Tôi Có Tỉ Lệ Tương Thích Cao Với Esper Cấp Thảm Họa - Chương 15

“…Đ-Đại tá?”
 
Hexion không trả lời ngay, chỉ lặng lẽ cúi nhìn người đối diện.
 
Matthew bắt đầu lo lắng liệu mình có vừa phạm lỗi gì không. Ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống kia khiến anh ta thấy rát cả da. Không hiểu sao, cảm giác còn áp lực khủng khiếp hơn cả lúc bị các Esper túm lấy ban nãy.
 
Matthew ráng vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nhớ ra điều Kang Woo-shin từng nói khi sáng.
 
“T- trung sĩ Matthew Gillot!”
 
“Ừ.”
 
Hexion nhìn xuống anh ta với vẻ mặt kiểu: còn cần dạy dỗ nhiều.
 
“Được rồi, Trung sĩ Gillot.”
 
“V-Vâng, à không, rõ!”
 
Anh ta bật dậy khỏi chỗ ngồi, trên cổ vẫn còn hằn rõ dấu tay đỏ au do một Esper để lại.
 
Hexion tặc lưỡi, xoay người nhìn lại. Zero Nine đang lững thững theo sau, nghiêng đầu với vẻ khó hiểu. Gương mặt cậu như thể đang thắc mắc sao đám Esper kia lại không nhúc nhích nổi.
 
“Tất cả... đều chỉ ở mức này thôi sao?”
 
“Thảm họa của tôi, không cần thiết gây thêm thù địch đâu.”
 
“Tôi biết mà?”
Zero Nine không thể hiểu nổi.
 
Hexion bảo mở đường, thì cậu mở đường. Đơn giản thôi. Đến một ngón tay cũng không cần động vào. Zero Nine nhìn hàng trăm Esper hai bên bị ép dạt ra, cậu còn từng nghĩ chắc hẳn sẽ có kẻ nào đó đủ sức thoát khỏi sự khống chế của cậu lao ra.
 
Nhưng giờ nhìn lại… Hoàn toàn không.
 
Đôi mắt của đám Esper vằn đỏ vì các mao mạch đã vỡ. Trong số đó, có vài kẻ trông như sắp rơi vào trạng thái bạo phát.
 
Zero Nine ghé sát lại Hexion, thì thầm. Nhưng Hexion chẳng buồn bận tâm, chỉ dửng dưng nhìn guide đang đứng trước mặt.
 
“Cảm giác thế nào?”
 
“…Không có vấn đề gì.”
 
Matthew Gillot có thể ngu ngốc, nhưng không phải kẻ chậm hiểu. Một cảm giác lạ lùng như đâm xuyên tim khiến anh ta hiểu ngay: nếu mở miệng than phiền ở đây, chuyện chẳng lành chắc chắn sẽ xảy ra.
 
Hexion khẽ mỉm cười rồi quay lại nhìn về phía các Esper. Zero Nine liếc nhanh lên gương mặt Hexion. À, lại là nụ cười đó, một nụ cười rõ ràng không có ác ý, nhưng lại khiến người ta rợn gáy, như thể sự bất an đang rỉ ra từng chút một từ trong da.
 
“Chắc các người đã biết, tôi là đại tá mới điều tới hôm nay.” Hexion lướt mắt chầm chậm qua hàng ngũ Esper đứng hai bên.
 
“Nói thẳng ra tôi chính là cấp trên của các người.”
 
Vài Esper cau mày khó chịu. Và đương nhiên Hexion không bỏ sót biểu cảm ấy.
 
“Trước hết, tất cả ra ngoài.”
 
Ngay khi Hexion khẽ ra hiệu, luồng sức mạnh đang trói chặt họ lập tức biến mất.
 
Các Esper liếc nhìn nhau ra hiệu bằng mắt. Nếu chỉ có hai Guide ở đây, họ còn có thể tính đường xoay chuyển. Nhưng vấn đề là người đi cùng gã đại tá vừa mới xuất hiện kia.
 
Một cảm giác rõ rệt len lỏi trong não, nói rằng dù tất cả có cùng lao vào, cũng chưa chắc thắng nổi con người đó.
 
Đôi mắt tím - thứ chẳng bao giờ thấy ở người thường - đang nhìn chằm chằm về phía họ.
 
Vài Esper khẽ nghiêng người lách ra khỏi phòng. Dù biết các Guide khác cũng đang rơi vào tình trạng hoảng sợ như Matthew, và việc guiding ngay lúc này là gần như không thể… nhưng họ vẫn rời đi mà không phàn nàn gì thêm, họ tin nếu làm thế ít nhất sẽ không bị bỏ mặc đến mức bạo phát.
 
Niềm tin ấy khiến họ an tâm phần nào.
 
Thế nhưng, số Esper không chịu tuân lệnh của Hexion lại đông hơn nhiều. Khi vài người rời đi, căn phòng trị liệu trở nên bớt chật chội, lúc này, một Esper vừa được giải phóng khỏi trói buộc tiến thẳng tới sát mặt Hexion.
 
Zero Nine nhướng mày định hành động, nhưng Hexion giơ tay ra hiệu ngừng lại.
 
“Định giỡn mặt với bọn tao à?”
 
“Cấp bậc.”
 
“Cấp bậc cái đé.o gì?” Thứ như vậy chẳng có giá trị gì ở đây cả.
 
Gã nhếch mép cười khinh, lời nói như nghiền nát từng chữ.
 
Hexion nhìn nụ cười hở răng đó, khẽ cười đáp lại như thể thấy một trò hề.
 
“Từ khoảnh khắc tôi bước vào đây, mọi thứ đã khác rồi.”
 
Vụt — Esper kia vung tay lên trong tích tắc.
 
Nhưng Zero Nine chưa chết.
 
Rầm!
 
Tiếng va chạm nổ lên, đầu tên Esper kia bị nện thẳng xuống sàn. Mặt đất lõm xuống thấy rõ.
 
Âm thanh chấn động đến mức khiến đám Esper xung quanh nhăn mặt.
 
Hexion cúi xuống liếc nhìn cảnh tượng đó, rồi nhẹ nhàng đặt gót giày lên đầu gã, sau đó nhấn mạnh xuống.
 
“Thật là... loại người này ở đâu cũng có. Bọn mày chui ra từ một lỗ à?”
 
Nghe thấy điều đó, ngón tay của tên Esper đang bị đè dưới đất khẽ giật, nhưng gã không thể gượng dậy cho dù là một chút - Zero Nine đang hoàn toàn nghiền nát gã.
 
Hexion quay sang ra lệnh cho Trung sĩ Matthew Gillot.
 
“Ra ngoài.”
 
“D- Dạ?”
 
“Ra ngoài, dẫn đám Esper đang chờ vào phòng trị liệu. Đám trong này, tất cả xếp cuối danh sách.”
 
“Cái... cái đó... có được không ạ?”
 
Khi nghe Matthew hỏi lại, Hexion nhìn anh ta với một nụ cười khá châm chọc, nghiêng hẳn về phía mỉa mai.
 
Và chính lúc ấy, Matthew Gillot nhận ra - mình lại lỡ lời rồi.
 
Anh ta lập tức giơ tay chào theo kiểu quân đội và đáp vội:
 
“Rõ ạ!”
 
“Không có lần ba.”
 
“V- Vâng ạ!”
 
Matthew nhanh chóng rời khỏi chỗ, tuân lệnh Hexion dẫn nhóm Esper đang chờ bên ngoài vào một phòng trị liệu còn trống.
 
Hexion rút chân ra khỏi đầu tên Esper dưới sàn, liếc nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay thảm họa của mình.
 
Chỉ số căng thẳng của Zero Nine là 53%.
 
Giờ anh cần kiểm tra chỉ số của những kẻ còn lại.
 
Hexion nhấn hai lần vào nút trên đồng hồ để liên hệ với bộ phận quản lý.
 
“Kết nối toàn bộ dữ liệu của các Esper vào hệ thống.”
 
— Rõ.
 
Khác với đám người thức tỉnh, đội quản lý khá biết nghe lời và cư xử lễ phép. Hiệu suất làm việc cũng rất nhanh nhẹn, đúng như Hexion mong đợi.
 
Ngay sau đó, dữ liệu của các Esper bắt đầu truyền về đồng hồ của hắn.
 
72%, 78%, 84%… 94%.
 
Hexion nhìn chỉ số căng thẳng của kẻ đang nằm dưới chân mình - chỉ cách mức bạo phát một bước cuối.
 
Anh khẽ bật cười, như thể thấy điều đó vừa ý vô cùng.
 
Khi Hexion lại ra hiệu, Zero Nine lập tức giải trừ sức ép đang trói buộc tên kia.
 
Gã Esper ấy lảo đảo đứng dậy, tròng trắng giờ đỏ như thể sắp chảy máu.
 
“Thằng khốn... chết tiệt...!”
 
“Trong tình cảnh thế này mà chỉ nói được mấy từ chửi thề rẻ tiền thế thôi à? Chắc được nuôi dưỡng trong lồng kính lâu quá rồi.”
 
Hexion hoàn toàn không có ý định thực hiện guiding. Còn tình trạng của tên Esper rõ ràng đang rất tệ.
 
Nhưng Hexion vẫn tỏ ra ung dung đến tột cùng, anh cố tình kéo dài thời gian như đang chơi một trò đùa cỏn con.
 
Dù sao đến mức này cũng chưa chết được.
 
Sau mười năm lăn lộn giữa chiến tranh, Hexion đã quá rõ lũ Esper này có thể chịu đựng tới đâu.
 
Anh cười, để lộ chiếc răng nanh sắc như dao.
 
Trông thấy cảnh đó, tên Esper không thể chịu đựng thêm, vung tay định túm cổ áo Hexion. Nhưng cánh tay ấy lập tức bị sức mạnh của Zero Nine khống chế.
 
Hexion liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay.
Chỉ số căng thẳng của gã đã lên tới 98%.
Nếu chạm mốc 100%, sẽ bước vào giai đoạn bạo phát.
 
Hexion gần như thích thú chờ đợi khoảnh khắc đó đến.
 
“Thằng chó đẻ...!”
 
99%
 
Lúc này, trong mắt tên Esper, cơn thịnh nỗ dần dần biến mất nhường chỗ cho nỗi sợ hãi bắt đầu bao trùm.
 
Gã biết nếu mất kiểm soát, cơ thể sẽ đau đớn tới mức như muốn nổ tung. Toàn thân sẽ vặn vẹo vì cơn bạo phát tràn qua từng mạch máu.
Gã cảm nhận được, cảm nhận bằng da thịt, bằng từng tế bào.
 
Hexion vẫn im lặng, mắt không rời khỏi mặt đồng hồ. Khuôn mặt ấy bình thản như thể chuyện có tệ đến đâu cũng chẳng liên quan gì đến mình.
 
Và rồi, chỉ số căng thẳng…
 
100%
 
Ngay khoảnh khắc ấy, màn hình đồng hồ chuyển sang sắc đỏ.
 
Wyatt Taylor - Bạo phát cấp độ 1.
 
Thông báo vừa hiện lên, đội quản lý lập tức kết nối đường truyền. Giọng họ vang lên đầy lo lắng và khẩn trương.
 
— Wyatt Taylor đã bước vào giai đoạn bạo phát cấp 1!
 
“Ừ.”
 
— Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy!?
 
“Để tôi lo. Cúp máy đi.”
 
‘Tút’.
Đường truyền bị cắt ngay lập tức.
 
Wyatt Taylor duỗi thẳng người, toàn thân co giật như thể từng bó cơ đang nổ tung.
 
Zero Nine đã hoàn thành xuất sắc làm vai trò của mình: Không một ai được chạm vào Hexion, dù chỉ một ngón tay.
 
Ầm!
 
Cuối cùng, tên Esper ngã gục xuống sàn bắt đầu giật lên từng chập.
 
Hexion nhìn cảnh đó, bất giác nhớ đến lần đầu tiên hắn gặp Zero Nine. Lần đầu tiên... hôn một người khi còn chưa kịp nhìn rõ màu mắt.
 
Trong khi Hexion thả mình vào hồi ức một cách đầy khoái trá, Zero Nine lại dõi mắt nhìn tên Esper đang lăn lộn dưới đất bằng ánh mắt kỳ lạ.
 
Áp lực do Hexion tạo ra như đè chặt cả gian phòng trị liệu. Cảm giác tựa như phổi bị bóp nghẹt, từng tấc ruột gan như bị ép nát.
 
Các Esper còn lại trong phòng bắt đầu nhìn tên đang phát cuồng bằng ánh mắt đầy căng thẳng.
 
À... chỉ một chút nữa thôi, mình cũng sẽ thành ra như gã.
 
Wyatt run lẩy bẩy, toàn bộ mạch máu nổi lên dưới da như sắp nổ tung, mắt gã đỏ ngầu trừng trừng nhìn Hexion như muốn giết chết anh.
 
Nhưng Hexion lại bước thêm một bước, khẽ nghiêng đầu, cúi xuống nhìn Wyatt bằng ánh mắt dịu dàng một cách kỳ lạ.
 
“Chọn đi, chết ngay tại đây, hoặc chấp nhận thực tại.”
 
“Kh… khặc…” Wyatt không muốn chết. Đó là bản năng. Là điều hiển nhiên.
 
Nhưng tại sao… tại sao tên guide này lại có thể bình thản như vậy?
 
Hắn ta rõ ràng phải biết nếu gã bạo phát tại chỗ này, cả trụ sở khu sinh hoạt - nơi đang chứa hàng trăm người - sẽ bị xóa sổ trong tích tắc.
 
Thế mà tại sao?
 
Tại sao?
 
Với đôi mắt máu đỏ ngầu, mạch máu vỡ nát từng sợi, Wyatt cố ngẩng lên nhìn Hexion.
 
Và rồi gã nhận ra câu trả lời.
 
À… Hắn thật sự nghĩ dù gã có chết cũng chẳng sao. Không hề sợ mình sẽ bạo phát. Không hề lo sợ hậu quả.
 
Chính ánh mắt xám lạnh lẽo ấy đã nói cho Wyatt biết điều đó.
 
Một ánh nhìn trống rỗng, không chút cảm xúc, nhìn xuống gã như thể nhìn một hạt cát.
 
Wyatt đưa tay ra.
 
Cánh tay run rẩy vì đau đớn, từng ngón tay như đang gãy lìa. 
 
Rồi cuối cùng, bàn tay ấy siết lấy giày Hexion.

Bình luận
zeii..
zeii..Chương 15
đọc mà căng thẳng hộ anh Hẽ luôn mà=) Anh không chill thì ai chill=)..
Trả lời·01/07/2025
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo