình dục. Không phải là cậu cố tình tránh né. Nói đúng hơn thì phải nói là hai người không có thời gian cho việc đó.
Cậu đã trải qua vài tuần sau khi khai giảng với một tinh thần tồi tệ, đến mức cậu không nhận ra dòng chảy của thời gian. Moon Seo Yoon chỉ nhận ra kỳ thi giữa kỳ đang đến gần sau khi hẹn hò với Woo Yeon Jae.
Dù là giai đoạn đầu của mối quan hệ, cậu cũng không phải là người vô trách nhiệm đến mức bỏ bê hoàn toàn kỳ thi. Hơn hết, Woo Yeon Jae đang bị thương, và cậu cho rằng điều mà cả hai cần ngay bây giờ là thời gian để lấy lại sự ổn định về mặt tinh thần.
Có lẽ cậu đã cảm thấy đủ hài lòng với những cái đụng chạm da thịt mơn trớn, có chút khác biệt so với khi còn là bạn bè.
Moon Seo Yoon vừa tỉnh táo lại đã khăng khăng đòi học ở thư viện. Nếu ở trong căn hộ, Woo Yeon Jae sẽ cứ sáp lại gần cậu, khiến cậu khó tập trung. Cứ thế, cậu và anh cùng nhau học ở thư viện rồi mỗi người lại trở về nơi ở của mình, cậu về ký túc xá, Woo Yeon Jae về căn hộ, chỉ để ngủ rồi lại ra ngoài vào ngày hôm sau.
Sở dĩ hôm nay cậu có thể đến nhà chính của Woo Yeon Jae là vì kỳ thi giữa kỳ đã kết thúc đúng lúc. Điều đó cũng có nghĩa là hai người đã có khoảng thời gian rảnh rỗi đầu tiên kể từ khi hẹn hò.
Moon Seo Yoon khẽ liếc mắt xuống. Một hình thù phồng lên dày cộm hiện rõ trên đùi anh.
......Ra là anh đã nhịn lâu như vậy. Cậu chưa từng nghĩ rằng Woo Yeon Jae đang nhịn, nhưng giờ cậu mới nhận ra rằng mình đã quá vô tâm.
"Em không muốn à?"
Có lẽ anh nhận ra ánh mắt cậu đang hướng về phía đùi mình, Woo Yeon Jae hỏi với giọng điệu ngọt ngào. Moon Seo Yoon cắn môi dưới. Cậu cũng là một người đàn ông có ham muốn tình dục. Không phải là cậu không muốn.
"Không phải vậy......"
"Không phải vậy."
Bàn tay đang dừng lại khẽ trườn lên một chút.
"Chỉ là làm ở đây thì hơi......"
Moon Seo Yoon ấp úng. Đây đâu phải là căn hộ, mà là nhà chính của Woo Yeon Jae.
"Ở đây thì sao."
Woo Yeon Jae nghiêng đầu, như thể không hiểu có vấn đề gì.
"......Có người lớn mà."
"Họ đi rồi. Chắc chắn là tối muộn họ mới về."
Cậu có thể viện cớ những người làm việc ở nhà, nhưng đúng lúc là hôm nay tất cả họ đều không có ở nhà, nên cậu không thể viện cớ đó. Ngay cả khi họ có ở nhà, họ cũng là những người hiểu rõ tính cách của Woo Yeon Jae, nên hiếm khi họ lên tầng hai, nên đó là một cái cớ không phù hợp.
"Anh muốn nhìn thấy Moon Seo Yoon khóc trên giường của anh."
Có lẽ nhận ra sự do dự của cậu, Woo Yeon Jae cười khúc khích rồi vươn tay ra.
"Anh là biến thái à?"
"Muốn anh làm chuyện bệnh hoạn hơn không?"
"Ư."
Cậu không biết từ khi nào bàn tay đang nắm cổ tay cậu đã buông lỏng. Nhờ đó, bàn tay đang từ từ trườn lên chạm vào ngực cậu. Moon Seo Yoon rùng mình, nhíu mày nhìn Woo Yeon Jae như thể đang trừng mắt. Anh khúc khích cười rồi cúi xuống hôn cậu, cắn môi cậu.
"Anh sẽ làm tốt mà."
Moon Seo Yoon mấp máy môi. Cậu cảm nhận được dương vật của mình đang dần cương cứng. Chưa kể đến việc cậu biết rõ mình có thể rên rỉ vì khoái cảm đến mức nào, chỉ cần Woo Yeon Jae nũng nịu và mè nheo một cách công khai như thế này, cậu đã khó lòng từ chối rồi. Hơn nữa, có lẽ vì đây là không gian mà hai người đã ở bên nhau trong một thời gian dài, mà cậu lại cảm thấy hưng phấn một cách tục tĩu.
Ra là đó là lý do tại sao tự nhiên anh lại nổi điên lên. Cậu đã gọi Woo Yeon Jae là biến thái, nhưng hình như cậu cũng không khác gì anh.
"Hà......"
Không được chiều theo anh thế này, Moon Seo Yoon nghĩ vậy, nhưng cậu vẫn thở dài và kéo gáy Woo Yeon Jae, liếm môi anh. Khi môi chạm môi, dù chỉ nhìn thấy đôi mắt đen láy, cậu vẫn có thể đọc được vẻ mãn nguyện ẩn chứa trong đó.
"Giơ tay lên."
Woo Yeon Jae vẫn giữ nguyên tư thế, dễ dàng cởi chiếc áo phông của cậu ra rồi từ tốn ngồi dậy. Không hiểu sao cậu đã cảm thấy khó thở, Moon Seo Yoon cố gắng điều hòa hơi thở và nhìn Woo Yeon Jae. Anh liếc nhìn xuống rồi thản nhiên cởi chiếc áo phông đang mặc trên người ra. Quần áo bị vò thành một cục, lăn lóc trên giường.
Moon Seo Yoon chống khuỷu tay xuống, gượng gạo nhấc nửa thân trên lên. Cậu đang lo không biết phải cởi quần như thế nào thì Woo Yeon Jae đã luồn tay vào giữa hai chân cậu rồi hôn cậu. Tư thế cậu tự nhiên đổ ập xuống, đầu chạm vào giường, thì bàn tay to lớn đã luồn vào bên trong quần cậu.
"Ưt."
Cậu xấu hổ vì tiếng rên rỉ đã thoát ra nên theo phản xạ định che mặt, nhưng sự vùng vẫy đó đã dễ dàng trở nên vô nghĩa. Đó là vì Woo Yeon Jae cắn nhẹ môi cậu như muốn bảo cậu tập trung vào nụ hôn. Cuối cùng, Moon Seo Yoon mất phương hướng, vòng tay đang lơ lửng giữa không trung lên cổ Woo Yeon Jae.
"Ư hừt, ư ưm......"
Những khối thịt ướt đẫm nước bọt dính chặt vào nhau, tạo nên một âm thanh ướt át vang vọng bên tai cậu. Trong lúc cậu đang tập trung vào nụ hôn, cậu cảm nhận được bàn tay đang ở bên trong quần lót của mình đang di chuyển xuống dọc theo mông cậu.
Moon Seo Yoon mặc bộ đồ tập thoải mái. Cậu đã mặc quần áo chỉnh tề để thể hiện sự tôn trọng với người lớn, nhưng sau khi tiễn họ đi, cậu đã thay quần áo của Woo Yeon Jae. Có lẽ là nhờ chiếc quần rộng rãi đến mức thùng thình mà bàn tay trượt dọc theo làn da trần của cậu một cách trơn tru. Chẳng mấy chốc, những ngón tay dài đã chạm vào cái lỗ của cậu.
Chắc không có gel đâu. Khi ý nghĩ đó thoáng qua trong đầu cậu, Woo Yeon Jae từ từ ngẩng đầu lên.
"Anh có một thứ muốn làm."
Moon Seo Yoon không hiểu nên chỉ chớp mắt. Ngón tay vừa vuốt ve xung quanh cái lỗ của cậu hơi nghiêng sang một bên rồi nắm chặt lấy mông cậu.
"Cho anh nhìn nhé?"
Không phải là hỏi có được không, mà lại hỏi là "cho anh nhìn nhé", ý nghĩa là gì đây. Cậu thoáng nghi ngờ, nhưng lại nghĩ rằng chắc không có gì đâu nên Moon Seo Yoon gật đầu.
Toàn thân cậu đang hưng phấn vì chỉ mỗi một nụ hôn. Cậu sẽ vui lòng cho Woo Yeon Jae làm bất cứ điều gì. Hơn nữa, Woo Yeon Jae chứ không phải ai khác sẽ không làm bất cứ điều gì gây hại cho cậu đâu.
"Không được đổi ý đâu đấy."
"Em có đổi ý gì...... Ưt."
Bàn tay vừa xoa bóp mông cậu rút ra thì Woo Yeon Jae đã nhanh chóng cởi quần và quần lót của cậu. Khi làn da trần, cũng như dương vật đang cương cứng một nửa của cậu tiếp xúc với không khí, chân cậu run lên. Theo phản xạ, cậu định đưa tay xuống che dương vật, Woo Yeon Jae đã dùng lòng bàn tay đỡ lấy phía sau hai đùi cậu rồi đẩy mạnh lên.
Trong tích tắc, hai chân cậu dang rộng ra, và ánh mắt hai người chạm nhau.
Chuyện gì vậy, một cảm giác bất an kỳ lạ dâng lên, cậu định vùng vẫy thì Woo Yeon Jae đã nhoẻn miệng cười rạng rỡ.
"Woo Yeon Jae, anh định làm gì...... Hừt!"
Hông cậu nhấc bổng lên đến mức đầu gối chạm vào giường. Woo Yeon Jae vừa cười xinh đẹp vừa cúi đầu xuống. Tiếp theo, một khối thịt mềm mại và ấm áp chạm vào cái lỗ của cậu.
Cái gì thế này. Moon Seo Yoon sau một nhịp mới nhận ra Woo Yeon Jae đang làm gì.
"Anh điên....... Ưt, đừng có liếm!"
Không giống như ngón tay, một thứ gì đó mềm nhũn và nóng hổi bắt đầu liếm phía sau cậu.
Rõ ràng là lưỡi.