Cuối cùng Tae Hyeon không nhịn được nữa mà rên rỉ rồi bắn ra. Tinh dịch đậm đặc bắn lên, rơi lõm bõm xuống bộ ngực trần bóng loáng được bao phủ bằng gel.
Kwon Raei như thể cũng đã chờ đợi từ lâu, liền xuất tinh. Có lẽ là do góc độ khác nhau, mà dòng tinh dịch trắng đục hắn anh ta bắn cao hơn, rơi vào mặt của Tae Hyeon.
Chẳng may lại dính ngay vào khóe miệng đang mở ra rồi chảy xuống. Thấy cảnh đó, Kwon Raei trợn mắt lên như tên điên.
“Ưm, cậu chủ, a… ư…”
Hắn cúi đầu, lần theo những vệt tinh dịch vương vãi trên cơ thể Tae Hyeon, tựa như những chòm sao trên bầu trời đêm. Từ cằm xuống cổ, từ cổ xuống ngực, hắn liếm sạch không sót một giọt tinh dịch nhớp nháp nào. Tae Hyeon cố gắng ngăn hắn, nhưng chẳng có tác dụng gì.
“Bẩn quá, sao cậu lại liếm cái thứ đó chứ!”
“Có cái gì mà bẩn? Của Tae Hyeon à? Hay là của tôi?”
“Khoan, không phải…….”
Tae Hyeon vùng vẫy cố đẩy hắn ra, nhưng Kwon Raei đã trong tình trạng mất ý thức luôn rồi. Cuối cùng, hắn vừa hôn vừa mút dọc theo khe ngực của Tae Hyeon xuống tận bụng dưới, rồi vùi mặt vào đám lông mu đen rậm.
“Rốt cuộc là tại sao! Anh ghét bị tôi liếm phía dưới đến thế à?”
Không, không phải vậy, mà là Tae Hyeon không thể nào để Kwon Raei làm việc thỉu bẩn như vậy được.
“Không phải. Thay vào đó, để tôi, tôi sẽ làm.”
Kwon Raei nheo mắt một cách kỳ lạ trước lời đề nghị đó. Một biểu cảm cực kỳ khó nắm bắt. Một mặt, có vẻ như hắn rất hứng thú với đề xuất của Tae Hyeon, mặt khác, dường như hắn vẫn muốn bằng mọi cách “ăn” Tae Hyeon cho bằng được.
“Vậy thì, cả hai cùng làm nhé?”
Dù sao thì, Tae Hyeon cũng không ngờ mình sẽ nhận được câu trả lời như vậy
“Hả, cái gì?”
“Nằm yên nào, để tôi lật anh lại.”
Lợi dụng lúc Tae Hyeon còn đang ngơ ngác, Kwon Raei liền lật người anh lại. Trong nháy mắt, thân thể anh bị nhấc bổng lên, mông chổng lên trời còn sau gáy thì bị đè xuống gối. Mặc dù xương cốt và cơ bắp của Tae Hyeon hẳn phải nặng lắm, nhưng Kwon Raei lại nâng anh lên dễ dàng như thể đang cầm một con búp bê.
Lòng bàn chân anh hướng lên trần nhà. Anh đã mất cảnh giác. Tae Hyeon, người đột nhiên bị lật ngược như thể đang trồng cây chuối, hoảng sợ giãy giụa.
“Ưm!”
“Thế nào? Ngậm vào miệng thử xem.”
Trong tầm mắt đảo ngược trên dưới, đầu gối của hắn tiến đến gần. Cùng với đó là thứ to lớn kia.
Tae Hyeon cố gắng xoay người lại, nhưng đã quá muộn.
Kwon Raei đưa cự vật của mình đến gần môi Tae Hyeon. Đầu khấc sưng phồng chạm nhẹ vào cằm anh, bóng hình đồ sộ đung đưa trước mắt.
“Khoan, hộc… Chờ đã…, cậu chủ”
“Hửm? Không phải anh nói sẽ làm cho tôi sao? Làm đi.”
Hắn vừa đỡ lấy trọng lượng của Tae Hyeon vừa mở rộng hai đầu gối. Hai bên chân của Tae Hyeon mở toang ra không chút e dè, hắn liền vùi mặt vào giữa hai chân ấy. Hắn áp “cái đó” lên gò má trắng nõn, dùng cả khuôn mặt để chà xát lên “cây gậy”, rồi, rất nhanh, thè chiếc lưỡi đỏ hồng liếm láp phần đầu.
“Thử làm như thế này xem.”
Hắn ta hành động như thể cái dương vật nóng hổi, vừa mới xuất tinh của Tae Hyeon là món ngon tuyệt phẩm nhất thế giới. Hắn ta mút méo môi, hôn chùn chụt, liếm láp như kem, và cuối cùng há to miệng nuốt trọn côn thịt vào.
Thở dài sung sướng, hắn bắt đầu mút mát thật mạnh.
Tae Hyeon cảm thấy như mình sắp phát điên.
“Đừng… A… Ư…!
Hắn không cảm thấy ghê tởm sao?
Không cảm thấy dơ bẩn sao?
Đầu khấc tròn trịa trong nháy mắt bị hút vào miệng của Kwon Raei, Tae hyeon run rẩy giật bắn hai bên chân. Dù thế nào thì chỗ đó cũng bẩn. Dù có rửa sạch đến đâu thì vừa rồi cũng đã đổ mồ hôi đầm đìa, lại còn xuất tinh nữa. Vậy thì sao anh dám cho thứ đó vào miệng Kwon Raei được?
Tâm trí hoãn loạn, khả năng phán đoán cũng trở nên mơ hồ.
Tư thế lộn ngược từ trên xuống dưới, rồi cả cái trung tâm to lớn của Kwon Raei đang phập phồng ngay trước mắt, rồi đến cả bóng râm che khuất mặt, tất cả đều lọt mắt anh khiến anh như muốn phát điên. Tuy nhiên, anh không thể cứ nằm dài bất động mãi được.
Tae hyeon chậm rãi đưa lưỡi ra liếm láp lấy dương vật đang đập vào mặt mình. Tiếp đó, anh dùng tay nắm lấy và đưa phần đầu khấc vào miệng, giống như hắn ta đã làm với anh. Anh ước lượng một chút, rồi mở miệng hết cỡ, cố gắng nuốt lấy nuốt để nửa thân dương vật một cách thô bạo.
“Ư… ưm.”
“Ha…”
Mệt mỏi. Dù sao thì anh cũng đang cố gắng bắt chước cho giống, nhưng thú thật là anh không tự tin liệu mình có đang làm đúng hay không. Không phải chỉ vì anh không được tỉnh táo, mà còn vì mỗi khi Kwon Raei cử động lưỡi, sống lưng anh lại lạnh toát, gai ốc nổi lên, một cảm giác rùng mình chạy dọc cột sống.
Khoảnh khắc đầu lưỡi lướt nhẹ gần niệu đạo nhạy cảm, anh suýt chút nữa hồn bay phách lạc. Mồ hôi lạnh ướt đẫm gáy, chẳng mấy chốc anh đã thấy gối ẩm ướt. Tim anh đập loạn xạ như ngựa hoang, không kiểm soát được. Cơ bắp toàn thân căng cứng không buông, khiến anh gồng mình đến kiệt sức, mệt mỏi rã rời.
Chưa kể đến khoái cảm thì sao? Với một đôi môi mềm mại và ấm áp đang trực tiếp kích thích vào dương vật, nếu không cảm thấy gì thì mới là lạ. Tae Hyeon vừa thở hổn hển, vừa run rẩy cả con ngươi. Nhiệt khí lại trào dâng trong cơ thể, và phần dưới của anh lại cương cứng.
“Ư, ưc. Ha…”
Hai bên đùi run rẩy bần bật, Kwon Raei như đổ thêm dầu vào lửa, bắt đầu dùng tay vuốt ve bên trong đùi của Tae Hyeon đang mở rộng. Khi ngón tay cái nhẹ nhàng chạm và lướt qua vết thương còn chưa lành hẳn, Tae Hyeon cảm giác như thể mình sắp bắn đến nơi.
Anh chưa bao giờ nghĩ đùi mình lại là chỗ nhạy cảm, như thể anh đang cảm nhận bằng đùi vậy.
‘Không ổn rồi.’
Tae Hyeon dồn lực vào chân và cố gắng kìm nén cảm giác sắp xuất tinh. Nếu muốn nhịn, anh vẫn có thể nhịn được. Chẳng phải để Kwon Raei bắn trước là được sao? Tae Hyeon cố nén những tiếng rên nghẹn ngào, đồng thời dùng lưỡi chủ động hơn một chút, anh nhớ lại cách đối phương di chuyển lưỡi khi hôn mình rồi bắt chước theo một cách vụng về nhưng khá giống.
Ngay lúc đó, có vẻ như Kwon Raei cũng bắt đầu cảm thấy khoái cảm, cơ bắp của hắn ta căng cứng lại. Hơi thở hổn hển dường như cũng trở nên gấp gáp hơn. Thật may mắn. Cứ thế này, cứ thế này thì……………….
Nhưng, tình huống vượt quá sức chịu đựng lại xảy ra ngay sau đó.
““Khực……………… Tae Hyeon.”
Người kia vừa rời môi khỏi Tae Hyeon trong giây lát, liền cất giọng trầm khàn ngọt ngào.
Giọng nói gọi tên anh nghe thật rợn người.
“Sao anh bú nhiệt tình vậy? Thích bú cu lắm à?”
Kwon Raei vừa lẩm bẩm vừa dùng một tay sờ soạng giường để tìm kiếm, sau đó túm lấy tuýp gel đang lăn lóc trên nệm. Hắn ta mạnh tay mở nắp tuýp như thể muốn xé toạc nó ra, rồi bắt đầu đổ hết chất gel vào giữa hai chân của Tae Hyeon. Cứ như là không muốn để sót một giọt nào.
“Lẽ nào lại không thể như vậy?”
Gel thì lạnh, nhưng vì cơ thể Tae Hyeon nóng hừng hực nên lại thấy mát. Rốt cuộc Kwon Raei cũng nặn hết tuýp gel, đưa ngón tay vào khe mông Tae Hyeon. Rồi hắn ta dùng đầu ngón tay sờ soạng, mơn trớn chỗ gel đọng lại như vũng nước ở nếp nhăn hẹp.
Tae Hyeon trợn tròn mắt.
Bị sờ mó ở mông như vậy, anh giật nảy mình lên theo phản xạ. Anh vùng vẫy chân, định kêu lên nhưng miệng đã đang ngậm chặt côn thịt của hắn, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ qua kẽ răng.
““Hức, ha, ư hức…!”
Mặc cho Tae Hyeon đang qoằn qoại, giãy giụa thế nào, Kwon Raei vẫn không hề lay động. Hắn chỉ mỉm cười, nụ cười tươi rói, vẻ mặt đầy thích thú.
Gương mặt tựa thiên sứ bỗng chốc trở nên dữ tợn lạ thường. Đôi mắt màu xám xanh trong veo và tuyệt đẹp giờ đây ánh lên vẻ sắc lạnh, như thể muốn xé toạc da thịt, phanh thây từng thớ cơ thể của Tae Hyeon. Ánh mắt hắn dán chặt vào lỗ hậu đang hé mở, lộ rõ vẻ thèm khát chiếm đoạt đến ám ảnh, như muốn lật tung mọi ngóc ngách, không bỏ sót bất cứ điều gì nhỏ nhặt nhất thuộc về Tae Hyeon.
“Anh chưa từng làm chuyện này với đàn ông bao giờ đúng không?”
“Ư hức.”
“Tôi sẽ là người đầu tiên của anh đấy, trong chuyện này… với đàn ông.”
“Hức…!”
“Á… mẹ kiếp, giờ hỏi chắc gì đã nhớ ra. Hay là không phải lần đầu nhỉ? Cũng có thể lắm chứ, càng nghĩ càng thấy nghi ngờ.”
Vừa nói, hắn vừa trượt ngón tay xuống, miết dọc xuống vùng giữa háng rồi vét cả lớp gel trơn tuột đang chảy tràn ra, quệt mạnh vào cái lỗ nhỏ đang mím chặt. Hắn cứ thế trét gel bết dính lên, thoa đi thoa lại như thể muốn nhét cả vào bên trong. Mỗi lần như vậy, cổ họng Tae Hyeon lại bật ra tiếng rên một cách vô thức
Cuối cùng, khi đầu ngón tay hắn dần dần đi sâu vào nếp gấp kia, Tae Hyeon không thể cầm cự thêm, ho khan vài tiếng và nhả ra vật đang ngậm trong miệng.