Tháng Ba - Chương 132

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

BẢN DỊCH THUỘC VỀ TEAM EKATERINA. NẾU CÓ SAI SÓT, VUI LÒNG LIÊN HỆ QUA FACEBOOK TEAM EKATERINA. 
--------
#132

"Lùi lại!"

Anh lao vào giữa bác sĩ và Sehwa như thể đang bay. Anh chặn tầm nhìn và nhẹ nhàng đẩy Sehwa về phía sau, thúc giục cậu, và may mắn thay, tiếng người dần dần xa dần. Có vẻ như cậu đã cảm thấy một cái gì đó không ổn ngay cả trong sự bối rối.

Có vẻ như họ đã quyết định rằng mọi thứ đang trở nên tồi tệ, và một y tá, không, một kẻ giả trang làm y tá, nhanh chóng bám vào cửa trước. Có vẻ như họ đang cố gắng ngăn chặn bất kỳ ai xâm nhập từ bên ngoài.

Ki Taejung đá chiếc xe đẩy ba tầng mà bọn họ mang theo và làm nó ngã sang một bên, sau đó anh đẩy mạnh nó về phía cửa trước.

"Ưah!"

Tên khốn đang cố gắng đưa một vật kim loại nhỏ vào khóa cửa đã ngồi xuống và phát ra một âm thanh khó coi như thể chân hắn đã bị thương bởi chiếc xe đẩy đang bay tới. Phản ứng dữ dội hơn dự kiến của Ki Taejung khiến những tên khốn khác ngần ngừ và chỉ xem xét tình hình.

"Hức hức...!"

"Ổn thôi, ổn thôi...."

Có sự lo lắng và sợ hãi trong giọng nói của Sehwa khi cậu ôm đứa bé đang sợ hãi vì tiếng ồn.

Ki Taejung nhanh chóng quét mắt nhìn xuống sàn. Những thứ mà bọn khốn đã mang theo là những vật dụng y tế thông thường như ống tiêm, dao mổ, lọ thuốc thử và máy đo nhịp tim. Khi anh thấy mã trên xe đẩy là phòng cấp cứu, anh đoán rằng họ đã vượt qua cuộc kiểm tra nội bộ bằng cách viện cớ đó.

Thật may là chúng không phải là súng hay bom, nhưng... ngay cả như vậy, họ có đang làm điều này chỉ với một con dao mổ duy nhất? Đương nhiên, anh có thể giết người ngay cả bằng tay không, nhưng có vẻ như bọn khốn này là dân thường.

Động cơ thực sự của những tên khốn tồi tệ này, mang theo những công cụ tồi tệ và xông vào đây là gì? Anh chắc chắn rằng Đại tá Oh Seonran đã bố trí số lượng nhân viên an ninh gấp đôi so với bình thường.

Nếu đó là một tay sai do Trung tá kim cài vào, thì anh lại càng không hiểu tại sao họ lại làm điều này. Trung tá kim không đủ khả năng để làm điều gì đó rõ ràng như thế này vì vụ kiện bồi thường thiệt hại hỏa hoạn H2. Gần đây, ngay cả những thế lực đã tham gia vụ việc một cách nhẹ nhàng tương đối sau khi đệ đơn phá sản cũng đang thắt chặt cổ họng của Trung tá kim một cách mạnh mẽ.

"Đ, đừng di chuyển!"

Một tên khốn mặc áo khoác bác sĩ nhặt dao mổ dưới chân và hét lên.

"T, tôi không muốn làm điều này, nhưng... tôi cũng có một đứa con."

Khi anh nghe thấy từ "con", anh có thể cảm thấy cơ thể của Sehwa giật bắn mình từ phía sau. A... Những tên khốn này đã nhắm vào điều này.

"Hãy liên lạc với Thiếu tướng Ki Taejung."

Bác sĩ lắc con dao mổ trong tay, nói ra từ mà Sehwa chắc chắn sẽ yếu nhất ngay bây giờ.

"Tôi sẽ không làm hại cậu hay đứa bé, và tôi sẽ chịu trách nhiệm thuyết phục cả những lực lượng đối lập với Thiếu tướng Ki Taejung nếu một thỏa thuận đạt được.... Vì vậy, trước hết, hãy liên lạc với Thiếu tướng Ki Taejung. Nếu cậu tạo cơ hội cho chúng tôi, chúng tôi sẽ lo mọi thứ từ đây...."

Thỏa thuận cái đéo gì chứ, cái thỏa thuận chết tiệt.

Anh nên xử lý chúng như thế nào? Sẽ khó xử để đưa Sehwa vào phòng ngủ. Ngay cả khi anh di chuyển và che chắn cho cậu, một bên có thể hơi hở ra, và một góc hoàn hảo để đâm đứa bé mà cậu đang ôm sẽ xuất hiện.

Ki Taejung cắn môi một cách lo lắng. Giết tất cả rất dễ dàng. Tuy nhiên, anh không biết cách bảo vệ ai đó mà không gây ra một vết sẹo. Anh chưa bao giờ làm điều đó, vì vậy anh không chắc.

Anh nên cân nhắc bao nhiêu trường hợp?

Anh không muốn giết người trước mặt Sehwa.

Khi anh nắm giữ mạng sống của bà Song và những người khác tại cảng của H 2 và đe dọa Sehwa, khi anh cho nổ một con tàu trước mặt cậu.... Ánh mắt của Sehwa khi nhìn anh như thế nào.

Đó là lý do tại sao Ki Taejung không thể di chuyển thoải mái như anh đã từng làm.

Sehwa và đứa bé không được bị tổn hại dù chỉ một sợi tóc. Anh sẽ không để họ nhìn thấy một cảnh tượng đẫm máu và khủng khiếp. Cậu vừa mới bắt đầu cười.... Nếu Sehwa đau khổ vì cậu nhớ lại những gì đã xảy ra trước đây, và nếu điều đó lại xảy ra vì điều gì đó liên quan đến anh, thì anh thực sự sẽ khó có thể chịu đựng được lần này.

"Hãy thu mình hết mức có thể sau chiếc ghế rung. Có thể nguy hiểm nếu dính sát vào cửa sổ, vì vậy tốt hơn hết là giữ một khoảng cách vừa phải."

Anh thì thầm nhỏ chỉ đủ để Sehwa nghe thấy, vẫn hướng ánh mắt về phía trước.

"Dù sao thì tôi sẽ bắt tất cả bọn khốn đó. Tôi cần phải hỏi chúng về chủ mưu."

"...."

"Có thể hơi ồn ào, nhưng sẽ không ai chết cả. Tôi hứa đấy."

Anh không lo lắng. Phương pháp mà anh chưa từng thử chỉ là xa lạ, và nó sẽ không khó để kết thúc.

Tuy nhiên, anh không thể tiếp tục ở bên cạnh Sehwa mặc dù sự việc ầm ĩ như thế này đã xảy ra. Ngay cả bây giờ anh vẫn đang tôn trọng cậu như thể anh không biết, nhưng cậu có thể đã nhận ra anh là ai vì anh đã gọi Sehwa một cách thoải mái vì anh đã hoảng sợ trước đó.

Thật cay đắng khi kết thúc là một mớ hỗn độn như thế này, nhưng... Anh rất vui vì đã có thể nhìn thấy Sehwa và đứa bé trong một tuần. Anh thực sự rất vui.

"Gì vậy, hai người đang thì thầm cái gì vậy! Cậu Lee Sehwa, tôi bảo cậu  liên lạc với Thiếu tướng Ki Taejung mà!"

Cơ thể của Ki Taejung lao về phía trước như một viên đạn, tín hiệu của tiếng thét của tên bác sĩ.

"Tại sao cứ gọi anh ta mãi vậy."

"Á!"

"hãy gọi anh ta, Thiếu tướng Ki Taejung."

Anh tóm lấy tên bác sĩ vừa nói những điều vô nghĩa như anh cũng có con và thì thầm nhỏ chỉ đủ để hắn nghe thấy.

Anh đạp vào tên khốn ngu ngốc khác đang cố gắng luồn lách sang một bên, nghĩ rằng sẽ khó di chuyển lớn hơn khi ai đó bị giữ lại, và sờ soạng ve áo của bác sĩ. Như anh đã nghi ngờ, anh có thể cảm thấy xúc giác của một thiết bị điện tử nhỏ như móng tay ở phía dưới.

"Khụ, khụ khụ...!"

Anh nắm lấy cổ áo của tên khốn như thể đang bóp cổ hắn và giật mạnh mảnh vải có gắn chip.

"Tôi đã bảo đừng động vào Lee Sehwa và đứa bé rồi mà."

Anh thì thầm hung dữ gần con chip. Anh hy vọng rằng Trung tá kim, người đang theo dõi tình huống này trong thời gian thực, sẽ vui mừng khi nghe thấy giọng nói của anh mà anh đã mong chờ. Ahhhh. Anh đang đeo một bộ chuyển đổi giọng nói ngay bây giờ, vì vậy có lẽ ông ta sẽ không nhận ra anh là ai.

"Bắt lấy hắn! Ai đó phải bắt lấy đứa bé trước...!"

Có vẻ như họ nhận ra rằng cách duy nhất để sống sót là bắt Sehwa hoặc đứa bé làm con tin, và những tên khốn bẩn thỉu lao vào tất cả cùng một lúc. Vì có tới bốn người, họ có vẻ như họ nghĩ rằng họ có thể phân tán sự chú ý của anh bằng cách lao vào và họ chỉ cần một trong số họ đến được chỗ Sehwa.

Ki Taejung di chuyển cơ thể mình với vẻ thờ ơ. Anh đã sống sót sau khi bị bắn nhiều lần, vì vậy một con dao mổ nhỏ không hề gây ấn tượng với anh.

"T, thằng điên này...!"

Anh túm lấy phần lưỡi dao và kéo mạnh kẻ cầm dao về phía mình như thể đang nói để hắn thử làm bất cứ điều gì hắn muốn.

"Ưah!"

Anh cười toe toét với tên khốn đang kinh hoàng trước sự khác biệt áp đảo về sức mạnh, và đấm mạnh vào ngực hắn. Một âm thanh nặng nề vang lên như thể một cục bông vừa phát nổ.

Anh đá tên khốn đã ngất xỉu mà thậm chí còn không thể nôn ra, và nắm lấy khuôn mặt của một tên chuột khác đang cố gắng vượt qua vai anh.

Giờ thì anh nhận ra rằng nhân sự chủ chốt trong vụ khủng bố này là những tên khốn mặc đồ y tá. Ít nhất thì những tên khốn này có cảm giác như được huấn luyện chuyên nghiệp. Đương nhiên, ngay cả như vậy, chúng vẫn còn vụng về theo tiêu chuẩn của Ki Taejung....

Anh dùng đầu gối đánh vào bụng tên khốn đang vùng vẫy với đôi chân lơ lửng trong không trung vì bị anh giữ lại. Tuy nhiên,

"Phía, phía sau...!"

Một tiếng hét sắc nhọn vang lên từ Sehwa, và đồng thời, anh cảm thấy một cảm giác nhói ở gáy mình.

"Anh có nghĩ rằng chúng tôi chỉ mặc quần áo bác sĩ và y tá để vào đây không?"

Một tên khốn vẫn chưa bị anh đánh bất kỳ cú nào cười khúc khích và lắc ống tiêm.

"Vì vậy, anh đáng lẽ nên nghe theo lời chúng tôi khi chúng tôi bảo anh thỏa hiệp."

Anh có thể cảm thấy một chất lỏng nhỏ giọt lan rộng theo mạch máu của mình. Chà, họ đã vượt qua cuộc kiểm tra, vì vậy chắc chắn đó là đồ dùng thường xuyên của phòng cấp cứu... Vậy thì nhiều nhất có lẽ chỉ là thuốc gây mê thôi. Anh cũng không có cảm giác kim tiêm đâm sâu vào, vì vậy.... Anh xin lỗi vì đã không đáp ứng được kỳ vọng của anh, nhưng có vẻ như sẽ không có nhiều thiệt hại.

"Chúng tôi có yêu cầu tiền không, chúng tôi có nói rằng chúng tôi sẽ giết Lee Sehwa ngay lập tức không? Chúng tôi chỉ, ưkh...!"

Ki Taejung sờ vào vùng cổ nơi anh bị tiêm ống tiêm, và đấm thẳng vào mặt tên khốn đang chế giễu anh trước mặt. Đôi mắt của tên khốn mở to vì hắn có vẻ như nghĩ rằng anh sẽ không thể di chuyển. Khi anh liếc nhìn xuống sàn nhà và nhìn luân phiên giữa ống tiêm rơi trên mặt đất và khuôn mặt anh, có vẻ như hắn đang đoán rằng việc tiêm thuốc đã thất bại.

"Ahhh. Chỉ là mấy tên khốn đó thôi."

Anh nổi tiếng là không chấp nhận bất cứ thứ gì có hại cho cơ thể anh, dù là thuốc ngủ hay chất độc, phải không nào.

"C, cái đó...!"

"Mang theo khoảng 30 miligam Tiran. Có vẻ như liều lượng đó sẽ khiến ai đó nhắm mắt lại trong một thời gian ngắn."

Khi anh thì thầm trong khi nắm lấy cổ áo hắn, tên khốn nằm ườn ra đã bắt đầu lúng túng và chỉ trích anh như thể hắn đã nhận ra ý nghĩa của những lời đó.

"Cái gì? Là..., anh... sao ở, ở đây, bằng cách nào...!"

"Im miệng đi, Sehwa vẫn chưa biết."

Đến thời điểm này, có lẽ cậu đã nhận ra rồi.... Dù sao thì anh cũng tặc lưỡi nhẹ nhàng, cho tên khốn ngu ngốc thêm một đấm nữa và nhìn vào hai người đang kinh hãi. Anh không biết liều lượng chính xác và loại thuốc gây mê là gì, nhưng anh đã có thể chịu đựng nó. Sẽ không có vấn đề gì khi dọn dẹp tất cả những tên khốn này như thế này và theo dõi cho đến khi Đại tá Oh Seonran đến.

Ki Taejung nhanh chóng lắc đầu và ném hắn đi. Anh đã định từ từ làm vì anh lo lắng rằng Sehwa có thể sợ hãi nếu tiếng xương gãy hoặc tiếng đánh quá lớn, nhưng chỉ để phòng trường hợp, tốt hơn là nên kết thúc nhanh chóng.

Anh đá tên khốn đang cầm dao mổ và ống tiêm một cách trang trọng, và nắm lấy cổ hắn và ném hắn về phía xe đẩy. Mặc dù anh đã cố gắng điều chỉnh sức mạnh của mình, nhưng tiếng hét của tên khốn đã ngã xuống và tiếng đồ đạc vỡ tan vang vọng.

"Anh đang làm gì khi anh lại hét lên rằng anh sẽ chết chỉ vì điều này, anh đã liều lĩnh làm chuyện này bằng sự gan dạ nào, hả?"

"K, khụ, khụ, chúng tôi cũng... Trung tá kim đã đe dọa chúng tôi...."

Anh không cần phải nghe thêm nữa. Anh bẻ gãy cả hai cổ tay của tên tội phạm cuối cùng. Lấy bài học từ thời điểm anh ném những người trước đó, anh cẩn thận hết mức có thể để không có tiếng xương gãy.

Sau đó, không còn gì để xử lý nữa. Anh đã kấy con chip mà Trung tá kim đã cấy vào.... Anh có thể cảm thấy một sự rung động nhỏ từ phía cửa, vì vậy có vẻ như công việc đã bắt đầu từ bên ngoài. Cho dù ở đây hay ở đó, tất cả đều là những tên khốn chậm chạp.

Ki Taejung nghiêng cổ sang trái và phải, nhìn xuống những tên khốn đã phá vỡ không gian yên bình của Sehwa. Những tên khốn đó cũng không thể ngờ rằng một người không phải là một người lính bình thường đang bảo vệ bên trong.

Có lẽ Đại tá Oh Seonran đã gọi anh đến để chuẩn bị cho những khoảnh khắc như thế này? Vậy thì anh đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, vì vậy... thật may mắn.

Ki Taejung cười cay đắng và quay về phía Sehwa. Đứa bé vẫn đang thỉnh thoảng khóc, và Sehwa.... có một vẻ mặt khó có thể diễn tả bằng lời.

Tiếng rên rỉ của những tên khốn đã ngã xuống, tiếng tháo dỡ cửa và tiếng khóc yếu ớt của đứa bé mệt mỏi.... Xung quanh khá ồn ào, nhưng bằng cách nào đó cậu cảm thấy yên tĩnh. Như thể chỉ có Sehwa và anh bị mắc kẹt trong một thế giới khác, một sự im lặng kinh khủng đến run rẩy đang trôi qua một cách bình thản.

"... Hãy vào trong đi."

Cơ thể của Sehwa giật bắn mình khi anh nói một cách lịch sự.

Dù sao thì... bên ngoài anh trông giống một người khác, và giọng nói của anh vẫn không phải là của anh, vì vậy anh đã định cố gắng cho đến cùng.

"Có vẻ như sẽ mất một chút thời gian để dọn dẹp."

Ki Taejung giơ tay lên, tay không có máu, và che mắt Sehwa một cách nhẹ nhàng. Đó là một động tác rất vụng về, không thể ấn chặt vào mắt cậu, nhưng cũng không thể gỡ tay ra hoàn toàn.

Anh rũ sạch máu chảy từ tay còn lại, nắm lấy mép áo của Sehwa và nhẹ nhàng kéo cậu về phía trước. May mắn thay, Sehwa đã nhẹ nhàng lay động khi Ki Taejung dẫn cậu đi. Đứa bé chen giữa hai người cựa mình và kêu lên.

"Đại tá Oh Seonran sẽ đến sớm thôi. Cả bác sĩ phụ trách của cậu nữa."

"...."

"Dù sao thì hãy khóa cửa lại, phòng trường hợp."

Không phải việc của anh an ủi Sehwa và đứa bé đang bị sốc. Anh nên giao việc dọn dẹp cho Đại tá Oh Seonran, và anh nên làm sáng tỏ toàn bộ sự việc vô lý này.

"A, và...."

Khi Ki Taejung cảm thấy ánh mắt của ai đó và liếc nhìn xuống, anh đã bị sốc và ngậm miệng lại.

Đứa bé nhỏ những giọt nước mắt như hạt cườm vì kinh ngạc trước sự hỗn loạn đột ngột, đang nhìn anh. Có lẽ nó đã ngạc nhiên khi nhìn thấy một người lớn như vậy sau một thời gian dài? Đứa bé há miệng và chớp mắt, đôi mắt to như nắm đấm... xinh đến mức không có búp bê nào có thể sánh được.

"Ừm, cái đó... sau đó...."

Ki Taejung nhìn chằm chằm vào đứa bé một cách ngây người, lập tức tỉnh lại và quay đầu đi. Anh biết rằng nó sẽ trông không tự nhiên, nhưng anh không thể tránh khỏi.

Sehwa và đứa bé giống hệt Sehwa đang nhìn anh với cùng một biểu cảm. Tốc độ chớp mắt của họ, hình dạng và góc độ của miệng nhỏ hơi hé mở của họ, giống hệt như được đúc từ một khuôn. Không phải thuốc gây mê, mà chính cảnh tượng này đã khiến đầu anh quay cuồng. Anh đã bị tẩy trắng và không thể nghĩ ra bất cứ điều gì.

"Dù sao thì hãy khóa cửa và...."

Ki Taejung đang an ủi Sehwa rằng anh sẽ canh gác bên ngoài cửa phòng ngủ cho đến khi Đại tá Oh Seonran đến, vì vậy đừng lo lắng, và anh đã định quay đi, nhưng một hình người dài và xa lạ đột nhiên đổ xuống trên bóng của anh và Sehwa, những người đang bị rối tung vào nhau.

Chết tiệt.... Ki Taejung nhanh chóng quay lại và đẩy Sehwa vào phòng ngủ. Đứa bé mới ngừng khóc, lại bật khóc vì bàn tay thô bạo đột ngột và rồi....

"Chuẩn tướng...!"

Không có thời gian để đánh giá tình hình, một con dao mổ sắc bén đâm vào tĩnh mạch cảnh của Ki Taejung.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo