Tôi Đã Thuần Hoá Người Đứng Đầu Bảng Xếp Hạng - Chương 18

“‘Thú cưng’ nghĩa là được yêu thương, được trân trọng, được cưng chiều và vuốt ve phải không? Thế nên, từ giờ trở đi, anh cũng hãy yêu thương, trân trọng, cưng chiều tôi và vuốt ve tôi thật nhiều đi.”

Gyu-ha có cái tài bẩm sinh là buông ra những lời trắng trợn đến mức vô lý mà mặt vẫn tỉnh bơ, như thể đó vốn là lẽ đương nhiên. Trước cái kiểu vừa trơ trẽn vừa hiển nhiên ấy, Yu-shin cũng chẳng còn cần phải bận tâm nghĩ xem phải phản ứng thế nào.

“Ôi trời ơi…”

Tiếng kêu ấy vang lên từ phía Kim Ji-yeon, người vừa bước xuống xe và tình cờ nghe trọn đoạn hội thoại. Chỉ một câu cảm thán thôi cũng đủ thay Yu-shin bộc lộ tâm trạng lúc này.

“Qu-quản lý, chào chị! Ờm… Chắc chị hiểu lầm gì rồi ạ.”

“Chào em.”

Ji-yeon chỉ gật đầu qua loa, lấy tay che mặt rồi vội vã chạy thẳng vào tòa nhà. Thêm một lần nữa, Yu-shin lại cảm thấy tuyệt vọng khi nhận ra mình vừa tích lũy thêm một pha xấu hổ vì Gyu-ha. Anh nào biết, hành động ấy của Ji-yeon thật ra chỉ để che giấu gương mặt đỏ bừng và đôi gò má như sắp nổ tung sau khi tận mắt chứng kiến màn tình tứ sến sẩm đến mức khó đỡ kia.


Trên mạng, phản ứng bùng nổ:

Từ hôm nay, tôi xin chính thức rút lại tư cách “người ủng hộ bạn trai của Gyu-ha”. Thay vì làm fan, tôi sẽ trở thành một phần không thể tách rời với anh ấy. Mọi công kích nhắm vào bạn trai Gyu-ha từ giờ đều đồng nghĩa công kích tôi.

“Nếu không nhờ có bạn trai, Gyu-ha liệu có chịu chụp quảng cáo không? Chứ không thì giờ chắc ảnh còn đang chui rúc trong dungeon nhặt tinh thạch thôi ấy.”

└ Ờ thì… nhưng mà… giá mà là tin kết hôn chắc còn đỡ rối bời hơn… ㅠㅠㅠ

└ Gyu nhặt tinh thạch đáng yêu vl……

└└ Cảnh gom tinh thạch trông y như túi má hamster vậy ㅠㅠㅠㅠㅠ Gyu-hamster ㅠㅠㅠㅠㅠㅠ

└ Có phải idol đâu mà, yêu đương công khai thì sao chứ.

└ Một Gyu-ha cắm đầu làm việc, vài tháng mới chịu thả chút thính cho fan với một Gyu-ha yêu đương, ngày nào cũng phát thính ngọt ngào…

└└ Đúng là khác biệt một một vực vclㅋㅋㅋㅋㅋ

└└ Ê đây là cmt của tui màㅋㅋㅋㅋㅋ

***

“Vào việc chính thôi. Cuối tuần này cậu rảnh ngày nào không? Tôi sẽ sắp xếp theo lịch của chủ nhân.”

“Cuối tuần thì tôi chẳng làm gì ngoài việc nằm dài ở nhà.”

Vậy là họ quyết định sẽ đi thám hiểm cổng ngay cuối tuần đó. Đúng lúc thứ hai kế tiếp lại là ngày nghỉ lễ, thoải mái nghỉ ngơi sau khi trở về từ dungeon.

Theo nghiên cứu hiện tại, cổng được chia thành ba loại. Đầu tiên là cổng duy trì – xuất hiện từ thời Đại Biến Cố, có thể dự đoán bằng cách đo đạc dòng chảy và mật độ ma lực trong không khí. Đây chính là loại cổng dẫn tới những thế giới tách biệt, thường gọi là dungeon.

Loại thứ hai là cổng đột phát – bất ngờ xuất hiện, phun ra ma thú rồi tự biến mất, hoàn toàn không kết nối với dungeon nào.

Ngoài ra, còn có một số ít cổng được xếp vào loại thứ ba – cổng đột biến. Ví dụ điển hình là cổng xâm thực, vốn xâm nhập trực tiếp vào thực tại. Chính loại này, Gyu-ha đã một mình chinh phục từ khi mới chín tuổi.

Hàn Quốc là một trong những quốc gia vượt qua giai đoạn hỗn loạn đầu Đại Biến Cố nhờ sự hỗ trợ của quân đội Liên Hiệp Quốc. Người dân vừa dần quen với sự xuất hiện của cổng và ma thú, vừa quen cả sự quản lý tập trung từ chính phủ.

Xương và da ma thú trở thành nguyên liệu vũ khí, xa xỉ phẩm hoặc công nghiệp. Thịt ma thú dùng làm lương thực. Còn hạch ma thú – tinh thạch thì biến thành nguồn năng lượng thiết yếu. Chính phủ nắm khoảng một nửa số cổng có thể đo đạc, mở chúng làm bãi săn tự do cho người dân, phần còn lại thì đem ra đấu giá.

“Tôi cứ tưởng cổng đem đấu giá đều bị guild thâu tóm hết chứ.”

“Tham gia đấu giá đâu có hạn chế. Chỉ là về tài chính, cá nhân khó mà đấu lại được tổ chức, nên thường thì guild thắng thôi.”

Yu-shin không khỏi tò mò, một cá nhân như Gyu-ha lấy đâu ra tiền để tranh suất cổng với cả một guild?

“Cậu có vẻ đang muốn hỏi gì đó.”

“Ừ thì… đúng là có muốn, nhưng thôi, không hỏi đâu.”

“Tại sao? Tôi thậm chí còn sẵn sàng tiết lộ cả số đo ba vòng bí mật cho cậu nữa đấy.”

“...”

‘Gyu-ha à, vốn dĩ tôi đã cảm thấy anh sống ở một thế giới khác rồi. Nếu còn biết thêm anh giàu đến mức nào nữa thì e rằng tôi chẳng còn coi anh là con người bình thường nổi đâu.’

Yu-shin ngày càng luyện giỏi cái kỹ năng giả vờ không nghe thấy mỗi khi Gyu-ha buông mấy lời xấu hổ.

Hóa ra, Gyu-ha không chỉ có một cổng, mà còn sở hữu cả một loạt. Có vẻ tin đồn anh ta bận đến mức chẳng bao giờ xuất hiện trên truyền thông đúng là sự thật.

“Guild thì đông người, chia nhau quản lý nhiều dungeon cũng được. Còn anh chỉ có một mình, làm sao lo nổi hết, haizz.”

“Hiện tại tôi đang tìm một thứ trong đó. Nhắm vào những dungeon có khả năng, nếu không thấy thì sẽ dọn sạch. Nhưng dạo này chẳng có tiến triển gì, nên tôi bắt đầu thấy rơi vào trạng thái trì trệ rồi.”

“Anh tìm bao lâu rồi?”

“Khoảng hai mươi năm.”

Sức nặng của thời gian nặng đến mức khiến Yu-shin nghẹn lời. Trong lúc đó, chiếc mô-tô đã dừng lại ở ngọn đồi quen thuộc, chính là dungeon họ từng đến trước đó.

Gyu-ha tháo mũ bảo hiểm, rồi đưa tay chỉnh lại mái tóc rối bù của Yu-shin.

“Nhưng tôi tin, có cậu bên cạnh thì tôi nhất định sẽ tìm thấy.”

“Tôi á? Tôi thì làm được gì chứ?”

Yu-shin vẫn chưa hiểu nổi.

“Cậu không có kỹ năng dò tìm hay cảm ứng cũng chẳng sao. Đây chỉ là một linh cảm… vô căn cứ của tôi thôi.”

“Ra vậy.”

Nghe như một lời dỗ dành cho vui, nên Yu-shin cũng chỉ gật đầu cho qua.

“Cậu từng chinh phục dungeon bao giờ chưa?”

“Chưa, lần duy nhất là vào cổng cũng là lần đi cùng anh đó.”

Dù đây là lần đầu thám hiểm thật sự, Yu-shin lại chẳng thấy sợ. Bởi nơi này không phải vùng đất xa lạ, mà là dungeon đã được Gyu-ha khảo sát và nắm trong tay. Hơn nữa, khi người đứng đầu bảng xếp hạng đang ở ngay bên cạnh để bảo vệ, thì trừ khi xui xẻo gặp phải dungeon bị phá vỡ, còn không thì chẳng có gì phải lo cả.

‘Chỉ cần trong dungeon không buff gì là được. Nếu lỡ buff nhầm một cái thì….’

 In Yu-shin lắc đầu, vội vã xua đi những suy nghĩ hão huyền.

“Còn môi trường trong dungeon thì sao?”

“Tôi không phải là cố gắng tìm hiểu gì đâu, nhưng tôi có một người bạn đang học cao học chuyên ngành cổng không gian, nên tôi cũng nghe được đôi chút.”

“À, may quá. Nhưng chuẩn bị tinh thần đi, vì trải nghiệm thực tế sẽ sống động hơn nhiều so với nghe kể.”

Hyun Gyu-ha giơ một tay sang một bên. Yu-shin ngước lên, tự hỏi anh ta muốn cậu làm gì, và anh khẽ ra hiệu.

“Đứng vào đây, tôi sẽ ôm ngang hông đưa cậu vào.”

'À, vừa vào đã là biển rồi.'

Yu-shin bị Gyu-ha bế gọn trong tay, lần thứ hai vượt qua cánh cổng. Một cơn chóng mặt nhẹ lướt qua cơ thể, và cảnh biển rộng mênh mông hiện ra trước mắt.

Bị treo lơ lửng, Yu-shin nhìn ra xa. Khắp nơi chỉ có đường chân trời vô tận nối liền với bầu trời xanh.

[Thời gian còn lại cho đến khi ngục tối được thiết lập lại: 18 giờ 41 phút 09 giây]

“Quái vật ở đây trồi lên từ biển sao? Có hải chiến hay cướp biển không?”

"Câu trả lời gần như là cướp biển. Chúng ta sẽ đi xa hơn về phía tây một chút."

Hai người lơ lửng giữa không trung, di chuyển về phía tây. Nếu không có năng lực như Gyu-ha, thợ săn bình thường chỉ có thể dùng xuồng cao su mà di chuyển.

Yu-shin chỉ là một thức tỉnh giả hạng thấp chủng, thậm chí chưa tốt nghiệp đại học. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình có cơ hội trở thành thợ săn hay nhà nghiên cứu cổng không gian, càng không dám tưởng tượng sẽ được tận mắt chứng kiến một dungeon. Lần trước vì bất ngờ nên cậu không kịp quan sát gì nhiều, nhưng lần này thì khác.

‘Thỏa thích quan sát, rồi sau này mang về kể cả chùa cũng được.’

Thế nhưng chẳng mấy chốc, Yu-shin nhận ra sự háo hức của mình quá nông cạn. Lời cảnh báo “chuẩn bị tinh thần” của Gyu-ha hóa ra chẳng hề thừa.

「Cứu… cứu tôi với!」
「Lũ ngoại đạo này vốn chẳng được lên thiên đàng đâu! Giết sạch chúng đi!」

Những âm thanh lạ lập tức được dịch vào não. Một đám đông chia làm hai phe, truy đuổi và tàn sát lẫn nhau.

Trên những chiếc thuyền (*)caravel và carrack, từng tốp thủy thủ da trắng tràn xuống đất liền, xả súng, vung gươm, đâm lao, thả thú dữ và gieo rắc dịch bệnh. Người bản địa chống cự bằng đá và gậy gộc gắn mảnh tinh thể núi lửa. Đây là một cuộc chiến hoàn toàn một chiều, một cuộc thảm sát man rợ.

(*)Caravel: Thuyền gỗ nhỏ, nhẹ, dễ điều khiển, dùng để thám hiểm và buôn bán trên biển; nổi tiếng ở Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha thời kỳ khám phá địa lý.

Carack: Thuyền lớn hơn, khoang chứa rộng, chở được nhiều hàng hóa và thủy thủ, dùng cho hải trình dài; thường là “tàu chiến/thuỷ thương” thời kỳ đó.

Người da trắng tàn sát dã man, cướp vàng bạc, chặt tay, bắt nô lệ. Phụ nữ, bất kể tuổi tác, bị lôi đi trong tiếng khóc thảm thiết bên xác chồng, cha, con trai, anh em.

Trên thi thể người bản địa bị khắc da một biểu tượng hình hai thanh gỗ vắt chéo nhau. Người da trắng rắc máu, rượu và vàng lên đó, rồi cười vang cuồng loạn.

“Đây… đây là….”

Khung cảnh tàn sát ngay dưới chân khiến Yu-shin nghẹn thở. Dù biết tất cả chỉ là ảo ảnh được dungeon tái hiện, bầu không khí ngập mùi máu vẫn khiến da cậu nổi gai ốc. Cậu siết chặt cánh tay Gyu-ha, mồ hôi ướt đẫm lòng bàn tay.

Gyu-ha, dường như đã quá quen với những cảnh tượng này, chỉ thản nhiên giải thích:

“Đó là Christopher Columbus. Lúc đầu tôi còn tưởng là Vasco da Gama, kẻ đã giết hại người Hồi giáo khi khai phá tuyến đường biển. Nhưng khi thấy nạn nhân là người Taíno (thổ dân vùng Caribbean bị Columbus tàn sát khi đặt chân đến châu Mỹ), tôi nhận ra đây chính là Columbus.”

Dungeon vốn là một lát cắt của lịch sử, bị cố định và lặp đi lặp lại như ảo ảnh. Có khi là lịch sử của chính Trái Đất, có khi lại không.

In Yu-shin không hiểu biểu tượng mà Columbus và đoàn thủy thủ tôn kính là gì.

“Cái quái gì vậy…? Tại sao họ lại sùng bái thứ này đến mức giết người?”

“Đó là một cây thánh giá,” Gyu-ha giải thích, nhìn thẳng vào những hình ảnh man rợ trước mắt. 

“Nó là biểu tượng của Kitô giáo.”

“À… ra vậy. Tôi hoàn toàn không biết.”

“Ở Seoul, nhà thờ hay nhà thờ lớn cũng chẳng nhiều, cậu không biết cũng phải. Nãy giờ cậu có nghe được lời đám người da trắng nói không?”

“Có, chúng gọi người bản địa là ngoại đạo, bảo rằng cứ để yên thì họ cũng sẽ phải xuống địa ngục….”

“Đúng, đó là cơn cuồng tín tôn giáo. Họ tin chắc rằng ai không tin Cơ Đốc giáo đều sẽ bị đọa xuống địa ngục, nên việc giết chóc chẳng khác nào giết thú vật. Với thời đại đó, điều này là đương nhiên.”

Gyu-ha giải thích thêm về bối cảnh lịch sử. Nhưng Yu-shin chỉ càng khó hiểu hơn. Cậu không thể chấp nhận nổi một thế giới bị chi phối bởi niềm tin mù quáng.

“Chỉ vì tôn giáo thôi ư?”

Trong suy nghĩ của Yu-shin, tôn giáo có thể là chỗ dựa tinh thần, nhưng không bao giờ có quyền áp đặt toàn bộ đời sống con người.

“Đó chỉ là một trong những lý do. Bởi vì thực tế, Columbus mà chúng ta biết đến, cho dù không cần cái cớ tôn giáo, vẫn sẽ thảm sát và áp bức người bản địa.”



Edit bởi: Bé Nhím Làm Biếng

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo