Tôi Có Tỉ Lệ Tương Thích Cao Với Esper Cấp Thảm Họa - Chương 32

Người kia không thể đáp lại, nhưng cậu vẫn nói tiếp:
 
“Ngài có biết không… tôi cũng có thể khiến ngài tổn thương bất cứ lúc nào.”
 
Y như cách anh vừa làm với cậu. Zero Nine rút ngón tay còn vương nước bọt ra khỏi miệng anh, sau đó thả lỏng tay ra.
 
“Khụ… khụ khụ…!”
 
Ngay sau đó, cậu lướt tay lên phần đùi đang được lớp vải vest ướt sũng ôm sát.
 
“Cầm cổ người khác nói chuyện như này… phép lịch sự nước nào đây?”
 
Zero Nine chạm tay đến thắt lưng, lướt qua lớp cơ bắp săn chắc vùng đùi, ngay lập tức, Zero Nine tháo khóa thắt lưng và kéo mạnh thứ đang ướt át, dính chặt kia xuống. 
 
Khi cơ thể trắng nhợt như tượng điêu khắc hoàn toàn lộ ra, Zero Nine nở nụ cười rạng rỡ. Cậu ta banh rộng chân Hexion, tay nắm lấy chiếc tất vẫn còn vướng trên bắp chân. 
Những ngón tay ướt át lần mò đâu đó giữa khoảng trống đôi chân đang mở rộng. 
 
Và đương nhiên chẳng có sự dịu dàng nào ở đây. Những ngày thân mật giả tạo như trò bịt mắt trốn tìm đã kết thúc. Zero Nine rất tò mò muốn biết khuôn mặt thong dong, tự tại kia, rốt cuộc sẽ méo mó vào lúc nào, và méo mó ra sao.
 
Zero Nine đưa ngón tay ướt đẫm nước bọt đến khoảng giữa đôi chân bị ép mở rộng. Cậu tách mông Hexion ra, chạm ngón tay vào nơi bí ẩn đang khép chặt. 
 
Cái lỗ khô khốc ấy dường như không dễ dàng mở ra chỉ bằng việc lần mò bên ngoài. Nhưng như những gì Zero Nine đã tuyên bố từ trước. Đừng mong đợi sự dịu dàng từ cậu ta.
 
Hexion chắc hẳn cũng đã chuẩn bị tinh thần. Nếu chưa chuẩn bị, thì đó là vấn đề của chính anh ta. Zero Nine bắt đầu đẩy ngón tay ướt đẫm nước bọt vào, và đương nhiên, cái lỗ khép chặt siết lại như thể muốn đẩy ngón tay ra. Zero Nine nắm chặt phần đùi trong của Hexion, sau đó xoay cổ tay, đẩy mạnh vào trong như thể đang khoét sâu hết mức. 
 
Khi ấy, Hexion nghiến chặt răng. Hai bên đùi căng lên, như sắp nứt ra.
 
Zero Nine không nói những lời sáo rỗng như “thả lỏng đi”, dù Hexion cố gồng mình hay không, Zero Nine vẫn giữ nguyên ý định cưỡng ép chiếm lấy nơi đó. 
 
Vào thời khắc Zero Nine đẩy hẳn một ngón tay vào sâu tận gốc, một tiếng thở hổn hển vang lên từ phía trên. Zero Nine lắc cổ tay vài lần, không chút nương tay chọc ngoáy bên trong. 
 
Tiếng nghiến răng, tiếng cắn chặt môi vang lên. Cậu ta khẽ ngước mắt, nhìn thấy khuôn mặt Hexion cắn chặt môi đến trắng bệch. Ngay lúc chạm mắt, bụng dưới cậu ta đã lập căng tức, dương vật dũng mãnh ngóc đầu.
 
Cơ thể ướt đẫm, không khí nặng nề và ngột ngạt. Zero Nine cho rằng mọi sự khó chịu này đều do Hexion mà ra. Dù chính cậu là người đang siết chặt cổ Hexion, cậu vẫn nghĩ vậy. 
 
Khi Zeron Nine đẩy ngón tay thứ hai vào, một tiếng rên khe khẽ, như thể nghẹn ngào vang lên. Cái lỗ chật hẹp miễn cưỡng nuốt lấy hai ngón tay, dường như đã đến giới hạn. Thấy thế, Zero Nine tặc lưỡi.
 
Những ngón tay to lớn, gân guốc với các đốt rõ ràng bắt đầu mạnh mẽ khuấy đảo, cạy mở bên trong. Zero Nine cảm nhận được phần đùi trong của người bên dưới trở nên căng cứng, run rẩy vì gồng sức, nhưng cậu ta không cố ép nó xuống. 
 
Cậu ta muốn nhìn thấy dáng vẻ vùng vẫy, phản kháng một cách hoang dại của người đàn ông ấy trong vòng tay mình. Thế nhưng người này lại hành động như thể sẵn sàng chấp nhận mọi thứ cậu ta làm. Mặc dù chính anh ta đã lạnh lùng nói rằng đó không phải tình cảm, chỉ là hứng thú mà thôi. 
 
Zero Nine nghiến chặt răng, rồi đột nhiên buông ra một câu.
 
“Khít thế nhỉ, cái lỗ này chưa ngậm dương vật bao giờ sao.”
 
Hexion nghiến chặt răng, đáp lại với giọng điệu pha chút cười cợt. Khiến người nghe rạo rực:
 
“Vì…”
“Cậu là người đầu tiên cơ mà.” 
 
Dù đang bị ép nằm ngửa, chân bị banh ra, thái độ ấy vẫn vậy.
 
“Cứ làm theo ý mình. Tách mở, khuấy đảo tôi như ý muốn của cậu đi.” Lời thì thầm ấy khiến Zero Nine cảm thấy đầu óc mình như bị thiêu đốt đen kịt. Đúng vậy, cậu ta tò mò muốn biết Hexion có thể chịu đựng đến đâu. Cậu ta muốn biết nếu mình đổ hết mọi cảm xúc vào, Hexion còn có thể bày ra khuôn mặt trịnh thượng như thế nữa không.
 
Zero Nine cong hai ngón tay đang bị cái lỗ kia siết chặt, dùng sức khai phá tất cả. Cậu ta xoay cổ tay, cưỡng ép mở rộng bên trong. Hông Hexion đột nhiên nhấc lên, vặn vẹo, không rõ anh ta đang nghiến răng hay cắn môi, nhưng không một tiếng rên nào thoát ra. Chỉ có những tiếng thở dồn dập vang lên từng chập. Zero Nine chợt nhận ra một điều mà mình đã đoán từ trước.
 
Người đàn ông này quá cứng đầu.
 
Có lẽ lời này cũng áp dụng với chính cậu. Zero Nine chợt nghĩ, có lẽ con người được tạo ra từ những cái nhào nặn của người khác, cái nhân cách cậu luôn tin đó là mình suốt mười năm nay… vốn dĩ chẳng phải chính cậu.
 
Zero Nine liếm qua đôi môi khô, đẩy thêm một ngón tay nữa vào cái lỗ đang căng chặt. Một tiếng rên khe khẽ “ưm” vang lên. Zero Nine nhìn vào khuôn mặt Hexion, cái cằm khép chặt đầy cố chấp hiện rõ. Và rồi…
 
“Đừng nhìn tôi như thế...”
 
Đúng vậy, đôi mắt xám lạnh lùng ấy. Đôi mắt sáng quắc quan sát cậu, chính là khuôn mặt ấy, chính là biểu cảm ấy. Zero Nine không chỉ sững sờ mà còn có chút chán ngán. Ngay cả trong tình huống này, Hexion vẫn muốn đào sâu cậu, khiến Zero Nine chỉ muốn vỗ tay tán thưởng.
 
“Nhưng mà, ngài Hexion này.” Zero Nine lẩm bẩm, đẩy ngón tay thứ ba vào sâu tận gốc.
 
“Người đang dùng cái lỗ này là tôi, không phải ngài.” 
 
Nhưng thứ hiện ra trước mắt lại là khóe miệng cong lên như thể đang nhếch mép cười. Dù Hexion nghiến chặt răng, trông không hề thoải mái, nhưng với Zero Nine, khuôn mặt ấy trông vẫn còn đầy vẻ thong dong. 
 
À, hóa ra là vẫn còn có thể đẩy xa hơn. Cậu ta chợt hiểu theo cách đó. Zero Nine đẩy ngón tay vào sâu hơn, dùng sức cọ xát lên xuống.
 
Cảm giác căng đầy khiến Hexion đạp mạnh bên chân còn tự do xuống tấm trải giường. Cổ chân thon gọn, khớp với bắp chân săn chắc, khẽ run lên. Zero Nine nắm lấy cổ chân ấy, kéo lên, sau đó không nhanh không chậm chọc ngoáy phía dưới, đồng thời nâng cổ chân Hexion, cọ răng nhẹ lên nơi mạch máu. 
 
Một âm thanh nhỏ vang lên, âm thanh răng cắn lấy làn da, đâm thủng và nghiền nát. Đầu gối Hexion khựng lại, nhưng Zero Nine vẫn không buông cổ chân ra. Ngược lại, cậu ta siết chặt đến mức chắc chắn sẽ để lại vết bầm, cắn mạnh hơn vào làn da đã rướm máu.
 
“Tôi…”
Zero Nine đã rời môi khỏi cổ chân trắng nhợt loang lổ máu.
 
“Tôi vào sâu đến đâu đều được đúng không?”
 
Mùi tanh của máu thoảng qua đầu lưỡi. Những giọt máu đọng trên làn da trắng nhợt trông đỏ rực một cách kỳ lạ. Zero Nine nhìn chằm chằm vào chúng, đồng thời tiếp tục không thương tiếc chọc ngoáy cái lỗ vẫn chưa chịu mở rộng.
 
Zero Nine nhìn cảnh Hexion nghiến chặt răng, gân nổi lên vì đau đớn, cậu ta cảm thấy bụng dưới mình càng thêm căng tức. Thứ đã căng phồng trong quần từ lâu bắt đầu lộ rõ sự hiện diện. Haa, Zero Nine thở ra một hơi thở nóng hổi, xoay cổ tay thêm một lần nữa.
 
“Nếu cứ thế này mà đâm vào, ngài sẽ đau lắm nhỉ?”
 
Đáp lại lời ấy, chỉ là khoảng không tĩnh lặng.
 
Nhưng không sao, Zero Nine cũng chẳng mong đợi gì.
 
“Nhưng biết làm sao đây. Tôi muốn ngài…”
 
Giọng nói phát ra lại dịu dàng đến lạ.
 
“…đau đớn vì tôi.”
 
Zero Nine bắt đầu đâm ra rút vào bên trong Hexion. Cậu cảm nhận được sự cố chấp kìm nén âm thanh của anh. Người đàn ông này không biết điều đó càng kích thích cậu ta hơn sao? Nhưng rồi, khi ánh mắt họ vô tình chạm nhau, Zero Nine đã tìm thấy câu trả lời. 
 
Không, người đàn ông này biết. Anh ta biết rõ điều đó càng làm cậu kích động hơn.
 
Ngạo mạn làm sao, con người này chẳng bao giờ để ý đến ánh mắt kẻ khác cả.
 
Zero Nine lôi dương vật đã cương cứng của mình ra. Khi đầu dương vật gân guốc, lồi lõm chầm chậm cọ vào khoảng giữa hai chân Hexion, anh bất giác co đùi lại. 
 
Zero Nine bắt chước Hexion, tặc lưỡi một tiếng rồi nắm chặt đùi anh, banh rộng ra. Một tiếng cười mỉa mai xen lẫn hơi thở vang lên. 
 
Ừ thì, đằng nào nụ cười đó cũng chẳng giữ được lâu nữa đâu.
 
Zero Nine chậm rãi cọ thứ khổng lồ của mình vào giữa đôi chân đang mở rộng, rồi nhắm đầu nó vào cái lỗ chỉ chứa được ba ngón tay. Cảm giác nặng nề ấy khiến Hexion chợt nghĩ… không, thật ra từ lúc nắm lấy thứ của Zero Nine trong tay, anh đã nghĩ đến rồi.
 
Chắc chắn, sẽ chảy máu.
 
Chẳng mấy chốc, dương vật Zero Nine đã 
bắt đầu chậm rãi len lỏi vào cái lỗ khô khốc. Hexion nghiến răng đến mức cằm run lên. 
 
Thật là ngoan cố. Rõ ràng là đau đớn đến vậy, nhưng vẫn chịu đựng không đầu hàng. 
 
Nhìn cảnh đó, Zero Nine như muốn Hexion cắn đứt thứ của mình, vẫn cố tình đẩy hông vào.
 
“Hự, ha…”
 
Hexion khẽ nhíu mày. Không dễ tìm thấy khoái lạc khi đâm trong cái lỗ khô khít thế kia. Và đương nhiên, với kẻ dạng chân ra thì càng khó hơn.
 
“Ưm, hức..”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo