Theo từng động tác tháo cúc hờ hững, ánh mắt Zero Nine cũng dần hạ xuống. Hexion dùng những ngón tay dài, khớp xương rắn rỏi của mình nhẹ nhàng gỡ từng chiếc cúc cậu cài lệch.
Qua phần áo sơ mi dần mở, cơ thể rắn chắc của Zero Nine thấp thoáng hiện ra. Từ điển của Hexion không có khái niệm nhìn lén, anh ngang nhiên vạch áo sang bên, nhìn lớp cơ bắp săn dù đã sống mười mấy năm bị giam giữ trong phòng thí nghiệm nhưng vẫn rất ấn tượng.
“Tạo ra sinh vật như esper đúng là bất công mà.”
“Bất công thật.”
Dù biết rõ cả hai đang nói đến hai kiểu bất công khác nhau, họ cũng không cố gắng gượng ép cuộc trò chuyện. Hexion vươn tay vuốt nhẹ những đường gồ ghề của phần cơ bắp rắn chắc. Anh cảm nhận được cơ thể Zero Nine căng lên. Căng thẳng à? Ngay sau đó, Hexion rút tay lại và bắt đầu cài lại hàng cúc áo một cách ngay ngắn.
“Ngẩng cằm lên.”
Lại ra lệnh nữa, Zero Nine khẽ ngẩng cằm lên. Hexion cài tất cả các cúc áo, chừa lại một chiếc dưới cổ, rồi rất tự nhiên đưa tay chạm vào khóa quần của Zero Nine. Zero Nine theo phản xạ liền nắm lấy bàn tay ấy.
“…Tôi tự làm được.”
“Ừ chắc rồi.”
Hexion vẫn giữ tay cậu như thế, kéo khóa quần xuống, rồi chợt cảm thấy cơn bực dọc trào lên.
“Phải rồi, đáng lẽ phải mua đồ lót trước.”
Ha ha. Zero Nine bật cười, đưa mắt sang chỗ khác. Trong phòng thí nghiệm, cậu mặc gì bên trong cũng chẳng ai bận tâm, vậy mà giờ đây, vị guide này còn định giám sát cả đồ lót của cậu.
“Phải bảo họ gửi đồ lót và đồ thường ngày tử tế đến mới được. Mặc đồ lót thế này, nếu là tôi, đang định cởi quần làm tình chắc lại kéo lên rồi bỏ đi mất.”
Thà mặc đồ lót quân phát cho lính còn hơn. Nghe anh lầm bầm vậy, Zero Nine chợt tò mò không biết lính tráng thì mặc đồ lót kiểu gì. Sau đó, Cậu lại nghĩ đồ mình đang mặc cũng bình thường mà, sao phải bận tâm mấy chuyện linh tinh thế này chứ. Hexion lúc nào cũng khiến cậu đặt ra đủ thứ câu hỏi.
“Không, đừng cho tay vào.”
“Im lặng đi.”
Zero Nine nắm lấy cánh tay của Hexion, với ý không cần mặc giúp cậu, nhưng Hexion vẫn điềm nhiên nhét vạt áo sơ mi vào trong quần, kéo khóa lên rồi cài khóa thắt lưng lại. Lần đầu tiên trong đời Zero Nine cảm thấy thứ gì đó giống như là xấu hổ. Nhìn nét mặt cậu, Hexion đoán được phần nào cảm giác đó, liền cúi xuống hôn nhẹ lên cằm cậu rồi chỉnh lại chiếc áo khoác đang khoác hờ trên vai. Zero Nine bắt đầu nghi ngờ mình vừa hoá trẻ năm tuổi hay sao?
“Bình thường ngài vẫn gần gũi thế này?”
Không giống vẻ ngoài chút nào.
“Một guide đã tiếp xúc cơ thể với esper ngay lần đầu gặp thì giữ khoảng cách cái nỗi gì.”
“...”
À, đó là điều cậu không muốn biết. Zero Nine chỉ đơn thuần tò mò về cảm xúc của mình. Là cảm giác chiếm hữu nảy sinh vì lần đầu tiên gặp được một guide có tỉ lệ tương thích cao, hay chỉ là sự hứng thú đối với người đàn ông này?
Zero Nine đã nhẹ nhàng quyết định cảm xúc ấy thuộc về vế đầu.
Làm sao có thể hứng thú với một người mới chỉ gặp mặt vài tiếng trước được chứ?
Zero Nine lặng lẽ cúi xuống nhìn Hexion hơi thấp hơn mình một chút.
Thái độ đầy tự tin, những hành động không chút do dự, như thể mọi thứ đều nằm gọn trong tay anh ta.
Bản thân Zero Nine chưa từng một lần nếm trải cảm giác ấy. Và vì chính anh ta, người đang cảm nhận nó khiến cậu vừa thấy tò mò, lại vừa…
“Nhưng dù sao ngay lúc này, tôi vẫn là Espers duy nhất của ngài, đúng không?”
“Đúng thế. Sao hỏi vậy?”
Cậu thật sự, thật sự rất chướng mắt kiểu đàn ông coi mình như một món đồ dễ sai khiến, lại hành xử như thể mọi thứ đều quá quen thuộc.
Khi Hexion chỉnh xong trang phục cho mình, Zero Nine liền siết chặt eo anh bằng một tay.
Bộ vest vừa vặn như được đo may.
Bàn tay cậu nhẹ nhàng trượt xuống, nắm chặt phần mông rắn chắc của đối phương, kéo anh sát lại gần mình.
Zero Nine muốn nhìn thấy biểu cảm bối rối trên gương mặt người đàn ông này.
“Vì tôi không muốn chia sẻ ngài với những gã đàn ông khác.”
“…”
Vậy nên cậu đã buông một câu thoại rẻ
tiền, méo mó y như lòng mình.
Lần đầu tiên, Hexion im lặng.
Zero Nine chợt tò mò không biết lúc này anh ta đang có biểu cảm gì.
Khi ngẩng đầu nhìn lên chậm rãi, cậu thấy anh đang nghiêng đầu cười.
Một gương mặt, trông cũng méo mó chẳng kém mình.
Zero Nine khẽ nói: “Biểu cảm đó hay đấy.”
Điều này không tệ chút nào.
Một khoảng lặng ngắn trôi qua. Zero Nine không hề có ý định rút lại câu nói rẻ tiền mình vừa thốt ra. Ngược lại, cậu còn kéo Hexion lại gần hơn nữa, rồi khẽ đặt môi lên cổ áo sơ mi chỉnh tề của anh. Hexion lạnh lùng cúi mắt nhìn mái tóc nâu của cậu, rồi khẽ nhếch môi. Nhưng nhìn thế nào cũng chẳng giống như đang cười.
Zero Nine đã nghĩ ít nhất anh ta cũng sẽ thể hiện ra chút khó chịu. Vì lẽ ra phải như thế. Nhưng nếu anh ta có thể dễ dàng xem nhẹ mình như vậy… thì mình cũng… chẳng lẽ không được sao? Một ý nghĩ nổi loạn vụt qua trong đầu.
Tĩnh lặng.
Vài giây im lặng trôi qua, rồi Hexion cử động. Lúc ấy Zero Nine thầm nghĩ: À… có thể sẽ bị tát, hay bị đá cũng nên. Zero Nine đã sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì. Thế nhưng…
“Làm không?”
“Hả...”
Hai cánh tay của Hexion vòng ra sau cổ Zero Nine. Hành động và lời nói bất ngờ khiến Zero Nine bật cười khẽ, ngẩng đầu lên, khuôn mặt của anh ở ngay trước mắt.
“Không có chuyện cậu phải chia sẻ tôi với kẻ khác đâu.”
Hexion hơi mỉm cười nghiêng mặt, nheo mắt lại rồi ngẩng cằm nhẹ, nhìn xuống Zero Nine.
“Dù chúng ta có cởi đồ hay quấn lấy nhau ở đây, cũng chẳng ai dám nói gì.”
Hexion thì thầm bằng giọng đều đều, gần như nhẹ nhàng. Zero Nine nghiến răng lại vì cái giọng mơn man ấy. Cậu đã cố tình khiêu khích, câu nói kia giống như lời thoại của diễn viên dở không biết diễn, chỉ buột miệng thốt ra để chọc tức đối phương. Nếu người đối diện là bất kỳ ai khác, mọi chuyện hẳn đã diễn ra đúng như cậu mong muốn.
“Lúc thì làm như thể chẳng muốn có được gì, giờ lại bắt đầu có chút nhận thức rằng tôi là guide của cậu sao?”
Nhưng người đang đứng trước mặt cậu lúc này lại là Hexion. Hexion Theobald - người đã lăn lộn mười năm trên chiến trường, từng đối phó với vô số Esper. Nếu cậu chỉ là một diễn viên tập sự vừa mới nhận vai đầu tiên, thì anh ta là diễn viên lão luyện từ lâu đã bước lên sân khấu và nhận về những tràng pháo tay tán thưởng. Gã đàn ông ấy, với đôi mắt xám đang lặng lẽ khép hờ, khiến Zero Nine cảm thấy phát điên lên vì không thể ưa nổi.
“…Ngài đúng là thiếu kiến thức thông thường nghiêm trọng đấy.”
Khi đó, Hexion thì thầm bằng một giọng ngọt ngào:
“Thảm họa của tôi à, ở đây, chẳng có gì phi lý hơn cậu cả.”
Giọng nói ngọt như mật, và rõ ràng đó là một hành động đầy khiêu khích. Trước sự khiêu khích của Zero Nine, Hexion cũng đáp trả bằng một đòn khiêu khích.
Lại nữa rồi.
Lại chỉ có mình cậu rối loạn vì mấy hành động ngoài dự tính. Zero Nine mỉm cười tươi rói.
“Ngài làm như thể hiểu hết về tôi ấy.”
Zero Nine ôm lấy Hexion rồi đẩy anh vào tường. Một tay cậu chặn giữa lưng Hexion và bức tường.
Ầm một tiếng vang lên, nhưng Hexion không cảm thấy đau đớn chút nào, nên nhất thời lại nghĩ sang chuyện khác. Ừm, thành thật mà nói chỗ này không thích hợp ngủ nhau lần đầu lắm. Nhưng chắc chắn sẽ có cảm giác hồi hộp kích thích.
Zero Nine vừa cười rạng rỡ vừa siết chặt mông Hexion hơn. Bàn tay to lớn, mu bàn tay hằn rõ những đường gân dữ dội. Nụ cười của Zero Nine càng thêm đậm nét.
Cậu cứ ngỡ mình không thể cười rạng rỡ hơn được nữa, nụ cười ấy loang dần khắp gương mặt, như hương nước hoa đậm đặc tràn ngập cả không gian.
“Vậy là cậu không thích à?”
“Ngài hỏi vì không biết thật sao?”
Zero Nine đáp lại bằng gương mặt nở nụ cười rạng rỡ. Thế nhưng lời nói tuôn ra lại như nghiến răng mà nhả, khiến người ta cảm thấy rõ ràng sự đối lập.
Hexion nhận ra điều đó. À, tâm trạng hoàn toàn rối loạn rồi, lát nữa vất vả lắm đây. Zero Nine hé miệng, cắn lấy môi Hexion. Cơn đau lan ra từ môi dưới, vị máu lập tức lan trên đầu lưỡi. Lưỡi cậu đẩy vào một cách thô bạo, còn Hexion vui vẻ đón nhận sự thô bạo ấy. Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, hòa quyện trong vị máu.
Zero Nine mút lấy lưỡi của Hexion, rồi dùng răng nanh sắc nhọn cắn lên đó. Cơn đau lan dọc theo đầu lưỡi khiến giữa hai hàng lông mày của Hexion khẽ nhíu lại trong thoáng chốc.
Chậc, Chậc. Khi Zero Nine nghiêng đầu nhả ra nước bọt lẫn máu, Hexion không thể làm gì khác ngoài việc nuốt trọn nó cùng với lưỡi cậu ta.
A, học nhanh đến mức này sao… lại còn quá thành thạo nữa chứ. Thành thật mà nói, chuyện này thật sự vượt ngoài dự đoán.
Hộc. Không phải là lần đầu hôn mà sao vẫn thở gấp thế này. Hexion nghĩ.
Nước bọt chưa kịp nuốt trôi đã vấy bẩn cả cằm. Hexion vẫn tiếp tục nhìn chăm chú vào đôi mắt cong cong duyên dáng của Zero Nine ở cự ly gần, thầm nghĩ:
‘Biết hôn kiểu thô tục thật đấy.’
Không biết học mấy thứ này ở đâu nhỉ.
Học được từ Guide khác trước mình à? A, nghĩ đến đó thôi mà bụng đã thấy bứt rứt rồi. Lưỡi cắn nhẹ rồi lại mút liên hồi khiến cơn đau râm ran dần lan ra từng đợt. Vừa hít vào một hơi thì môi lại lập tức bị khóa chặt, như thể không được phép thở.
Những hơi thở nóng hổi quấn vào nhau. Chụt. Cuối cùng, sau khi mút mạnh môi dưới, Zero Nine mới tách môi ra.
Hexion khẽ nhếch môi cười, đôi môi lấp lánh vì máu và nước bọt.