4. Đêm tân hôn lần nữa ✨
Sau khi lễ cưới kết thúc và bước ra để lên xe cưới, đã gần bốn giờ chiều. Vì mải hạnh phúc một cách ngơ ngẩn mà thời gian trôi qua lúc nào cũng chẳng hay.
Trước khi lên xe, Jiwoo cúi người, đưa mặt xuống ngang tầm với Jian – bé đang nắm tay mẹ của Choi Youngjae. Trong mười ngày đi hưởng tuần trăng mật, Jian sẽ ở lại nhà của Choi Youngjae.
Kể từ khi sinh Jian, đây là lần đầu tiên Jiwoo phải xa con lâu đến vậy, nên vừa lo lắng vừa cảm thấy có lỗi. Từ khi quyết định kết hôn, ngày nào Jiwoo cũng giải thích cho Jian về tuần trăng mật, xin phép bé cho hai ba đi chơi riêng. Nhưng đến lúc thật sự phải rời đi, bước chân lại chẳng thể rời nổi.
“Jian à, ba sẽ gọi điện mỗi ngày nhé. Ngày nào cũng gọi video call, nhớ chưa?”
“Vâng! Ba nhớ chơi thật vui với ba Hyunjoon nha. Ba nhớ nhé?”
“Ừ, ba cũng sẽ ngoan ngoãn quay về, nên Jian cũng phải ăn uống đầy đủ, đi mẫu giáo chơi thật vui, rồi còn…”
“Nghe lời bà nội, ông nội, chú Youngjae nữa, ăn ít kẹo lại, rồi con sẽ ăn cà rốt luôn.”
Nghe Jian nói sẽ ăn cả cà rốt – thứ mà bình thường bé không thích – Jiwoo bật cười thành tiếng, xoa đầu bé và gật đầu.
“Ba đi máy bay đến nơi rất xa nên…”
Jian đang nói thì ghé sát vào tai Jiwoo, thì thầm điều gì đó. Jiwoo lập tức nghiêng đầu, đưa tai lại gần, tò mò không biết bé sẽ nói gì thì thầm.
“Ba phải về cùng em của Jian nữa đó, ba nhớ chưa?”
“…Hả?”
Câu nói bất ngờ khiến Jiwoo ngạc nhiên nhìn Jian. Không cần hỏi cũng biết bé nghe chuyện đó từ đâu. Ngẩng đầu lên, Jiwoo thấy Choi Youngjae đang quay mặt đi chỗ khác, giả vờ như không nghe thấy gì.
“Là chú Youngjae nói với con đúng không?”
“Vâng! Chú bảo là nếu ba và ba Hyunjoon ngủ với nhau mười đêm thì Jian sẽ có em đó.”
Ngẩng đầu lên lần nữa, Jiwoo thấy Choi Youngjae đang xoa đầu Jian với nụ cười ngượng ngùng và lúng túng.
“Nào nào! Mau lên xe đi chứ. Chắc cậu mệt lắm rồi, mau đến khách sạn nghỉ ngơi đi.”
Không thể nói gì rõ ràng với Jian, Jiwoo đứng dậy, quay sang nhìn Hyunjoon – người vừa bước ra khỏi tòa nhà. Sau lưng hắn là chủ quán gà nơi hắn từng làm việc, và các nhân viên cũ đi cùng, đứng cạnh chiếc xe. Đó là những người bạn quý giá mà Hyunjoon đã cố gắng liên lạc và mời tới vì muốn được nhận lời chúc mừng từ càng nhiều người thân quen càng tốt.
Hyunjoon, người bước ra muộn nhất, cũng đã có một cuộc chia tay đầy lưu luyến với Jian. Sau đó, hắn chân thành bày tỏ lòng biết ơn với bố mẹ của Choi Youngjae, và chia sẻ cảm xúc với ngài Chủ tịch – người đã đóng vai trò như cha của mình.
“Hyunjoon, Jiwoo! Đêm nay mơ đẹp nhé!”
Trước lời nói đùa của Choi Youngjae, Hyunjoon bật cười, đưa Jiwoo lên xe trước rồi mới lên theo sau. Cả hai cùng hạ cửa kính xe, vẫy tay chào mọi người lần nữa. Ngay đến sát phút cuối cùng trước khi xe chuyển bánh, họ vẫn qua cửa kính gửi những nụ hôn chụt chụt tới Jian.
Khi xe rời khỏi sảnh cưới, Hyunjoon cuối cùng mới tựa người vào ghế, nắm lấy tay Jiwoo thật chặt.
“Em mệt rồi phải không? Hôm nay vất vả nhiều rồi.”
“Không hẳn là mệt… mà cảm giác không thật lắm thì đúng hơn. Chắc là vì hạnh phúc quá. Em cứ liên tục nghĩ là mình thật đúng đắn khi tổ chức lễ cưới.”
“Anh cũng vậy. Được kết hôn trước mặt những người biết đến chúng ta, và cho mọi người thấy Jian – đứa trẻ đáng yêu ấy – là con của chúng ta, điều đó khiến anh thực sự rất hạnh phúc. Ai gặp anh cũng khen Jian xinh quá, mà nghe thế anh thấy vui kinh khủng.”
“Em cũng vậy. Jian cứ cười tít mắt, trông hạnh phúc lắm. Cảm ơn anh. Vì đã đề nghị tổ chức đám cưới.”
“Anh phải cảm ơn em mới đúng, vì đã chịu cưới anh.”
Hyunjoon nhấc tay Jiwoo lên, hôn chụt chụt lên mu bàn tay, rồi mỉm cười nghịch ngợm, nghiêng người tựa đầu vào vai Jiwoo.
“Ngày mai tụi mình bay vào buổi chiều, nên giờ về khách sạn nghỉ ngơi thôi. Hồi nãy còn không thấy đói mà giờ hết căng thẳng rồi, tự nhiên đói bụng quá.”
“Từ sáng tới giờ tụi mình chỉ ăn có chút trái cây thôi mà. Đói là phải. Mình gọi room service ở khách sạn nhé?”
“Ừ, gọi hết mấy món ngon đi. Vừa ăn ngon vừa trò chuyện nhiều chút, rồi cùng tắm nữa…”
Vì Hyunjoon không nói tiếp câu chuyện nên một cảm giác hồi hộp làm ngón tay cậu hơi ngứa ngáy. Jiwoo chỉ hơi liếc mắt nhìn mái tóc của Hyunjoon đang cọ nhẹ vào má mình, rồi cúi mắt xuống nhìn bàn tay đang được hắn nắm lấy.
Không phải là lần đầu tiên Jiwoo qua đêm cùng Hyunjoon, nhưng không hiểu sao lần này lại quá căng thẳng và xấu hổ đến mức thấy khó thở. Thực ra, mỗi lần quan hệ với Hyunjoon, cậu luôn cảm thấy ngượng ngùng như lần đầu nên không thoải mái, nhưng hôm nay cảm giác đó lại càng dữ dội hơn.
“Chúng ta lần đầu tiên ngủ cùng nhau sau khi kết hôn đấy, Jiwoo à.”
“……”
“Từ ‘đêm tân hôn’ nghe có vẻ gợi cảm quá đúng không? Sao lại có từ như thế nhỉ. Đêm tân hôn, đêm tân hôn.”
“……”
“Không phải chỉ mình anh hồi hộp đúng không?”
“…Em cũng… vậy.”
Trong sự run rẩy ấy, câu nói khi nãy của Jian – rằng hãy đem một đứa em về – lại bất chợt vang lên trong đầu Jiwoo. Vì Hyunjoon lúc đó không ở cạnh và chỉ mình cậu nghe thấy lời đó nên tim cậu lại càng đập loạn nhịp một cách kỳ lạ.
“……”
Không phải cậu chưa từng nghĩ đến chuyện có con thứ hai. Đôi khi khi Jian chơi búp bê hoặc nghe bạn bè ở mẫu giáo kể chuyện có em, thằng bé lại nhắc đến chuyện muốn có em, những lúc ấy cậu cũng từng suy nghĩ về điều đó. Và trước đây, cậu cũng đã từng một lần nói chuyện này với Hyunjoon.
Hyunjoon nói rằng việc có con thứ hai cũng tốt thôi, nhưng như vậy thì Jiwoo sẽ phải cực khổ rất nhiều, và nếu lỡ xảy ra tình huống nguy hiểm nào đó thì có lẽ không nên vội vàng suy nghĩ chuyện đó làm gì.
Khi nghe Hyunjoon nói rằng chỉ cần có một mình Jian thôi là đã quá đủ hạnh phúc rồi, không cần phải gắng sức gì cả, Jiwoo cũng đã trì hoãn việc suy nghĩ nghiêm túc về “đứa tiếp theo”, cứ thế mà để lùi dần. Vì như Hyunjoon nói, đó không phải là chuyện cần vội.
Nhưng sau khi chính thức tổ chức lễ cưới và nhìn thấy gương mặt của Jian như đang mong chờ một đứa em, Jiwoo lại một lần nữa suy nghĩ về việc có thêm đứa con thứ hai. Cậu nghĩ sẽ thật tuyệt nếu có thêm một đứa bé giống hệt như cậu và Hyunjoon, và cả Jian nữa.
"Em đang nghĩ gì mà đăm chiêu thế?"
"Hả? À... chỉ là, sau khi hoàn thành một việc cực kỳ quan trọng, tự nhiên em lại nghĩ đủ thứ ấy mà."
Jiwoo, người đang định mở lời ngay với Hyunjoon, quyết định lùi thời điểm đó lại một chút. Bởi vì cậu nghĩ sẽ tốt hơn nếu hai người có thể nói chuyện riêng với nhau ở một nơi chỉ có họ.
"Dựa vào anh, nhắm mắt nghỉ một chút đi."
Hyunjoon ngồi thẳng dậy, vỗ vỗ vai mình. Trước hành động vừa nghịch ngợm vừa ân cần đó, Jiwoo mỉm cười, nghiêng đầu tựa vào bờ vai luôn cho cậu nghỉ ngơi, rồi nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
***
Khách sạn còn tuyệt vời hơn những gì Jiwoo tưởng tượng. Vì muốn tạo bất ngờ, Hyunjoon đã tự mình tìm hiểu và đặt phòng, nên Jiwoo hoàn toàn không biết khách sạn ở đâu hay phòng như thế nào, vậy mà từ khoảnh khắc cánh cửa mở ra, cậu không ngừng trầm trồ vì căn phòng rộng rãi, thoáng đãng, và khung cảnh thành phố về đêm bên ngoài cửa sổ thì vô cùng lộng lẫy.
Trên bàn ở phòng khách và giường trong phòng ngủ, có đặt thiệp chúc mừng đám cưới, rượu vang, đồ ngủ, và hai chú gấu bông mặc lễ phục cưới được xếp cạnh nhau.
Nhặt lấy một chú gấu bông, Jiwoo tự nhiên bật cười khi nghĩ đến Jian.
"Jian chắc sẽ thích lắm."
"Ừ. Nhìn thấy mấy con gấu bảo là gấu của ba mình, chắc con sẽ thích mê luôn. Lúc gọi điện phải cho con xem mới được."
Xác nhận hai chiếc vali to đựng hành lý tuần trăng mật đã được khách sạn mang lên theo yêu cầu từ trước, Hyunjoon tiến lại gần Jiwoo, người vẫn đang nhìn chằm chằm vào mấy con gấu bông, rồi vòng tay ôm eo cậu từ phía sau, ép sát cơ thể lại gần.
Sau đó, hắn liên tục hôn nhẹ vào vành tai và má Jiwoo, như thể muốn bày tỏ tình yêu vô hạn.
"Dễ thương quá."
"Ừ, dễ thương thật."
"Không phải mấy con gấu, anh thấy Seo Jiwoo mới là dễ thương."
"Hả?"
Khi Jiwoo quay đầu nhìn qua vai, Hyunjoon nhẹ nhàng nâng cằm cậu rồi hôn khẽ lên khóe môi, nở nụ cười tươi tắn.
"Hay mình gọi room service trước rồi đi tắm nhé? Tắm xong ăn cho thoải mái."
Trước lời của Hyunjoon, Jiwoo nheo mắt lại như không thể tin nổi. Bởi vì đã có vài lần hắn bảo sẽ tranh thủ đi tắm nhanh trong lúc chờ đồ ăn mang tới, vậy mà lại không chịu buông cậu ra trong phòng tắm khiến đồ ăn nguội ngắt.
Chưa kể, cách đây không lâu, còn có lần vì lo kem tan chảy nên hai người đã quấn lấy nhau ngay trong bồn tắm, khiến Jiwoo càng không thể tin được lời hắn.
"Vậy thì tắm riêng đi."
"Đêm tân hôn mà lại tắm riêng thì ai chịu. Trước khi cưới thì còn tắm chung, cưới rồi mà đêm đầu tiên lại tắm riêng à? Không được đâu."
"Trong phim ai cũng tắm riêng mà…"
"Thì vì phim toàn giả thôi. Còn bọn mình là thật."
Hyunjoon cười tinh nghịch, ôm lấy Jiwoo từ phía sau rồi đưa tay lên, bắt đầu tháo nút áo sơ mi của cậu từ dưới lên.
"Em không cần lo đâu. Anh đâu phải thằng điên... À, thì cũng đúng là điên thật đấy, nhưng mà biết em cả ngày chưa ăn gì, anh đâu nỡ làm em mệt thêm. Anh không tệ đến mức đó đâu. Nếu tệ vậy thì ba Jiwoo nhà mình đã không chịu cưới anh rồi."
Nghĩ rằng chắc chắn dù vậy cũng vẫn sẽ cưới, Jiwoo khẽ bật cười.
Khi nút áo trên cùng vừa được tháo ra, Jiwoo xoay người, bắt đầu tháo nút áo của Hyunjoon.
Dù không phải lần đầu chạm vào cơ thể nhau, cũng chẳng phải lần đầu nhìn thấy thân thể trần trụi của đối phương, vậy mà mỗi lần một chiếc nút áo được tháo ra, Jiwoo vẫn cảm nhận rõ sự căng thẳng trong người Hyunjoon.
Bị kéo theo bầu không khí hồi hộp ấy, Jiwoo cũng không thể nhìn thẳng vào mắt hắn, chỉ lặng lẽ cúi đầu, bàn tay run run tháo nốt những chiếc nút còn lại.