Tình Yêu Thuần Khiết Của Tên Côn Đồ - Chương 144

A, phát điên mất.

Chỉ một cái chạm môi cũng khiến toàn thân cậu tê dại. Đây là nụ hôn mà hắn chưa từng trao cho ai ngoài Jiwoo. Sau một thời gian dài, nụ hôn được trao lại giống như lần đầu tiên, đầy vụng về và tràn ngập sự run rẩy.

Khi môi Jiwoo đã trở nên mềm mại vì cơn sốt, hắn ngậm lấy rồi đưa lưỡi vào khoang miệng qua khoảng hở khi cậu hé môi để hít thở. Đầu lưỡi nóng bỏng của Jiwoo chạm vào lưỡi hắn. Ngay lập tức, bụng dưới co thắt lại và một cảm giác giống như sắp đạt đến cao trào dâng trào bên trong hắn.

“...Ư...ng...”

Khi đầu lưỡi của Jiwoo dường như đang cố trốn chạy vào sâu bên trong, hắn liền đuổi theo, cọ xát đầu lưỡi mình vào tận nơi sâu nhất. Bờ vai của Jiwoo co lại và âm thanh rên rỉ đầy khó chịu vang lên. Hyunjoon nghiêng đầu thêm một chút và ngậm môi Jiwoo sâu hơn.

Trong khoang miệng không để lại bất kỳ khoảng trống nào, hắn cuốn lấy đầu lưỡi của Jiwoo, khiến cơ thể cậu ngã ngửa ra sau. Hyunjoon từ từ đỡ lấy cơ thể cậu, cẩn thận đặt cậu nằm hoàn toàn xuống giường và nhẹ nhàng leo lên người Jiwoo.

Khoảng cách nhỏ giữa đôi môi cũng khiến mùi hương ngọt ngào như bánh Castella từ Jiwoo tràn ngập đến mức hắn không thể nào giữ được sự tỉnh táo. Hyunjoon lại cúi đầu xuống và ngậm lấy môi Jiwoo. Lần này, ngay khi đôi môi vừa chạm nhau, môi của Jiwoo cũng hé mở theo. Đầu lưỡi của cậu không còn trốn tránh mà ở gần đó như thể đang chờ đợi để chạm vào hắn.

“...Hức, ưm...”

Càng cọ xát lưỡi với nhau, mùi hương Castella từ Jiwoo càng trở nên mạnh mẽ. Và khi mùi hương ấy đậm đặc hơn, hắn cũng cảm nhận được rằng lượng pheromone từ cơ thể mình tuôn trào nhiều hơn. Hoàn toàn không thể kiểm soát được. Dù có tiêm cả trăm mũi thuốc ức chế ở phòng khách vào đùi thì cũng không thể nào ngăn được sự khao khát Jiwoo.

Trên đời này làm gì có thứ thuốc ức chế nào khiến hắn không khao khát Jiwoo chứ.

“...Haa... Tớ có thể chạm vào cậu không? Tớ sẽ không làm cậu đau đâu. Chỉ dùng tay thôi... Chỉ tay thôi mà...”

Đầu Jiwoo lại khẽ gật lên xuống. Mỗi lần nhìn thấy cử chỉ đồng ý đó, Hyunjoon lại cảm thấy như sắp phát điên. Việc Jiwoo... chấp nhận hắn... Cậu thật sự đang chấp nhận hắn... khiến hắn không thể tin nổi. Nhưng nếu hắn không tin, nếu hắn nghĩ rằng đây chỉ là một giấc mơ, thì nó sẽ thật sự trở thành giấc mơ mất. Vì vậy, Hyunjoon cố gắng hết sức để nhận thức rằng đây là hiện thực.

“Nhưng nếu có gì đau, hay dù chỉ một chút cậu không thích thì hãy nói với tớ nhé.”

“...Ừm.”

Nhìn Jiwoo đang thở hổn hển, gương mặt đỏ ửng, Hyunjoon lại cúi xuống ngậm lấy đôi môi cậu, rồi từ từ đưa tay xuống cởi từng chiếc cúc áo của Jiwoo. Khi những chiếc cúc nhỏ và phẳng bị gỡ ra, hắn luồn tay vào khoảng trống giữa lớp áo mở ra, lập tức thấy phần eo của Jiwoo cong lên rõ rệt.

Chỉ mới chạm nhẹ đầu ngón tay lên làn da đang nóng rực của cậu, nhưng phản ứng của Jiwoo đã lớn đến bất ngờ.

“...Haa... Hự, phải làm sao đây... Ưm, hư ư, ưm... Aaa...”

Hyunjoon hé môi, chỉ đưa lưỡi vào khẽ cọ xát với lưỡi của Jiwoo. Ngay lập tức, cậu thở hổn hển. Hắn tiếp tục dùng ngón cái và ngón trỏ xoa nhẹ lên đầu ngực đang cương cứng của Jiwoo. Hắn biết rằng cậu cần phải giải tỏa cơn sốt này nhiều lần mới có thể bình tĩnh lại, vì vậy Hyunjoon chỉ muốn giúp Jiwoo cảm thấy thật dễ chịu trong quá trình đó.

“Ư...!”

Lần cao trào đầu tiên đến rất nhanh. Chỉ với việc mơn trớn đầu ngực một cách kiên nhẫn và mút nhẹ đầu lưỡi, phần eo của Jiwoo đã cong lên một cách dữ dội. Nhìn cậu đang rên rỉ với cảm giác hưng phấn kéo dài, Hyunjoon không rời tay khỏi cơ thể Jiwoo. Hắn vẫn tiếp tục mơn trớn những nơi khiến cậu cảm thấy dễ chịu.

Cuối cùng, khi Jiwoo yếu ớt lên đỉnh thêm một lần nữa, cả cơ thể cậu rung lên và đôi mắt vẫn không thể mở nổi. Dù vậy, Hyunjoon vẫn không ngừng vuốt ve cậu.

“Haa... Ha ư... Hức...”

Khi Jiwoo còn đang run rẩy vì những dư vị nhẹ nhàng vẫn chưa tan biến, hắn lại áp môi mình lên môi cậu, để đầu lưỡi khẽ cọ xát, trêu đùa.

Chỉ nói là cảm giác dễ chịu thôi thì thật sự quá thiếu sót.

Dòng cảm xúc mãnh liệt đang tràn qua khắp cơ thể cậu thật lạ lẫm, nhưng Jiwoo không hề muốn trốn tránh. Cậu rất thích cảm giác ngọt ngào mà Hyunjoon mang đến bằng đôi môi dịu dàng kia. Những ngón tay của hắn di chuyển khắp cơ thể cậu, tạo ra những cảm giác mạnh mẽ khiến cậu không thể kiềm chế được.

“Phù... Cậu có thấy mệt không? Muốn nghỉ ngơi một chút không?”

Nhìn lên Hyunjoon, người đang cố gắng kiềm nén sự kích thích trên khuôn mặt vẫn còn đỏ ửng, Jiwoo lắc đầu.

Dù đúng là cảm giác mạnh mẽ này khiến cậu mệt mỏi, nhưng cậu không muốn chìm vào giấc ngủ. Cậu muốn nhiều hơn nữa, muốn ngập tràn trong pheromone của Hyunjoon.

“......”

Nhìn thấy cậu lắc đầu, Hyunjoon chỉ nhìn chằm chằm xuống một cách ngơ ngác. Jiwoo đợi hắn một lúc rồi đưa hai tay lên nắm lấy cổ áo sơ mi của hắn, dùng chút lực kéo xuống. Mặc dù không mạnh lắm, nhưng Hyunjoon vẫn bị kéo xuống dưới. Jiwoo nhắm mắt lại, kéo hắn thêm chút nữa và ép môi mình lên môi hắn.

“...Hựt...”

Ngay lập tức, một nụ hôn sâu đến nghẹt thở diễn ra. Giữa đôi môi chạm nhau, hơi thở của cả hai hòa quyện vào nhau, lưỡi quấn lấy nhau một cách dữ dội. Thật ra, Jiwoo cũng không biết phải hôn như thế nào cho đúng. Nhưng cậu rất thích việc hơi thở của Hyunjoon tràn vào trong miệng mình và cậu có thể trao trả lại hơi thở của mình cho hắn.

Cảm giác đầu lưỡi của Hyunjoon nóng bỏng hơn cả lưỡi của cậu, và việc chúng cọ xát với nhau mang lại một cảm giác cực kỳ dễ chịu. Giống như nhiệt độ của cả hai người đều dính lại nơi đầu lưỡi.

Việc có thể xác nhận rằng nhiệt độ của họ tăng lên vì nhau theo cách trực tiếp nhất này khiến cậu càng muốn chạm môi với hắn nhiều hơn.

“...Ưm...”

Hồi trước, khi hai người bên nhau... hình như cứ hôn mãi không dừng lại.

Khi cảm thấy khó thở vì hôn, họ chỉ dừng lại một chút để nói chuyện, rồi khi cảm thấy ổn lại thì tự nhiên ngậm lấy môi nhau, tiếp tục trải qua thời gian như thế.

Jiwoo nhớ lại cảm giác đó, khi Hyunjoon lúc nào cũng lao đến và quấn lấy cậu như thể không thể chịu đựng được sự chia cách. Cậu thích điều đó, rất nhiều.

“Cậu đang nghĩ... Haa... nghĩ gì vậy?”

“...A... Hức...”

Hyunjoon nhẹ nhàng cắn lấy môi dưới của Jiwoo, kéo nó ra một chút rồi buông ra. Sau đó, hắn cúi xuống hôn lên vành tai cậu, đồng thời đưa một tay luồn vào trong quần của Jiwoo.

Ngay khi bàn tay của Hyunjoon phủ lên lớp vải ẩm nóng bên trong quần lót, Jiwoo mới nhận ra rằng bên trong quần lót của mình đã bị ướt đẫm và lộn xộn đến thế nào.

“Nếu muốn dừng lại... bất cứ lúc nào cũng được. Haa... Chỉ cần nói. Đừng ép buộc bản thân, không cần phải làm đâu.”

“...Tôi biết rồi.”

Bàn tay to lớn và nóng bỏng phủ lên lớp vải mỏng của quần lót, rồi bắt đầu di chuyển một cách chậm rãi. Khi bàn tay ấy nắm lấy và xoa bóp dương vật của cậu, phần hông của Jiwoo khẽ giật lên. Ánh mắt của Hyunjoon không rời khỏi gương mặt của cậu, và cảm giác bàn tay hắn đang từ từ luồn vào bên trong quần lót đã tạo nên một sự khoái cảm dữ dội.

Khi bàn tay không quá mềm mại của Hyunjoon nắm lấy dương vật và vuốt lên, Jiwoo cảm thấy một thứ gì đó nóng bỏng lại đang trào ra.

“Haa...ức...”

“Haa... Có đau không?”

“...Không... Không, không đau...”

“Nhiệt phải... Haa... phải được hạ xuống thêm thì mới dịu lại được. Tớ sẽ giúp cậu hạ nhiệt.”

Bàn tay đang nắm lấy dương vật của cậu bắt đầu di chuyển nhanh hơn. Jiwoo nắm chặt tấm ga giường bằng cả hai tay, ngửa đầu ra sau, và từ đầu dương vật của cậu, một thứ chất lỏng nhớp nháp được phóng ra. Mặc dù vừa xuất tinh trước đó, nhưng tinh dịch của cậu vẫn còn rất đặc sệt.

Hyunjoon nhìn bàn tay mình bị ướt đẫm bởi tinh dịch của Jiwoo, rồi từ từ tách từng ngón tay ra. Những sợi chất lỏng kéo dài giữa các ngón tay rồi từ từ nhỏ xuống, tất cả đều lọt vào tầm mắt của hắn.

Hyunjoon thè lưỡi liếm dọc theo lòng bàn tay của mình.

“C-cái đó... Sao cậu lại...!”

Jiwoo chỉ còn biết thở hổn hển, nhưng rồi cậu giật mình, vội vàng nắm lấy cánh tay của Hyunjoon. Khi cánh tay hắn hạ xuống, Jiwoo thấy đầu lưỡi của Hyunjoon bị dính đầy tinh dịch của mình. Nhưng trước khi cậu kịp ngăn lại, Hyunjoon đã đưa lưỡi vào trong miệng mình, khiến mặt Jiwoo đỏ bừng lên. Cậu quay mặt đi, nhắm chặt mắt lại.

Cậu không thể tin được những gì mình vừa nhìn thấy.

“Tớ biết rồi. Tớ sẽ lau sạch.”

Hyunjoon khẽ cười, hơi thở của hắn vẫn còn vương vấn chút mệt mỏi. Hắn lấy vài tờ khăn giấy đặt ở cạnh giường rồi lau tay mình. Sau đó, hắn chạm vào gương mặt và cơ thể vẫn còn nóng rực của Jiwoo. Bàn tay của Hyunjoon lại trượt xuống, nắm lấy dương vật của Jiwoo, rồi tiếp tục giúp cậu xuất tinh thêm lần nữa.

Sau đó, Hyunjoon tiếp tục mơn trớn khắp cơ thể Jiwoo, cố gắng làm dịu đi cơn sốt đang tràn ngập trong cơ thể cậu. Hắn phủ lên người cậu một lớp pheromone đậm đặc, và mỗi khi thấy cậu thở dốc, khó nhọc, hắn lại ôm lấy cậu, nhẹ nhàng vỗ về.

Nhưng chỉ đến đó thôi. Mặc dù Hyunjoon dùng tay để vuốt ve và xoa bóp dương vật của Jiwoo, hắn không hề chạm tới những nơi sâu hơn. Dù thấy rõ ràng rằng cậu đang kích thích đến mức trông có vẻ đau khổ, nhưng hắn vẫn không làm bất kỳ hành động nào để thỏa mãn dục vọng của bản thân. Hắn không cởi quần áo, cũng không chủ động đòi hỏi những đụng chạm thân mật hơn, chỉ dịu dàng vuốt ve Jiwoo hết mức có thể.

“Haa...”

“Hộc...”

Jiwoo đối mặt với khoái cảm mãnh liệt ập đến quá nhanh, khiến cơ thể cậu kiệt sức và mềm nhũn ra. Khi cậu từ từ mở đôi mắt đang nhắm hờ của mình, thứ đầu tiên đập vào mắt là hình ảnh Hyunjoon đang cố gắng kìm nén sự hưng phấn của mình. Hắn cắn chặt môi, thỉnh thoảng còn tự đánh mạnh vào đùi của mình.

“......”

Có vẻ như Hyunjoon đã hiểu sai lời cậu nói khi cầu xin hắn giúp đỡ. Có lẽ hắn nghĩ rằng cậu chỉ muốn được giúp đỡ để hạ nhiệt xuống, chứ không phải là muốn họ thật sự gần gũi nhau. Jiwoo biết rõ rằng Hyunjoon không phải kiểu người đặt sự thỏa mãn của bản thân lên trên hết, đặc biệt là trong tình huống như thế này.

“Sao... sao cậu không làm?”

“...Hả?”

“Ý tôi là... khi tôi nhờ cậu giúp...”

Jiwoo lúng túng, không biết phải nói tiếp như thế nào. Nhưng rồi cậu đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Hyunjoon đang đặt bên cạnh cơ thể mình.

“...Tôi đã nói là với cậu thì tôi không sao mà.”

“......”

“Tôi không phải chỉ muốn cậu làm tôi thấy dễ chịu hơn... Không phải chỉ là như thế.”

Hyunjoon đỏ bừng cả tai. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, hắn trông vô cùng bối rối, khiến Jiwoo thấy có gì đó... thật đáng yêu.

“...Dù vậy thì làm sao tớ có thể ngay lập tức... làm thế với cậu được chứ. Tớ ổn mà. Tớ chịu đựng được. Không phải tớ đưa cậu về nhà là để làm gì cả.”

“...Cậu không muốn sao?”

“Hả?”

“Cậu... không thích làm chuyện đó với tôi à?”

“Không! Không phải như vậy! Sao lại không thích được chứ. Sao lại ghét được. Không hề ghét. Đương nhiên là... đương nhiên là tớ muốn chứ. Thành thật mà nói, nhịn được thật sự giống như sắp chết vậy... Ngay bây giờ, mỗi phút trôi qua tớ đều phải đấu tranh suy nghĩ hàng trăm lần. Vì đây là tình huống không thể tránh được, cậu có thể hiểu cho tớ, nên tớ đã nghĩ hay là cứ làm đại đi, hay là quên hết mọi thứ và cứ để mọi chuyện diễn ra như tớ muốn... Nhưng mà... làm thế thì không được. Với tớ, điều quan trọng nhất vẫn là cậu...”

Nhìn Hyunjoon cứ tuôn ra hết những gì trong lòng khiến Jiwoo bật cười khẽ. Cậu đã xuất nhiều lần, nhiệt độ trong cơ thể vẫn không hạ bớt, và cậu gần như không còn chút sức lực nào để cười nữa. Nhưng Hyunjoon trông buồn cười quá. Và cứ liên tục khiến cậu nghĩ rằng hắn thật đáng yêu. Thật sự... có vẻ như Jiwoo quá yếu đuối trước Hyunjoon rồi.

“...Nếu tôi nói tôi cũng muốn làm nhiều hơn với cậu thì sao?”

“......”

“Vậy cậu vẫn sẽ không làm à?”

Thật lòng mà nói, cậu không đủ can đảm để thốt ra những lời như thế này. Nhưng vì cơn sốt đang bùng cháy trong cơ thể, nên có lẽ đã tạo ra một chút can đảm khác thường. Jiwoo nắm lấy cánh tay của Hyunjoon, kéo hắn về phía mình. Cơ thể to lớn của hắn đổ ập xuống người cậu theo lực kéo yếu ớt ấy.

“...Không, tớ sẽ làm.”

Pheromone của Hyunjoon trở nên dữ dội hơn, tràn ngập khắp không gian. Rồi đôi môi của cả hai lại quấn lấy nhau sâu đậm, tay hắn len vào giữa hai chân Jiwoo. Bàn tay ấm nóng của Hyunjoon mơn trớn lên đùi ướt át rồi lần tới nơi đang liên tục chảy ra những dòng nhiệt nóng bỏng.

“A...”

Chỉ mới đặt đầu ngón tay lên và xoa nhẹ ở bên ngoài, như thể đang cố tình chặn lại, mà cơ thể Jiwoo đã run lên dữ dội. Vì ngón tay Hyunjoon cứ di chuyển theo cách cọ xát lên đó như thể muốn ngăn lại, toàn thân Jiwoo trở nên mềm nhũn, còn chất lỏng ấm nóng thì không ngừng tuôn trào.

Trong khi lưỡi của Hyunjoon đang dịu dàng khám phá bên trong khoang miệng cậu, Jiwoo cảm nhận được ngón tay của Hyunjoon bắt đầu len lỏi vào bên trong cơ thể mình.

“...Hưm...”

Lâu lắm rồi cậu mới cảm nhận lại được cảm giác lạ lẫm này. Cảm giác thứ gì đó xâm nhập vào bên trong khiến cậu cảm thấy vô cùng lạ kỳ. Mặc dù ngón tay đang cố mở rộng ra nơi chật hẹp của cậu, nhưng có lẽ vì chất dịch nhầy cứ không ngừng trào ra nên việc đưa ngón tay vào sâu bên trong cũng không phải là điều quá khó khăn.

Cơ thể Jiwoo vặn vẹo theo chuyển động của ngón tay Hyunjoon, ngón tay cứng cáp của hắn đang dần chiếm lấy một chỗ sâu thẳm bên trong. Chỉ là một ngón tay đang thâm nhập thôi mà cảm giác như những giọt nước li ti đang rơi khắp cơ thể cậu, khiến từng cơn ngứa ngáy khó chịu nổi dần dần lan tỏa.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo