Hắn không nhớ được mình đã leo lên cầu thang như thế nào. Cũng không nhớ trên sân thượng có cái ghế băng hay không, và cả những kí ức về chuyện đã xảy ra suốt cả ngày hôm nay cũng không còn rõ ràng nữa. Lee Hyunjoon loay hoay lục túi lấy chìa khóa, mở cửa rồi bước vào nhà bằng đôi chân không biết bằng cách nào còn có thể di chuyển. Chỉ khi đóng cửa lại và vặn khóa, hắn mới cảm thấy như đã an toàn.
“Haa… Ha, mẹ nó… tới rồi… Jiwoo, Jiwoo à… tới nơi rồi… Giờ… giờ thì ổn rồi…”
Không phải vì Jiwoo nặng hay cõng cậu quá sức, mà việc bỏ qua những mệnh lệnh trong đầu liên tục thôi thúc hắn hãy lao vào bên trong Jiwoo ngay lập tức là điều vô cùng khó khăn. Hyunjoon thở hổn hển, cẩn thận đặt Jiwoo xuống sàn nhà ở cửa ra vào.
Đôi môi Jiwoo sưng đỏ, những vết hằn hồng hồng lấm tấm trên cổ do bị cọ sát. Trong đầu Hyunjoon chỉ toàn những suy nghĩ đơn giản như Seo Jiwoo, đáng yêu chết mất… Seo Jiwoo, dễ thương quá… Seo Jiwoo, mình yêu cậu ấy đến phát điên… Seo Jiwoo, cậu ấy cứ như của mình vậy… Nhưng rồi những suy nghĩ đó nhanh chóng bị lấp đầy bởi ham muốn thô bạo, muốn chiếm đoạt Jiwoo ngay lúc này.
Dù có cố gắng xua đi thì cũng chẳng thể xua nổi, muốn bình tĩnh lại thì chẳng những không được mà ngọn lửa trong người lại như càng bùng cháy mạnh mẽ hơn.
“…Haa…”
Lưng hắn trống trải khi không còn Jiwoo tựa vào. Hyunjoon muốn lấy lại chút lý trí trước khi quay lại nhìn Jiwoo, nhưng hoàn toàn bất lực. Mùi hương ngọt ngào như bánh castella quẩn quanh trong hơi thở, len lỏi sâu vào trong cơ thể, khiến đầu óc hắn càng thêm quay cuồng.
Bằng ý chí của mình, hắn không thể làm được gì cả. Không thể bình tĩnh, không thể ngăn mình kích động, không thể từ từ xem xét tình hình, cũng chẳng thể ngăn bản thân quay đầu cho đến khi lý trí trở về.
Hyunjoon xoay người, đôi mắt đờ đẫn vì nửa tỉnh nửa mê, nhìn xuống Jiwoo.
Khuôn mặt đẫm nước mắt… ngước lên nhìn hắn.
A… chết tiệt…
Jiwoo run rẩy vì sợ hãi và kích động, như thể đang cầu xin hắn giúp đỡ… Ánh mắt chỉ nhìn về phía mình.
Dễ thương đến phát điên.
“…….”
Từ dương vật đang căng cứng đến mức đau nhức, chất lỏng cứ rỉ ra không ngừng. Chỉ cần bị bao bọc trong pheromone của Jiwoo thôi, có lẽ hắn cũng đã có thể xuất ra vài lần rồi. Lee Hyunjoon dồn hết chút kiên nhẫn cuối cùng, cúi người xuống định đỡ Jiwoo đang ngồi bệt dưới sàn ở cửa ra vào đứng dậy.
Hắn luồn hai tay xuống dưới cánh tay Jiwoo như thể đang đỡ một đứa trẻ bị ngã… thì ánh mắt cả hai chạm nhau.
“…….”
“…….”
Đôi môi khép chặt của Jiwoo chậm rãi hé mở, hơi thở ngọt ngào xen lẫn những cơn run rẩy khẽ thoát ra.
“…….”
Hyunjoon nâng bàn tay vốn định đặt dưới cánh tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve gò má Jiwoo. Chỉ một cái chạm nhẹ thôi mà hàng mi khẽ khép lại, bờ vai nhỏ nhắn run lên.
Hắn có cảm giác như tâm trí mình đang bị cuốn sâu vào Jiwoo. Không sao dứt mắt ra được.
Bàn tay nắm lấy gò má Jiwoo siết nhẹ, ngón cái vươn ra miết lên bờ môi nóng rực và mềm mại.
Khi đầu ngón tay khẽ cọ qua, đôi môi lại hé mở, hơi thở ngọt ngào trào ra từ giữa khe hở. Hành động đưa ngón cái vào trong miệng Jiwoo chỉ là sự bốc đồng nhất thời. Không phải vì mong chờ Jiwoo sẽ làm gì đó, mà đơn giản chỉ là khao khát được lấp đầy đôi môi đang hé mở ấy bằng thứ gì đó.
Cái miệng nhỏ nhắn này từ trước đến nay, ngoài lưỡi của hắn ra, chưa từng ngậm lấy thứ gì khác. Trong vài video tình dục hắn từng xem để tìm hiểu về việc làm tình giữa đàn ông với nhau, cảnh dùng miệng để làm hài lòng đối phương xuất hiện khá thường xuyên — nhưng chưa bao giờ Hyunjoon nghĩ đến việc bắt Jiwoo làm điều đó.
Kể từ khi nhận ra tình cảm của mình, những thứ hắn muốn đặt vào trong chiếc miệng ngọt ngào này chỉ có đồ ăn ngon, đẹp mắt và những thứ mềm mại không làm tổn thương bên trong. Và hắn muốn mãi mãi như vậy.
Tất nhiên, không thể sống mà không hôn nhau, nên lưỡi thì chắc chắn vẫn sẽ phải đưa vào…
Có lẽ vì thế mà ngay cả trong tình huống này, việc đưa một ngón tay vào miệng Jiwoo cũng khiến hắn do dự. Nếu mình đưa ngón tay vào, Jiwoo sẽ trông như thế nào? Sẽ phản ứng ra sao? Sự tò mò ấy ngày càng lớn, đến mức không thể kiềm chế nổi cơn bốc đồng.
“…….”
“…….”
Qua kẽ hở giữa đôi môi hé mở, đầu lưỡi khẽ động đậy. Hyunjoon không ngờ Jiwoo lại là người chủ động trước. Đầu lưỡi mềm mại cọ qua đầu ngón tay đang áp trên môi, rồi nhanh chóng rụt lại.
…Việc để cho Jiwoo cắn lấy ngón tay mình, tất cả đều là lỗi của cậu. Vì Jiwoo đã liếm trước… nên…
Dẫu biết không nên viện cớ như vậy, nhưng lý trí hắn đã bị cuốn phăng trong cơn kích động. Khi ngón tay trượt vào bên trong, đôi môi mềm mại khép lại, ôm lấy ngón tay hắn.
“…….”
Jiwoo mút lấy ngón tay Hyunjoon, động tác chậm rãi giống như khi cậu ngậm núm kem soda hay ngậm kẹo mút mà chú chủ tiệm tiện lợi hay cho.
Cảnh tượng đó khiến Hyunjoon bật ra một tiếng cười ngắn — vừa phấn khích, vừa sung sướng. Rõ ràng Jiwoo mới là người đang trong kỳ phát tình, vậy mà đầu óc hắn lại quay cuồng hơn cả.
Tầm mắt hắn lơ đãng trượt về phía chiếc đệm. Chỉ mất khoảng mười giây… không, năm giây là đến nơi. Nhưng không hiểu sao hôm nay khoảng cách ấy lại trông xa vời vợi. Hắn không chắc là mình có thể đi được đến đó.
“…Ưm…”
Ánh mắt lại trở về với Jiwoo. Cậu đang mút ngón tay hắn chùn chụt, ban đầu chỉ mút hờ một đốt ngón tay, nhưng giờ lại ngoan ngoãn ngậm sâu rồi nhả ra, cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Toàn bộ tầm nhìn của Hyunjoon mờ mịt đi. Hắn không chịu nổi nữa, ép người xuống, nhấn ngón tay sâu vào trong khoang miệng ấm áp. Miệng Jiwoo không hẳn là chật, nhưng cậu thở dốc như thể không chứa nổi.
Hyunjoon chăm chú nhìn gương mặt đó, rút ngón tay ra… và ngay lập tức cúi xuống, khóa lấy chiếc lưỡi đang thèm khát thò ra, nuốt trọn bằng nụ hôn nóng bỏng.
Khoảnh khắc đầu lưỡi quấn lấy nhau, lý trí của Hyunjoon hoàn toàn đứt đoạn. Trước mắt chỉ còn mỗi Jiwoo. Hắn không biết đây là đâu, cũng chẳng biết phải đi đâu — chỉ cắm cúi hôn lấy hôn để như kẻ đang bị thứ gì đó đuổi theo.
“Ưng… Ưm…”
“…Ha…”
Dù bị dồn ép trong nụ hôn dồn dập, Jiwoo vẫn không đẩy hắn ra. Thay vào đó, cậu mút lấy chiếc lưỡi đang lấp đầy khoang miệng mình, còn đôi bàn tay luồn vào trong áo cứ như đang được nghênh đón.
Pheromone tỏa ra nồng nặc, thân nhiệt nóng bừng vì kích thích, vậy mà bàn tay nóng rực của Hyunjoon chạm vào lại khiến Jiwoo cảm thấy mát lạnh.
“…Haa… chết tiệt… ngọt quá…”
Khắp người như sắp phát nổ vì cơn nóng bức đang dâng trào. Hyunjoon tách người ra một chút, giật phăng chiếc áo thun vướng víu rồi vứt bừa ra sàn. Sau đó, hắn lại lập tức phủ người xuống, cuốn lấy đôi môi ướt mềm trong nụ hôn sâu, một tay gấp gáp mở khóa quần Jiwoo.
“Ư… Ưng…!”
Khi bàn tay thọc thẳng vào trong lớp quần lót, tiếng rên tròn trịa bật ra từ giữa đôi môi vẫn đang quấn lấy hắn. Hyunjoon xoa lòng bàn tay qua lại giữa hai chân Jiwoo đã ướt đẫm, ngón giữa trượt xuống, ấn mạnh vào thứ đang rỉ nước nhớp nháp.
Lưỡi họ rời nhau, cổ Jiwoo ngửa ra, mông nhỏ bám trên sàn cũng khẽ nẩy lên như muốn đón lấy sự vuốt ve.
Chăm chú dán mắt vào gương mặt ngây dại, đôi môi hé mở run rẩy của Jiwoo, Hyunjoon ấn sâu hơn một chút, di ngón tay qua lại dọc theo đường rãnh. Mỗi lần đầu ngón tay trượt gần về phía lối vào, hơi ấm nóng bỏng rỉ ra khiến đầu ngón tay hắn ươn ướt.
“…Hư… Ưm…”
Hai cánh tay Jiwoo chống ra sau, cơ thể cong lên từng nhịp run rẩy. Hyunjoon trượt ngón tay xuống sâu hơn, chậm rãi đẩy vào trong lỗ nhỏ đang rỉ dịch ẩm ướt.
“Aa….”
Mỗi lần ngón tay của hắn chìm vào trong lỗ nhỏ rồi rút ra, chất dịch từ cơ thể Jiwoo lại trào ra ồ ạt. Lee Hyunjoon liếm đôi môi khô khốc của mình rồi đẩy ngón giữa vào sâu hơn. Bên trong quá nóng và chật đến mức hắn cảm tưởng như ngón tay mình sẽ tan chảy.
“Jiwoo… Cậu thấy thế nào rồi?”
Một câu nói dịu dàng đến mức khó tin lại thoát ra từ miệng hắn, dù đầu óc đang quay cuồng như kẻ điên. Một ngón tay dường như là không đủ, nên hắn định đẩy thêm hai ngón nữa vào, nhưng chiếc quần lót ướt sũng và chiếc quần dài cứng đơ khiến hắn khó chịu. Lee Hyunjoon rút ngón tay ra, sau đó kéo quần và quần lót của Jiwoo xuống, vứt chúng sang một góc chật nào đó. Rồi nắm lấy đầu gối Jiwoo, mở rộng hai chân cậu ra.
“…Chết tiệt, ướt sũng rồi này…”
Jiwoo gần như ngã ngửa ra sau khi cánh tay đang chống xuống sàn mất hết lực. Cậu chỉ còn có thể dùng khuỷu tay để nâng nửa thân trên lên. Lee Hyunjoon liếc nhìn Jiwoo, ánh mắt lần lượt dừng lại ở đùi trong và lỗ nhỏ đã ướt đẫm của cậu. Chỉ cần ánh mắt của Lee Hyunjoon lướt qua, lỗ nhỏ ấy đã co thắt lại và chảy ra chất dịch dính nhớp, cho thấy Jiwoo đang kích thích đến mức nào.
Không thể chịu đựng thêm nữa, khuôn mặt của Lee Hyunjoon đã chìm vào giữa hai chân Jiwoo. Đầu lưỡi lập tức đâm sâu vào lỗ nhỏ chật hẹp. Ngay khoảnh khắc lưỡi hắn chạm vào, một dòng chất lỏng trắng đục bắn ra từ đầu dương vật đang căng cứng của Jiwoo. Cậu cảm thấy như cơ thể mình đang gặp vấn đề nghiêm trọng. Chỉ cần Lee Hyunjoon chạm vào và xoa nhẹ, cảm giác muốn xuất tinh đã ập đến quá dễ dàng, khiến Jiwoo sợ hãi.
“Ha… Hư…! Ư… Ưư…! A… Ư…! Hyun… Hyunjoon a…”
Tiếng rên rỉ kéo dài và uốn éo của Jiwoo nghe như thể cậu đang gọi “Hyunjoon à”. Lee Hyunjoon tiếp tục dùng lưỡi khuấy động bên trong Jiwoo, trong khi hai tay hắn cởi khóa quần và lôi ra cậu nhỏ đã cương cứng đến mức dính chặt vào bụng dưới.
“Ha… Đệt… Tớ sẽ đút vào.”
Lee Hyunjoon áp môi vào lỗ nhỏ đang tràn đầy chất dịch, hút mạnh đến mức phát ra tiếng, rồi nhấc mặt lên, ngay lập tức đưa đầu dương vật ướt đẫm vì kích thích vào. Hắn dùng lực đẩy mạnh, lỗ nhỏ ẩm ướt mở rộng, đón nhận thứ to lớn và cứng rắn.
“…A…! Hư… Hyunjoon… Ư… Hyunjoon…”
“Ư… A, mẹ nó… Tuyệt quá… Ha… Jiwoo… Seo Jiwoo…”
Phần thân trên của Jiwoo, vốn đang chống bằng khuỷu tay, đổ sập xuống. Cậu nằm ngửa ra sàn, trong khi trọng lượng cơ thể của Lee Hyunjoon đè lên người cậu. Cơ thể nặng nề và cứng rắn của hắn đè chặt lên Jiwoo, nhưng cậu không cảm thấy sợ hãi hay đau đớn. Cảm giác quá tuyệt. Jiwoo vặn vẹo người và xuất tinh ngay lập tức khi cảm nhận được dương vật của Lee Hyunjoon xuyên thẳng vào cơ thể mình. Tinh dịch màu trắng đục bắn ra vô hồi lên bụng và ngực Jiwoo.
“Đút lưỡi vào cậu cũng lên đỉnh, đút dương vật vào cậu cũng lên đỉnh… Ha, cái gì đút vào cậu cũng lên đỉnh hết à? Hả?”
“Tuyệt quá… Ha… Hyunjoon… Tuyệt quá… Bên trong bụng tớ… Ư… Đầy ắp…”
“…Đệt mẹ.”
Hắn biết rằng đây là những lời mà bình thường Jiwoo sẽ không dễ dàng nói ra. Chỉ khi hắn nũng nịu, nài nỉ bảo cậu kể xem bên trong bụng cảm thấy thế nào, thì cậu mới thì thầm nhỏ nhẹ những lời như vậy.
Jiwoo, người đang chìm đắm trong cảm giác khoái lạc, rõ ràng khác hẳn so với lúc quan hệ bình thường. Đôi mắt mơ màng như tan chảy trong hơi nóng, đôi chân dễ dàng mở rộng chỉ với một cái chạm nhẹ, và vùng dưới cứ ướt đẫm mỗi khi dương vật của hắn đẩy sâu vào… Cậu nhạy cảm hơn bình thường gấp nhiều lần.
“…Phù, Jiwoo… Cậu thấy thế nào? Hả? Tớ đã lấp đầy cậu rồi đấy, cậu thấy tuyệt chứ?”
“Ha… Hư…! A… Tuyệt quá… Ư, tuyệt quá, Hyunjoon à…”
Mỗi khi dương vật đẩy sâu vào, phát ra tiếng “phập phập”, chiếc bụng phẳng lì của Jiwoo lại phồng lên rồi xẹp xuống, lặp đi lặp lại. Lee Hyunjoon nhìn xuống bụng Jiwoo, nơi đường đi của dương vật mình hiện rõ, và bật cười. Không phải vì thấy buồn cười, cũng không phải vì đây là tình huống đáng cười, mà là vì cái bụng phồng lên do chứa dương vật của hắn trông quá đỗi gợi tình đến mức hắn không thể nhịn nổi.
Làm sao một người có thể gợi tình đến thế chứ? Không ai có thể tưởng tượng được. Không ai biết khuôn mặt hiền lành này lại có thể trở nên dâm đãng đến mức đó. Tất nhiên, hắn sẽ không để ai có cơ hội được tưởng tượng cả. Cảnh tượng này chỉ được dành riêng cho mỗi hắn, cho đến khi hắn chết.
Còn tiếp…